古诗词

闻笛

袁凯

花发吴淞江上村,隔花吹笛正黄昏。huā fā wú sōng jiāng shàng cūn,gé huā chuī dí zhèng huáng hūn。
风尘远道归何日,灯火高楼合断魂。fēng chén yuǎn dào guī hé rì,dēng huǒ gāo lóu hé duàn hún。
夜静几家无别泪,雨声终日过闲门。yè jìng jǐ jiā wú bié lèi,yǔ shēng zhōng rì guò xián mén。
天边杨柳今无数,短叶长条非故园。tiān biān yáng liǔ jīn wú shù,duǎn yè zhǎng tiáo fēi gù yuán。
袁凯

袁凯

袁凯,生卒年不详,字景文,号海叟,明初诗人,以《白燕》一诗负盛名,人称袁白燕。松江华亭(今上海市松江县)人,洪武三年(1370)任监察御史,后因事为朱元璋所不满,伪装疯癫,以病免职回家,终“以寿终”。著有《海叟集》4卷。 袁凯的作品>>

猜您喜欢

郭外寄王录事

袁凯

白鸥黄鸟动春声,绿树清波称晚晴。bái ōu huáng niǎo dòng chūn shēng,lǜ shù qīng bō chēng wǎn qíng。
何用城中走尘土,只消江上过清明。hé yòng chéng zhōng zǒu chén tǔ,zhǐ xiāo jiāng shàng guò qīng míng。
深村浊酒还堪醉,野老狂歌亦有情。shēn cūn zhuó jiǔ hái kān zuì,yě lǎo kuáng gē yì yǒu qíng。
寄语东门王录事,底须辛苦过平生。jì yǔ dōng mén wáng lù shì,dǐ xū xīn kǔ guò píng shēng。

过黄耳墓有感

袁凯

黄耳墓前春日迟,柳条花萼正参差。huáng ěr mù qián chūn rì chí,liǔ tiáo huā è zhèng cān chà。
多才已逐浮云去,异物犹令后代思。duō cái yǐ zhú fú yún qù,yì wù yóu lìng hòu dài sī。
顾养有恩终不背,交游何事独相欺。gù yǎng yǒu ēn zhōng bù bèi,jiāo yóu hé shì dú xiāng qī。
春风绿酒人皆醉,落日孤舟自咏诗。chūn fēng lǜ jiǔ rén jiē zuì,luò rì gū zhōu zì yǒng shī。

春日溪上谩书

袁凯

白发何烦试鹖冠,清江久欲把渔竿。bái fā hé fán shì hé guān,qīng jiāng jiǔ yù bǎ yú gān。
涓涓浊酒须成醉,袅袅晴花已倦看。juān juān zhuó jiǔ xū chéng zuì,niǎo niǎo qíng huā yǐ juàn kàn。
不忍燕莺频往复,且留鸥鹭与盘桓。bù rěn yàn yīng pín wǎng fù,qiě liú ōu lù yǔ pán huán。
东家野老浑知我,日日相过却自欢。dōng jiā yě lǎo hún zhī wǒ,rì rì xiāng guò què zì huān。

赋黄叶渔村

袁凯

泽国西风霜树多,萧条茅屋倚江波。zé guó xī fēng shuāng shù duō,xiāo tiáo máo wū yǐ jiāng bō。
家人酒馔兼虾菜,野老衣裳杂芰荷。jiā rén jiǔ zhuàn jiān xiā cài,yě lǎo yī shang zá jì hé。
东海任公时问信,沧浪孺子亦来歌。dōng hǎi rèn gōng shí wèn xìn,cāng làng rú zi yì lái gē。
白鸥亦有忘机意,清影相看奈尔何。bái ōu yì yǒu wàng jī yì,qīng yǐng xiāng kàn nài ěr hé。

怀曾彦鲁

袁凯

不见曾公白发侵,酒杯棋局最关心。bù jiàn céng gōng bái fā qīn,jiǔ bēi qí jú zuì guān xīn。
年华冉冉情何限,江海悠悠水正深。nián huá rǎn rǎn qíng hé xiàn,jiāng hǎi yōu yōu shuǐ zhèng shēn。
欲买小舟随雁去,便从幽壑听龙吟。yù mǎi xiǎo zhōu suí yàn qù,biàn cóng yōu hè tīng lóng yín。
明年春满长洲苑,拄杖穿花处处寻。míng nián chūn mǎn zhǎng zhōu yuàn,zhǔ zhàng chuān huā chù chù xún。

咏溪上所栽桃

袁凯

桃树移栽近浅沙,呼儿插竹护欹斜。táo shù yí zāi jìn qiǎn shā,hū ér chā zhú hù yī xié。
秋来拟吃垂垂实,春到还看浩浩花。qiū lái nǐ chī chuí chuí shí,chūn dào hái kàn hào hào huā。
旋置酒旗深处挂,更将渔艇密边遮。xuán zhì jiǔ qí shēn chù guà,gèng jiāng yú tǐng mì biān zhē。
老夫未是文章手,故少新诗对客夸。lǎo fū wèi shì wén zhāng shǒu,gù shǎo xīn shī duì kè kuā。

寄题马氏草堂兼柬黄二秀才

袁凯

江上草堂风物幽,江花红白满汀洲。jiāng shàng cǎo táng fēng wù yōu,jiāng huā hóng bái mǎn tīng zhōu。
鸣鸠呼妇东西去,麋鹿将儿远近游。míng jiū hū fù dōng xī qù,mí lù jiāng ér yuǎn jìn yóu。
已有轩窗成晚趣,更无舟楫散春愁。yǐ yǒu xuān chuāng chéng wǎn qù,gèng wú zhōu jí sàn chūn chóu。
东林早晚樱桃熟,应与黄香数劝酬。dōng lín zǎo wǎn yīng táo shú,yīng yǔ huáng xiāng shù quàn chóu。

江上樱桃甚盛而予寓所无有忽苏城友人惠一大盒故赋此

袁凯

野店荒蹊红满枝,暖烟微雨共离披。yě diàn huāng qī hóng mǎn zhī,nuǎn yān wēi yǔ gòng lí pī。
忽思西蜀匀圆颗,正值东吴远送时。hū sī xī shǔ yún yuán kē,zhèng zhí dōng wú yuǎn sòng shí。
老子细看方自讶,儿童惊喜欲成痴。lǎo zi xì kàn fāng zì yà,ér tóng jīng xǐ yù chéng chī。
拾遗门下曾沾赐,此日飘蓬也赋诗。shí yí mén xià céng zhān cì,cǐ rì piāo péng yě fù shī。

得马叟书作此远寄

袁凯

洛阳马叟世称贤,童稚相看四十年。luò yáng mǎ sǒu shì chēng xián,tóng zhì xiāng kàn sì shí nián。
只道诗名传宇内,宁知酒债满江边。zhǐ dào shī míng chuán yǔ nèi,níng zhī jiǔ zhài mǎn jiāng biān。
蓬蒿久没扬雄宅,虾菜聊随范蠡船。péng hāo jiǔ méi yáng xióng zhái,xiā cài liáo suí fàn lí chuán。
此日将书付归雁,不胜清泪湿吴笺。cǐ rì jiāng shū fù guī yàn,bù shèng qīng lèi shī wú jiān。

浦上寓所

袁凯

我有茅堂南浦浔,回岗千尺昼阴阴。wǒ yǒu máo táng nán pǔ xún,huí gǎng qiān chǐ zhòu yīn yīn。
繁花映带墟烟密,弱竹留连海气深。fán huā yìng dài xū yān mì,ruò zhú liú lián hǎi qì shēn。
寂寂轩窗惟鸟下,萧萧风雨亦龙吟。jì jì xuān chuāng wéi niǎo xià,xiāo xiāo fēng yǔ yì lóng yín。
东家野老犹淳朴,酒熟瓜香数见寻。dōng jiā yě lǎo yóu chún pǔ,jiǔ shú guā xiāng shù jiàn xún。

横溪寓所

袁凯

高林深竹气冥冥,野色波光更满汀。gāo lín shēn zhú qì míng míng,yě sè bō guāng gèng mǎn tīng。
草阁雨晴鸣翡翠,花畦风暖入蜻蜓。cǎo gé yǔ qíng míng fěi cuì,huā qí fēng nuǎn rù qīng tíng。
书成已与山公绝,赋就惟教阿买听。shū chéng yǐ yǔ shān gōng jué,fù jiù wéi jiào ā mǎi tīng。
犹未忘情是杯酒,尚烦邻里致盆瓶。yóu wèi wàng qíng shì bēi jiǔ,shàng fán lín lǐ zhì pén píng。

饮谢氏东园

袁凯

谢氏池台多好春,风帘水槛不凝尘。xiè shì chí tái duō hǎo chūn,fēng lián shuǐ kǎn bù níng chén。
千钟绿酒能留客,满树黄鹂更可人。qiān zhōng lǜ jiǔ néng liú kè,mǎn shù huáng lí gèng kě rén。
蝶翅乍惊歌扇远,柳花轻触舞衣频。dié chì zhà jīng gē shàn yuǎn,liǔ huā qīng chù wǔ yī pín。
醉余荡桨城东去,正值南湖月色新。zuì yú dàng jiǎng chéng dōng qù,zhèng zhí nán hú yuè sè xīn。

清明独坐

袁凯

花柳千家郭外村,老夫官屋近荒园。huā liǔ qiān jiā guō wài cūn,lǎo fū guān wū jìn huāng yuán。
晴林渺渺浮云气,细草油油叠浪痕。qíng lín miǎo miǎo fú yún qì,xì cǎo yóu yóu dié làng hén。
川上画船争载酒,烟中长笛自销魂。chuān shàng huà chuán zhēng zài jiǔ,yān zhōng zhǎng dí zì xiāo hún。
暮年况复追游倦,落日泥墙独闭门。mù nián kuàng fù zhuī yóu juàn,luò rì ní qiáng dú bì mén。

次圭法师过金秀才隐居二首

袁凯

墟里人家烟雾深,背冈茅屋自阴阴。xū lǐ rén jiā yān wù shēn,bèi gāng máo wū zì yīn yīn。
不愁逸竹妨嘉谷,自爱繁枝集众禽。bù chóu yì zhú fáng jiā gǔ,zì ài fán zhī jí zhòng qín。
田父耰锄时得借,渔人舟楫莫相寻。tián fù yōu chú shí dé jiè,yú rén zhōu jí mò xiāng xún。
旧开鸡犬桃源里,仿佛溪边花树林。jiù kāi jī quǎn táo yuán lǐ,fǎng fú xī biān huā shù lín。

次圭法师过金秀才隐居二首

袁凯

幽人读书黄浦上,萧条茅屋倚溪傍。yōu rén dú shū huáng pǔ shàng,xiāo tiáo máo wū yǐ xī bàng。
霜沾木叶深深赤,潮杂溪流混混黄。shuāng zhān mù yè shēn shēn chì,cháo zá xī liú hùn hùn huáng。
旁舍杯盘多芋栗,秋园门巷亦馨香。páng shě bēi pán duō yù lì,qiū yuán mén xiàng yì xīn xiāng。
为语当时仲长统,输君清旷自徜徉。wèi yǔ dāng shí zhòng zhǎng tǒng,shū jūn qīng kuàng zì cháng yáng。
1911234567»