古诗词

王仙人远过

袁凯

闻道神仙侣,来寻野客园。wén dào shén xiān lǚ,lái xún yě kè yuán。
谈玄终未悟,对酒且忘言。tán xuán zhōng wèi wù,duì jiǔ qiě wàng yán。
接树朱樱密,缘坡紫笋繁。jiē shù zhū yīng mì,yuán pō zǐ sǔn fán。
醉余春水上,坐听白鸥喧。zuì yú chūn shuǐ shàng,zuò tīng bái ōu xuān。
袁凯

袁凯

袁凯,生卒年不详,字景文,号海叟,明初诗人,以《白燕》一诗负盛名,人称袁白燕。松江华亭(今上海市松江县)人,洪武三年(1370)任监察御史,后因事为朱元璋所不满,伪装疯癫,以病免职回家,终“以寿终”。著有《海叟集》4卷。 袁凯的作品>>

猜您喜欢

病阿速

袁凯

杭州阿速病可伤,况复四体多金创。háng zhōu ā sù bìng kě shāng,kuàng fù sì tǐ duō jīn chuàng。
口粮开除但乞丐,终日哀鸣行路傍。kǒu liáng kāi chú dàn qǐ gài,zhōng rì āi míng xíng lù bàng。
自言家在云中住,兄弟既死惟爹娘。zì yán jiā zài yún zhōng zhù,xiōng dì jì sǐ wéi diē niáng。
往年江南妖贼反,圣旨差我随平章。wǎng nián jiāng nán yāo zéi fǎn,shèng zhǐ chà wǒ suí píng zhāng。
同行二千五百辈,辈辈选用皆精强。tóng xíng èr qiān wǔ bǎi bèi,bèi bèi xuǎn yòng jiē jīng qiáng。
孰知江南风土异,不比中原尽平地。shú zhī jiāng nán fēng tǔ yì,bù bǐ zhōng yuán jǐn píng dì。
中原地平好驰逐,一人腾骧万人废。zhōng yuán dì píng hǎo chí zhú,yī rén téng xiāng wàn rén fèi。
江南地卑山林密,泥深马滑无由立。jiāng nán dì bēi shān lín mì,ní shēn mǎ huá wú yóu lì。
角弓着雨软如绵,咫尺相看不能射。jiǎo gōng zhe yǔ ruǎn rú mián,zhǐ chǐ xiāng kàn bù néng shè。
九月十月岁云莫,贼兵突入观音渡。jiǔ yuè shí yuè suì yún mò,zéi bīng tū rù guān yīn dù。
平章脱身向东去,太半尽死无人顾。píng zhāng tuō shēn xiàng dōng qù,tài bàn jǐn sǐ wú rén gù。
我幸不死病已危,丞相被逐无依归。wǒ xìng bù sǐ bìng yǐ wēi,chéng xiāng bèi zhú wú yī guī。
异乡此日谁相慰,只似天边孤雁飞。yì xiāng cǐ rì shuí xiāng wèi,zhǐ shì tiān biān gū yàn fēi。

老夫五首

袁凯

老夫避兵荒山侧,三日无食在荆棘。lǎo fū bì bīng huāng shān cè,sān rì wú shí zài jīng jí。
鞋袜破尽皮肉碎,血被两踵行不得。xié wà pò jǐn pí ròu suì,xuè bèi liǎng zhǒng xíng bù dé。
于时瘦妻实卧病,十声呼之一声应。yú shí shòu qī shí wò bìng,shí shēng hū zhī yī shēng yīng。
夜深困绝倚枯树,逐魂啼来雨如注。yè shēn kùn jué yǐ kū shù,zhú hún tí lái yǔ rú zhù。

老夫五首

袁凯

老夫避兵黄浦上,八月秋涛势逾壮。lǎo fū bì bīng huáng pǔ shàng,bā yuè qiū tāo shì yú zhuàng。
蛟龙变化不自谋,鲸鲵偃蹇还漂荡。jiāo lóng biàn huà bù zì móu,jīng ní yǎn jiǎn hái piāo dàng。
船中小儿惧且泣,妇女呕吐无人色。chuán zhōng xiǎo ér jù qiě qì,fù nǚ ǒu tǔ wú rén sè。
我独兀坐面向天,篙师疾呼更索钱。wǒ dú wù zuò miàn xiàng tiān,gāo shī jí hū gèng suǒ qián。

老夫五首

袁凯

老夫避兵三江口,江中夜夜蛟龙吼。lǎo fū bì bīng sān jiāng kǒu,jiāng zhōng yè yè jiāo lóng hǒu。
砉然一声脑欲裂,千尺长堤忽如走。huò rán yī shēng nǎo yù liè,qiān chǐ zhǎng dī hū rú zǒu。
须臾海门风雨来,江水震荡如奔雷。xū yú hǎi mén fēng yǔ lái,jiāng shuǐ zhèn dàng rú bēn léi。
同行百船半沉溺,无力救之空叹息。tóng xíng bǎi chuán bàn chén nì,wú lì jiù zhī kōng tàn xī。

老夫五首

袁凯

老夫避兵三泖边,泖水阔绝无人烟。lǎo fū bì bīng sān mǎo biān,mǎo shuǐ kuò jué wú rén yān。
恶风三日天正黑,湿云臭雾相盘旋。è fēng sān rì tiān zhèng hēi,shī yún chòu wù xiāng pán xuán。
草头飞虫啮人肉,更有青蛇口尤毒。cǎo tóu fēi chóng niè rén ròu,gèng yǒu qīng shé kǒu yóu dú。
小儿无知恣奔走,我欲近前捉其手。xiǎo ér wú zhī zì bēn zǒu,wǒ yù jìn qián zhuō qí shǒu。

老夫五首

袁凯

老夫避兵东海头,海风吹衣夜飕飕。lǎo fū bì bīng dōng hǎi tóu,hǎi fēng chuī yī yè sōu sōu。
黄蒿断岸少人迹,饥鸢无食声啾啾。huáng hāo duàn àn shǎo rén jì,jī yuān wú shí shēng jiū jiū。
狐狸向人呼姓名,两脚直立当前行。hú lí xiàng rén hū xìng míng,liǎng jiǎo zhí lì dāng qián xíng。
自信从来胆力壮,此日对之魂欲丧。zì xìn cóng lái dǎn lì zhuàng,cǐ rì duì zhī hún yù sàng。

王叔明画云山图歌

袁凯

有客来自高句丽,遗我一幅丈二纸。yǒu kè lái zì gāo jù lì,yí wǒ yī fú zhàng èr zhǐ。
纤白只如松顶云,光明不减吴江水。xiān bái zhǐ rú sōng dǐng yún,guāng míng bù jiǎn wú jiāng shuǐ。
藏之箧笥今七年,妻孥爱惜如纨绮。cáng zhī qiè sì jīn qī nián,qī nú ài xī rú wán qǐ。
至正乙巳三月初,王郎远来访老夫。zhì zhèng yǐ sì sān yuè chū,wáng láng yuǎn lái fǎng lǎo fū。
升堂饮茶礼未毕,索纸为画云山图。shēng táng yǐn chá lǐ wèi bì,suǒ zhǐ wèi huà yún shān tú。
初为乱石势已大,橐驼连拳马牛卧。chū wèi luàn shí shì yǐ dà,tuó tuó lián quán mǎ niú wò。
忽焉披地高入天,欲堕不堕令人怕。hū yān pī dì gāo rù tiān,yù duò bù duò lìng rén pà。
其阳倒挂扶桑日,其阴积雪深千尺。qí yáng dào guà fú sāng rì,qí yīn jī xuě shēn qiān chǐ。
日射阴崖雪欲消,百谷春涛怒相激。rì shè yīn yá xuě yù xiāo,bǎi gǔ chūn tāo nù xiāng jī。
林下丈人心自闲,被服如在商周间。lín xià zhàng rén xīn zì xián,bèi fú rú zài shāng zhōu jiān。
问之不言唤不返,源花莫莫愁人颜。wèn zhī bù yán huàn bù fǎn,yuán huā mò mò chóu rén yán。
老夫见之重叹息,何由致我共绝壁。lǎo fū jiàn zhī zhòng tàn xī,hé yóu zhì wǒ gòng jué bì。
王郎王郎莫爱惜,我买私酒润君笔。wáng láng wáng láng mò ài xī,wǒ mǎi sī jiǔ rùn jūn bǐ。

观朱泽民所画山水有感

袁凯

朱公画图爱者众,声价端如古人重。zhū gōng huà tú ài zhě zhòng,shēng jià duān rú gǔ rén zhòng。
王卿巨公数见寻,往往闭门称腕痛。wáng qīng jù gōng shù jiàn xún,wǎng wǎng bì mén chēng wàn tòng。
我时挟册游郡城,朱公爱我诗律精。wǒ shí xié cè yóu jùn chéng,zhū gōng ài wǒ shī lǜ jīng。
时时沽酒留我宿,共听西窗风雨声。shí shí gū jiǔ liú wǒ sù,gòng tīng xī chuāng fēng yǔ shēng。
清晨起来忘洗盥,短衣飘萧临几案。qīng chén qǐ lái wàng xǐ guàn,duǎn yī piāo xiāo lín jǐ àn。
太行中条眼底生,岩岫冥冥气凌乱。tài xíng zhōng tiáo yǎn dǐ shēng,yán xiù míng míng qì líng luàn。
禹凿龙门疏洚水,根入黄河源不断。yǔ záo lóng mén shū jiàng shuǐ,gēn rù huáng hé yuán bù duàn。
南及衡阳抵桂林,东入会稽连海岸。nán jí héng yáng dǐ guì lín,dōng rù huì jī lián hǎi àn。
是中置我一亩宫,正如浮萍在江汉。shì zhōng zhì wǒ yī mǔ gōng,zhèng rú fú píng zài jiāng hàn。
溪流涴涴石齿齿,夹岸桃花途远迩。xī liú wò wò shí chǐ chǐ,jiā àn táo huā tú yuǎn ěr。
原头烟雾散鸡犬,屋里诗书杂童稚。yuán tóu yān wù sàn jī quǎn,wū lǐ shī shū zá tóng zhì。
扁舟远来知是谁,岂是昔日鸱夷皮?biǎn zhōu yuǎn lái zhī shì shuí,qǐ shì xī rì chī yí pí?
五湖翾菜殊可乐,千古功名何足奇。wǔ hú xuān cài shū kě lè,qiān gǔ gōng míng hé zú qí。
只今四十有三载,公竟不归画图在。zhǐ jīn sì shí yǒu sān zài,gōng jìng bù guī huà tú zài。
世间好手岂易得,终日纷纷劳五彩。shì jiān hǎo shǒu qǐ yì dé,zhōng rì fēn fēn láo wǔ cǎi。
感时念旧心独苦,况我头颅白如许。gǎn shí niàn jiù xīn dú kǔ,kuàng wǒ tóu lú bái rú xǔ。
呼儿卷却不忍看,白发高堂泪如雨。hū ér juǎn què bù rěn kàn,bái fā gāo táng lèi rú yǔ。

徐子修画山水歌

袁凯

夏家高堂生昼寒,徐卿画图墨未干。xià jiā gāo táng shēng zhòu hán,xú qīng huà tú mò wèi gàn。
深山大泽贮烟雾,黑处似有龙蛇蟠。shēn shān dà zé zhù yān wù,hēi chù shì yǒu lóng shé pán。
襄阳小米师董原,妙处不受绳墨牵。xiāng yáng xiǎo mǐ shī dǒng yuán,miào chù bù shòu shéng mò qiān。
顷刻万里皆自然,房山尚书世称贤。qǐng kè wàn lǐ jiē zì rán,fáng shān shàng shū shì chēng xián。
化为白云满晴巅,李家将军极清妍。huà wèi bái yún mǎn qíng diān,lǐ jiā jiāng jūn jí qīng yán。
畏避退缩不敢前,至今海内人争传。wèi bì tuì suō bù gǎn qián,zhì jīn hǎi nèi rén zhēng chuán。
卿惟得此二家意,损益往往无凝滞。qīng wéi dé cǐ èr jiā yì,sǔn yì wǎng wǎng wú níng zhì。
意思元居造化先,笔力正在苍茫际。yì sī yuán jū zào huà xiān,bǐ lì zhèng zài cāng máng jì。
前年为客写林麓,百道飞泉出幽谷。qián nián wèi kè xiě lín lù,bǎi dào fēi quán chū yōu gǔ。
老夫醉来不敢眠,深虑波涛卷茅屋。lǎo fū zuì lái bù gǎn mián,shēn lǜ bō tāo juǎn máo wū。
长堤曲阪路如线,远入深林时隐见。zhǎng dī qū bǎn lù rú xiàn,yuǎn rù shēn lín shí yǐn jiàn。
水上人家不闭门,门外幽花满芳甸。shuǐ shàng rén jiā bù bì mén,mén wài yōu huā mǎn fāng diān。
徐卿徐卿我所慕,廿载相看发垂素。xú qīng xú qīng wǒ suǒ mù,niàn zài xiāng kàn fā chuí sù。
安得潇湘千尺水,更画城东种瓜处。ān dé xiāo xiāng qiān chǐ shuǐ,gèng huà chéng dōng zhǒng guā chù。

陶与权宅观张于正山水图

袁凯

陶翁画图眼见稀,自言爱之重珠玑。táo wēng huà tú yǎn jiàn xī,zì yán ài zhī zhòng zhū jī。
清晨挂向草堂上,已觉几案生烟霏。qīng chén guà xiàng cǎo táng shàng,yǐ jué jǐ àn shēng yān fēi。
苍梧云深众鬼泣,笠泽雨重群龙归。cāng wú yún shēn zhòng guǐ qì,lì zé yǔ zhòng qún lóng guī。
崖深谷黝望不极,独有黄鹄摩空飞。yá shēn gǔ yǒu wàng bù jí,dú yǒu huáng gǔ mó kōng fēi。
飞来潭上啄丹实,牵动百尺藤萝衣。fēi lái tán shàng zhuó dān shí,qiān dòng bǎi chǐ téng luó yī。
藤萝飘萧露石角,林西更见幽人扉。téng luó piāo xiāo lù shí jiǎo,lín xī gèng jiàn yōu rén fēi。
幽人长年不出户,薇蕨短小身常饥。yōu rén zhǎng nián bù chū hù,wēi jué duǎn xiǎo shēn cháng jī。
嗟嗟此是谁氏笔?张君吾友精天机。jiē jiē cǐ shì shuí shì bǐ?zhāng jūn wú yǒu jīng tiān jī。
君家祖父尽卿相,门户贵显中衰微。jūn jiā zǔ fù jǐn qīng xiāng,mén hù guì xiǎn zhōng shuāi wēi。
读书学古有至行,粉墨特用相娱嬉。dú shū xué gǔ yǒu zhì xíng,fěn mò tè yòng xiāng yú xī。
忆昔东城饮春酒,汪家林木含春晖。yì xī dōng chéng yǐn chūn jiǔ,wāng jiā lín mù hán chūn huī。
当时挥洒每见及,破屋往往增光辉。dāng shí huī sǎ měi jiàn jí,pò wū wǎng wǎng zēng guāng huī。
自从丧乱尽失去,至今梦寐犹依依。zì cóng sàng luàn jǐn shī qù,zhì jīn mèng mèi yóu yī yī。
偶来此处见此本,欲去不忍徒歔欷。ǒu lái cǐ chù jiàn cǐ běn,yù qù bù rěn tú xū xī。
行当买船秋浦上,请君同作钓鱼矶。xíng dāng mǎi chuán qiū pǔ shàng,qǐng jūn tóng zuò diào yú jī。

王若水为画秋江众禽图

袁凯

钱唐王宰心思长,欲与造化争毫芒。qián táng wáng zǎi xīn sī zhǎng,yù yǔ zào huà zhēng háo máng。
下笔百鸟相趋跄,前身岂是孤凤凰。xià bǐ bǎi niǎo xiāng qū qiāng,qián shēn qǐ shì gū fèng huáng。
江头芙蓉花正开,花下细浪亦萦回。jiāng tóu fú róng huā zhèng kāi,huā xià xì làng yì yíng huí。
敔鹅贴贴天际来,雄雌相随气和谐。yǔ é tiē tiē tiān jì lái,xióng cí xiāng suí qì hé xié。
一双鸳鸯睡沙尾,野凫翩翩唼菰米。yī shuāng yuān yāng shuì shā wěi,yě fú piān piān shà gū mǐ。
群鸥争浴故未已,倾落枯荷叶中水。qún ōu zhēng yù gù wèi yǐ,qīng luò kū hé yè zhōng shuǐ。
鹡鸰飞飞多急难,雎鸠意度诚幽闲。jí líng fēi fēi duō jí nán,jū jiū yì dù chéng yōu xián。
乃知良工有深意,不在丹青形似间。nǎi zhī liáng gōng yǒu shēn yì,bù zài dān qīng xíng shì jiān。
姑苏台前秋气孤,五羊城下烟疏疏。gū sū tái qián qiū qì gū,wǔ yáng chéng xià yān shū shū。
此时此景真相似,独少扁舟归钓鱼。cǐ shí cǐ jǐng zhēn xiāng shì,dú shǎo biǎn zhōu guī diào yú。
宰也只今成老夫,爱我不辞为此图。zǎi yě zhǐ jīn chéng lǎo fū,ài wǒ bù cí wèi cǐ tú。
我今亲老无可养,慎勿重添反哺乌。wǒ jīn qīn lǎo wú kě yǎng,shèn wù zhòng tiān fǎn bǔ wū。

送曹生从师

袁凯

白沙入泥沙自黑,蓬生麻中岂不直。bái shā rù ní shā zì hēi,péng shēng má zhōng qǐ bù zhí。
生子当置邹鲁间,礼义薰陶易成德。shēng zi dāng zhì zōu lǔ jiān,lǐ yì xūn táo yì chéng dé。
三江雪花没马牛,曹生扣门言远游。sān jiāng xuě huā méi mǎ niú,cáo shēng kòu mén yán yuǎn yóu。
天地苦寒子何往,负笈从师清泖头。tiān dì kǔ hán zi hé wǎng,fù jí cóng shī qīng mǎo tóu。
鲁君为儒我所知,规矩进退无差池。lǔ jūn wèi rú wǒ suǒ zhī,guī jǔ jìn tuì wú chà chí。
座中弟子十余辈,森森玉立多容仪。zuò zhōng dì zi shí yú bèi,sēn sēn yù lì duō róng yí。
子往拜之听教诲,师严友亲各从类。zi wǎng bài zhī tīng jiào huì,shī yán yǒu qīn gè cóng lèi。
一篑为山古所闻,百川与海终相会。yī kuì wèi shān gǔ suǒ wén,bǎi chuān yǔ hǎi zhōng xiāng huì。
他时还乡拜庭闱,百年门户顿光辉。tā shí hái xiāng bài tíng wéi,bǎi nián mén hù dùn guāng huī。
里中父老皆称叹,胜似苏家相国归。lǐ zhōng fù lǎo jiē chēng tàn,shèng shì sū jiā xiāng guó guī。

送齐文韶归东阿

袁凯

江上晴云晴复湿,落絮飞花满原隰。jiāng shàng qíng yún qíng fù shī,luò xù fēi huā mǎn yuán xí。
此时君扣主人门,七尺长身如鹄立。cǐ shí jūn kòu zhǔ rén mén,qī chǐ zhǎng shēn rú gǔ lì。
自言稷下旧诸生,奉命江南宰山邑。zì yán jì xià jiù zhū shēng,fèng mìng jiāng nán zǎi shān yì。
三年仕宦多变故,八口飘零少收拾。sān nián shì huàn duō biàn gù,bā kǒu piāo líng shǎo shōu shí。
只今零落江海边,终日遑遑但忧悒。zhǐ jīn líng luò jiāng hǎi biān,zhōng rì huáng huáng dàn yōu yì。
主人闻之不暇沐,握发出户遽延入。zhǔ rén wén zhī bù xiá mù,wò fā chū hù jù yán rù。
净扫南轩催下榻,更开西第同宴集。jìng sǎo nán xuān cuī xià tà,gèng kāi xī dì tóng yàn jí。
时余挟册依主人,升堂再拜还相揖。shí yú xié cè yī zhǔ rén,shēng táng zài bài hái xiāng yī。
一时爱厚忘尔汝,况肯琐屑论阶级。yī shí ài hòu wàng ěr rǔ,kuàng kěn suǒ xiè lùn jiē jí。
朝向春园恣游衍,暮归雪案同温习。cháo xiàng chūn yuán zì yóu yǎn,mù guī xuě àn tóng wēn xí。
迩来倏忽将五载,岁月荏苒如呼吸。ěr lái shū hū jiāng wǔ zài,suì yuè rěn rǎn rú hū xī。
君居北海我南海,马牛之风岂相及。jūn jū běi hǎi wǒ nán hǎi,mǎ niú zhī fēng qǐ xiāng jí。
偶然相值若弟兄,信是前生有因袭。ǒu rán xiāng zhí ruò dì xiōng,xìn shì qián shēng yǒu yīn xí。
今晨忽言归故乡,主人错愕余惊惶。jīn chén hū yán guī gù xiāng,zhǔ rén cuò è yú jīng huáng。
干戈未息多盗贼,霜露既降无衣裳。gàn gē wèi xī duō dào zéi,shuāng lù jì jiàng wú yī shang。
君言狐死尚首丘,况我先陇安能忘。jūn yán hú sǐ shàng shǒu qiū,kuàng wǒ xiān lǒng ān néng wàng。
闻君此语良可伤,欲留不留空断肠。wén jūn cǐ yǔ liáng kě shāng,yù liú bù liú kōng duàn cháng。
殷勤劝尔一杯酒,明日思君江水长。yīn qín quàn ěr yī bēi jiǔ,míng rì sī jūn jiāng shuǐ zhǎng。

江上送高文起夫分韵得暮字

袁凯

青春送客黄家渡,千里汀洲带芳树。qīng chūn sòng kè huáng jiā dù,qiān lǐ tīng zhōu dài fāng shù。
烟中历历白鸟来,日晏翩翩彩舟去。yān zhōng lì lì bái niǎo lái,rì yàn piān piān cǎi zhōu qù。
主人置酒江上屋,远客哦诗水边路。zhǔ rén zhì jiǔ jiāng shàng wū,yuǎn kè ó shī shuǐ biān lù。
明朝花落更思君,海东月上青山暮。míng cháo huā luò gèng sī jūn,hǎi dōng yuè shàng qīng shān mù。

大醉后率尔三首

袁凯

白头儒生何所作,独把尘编海边坐。bái tóu rú shēng hé suǒ zuò,dú bǎ chén biān hǎi biān zuò。
上书格君事已晚,杀贼救民力尤懦。shàng shū gé jūn shì yǐ wǎn,shā zéi jiù mín lì yóu nuò。
四十无闻五十来,不如牛马空长大。sì shí wú wén wǔ shí lái,bù rú niú mǎ kōng zhǎng dà。