古诗词

怀曾彦鲁

袁凯

不见曾公白发侵,酒杯棋局最关心。bù jiàn céng gōng bái fā qīn,jiǔ bēi qí jú zuì guān xīn。
年华冉冉情何限,江海悠悠水正深。nián huá rǎn rǎn qíng hé xiàn,jiāng hǎi yōu yōu shuǐ zhèng shēn。
欲买小舟随雁去,便从幽壑听龙吟。yù mǎi xiǎo zhōu suí yàn qù,biàn cóng yōu hè tīng lóng yín。
明年春满长洲苑,拄杖穿花处处寻。míng nián chūn mǎn zhǎng zhōu yuàn,zhǔ zhàng chuān huā chù chù xún。
袁凯

袁凯

袁凯,生卒年不详,字景文,号海叟,明初诗人,以《白燕》一诗负盛名,人称袁白燕。松江华亭(今上海市松江县)人,洪武三年(1370)任监察御史,后因事为朱元璋所不满,伪装疯癫,以病免职回家,终“以寿终”。著有《海叟集》4卷。 袁凯的作品>>

猜您喜欢

郊居三首

袁凯

日转花阴傍户,雨余山色沿堤。rì zhuǎn huā yīn bàng hù,yǔ yú shān sè yán dī。
一双蝴蝶对舞,几个莺儿乱啼。yī shuāng hú dié duì wǔ,jǐ gè yīng ér luàn tí。

郊居三首

袁凯

荒园处处闲步,小阁时时燕居。huāng yuán chù chù xián bù,xiǎo gé shí shí yàn jū。
阮籍惟思饮酒,嵇康最懒读书。ruǎn jí wéi sī yǐn jiǔ,jī kāng zuì lǎn dú shū。

闲步二首

袁凯

春园偶尔独往,晚径萧然自还。chūn yuán ǒu ěr dú wǎng,wǎn jìng xiāo rán zì hái。
芳草烟中冉冉,落花风外斑斑。fāng cǎo yān zhōng rǎn rǎn,luò huā fēng wài bān bān。

闲步二首

袁凯

半雨半晴天气,半开半落山花。bàn yǔ bàn qíng tiān qì,bàn kāi bàn luò shān huā。
半醉半醒游客,半村半郭人家。bàn zuì bàn xǐng yóu kè,bàn cūn bàn guō rén jiā。

江南曲

袁凯

江南好,流水中有鲤鱼与雁凫。jiāng nán hǎo,liú shuǐ zhōng yǒu lǐ yú yǔ yàn fú。
汝出取鱼与雁凫,养我堂上姑。rǔ chū qǔ yú yǔ yàn fú,yǎng wǒ táng shàng gū。
姑今年老,鸣声呜呜。gū jīn nián lǎo,míng shēng wū wū。
声呜呜,良可哀。shēng wū wū,liáng kě āi。
生而不能养,死当何时回?shēng ér bù néng yǎng,sǐ dāng hé shí huí?
死而不回,呜呜良可哀。sǐ ér bù huí,wū wū liáng kě āi。

短歌行

袁凯

昨日旧谷没,今日新谷升。zuó rì jiù gǔ méi,jīn rì xīn gǔ shēng。
壮年不肯住,衰年日凭凌。zhuàng nián bù kěn zhù,shuāi nián rì píng líng。
日月行于天,江河行于海。rì yuè xíng yú tiān,jiāng hé xíng yú hǎi。
海水不复回,日月肯相待?hǎi shuǐ bù fù huí,rì yuè kěn xiāng dài?
日月不相待,自古皆死亡。rì yuè bù xiāng dài,zì gǔ jiē sǐ wáng。
死亡不能免,安有却老方。sǐ wáng bù néng miǎn,ān yǒu què lǎo fāng。
仙人郑伯侨,于今在何方?xiān rén zhèng bó qiáo,yú jīn zài hé fāng?
尔骨苟未朽,蝼蚁生肝肠。ěr gǔ gǒu wèi xiǔ,lóu yǐ shēng gān cháng。
独有令名士,可以慰情伤。dú yǒu lìng míng shì,kě yǐ wèi qíng shāng。

独漉篇

袁凯

仰天天无穷,俯地地无垠。yǎng tiān tiān wú qióng,fǔ dì dì wú yín。
天地自无尽,谁为百年人?tiān dì zì wú jǐn,shuí wèi bǎi nián rén?
百年之中,人复能几。bǎi nián zhī zhōng,rén fù néng jǐ。
汝不成人,忧我父母。rǔ bù chéng rén,yōu wǒ fù mǔ。

苦寒行

袁凯

雨雪雨雪,凄风如刀,我行中野,而无缊袍。yǔ xuě yǔ xuě,qī fēng rú dāo,wǒ xíng zhōng yě,ér wú yūn páo。
我寒我饥,谁复我知。wǒ hán wǒ jī,shuí fù wǒ zhī。
四无人声,但闻熊罴。sì wú rén shēng,dàn wén xióng pí。
罴欲攫我,罴复夺我。pí yù jué wǒ,pí fù duó wǒ。
我身茕茕,进退不可。wǒ shēn qióng qióng,jìn tuì bù kě。
进固难矣,退亦何止。jìn gù nán yǐ,tuì yì hé zhǐ。
还望旧乡,远隔江海。hái wàng jiù xiāng,yuǎn gé jiāng hǎi。
江波汤汤,海波洋洋。jiāng bō tāng tāng,hǎi bō yáng yáng。
我思我乡,死也可忘。wǒ sī wǒ xiāng,sǐ yě kě wàng。

芳树

袁凯

芳树生后园,棘生芳树傍。fāng shù shēng hòu yuán,jí shēng fāng shù bàng。
虫来啮树根,终也被棘伤。chóng lái niè shù gēn,zhōng yě bèi jí shāng。
棘伤虫即死,树叶自芬芳。jí shāng chóng jí sǐ,shù yè zì fēn fāng。
忠贤在君侧,四夷敢陆梁?zhōng xián zài jūn cè,sì yí gǎn lù liáng?
不独君与臣,亦有弟与兄。bù dú jūn yǔ chén,yì yǒu dì yǔ xiōng。
兄弟宜相近,不宜远相忘。xiōng dì yí xiāng jìn,bù yí yuǎn xiāng wàng。
相忘亦何难,外侮不可当。xiāng wàng yì hé nán,wài wǔ bù kě dāng。
君看《芳树》辞,辞短义则长。jūn kàn fāng shù cí,cí duǎn yì zé zhǎng。

铜雀妓

袁凯

流尘拂还集,絜糒俨然陈。liú chén fú hái jí,jié bèi yǎn rán chén。
歌吹自朝暮,君王宁复闻。gē chuī zì cháo mù,jūn wáng níng fù wén。
松柏有时摧,妾非百年人。sōng bǎi yǒu shí cuī,qiè fēi bǎi nián rén。
愿为陵上土,岁久得相亲。yuàn wèi líng shàng tǔ,suì jiǔ dé xiāng qīn。

杨白花

袁凯

杨白花,飞入深宫里。yáng bái huā,fēi rù shēn gōng lǐ。
宛转房栊间,谁能复禁尔。wǎn zhuǎn fáng lóng jiān,shuí néng fù jìn ěr。
胡为高飞渡江水?hú wèi gāo fēi dù jiāng shuǐ?
江水在天涯,杨花去不归。jiāng shuǐ zài tiān yá,yáng huā qù bù guī。
安得杨花作杨树,种向深宫飞不去。ān dé yáng huā zuò yáng shù,zhǒng xiàng shēn gōng fēi bù qù。
191«78910111213