古诗词

横溪寓所

袁凯

高林深竹气冥冥,野色波光更满汀。gāo lín shēn zhú qì míng míng,yě sè bō guāng gèng mǎn tīng。
草阁雨晴鸣翡翠,花畦风暖入蜻蜓。cǎo gé yǔ qíng míng fěi cuì,huā qí fēng nuǎn rù qīng tíng。
书成已与山公绝,赋就惟教阿买听。shū chéng yǐ yǔ shān gōng jué,fù jiù wéi jiào ā mǎi tīng。
犹未忘情是杯酒,尚烦邻里致盆瓶。yóu wèi wàng qíng shì bēi jiǔ,shàng fán lín lǐ zhì pén píng。
袁凯

袁凯

袁凯,生卒年不详,字景文,号海叟,明初诗人,以《白燕》一诗负盛名,人称袁白燕。松江华亭(今上海市松江县)人,洪武三年(1370)任监察御史,后因事为朱元璋所不满,伪装疯癫,以病免职回家,终“以寿终”。著有《海叟集》4卷。 袁凯的作品>>

猜您喜欢

次广西省朱郎中熙见寄韵二首

袁凯

万里苍梧入望长,薇垣新治日馨香。wàn lǐ cāng wú rù wàng zhǎng,wēi yuán xīn zhì rì xīn xiāng。
已知南去无鸮獍,更拟西郊听凤凰。yǐ zhī nán qù wú xiāo jìng,gèng nǐ xī jiāo tīng fèng huáng。
谈笑定应多暇日,羁縻况复有成章。tán xiào dìng yīng duō xiá rì,jī mí kuàng fù yǒu chéng zhāng。
幕中还试钟王帖,书遍阑干叶上霜。mù zhōng hái shì zhōng wáng tiē,shū biàn lán gàn yè shàng shuāng。

次广西省朱郎中熙见寄韵二首

袁凯

衡阳南去与天长,荔子红椒处处香。héng yáng nán qù yǔ tiān zhǎng,lì zi hóng jiāo chù chù xiāng。
明月关门无虎豹,清风台阁有鸾凰。míng yuè guān mén wú hǔ bào,qīng fēng tái gé yǒu luán huáng。
包茅已入皆三脊,卉服新成有九章。bāo máo yǐ rù jiē sān jí,huì fú xīn chéng yǒu jiǔ zhāng。
幕下文书自稀少,醉余崖蜜啖红霜。mù xià wén shū zì xī shǎo,zuì yú yá mì dàn hóng shuāng。

次方明谦指挥海上筑城韵二首

袁凯

城堞遥连北斗斜,岛夷从此识中华。chéng dié yáo lián běi dòu xié,dǎo yí cóng cǐ shí zhōng huá。
诸侯幕府多春酒,上将歌谣杂暮笳。zhū hóu mù fǔ duō chūn jiǔ,shàng jiāng gē yáo zá mù jiā。
别去几时还下榻,兴来何日欲乘楂。bié qù jǐ shí hái xià tà,xīng lái hé rì yù chéng zhā。
为报安期头白尽,更烦重觅枣如瓜。wèi bào ān qī tóu bái jǐn,gèng fán zhòng mì zǎo rú guā。

次方明谦指挥海上筑城韵二首

袁凯

旗影翩翩整复斜,中天星月动光华。qí yǐng piān piān zhěng fù xié,zhōng tiān xīng yuè dòng guāng huá。
千群貔虎方屯戍,万里鱼龙听鼓笳。qiān qún pí hǔ fāng tún shù,wàn lǐ yú lóng tīng gǔ jiā。
圣主自多开国老,小夷休恃上天槎。shèng zhǔ zì duō kāi guó lǎo,xiǎo yí xiū shì shàng tiān chá。
却烦上将频思念,时问东门二亩瓜。què fán shàng jiāng pín sī niàn,shí wèn dōng mén èr mǔ guā。

江上早秋

袁凯

靡靡菰蒲已满陂,菱花菱叶共参差。mí mí gū pú yǐ mǎn bēi,líng huā líng yè gòng cān chà。
即从景物看身世,却怪飘零枉岁时。jí cóng jǐng wù kàn shēn shì,què guài piāo líng wǎng suì shí。
得食野凫争去远,避风江鹳独归迟。dé shí yě fú zhēng qù yuǎn,bì fēng jiāng guàn dú guī chí。
干戈此日连秋色,头白尤多宋玉悲。gàn gē cǐ rì lián qiū sè,tóu bái yóu duō sòng yù bēi。

江上书怀

袁凯

沪渎城边秋气高,敔鹅鸿雁各求曹。hù dú chéng biān qiū qì gāo,yǔ é hóng yàn gè qiú cáo。
不眠更识匡床稳,欲去还思小几牢。bù mián gèng shí kuāng chuáng wěn,yù qù hái sī xiǎo jǐ láo。
几处尺书俱寂寞,百年双鬓独萧骚。jǐ chù chǐ shū jù jì mò,bǎi nián shuāng bìn dú xiāo sāo。
秋江欲渡愁难渡,风雨龙吟长怒涛。qiū jiāng yù dù chóu nán dù,fēng yǔ lóng yín zhǎng nù tāo。

和王叔善祀天妃有雪

袁凯

酒正初传内府醪,南来河伯避行舠。jiǔ zhèng chū chuán nèi fǔ láo,nán lái hé bó bì xíng dāo。
百年祀事崇邦典,半夜神光出海涛。bǎi nián sì shì chóng bāng diǎn,bàn yè shén guāng chū hǎi tāo。
花散晓风纷烂熳,礼成春殿肃清高。huā sàn xiǎo fēng fēn làn màn,lǐ chéng chūn diàn sù qīng gāo。
圣躬端为苍生祷,不比乘槎汉使劳。shèng gōng duān wèi cāng shēng dǎo,bù bǐ chéng chá hàn shǐ láo。

闻笛

袁凯

花发吴淞江上村,隔花吹笛正黄昏。huā fā wú sōng jiāng shàng cūn,gé huā chuī dí zhèng huáng hūn。
风尘远道归何日,灯火高楼合断魂。fēng chén yuǎn dào guī hé rì,dēng huǒ gāo lóu hé duàn hún。
夜静几家无别泪,雨声终日过闲门。yè jìng jǐ jiā wú bié lèi,yǔ shēng zhōng rì guò xián mén。
天边杨柳今无数,短叶长条非故园。tiān biān yáng liǔ jīn wú shù,duǎn yè zhǎng tiáo fēi gù yuán。

沪渎龙王庙晚眺

袁凯

沪渎高城今已残,独余木叶洒惊湍。hù dú gāo chéng jīn yǐ cán,dú yú mù yè sǎ jīng tuān。
风云浩荡时将暮,江水萧条龙亦蟠。fēng yún hào dàng shí jiāng mù,jiāng shuǐ xiāo tiáo lóng yì pán。
千里吴乡多战伐,孤舟蜀客转饥寒。qiān lǐ wú xiāng duō zhàn fá,gū zhōu shǔ kè zhuǎn jī hán。
弊裘涕泪兼新旧,终日思家敢怨叹。bì qiú tì lèi jiān xīn jiù,zhōng rì sī jiā gǎn yuàn tàn。

南村

袁凯

南村烟树接蒹葭,白鹭翩翩满白沙。nán cūn yān shù jiē jiān jiā,bái lù piān piān mǎn bái shā。
此地遂成茅屋计,何人更识老夫家。cǐ dì suì chéng máo wū jì,hé rén gèng shí lǎo fū jiā。
即开断垄行新竹,便接平皋树杂花。jí kāi duàn lǒng xíng xīn zhú,biàn jiē píng gāo shù zá huā。
戎马纷纷终未已,此身泛泛独长嗟。róng mǎ fēn fēn zhōng wèi yǐ,cǐ shēn fàn fàn dú zhǎng jiē。

兵后大醉陶与权宅丙申九日也

袁凯

酒到愁肠味颇醇,花因白发更精神。jiǔ dào chóu cháng wèi pǒ chún,huā yīn bái fā gèng jīng shén。
儿童休笑灯前舞,老子今存死后身。ér tóng xiū xiào dēng qián wǔ,lǎo zi jīn cún sǐ hòu shēn。
何处江湖为乐土,谁家门户有闲人?hé chù jiāng hú wèi lè tǔ,shuí jiā mén hù yǒu xián rén?
多情独有陶征士,醉过清秋不厌频。duō qíng dú yǒu táo zhēng shì,zuì guò qīng qiū bù yàn pín。

春日溪上书怀

袁凯

溶溶春水杂蒹葭,袅袅晴风度落花。róng róng chūn shuǐ zá jiān jiā,niǎo niǎo qíng fēng dù luò huā。
小巷几时佳客至,新诗独向野人夸。xiǎo xiàng jǐ shí jiā kè zhì,xīn shī dú xiàng yě rén kuā。
未闻汗马收诸国,且逐闲鸥坐浅沙。wèi wén hàn mǎ shōu zhū guó,qiě zhú xián ōu zuò qiǎn shā。
春色酒杯俱在眼,底须辛苦欲还家。chūn sè jiǔ bēi jù zài yǎn,dǐ xū xīn kǔ yù hái jiā。

久雨

袁凯

荒村处处闻流水,草阁时时自掩扉。huāng cūn chù chù wén liú shuǐ,cǎo gé shí shí zì yǎn fēi。
庭树叶深沙鸟宿,野藤花退蜜蜂稀。tíng shù yè shēn shā niǎo sù,yě téng huā tuì mì fēng xī。
只将书卷消长夏,更倚渔舟送落晖。zhǐ jiāng shū juǎn xiāo zhǎng xià,gèng yǐ yú zhōu sòng luò huī。
天意未教戎马息,老夫漂泊敢言归。tiān yì wèi jiào róng mǎ xī,lǎo fū piāo pō gǎn yán guī。

丙申三月一日北山雨望

袁凯

冻雨萧条江上来,随风沾洒气幽哉。dòng yǔ xiāo tiáo jiāng shàng lái,suí fēng zhān sǎ qì yōu zāi。
陆机茅屋终难住,伍相祠堂亦可哀。lù jī máo wū zhōng nán zhù,wǔ xiāng cí táng yì kě āi。
独客飘飘何处去,孤帆寂寂几时回。dú kè piāo piāo hé chù qù,gū fān jì jì jǐ shí huí。
《竹枝》声断沧江暮,短发无辜独受催。zhú zhī shēng duàn cāng jiāng mù,duǎn fā wú gū dú shòu cuī。

池上书怀

袁凯

野水寒冰上曲池,薄云斜日下疏篱。yě shuǐ hán bīng shàng qū chí,báo yún xié rì xià shū lí。
黄蒿处处迷归路,沧海年年少故知。huáng hāo chù chù mí guī lù,cāng hǎi nián nián shǎo gù zhī。
北望朝廷非昔日,东来儿女更依谁。běi wàng cháo tíng fēi xī rì,dōng lái ér nǚ gèng yī shuí。
老年拄杖犹无力,况是饥寒气血衰。lǎo nián zhǔ zhàng yóu wú lì,kuàng shì jī hán qì xuè shuāi。
1911234567»