古诗词

陶与权宅观张于正山水图

袁凯

陶翁画图眼见稀,自言爱之重珠玑。táo wēng huà tú yǎn jiàn xī,zì yán ài zhī zhòng zhū jī。
清晨挂向草堂上,已觉几案生烟霏。qīng chén guà xiàng cǎo táng shàng,yǐ jué jǐ àn shēng yān fēi。
苍梧云深众鬼泣,笠泽雨重群龙归。cāng wú yún shēn zhòng guǐ qì,lì zé yǔ zhòng qún lóng guī。
崖深谷黝望不极,独有黄鹄摩空飞。yá shēn gǔ yǒu wàng bù jí,dú yǒu huáng gǔ mó kōng fēi。
飞来潭上啄丹实,牵动百尺藤萝衣。fēi lái tán shàng zhuó dān shí,qiān dòng bǎi chǐ téng luó yī。
藤萝飘萧露石角,林西更见幽人扉。téng luó piāo xiāo lù shí jiǎo,lín xī gèng jiàn yōu rén fēi。
幽人长年不出户,薇蕨短小身常饥。yōu rén zhǎng nián bù chū hù,wēi jué duǎn xiǎo shēn cháng jī。
嗟嗟此是谁氏笔?张君吾友精天机。jiē jiē cǐ shì shuí shì bǐ?zhāng jūn wú yǒu jīng tiān jī。
君家祖父尽卿相,门户贵显中衰微。jūn jiā zǔ fù jǐn qīng xiāng,mén hù guì xiǎn zhōng shuāi wēi。
读书学古有至行,粉墨特用相娱嬉。dú shū xué gǔ yǒu zhì xíng,fěn mò tè yòng xiāng yú xī。
忆昔东城饮春酒,汪家林木含春晖。yì xī dōng chéng yǐn chūn jiǔ,wāng jiā lín mù hán chūn huī。
当时挥洒每见及,破屋往往增光辉。dāng shí huī sǎ měi jiàn jí,pò wū wǎng wǎng zēng guāng huī。
自从丧乱尽失去,至今梦寐犹依依。zì cóng sàng luàn jǐn shī qù,zhì jīn mèng mèi yóu yī yī。
偶来此处见此本,欲去不忍徒歔欷。ǒu lái cǐ chù jiàn cǐ běn,yù qù bù rěn tú xū xī。
行当买船秋浦上,请君同作钓鱼矶。xíng dāng mǎi chuán qiū pǔ shàng,qǐng jūn tóng zuò diào yú jī。
袁凯

袁凯

袁凯,生卒年不详,字景文,号海叟,明初诗人,以《白燕》一诗负盛名,人称袁白燕。松江华亭(今上海市松江县)人,洪武三年(1370)任监察御史,后因事为朱元璋所不满,伪装疯癫,以病免职回家,终“以寿终”。著有《海叟集》4卷。 袁凯的作品>>

猜您喜欢

因何彦明赋八新效其体新烟

袁凯

怯露依芳蕙,惊风入绣帏。qiè lù yī fāng huì,jīng fēng rù xiù wéi。
莫将罗扇扑,更待满园飞。mò jiāng luó shàn pū,gèng dài mǎn yuán fēi。

因何彦明赋八新效其体新烟

袁凯

既从碧云上,复傍绮窗移。jì cóng bì yún shàng,fù bàng qǐ chuāng yí。
愿得长如此,教人学画眉。yuàn dé zhǎng rú cǐ,jiào rén xué huà méi。

己未九日对菊大醉戏作四首

袁凯

老夫爱此黄金蕊,儿子须将白酒赊。lǎo fū ài cǐ huáng jīn ruǐ,ér zi xū jiāng bái jiǔ shē。
直到残阳下天去,更添灯火照欹斜。zhí dào cán yáng xià tiān qù,gèng tiān dēng huǒ zhào yī xié。

己未九日对菊大醉戏作四首

袁凯

遮莫邻家酒已无,教儿更往远村沽。zhē mò lín jiā jiǔ yǐ wú,jiào ér gèng wǎng yuǎn cūn gū。
老夫强健如平日,醉过三更不要扶。lǎo fū qiáng jiàn rú píng rì,zuì guò sān gèng bù yào fú。

己未九日对菊大醉戏作四首

袁凯

只今何处无黄菊,醉着茅茨有几人?zhǐ jīn hé chù wú huáng jú,zuì zhe máo cí yǒu jǐ rén?
贤妇稍能知此意,杀鸡为黍莫辞贫。xián fù shāo néng zhī cǐ yì,shā jī wèi shǔ mò cí pín。

己未九日对菊大醉戏作四首

袁凯

纵道今年杼轴贫,乃翁才力不超群。zòng dào jīn nián zhù zhóu pín,nǎi wēng cái lì bù chāo qún。
明朝若卖《长门赋》,还尔黄金一百斤。míng cháo ruò mài zhǎng mén fù,hái ěr huáng jīn yī bǎi jīn。

石头城晚望

袁凯

落日依依下石头,乱云东望是苏州。luò rì yī yī xià shí tóu,luàn yún dōng wàng shì sū zhōu。
人间何似归心切,独有春江不断流。rén jiān hé shì guī xīn qiè,dú yǒu chūn jiāng bù duàn liú。

南京口号五首

袁凯

君王观阙倚天开,画出金山复壮哉。jūn wáng guān quē yǐ tiān kāi,huà chū jīn shān fù zhuàng zāi。
率土再瞻龙虎气,高台还见凤凰来。lǜ tǔ zài zhān lóng hǔ qì,gāo tái hái jiàn fèng huáng lái。

南京口号五首

袁凯

圣帝明王德业尊,亲为清庙国西门。shèng dì míng wáng dé yè zūn,qīn wèi qīng miào guó xī mén。
皇心自是超前古,况复贻谋及后昆。huáng xīn zì shì chāo qián gǔ,kuàng fù yí móu jí hòu kūn。

南京口号五首

袁凯

放牛归马净尘埃,地北天南道路开。fàng niú guī mǎ jìng chén āi,dì běi tiān nán dào lù kāi。
火鸡驯象时时贡,不数周家白雉来。huǒ jī xùn xiàng shí shí gòng,bù shù zhōu jiā bái zhì lái。

南京口号五首

袁凯

春雨初晴霁色开,天街风雨少尘埃。chūn yǔ chū qíng jì sè kāi,tiān jiē fēng yǔ shǎo chén āi。
白面郎官调御马,双双骑过午门来。bái miàn láng guān diào yù mǎ,shuāng shuāng qí guò wǔ mén lái。

南京口号五首

袁凯

驾出东南正好春,山中草木更精神。jià chū dōng nán zhèng hǎo chūn,shān zhōng cǎo mù gèng jīng shén。
扬雄老去才情减,羞见新来献赋人。yáng xióng lǎo qù cái qíng jiǎn,xiū jiàn xīn lái xiàn fù rén。

即事二首

袁凯

洛阳大贾爱名姬,富乐园中饮酒归。luò yáng dà jiǎ ài míng jī,fù lè yuán zhōng yǐn jiǔ guī。
千步长廊好骑马,不愁春雨夜沾衣。qiān bù zhǎng láng hǎo qí mǎ,bù chóu chūn yǔ yè zhān yī。

即事二首

袁凯

天街酒好不须言,弦管春风处处喧。tiān jiē jiǔ hǎo bù xū yán,xián guǎn chūn fēng chù chù xuān。
旧传北地鸣珂巷,得似南京富乐园。jiù chuán běi dì míng kē xiàng,dé shì nán jīng fù lè yuán。

题龙江酒家二首其一

袁凯

金陵美酒玉光浮,父老相传最解愁。jīn líng měi jiǔ yù guāng fú,fù lǎo xiāng chuán zuì jiě chóu。
安得身无官府事,长年高卧竺家楼。ān dé shēn wú guān fǔ shì,zhǎng nián gāo wò zhú jiā lóu。