古诗词

病阿速

袁凯

杭州阿速病可伤,况复四体多金创。háng zhōu ā sù bìng kě shāng,kuàng fù sì tǐ duō jīn chuàng。
口粮开除但乞丐,终日哀鸣行路傍。kǒu liáng kāi chú dàn qǐ gài,zhōng rì āi míng xíng lù bàng。
自言家在云中住,兄弟既死惟爹娘。zì yán jiā zài yún zhōng zhù,xiōng dì jì sǐ wéi diē niáng。
往年江南妖贼反,圣旨差我随平章。wǎng nián jiāng nán yāo zéi fǎn,shèng zhǐ chà wǒ suí píng zhāng。
同行二千五百辈,辈辈选用皆精强。tóng xíng èr qiān wǔ bǎi bèi,bèi bèi xuǎn yòng jiē jīng qiáng。
孰知江南风土异,不比中原尽平地。shú zhī jiāng nán fēng tǔ yì,bù bǐ zhōng yuán jǐn píng dì。
中原地平好驰逐,一人腾骧万人废。zhōng yuán dì píng hǎo chí zhú,yī rén téng xiāng wàn rén fèi。
江南地卑山林密,泥深马滑无由立。jiāng nán dì bēi shān lín mì,ní shēn mǎ huá wú yóu lì。
角弓着雨软如绵,咫尺相看不能射。jiǎo gōng zhe yǔ ruǎn rú mián,zhǐ chǐ xiāng kàn bù néng shè。
九月十月岁云莫,贼兵突入观音渡。jiǔ yuè shí yuè suì yún mò,zéi bīng tū rù guān yīn dù。
平章脱身向东去,太半尽死无人顾。píng zhāng tuō shēn xiàng dōng qù,tài bàn jǐn sǐ wú rén gù。
我幸不死病已危,丞相被逐无依归。wǒ xìng bù sǐ bìng yǐ wēi,chéng xiāng bèi zhú wú yī guī。
异乡此日谁相慰,只似天边孤雁飞。yì xiāng cǐ rì shuí xiāng wèi,zhǐ shì tiān biān gū yàn fēi。
袁凯

袁凯

袁凯,生卒年不详,字景文,号海叟,明初诗人,以《白燕》一诗负盛名,人称袁白燕。松江华亭(今上海市松江县)人,洪武三年(1370)任监察御史,后因事为朱元璋所不满,伪装疯癫,以病免职回家,终“以寿终”。著有《海叟集》4卷。 袁凯的作品>>

猜您喜欢

重过黄渡有感

袁凯

马家宅畔无乔木,徐氏门前芳草多。mǎ jiā zhái pàn wú qiáo mù,xú shì mén qián fāng cǎo duō。
留得白头渔父在,年年长笛送沧波。liú dé bái tóu yú fù zài,nián nián zhǎng dí sòng cāng bō。

朝天宫观方道士所画三山图三首

袁凯

东流弱水不胜尘,汉武楼台空自陈。dōng liú ruò shuǐ bù shèng chén,hàn wǔ lóu tái kōng zì chén。
欲借横江孤鹤去,须凭南岳魏夫人。yù jiè héng jiāng gū hè qù,xū píng nán yuè wèi fū rén。

朝天宫观方道士所画三山图三首

袁凯

巨鱼出没浪波腥,东望三山路杳冥。jù yú chū méi làng bō xīng,dōng wàng sān shān lù yǎo míng。
安得秦皇射蛟手,为操强弩下沧溟。ān dé qín huáng shè jiāo shǒu,wèi cāo qiáng nǔ xià cāng míng。

朝天宫观方道士所画三山图三首

袁凯

方壶少小学为仙,笔底三山岂偶然。fāng hú shǎo xiǎo xué wèi xiān,bǐ dǐ sān shān qǐ ǒu rán。
见说麻姑头总白,不知何用得长年。jiàn shuō má gū tóu zǒng bái,bù zhī hé yòng dé zhǎng nián。

淮西夜坐

袁凯

萧萧风雨满关河,酒尽西楼听雁过。xiāo xiāo fēng yǔ mǎn guān hé,jiǔ jǐn xī lóu tīng yàn guò。
莫怪行人白头尽,异乡秋色不胜多。mò guài xíng rén bái tóu jǐn,yì xiāng qiū sè bù shèng duō。

扬州逢李十二衍二首

袁凯

与子相逢俱少年,东吴城郭酒如川。yǔ zi xiāng féng jù shǎo nián,dōng wú chéng guō jiǔ rú chuān。
如今白发知多少,风雨扬州共被眠。rú jīn bái fā zhī duō shǎo,fēng yǔ yáng zhōu gòng bèi mián。

扬州逢李十二衍二首

袁凯

最忆东家《水调》声,花前檀板杂流莺。zuì yì dōng jiā shuǐ diào shēng,huā qián tán bǎn zá liú yīng。
此时我醉君犹醒,舞到梧桐白露生。cǐ shí wǒ zuì jūn yóu xǐng,wǔ dào wú tóng bái lù shēng。

李陵泣别图

袁凯

上林木落雁南飞,万里萧条使节归。shàng lín mù luò yàn nán fēi,wàn lǐ xiāo tiáo shǐ jié guī。
犹有交情两行泪,西风吹上汉臣衣。yóu yǒu jiāo qíng liǎng xíng lèi,xī fēng chuī shàng hàn chén yī。

客中夜坐

袁凯

落叶萧萧淮水长,故园归路更微茫。luò yè xiāo xiāo huái shuǐ zhǎng,gù yuán guī lù gèng wēi máng。
一声新雁三更雨,何处行人不断肠。yī shēng xīn yàn sān gèng yǔ,hé chù xíng rén bù duàn cháng。

城西送邓生

袁凯

千山风雪正霏霏,君去金陵几日归。qiān shān fēng xuě zhèng fēi fēi,jūn qù jīn líng jǐ rì guī。
凤凰台上还吹笛,东望沧溟泪满衣。fèng huáng tái shàng hái chuī dí,dōng wàng cāng míng lèi mǎn yī。

夜至瓜洲

袁凯

瓜洲人家灯火微,瓜洲波上行人稀。guā zhōu rén jiā dēng huǒ wēi,guā zhōu bō shàng xíng rén xī。
敲门买得双清酒,船在西陵逆浪归。qiāo mén mǎi dé shuāng qīng jiǔ,chuán zài xī líng nì làng guī。

寄三江王六秀才

袁凯

沧洲荷屋晚秋时,橘柚青黄满户垂。cāng zhōu hé wū wǎn qiū shí,jú yòu qīng huáng mǎn hù chuí。
安得扁舟趁潮去,醉看江雨散轻丝。ān dé biǎn zhōu chèn cháo qù,zuì kàn jiāng yǔ sàn qīng sī。

城西送邓生

袁凯

东望沧溟涕泗垂,闺中少妇亦沾衣。dōng wàng cāng míng tì sì chuí,guī zhōng shǎo fù yì zhān yī。
他时若有相思字,只寄春江燕子归。tā shí ruò yǒu xiāng sī zì,zhǐ jì chūn jiāng yàn zi guī。

登阁

袁凯

木落淮南秋色空,闲登高阁送归鸿。mù luò huái nán qiū sè kōng,xián dēng gāo gé sòng guī hóng。
白头老妇痴儿女,尽在萧条望眼中。bái tóu lǎo fù chī ér nǚ,jǐn zài xiāo tiáo wàng yǎn zhōng。

调王生

袁凯

门外桃花落渐多,一双新燕又来过。mén wài táo huā luò jiàn duō,yī shuāng xīn yàn yòu lái guò。
寄语城东王贡士,今年春酒味如何?jì yǔ chéng dōng wáng gòng shì,jīn nián chūn jiǔ wèi rú hé?