古诗词

用王理问中秋韵

郑真

玉盘捧出冰天暮,霜雪■然江海路。yù pán pěng chū bīng tiān mù,shuāng xuě rán jiāng hǎi lù。
官船面面启篷窗,撑入溪泷最深处。guān chuán miàn miàn qǐ péng chuāng,chēng rù xī lóng zuì shēn chù。
梯空我欲招素娥,广寒孤眠奈愁何。tī kōng wǒ yù zhāo sù é,guǎng hán gū mián nài chóu hé。
吴刚斫桂颇惊恐,仰天却爱清光多。wú gāng zhuó guì pǒ jīng kǒng,yǎng tiān què ài qīng guāng duō。
四海一家异风土,王事不辞行役苦。sì hǎi yī jiā yì fēng tǔ,wáng shì bù cí xíng yì kǔ。
桁杨谳决镜同明,棨戟森严趋阃府。héng yáng yàn jué jìng tóng míng,qǐ jǐ sēn yán qū kǔn fǔ。
盛时乐育如成康,仁恩叶律歌清扬。shèng shí lè yù rú chéng kāng,rén ēn yè lǜ gē qīng yáng。
桴鼓不惊刁斗静,燕乐何愁秋夜长。fú gǔ bù jīng diāo dòu jìng,yàn lè hé chóu qiū yè zhǎng。
鲛川仙人富词藻,诗酒情娱散襟抱。jiāo chuān xiān rén fù cí zǎo,shī jiǔ qíng yú sàn jīn bào。
旧时曾上虎蹲山,笙箫曲奏人间好。jiù shí céng shàng hǔ dūn shān,shēng xiāo qū zòu rén jiān hǎo。
月光如昼夜如年,天涯廓落心茫然。yuè guāng rú zhòu yè rú nián,tiān yá kuò luò xīn máng rán。
愿骑鸾鹤竟归去,罡风浩气天清寒。yuàn qí luán hè jìng guī qù,gāng fēng hào qì tiān qīng hán。
岂不见蓬莱瀛洲东海堧,琼琚玉佩多飞仙。qǐ bù jiàn péng lái yíng zhōu dōng hǎi ruán,qióng jū yù pèi duō fēi xiān。

郑真

明浙江鄞县人,字千之。洪武四年举人。官广信教授。治经学长于《春秋》。与兄郑驹、弟郑凤并以文学擅名。尝取诸家格言,著为集传集说集论。有《荥阳外史集》等。 郑真的作品>>

猜您喜欢

题广信府李经历仲谋所藏画海棠画眉

郑真

炎天水面独摇风,谁识先生梗概同。yán tiān shuǐ miàn dú yáo fēng,shuí shí xiān shēng gěng gài tóng。
不是棹歌明月夜,袜罗清浅湿香红。bù shì zhào gē míng yuè yè,wà luó qīng qiǎn shī xiāng hóng。

题芥坡图

郑真

雨歇山青云出溪,芥苗初长净无泥。yǔ xiē shān qīng yún chū xī,jiè miáo chū zhǎng jìng wú ní。
夜来插得新篱障,不梦羝羊踏破畦。yè lái chā dé xīn lí zhàng,bù mèng dī yáng tà pò qí。

题鱼篮观音图

郑真

篮里鱼肥锦吐腮,沙头不许价高抬。lán lǐ yú féi jǐn tǔ sāi,shā tóu bù xǔ jià gāo tái。
世间谁识端严相,璎络何消露出来。shì jiān shuí shí duān yán xiāng,yīng luò hé xiāo lù chū lái。

题鱼篮观音图

郑真

本来只是宰官身,肉眼何由认得真。běn lái zhǐ shì zǎi guān shēn,ròu yǎn hé yóu rèn dé zhēn。
俗习可能安淡素,随缘去作卖鱼人。sú xí kě néng ān dàn sù,suí yuán qù zuò mài yú rén。

题山水图

郑真

扁舟忆昔过嘉禾,傍海青山拥髻螺。biǎn zhōu yì xī guò jiā hé,bàng hǎi qīng shān yōng jì luó。
流水画桥深屋底,不知谁赋考槃阿。liú shuǐ huà qiáo shēn wū dǐ,bù zhī shuí fù kǎo pán ā。

题扇面

郑真

烟雨初晴翠树浓,梵王楼阁晓重重。yān yǔ chū qíng cuì shù nóng,fàn wáng lóu gé xiǎo zhòng zhòng。
客行素饱经纶术,任汝斋堂饭后钟。kè xíng sù bǎo jīng lún shù,rèn rǔ zhāi táng fàn hòu zhōng。

题钱同知所藏张天师画

郑真

老干连蜷似蛰龙,夜来风雨欲腾空。lǎo gàn lián quán shì zhé lóng,yè lái fēng yǔ yù téng kōng。
玉堂学士今何在,谁赋当年十八公。yù táng xué shì jīn hé zài,shuí fù dāng nián shí bā gōng。

山水图

郑真

沧海蓬莱手可招,雪深环佩响琼瑶。cāng hǎi péng lái shǒu kě zhāo,xuě shēn huán pèi xiǎng qióng yáo。
山翁倚杖溪头立,野水春来急似潮。shān wēng yǐ zhàng xī tóu lì,yě shuǐ chūn lái jí shì cháo。

贻李经历诞弥之庆

郑真

仙真授得金桥箓,家庆荣夸绿树枝。xiān zhēn shòu dé jīn qiáo lù,jiā qìng róng kuā lǜ shù zhī。
汤饼尽多珠履客,诞弥重见续周诗。tāng bǐng jǐn duō zhū lǚ kè,dàn mí zhòng jiàn xù zhōu shī。

题山水图

郑真

白云飞过万山重,沧海蓬莱有路通。bái yún fēi guò wàn shān zhòng,cāng hǎi péng lái yǒu lù tōng。
秋水如天天似水,轻舟撑入翠林中。qiū shuǐ rú tiān tiān shì shuǐ,qīng zhōu chēng rù cuì lín zhōng。

竹图二轴彭城一派

郑真

老可筼筜谷里游,大苏清梦绕黄楼。lǎo kě yún dāng gǔ lǐ yóu,dà sū qīng mèng rào huáng lóu。
传神今有真仙笔,分得彭城一半秋。chuán shén jīn yǒu zhēn xiān bǐ,fēn dé péng chéng yī bàn qiū。

竹图二轴彭城一派

郑真

重重晴影覆窗纱,仿佛潇湘水上家。zhòng zhòng qíng yǐng fù chuāng shā,fǎng fú xiāo xiāng shuǐ shàng jiā。
帝子不来秋已暮,飘摇鸣佩渺天涯。dì zi bù lái qiū yǐ mù,piāo yáo míng pèi miǎo tiān yá。

题张天师画

郑真

飞流千尺泻银河,松屋深深碧涧阿。fēi liú qiān chǐ xiè yín hé,sōng wū shēn shēn bì jiàn ā。
雨霁长桥泥尚滑,携琴归去意如何。yǔ jì zhǎng qiáo ní shàng huá,xié qín guī qù yì rú hé。

奉呈同知钱相公

郑真

散花仙侣下瑶天,华烛光开锦绣筵。sàn huā xiān lǚ xià yáo tiān,huá zhú guāng kāi jǐn xiù yán。
闻说公家生贵女,月弥要觅洗儿钱。wén shuō gōng jiā shēng guì nǚ,yuè mí yào mì xǐ ér qián。

奉呈同知钱相公

郑真

试郡西江化日春,笑看满岁即为真。shì jùn xī jiāng huà rì chūn,xiào kàn mǎn suì jí wèi zhēn。
奎文早晚来天上,五品官阶雨露新。kuí wén zǎo wǎn lái tiān shàng,wǔ pǐn guān jiē yǔ lù xīn。