古诗词

陶节妇诗

袁凯

维费荣敏,江夏启封。wéi fèi róng mǐn,jiāng xià qǐ fēng。
何以世家,户侯县公。hé yǐ shì jiā,hù hóu xiàn gōng。
抑抑节妇,实维其孙。yì yì jié fù,shí wéi qí sūn。
始由旧姻,遂此新婚。shǐ yóu jiù yīn,suì cǐ xīn hūn。
翁亦大族,内外百口。wēng yì dà zú,nèi wài bǎi kǒu。
爰觌令仪,具曰贤妇。yuán dí lìng yí,jù yuē xián fù。
其贤维何,孝于姑嫜。qí xián wéi hé,xiào yú gū zhāng。
凡百之为,敬恭是将。fán bǎi zhī wèi,jìng gōng shì jiāng。
夫良妻柔,敬之如宾。fū liáng qī róu,jìng zhī rú bīn。
雍雍闺门,曾无间言。yōng yōng guī mén,céng wú jiān yán。
姻亲之间,岁时问遗。yīn qīn zhī jiān,suì shí wèn yí。
榛栗枣修,罔敢遗坠。zhēn lì zǎo xiū,wǎng gǎn yí zhuì。
孰司其权,降此后灾。shú sī qí quán,jiàng cǐ hòu zāi。
昔如雨龙,相随以飞。xī rú yǔ lóng,xiāng suí yǐ fēi。
如何中途,羽翼忽乖。rú hé zhōng tú,yǔ yì hū guāi。
又如黄鹄,雍雍喈喈。yòu rú huáng gǔ,yōng yōng jiē jiē。
一失其雄,雌将畴依?yī shī qí xióng,cí jiāng chóu yī?
亦既逝矣,家亦毁矣。yì jì shì yǐ,jiā yì huǐ yǐ。
茕茕孤嫠,将复何倚。qióng qióng gū lí,jiāng fù hé yǐ。
婉婉弱女,索索空宇。wǎn wǎn ruò nǚ,suǒ suǒ kōng yǔ。
载枝载梧,越此寒暑。zài zhī zài wú,yuè cǐ hán shǔ。
维此寒暑,厥维艰哉。wéi cǐ hán shǔ,jué wéi jiān zāi。
人维我忧,我宁叹嗟。rén wéi wǒ yōu,wǒ níng tàn jiē。
如彼之白,涅亦不缁。rú bǐ zhī bái,niè yì bù zī。
如彼之坚,磨亦不亏,蓬首布衣,多历年所。rú bǐ zhī jiān,mó yì bù kuī,péng shǒu bù yī,duō lì nián suǒ。
不懈不怠,有进无阻。bù xiè bù dài,yǒu jìn wú zǔ。
天相厥德,女既有家。tiān xiāng jué dé,nǚ jì yǒu jiā。
庶几其门,不堕以遐。shù jǐ qí mén,bù duò yǐ xiá。
昔闻共姜,之死靡慝。xī wén gòng jiāng,zhī sǐ mí tè。
亦有孝妇,终养不惑。yì yǒu xiào fù,zhōng yǎng bù huò。
人亦有言,千载一时。rén yì yǒu yán,qiān zài yī shí。
欲知古人,视此后来。yù zhī gǔ rén,shì cǐ hòu lái。
山则有杞,隰则有芷。shān zé yǒu qǐ,xí zé yǒu zhǐ。
温温淑人,百福是履。wēn wēn shū rén,bǎi fú shì lǚ。
我歌此诗,可配《国风》。wǒ gē cǐ shī,kě pèi guó fēng。
实而不浮,观者是恭。shí ér bù fú,guān zhě shì gōng。
袁凯

袁凯

袁凯,生卒年不详,字景文,号海叟,明初诗人,以《白燕》一诗负盛名,人称袁白燕。松江华亭(今上海市松江县)人,洪武三年(1370)任监察御史,后因事为朱元璋所不满,伪装疯癫,以病免职回家,终“以寿终”。著有《海叟集》4卷。 袁凯的作品>>

猜您喜欢

寄家书

袁凯

白发时时脱,青山处处同。bái fā shí shí tuō,qīng shān chù chù tóng。
人行千里外,书到五湖东。rén xíng qiān lǐ wài,shū dào wǔ hú dōng。

龙江夜行

袁凯

细雨过江头,孤篷夜未休。xì yǔ guò jiāng tóu,gū péng yè wèi xiū。
归心与烟浪,相逐下扬州。guī xīn yǔ yān làng,xiāng zhú xià yáng zhōu。

江上二首

袁凯

野屋藏春树,江堤倚暮花。yě wū cáng chūn shù,jiāng dī yǐ mù huā。
买鱼留楚客,沽酒问吴娃。mǎi yú liú chǔ kè,gū jiǔ wèn wú wá。

江上二首

袁凯

日暮江风急,江花水上飞。rì mù jiāng fēng jí,jiāng huā shuǐ shàng fēi。
吴船三十丈,载得夕阳归。wú chuán sān shí zhàng,zài dé xī yáng guī。

无题五首

袁凯

门外青青草,今年更觉深。mén wài qīng qīng cǎo,jīn nián gèng jué shēn。
前时玉钗堕,侍婢不能寻。qián shí yù chāi duò,shì bì bù néng xún。

无题五首

袁凯

海内虽无事,朝中有谏书。hǎi nèi suī wú shì,cháo zhōng yǒu jiàn shū。
大家犹未省,不敢候羊车。dà jiā yóu wèi shěng,bù gǎn hòu yáng chē。

无题五首

袁凯

羊车行乐处,歌吹隔萧墙。yáng chē xíng lè chù,gē chuī gé xiāo qiáng。
赖有邻房女,时来说故乡。lài yǒu lín fáng nǚ,shí lái shuō gù xiāng。

无题五首

袁凯

月落长门去,千门夜色浓。yuè luò zhǎng mén qù,qiān mén yè sè nóng。
梦间无限乐,不道在宫中。mèng jiān wú xiàn lè,bù dào zài gōng zhōng。

无题五首

袁凯

春衣裁剪罢,密叶间秾花。chūn yī cái jiǎn bà,mì yè jiān nóng huā。
缝到鸳鸯处,行行线脚斜。fèng dào yuān yāng chù,xíng xíng xiàn jiǎo xié。

因何彦明赋八新效其体新烟

袁凯

覆堤初冉冉,渡水尚迟迟。fù dī chū rǎn rǎn,dù shuǐ shàng chí chí。
一树梨花色,犹能似旧时。yī shù lí huā sè,yóu néng shì jiù shí。

因何彦明赋八新效其体新烟

袁凯

柳外朝朝雨,平添过旧痕。liǔ wài cháo cháo yǔ,píng tiān guò jiù hén。
往时桃叶渡,今日更销魂。wǎng shí táo yè dù,jīn rì gèng xiāo hún。

因何彦明赋八新效其体新烟

袁凯

乍拂芳池远,还窥绣幕重。zhà fú fāng chí yuǎn,hái kuī xiù mù zhòng。
莫将花片蹴,飞舞满筵中。mò jiāng huā piàn cù,fēi wǔ mǎn yán zhōng。

因何彦明赋八新效其体新烟

袁凯

水边春尚浅,沙际叶才穿。shuǐ biān chūn shàng qiǎn,shā jì yè cái chuān。
拾翠双双女,迢迢度碧烟。shí cuì shuāng shuāng nǚ,tiáo tiáo dù bì yān。

因何彦明赋八新效其体新烟

袁凯

芳树何年到,西园梦里惊。fāng shù hé nián dào,xī yuán mèng lǐ jīng。
不须重听汝,只是旧时声。bù xū zhòng tīng rǔ,zhǐ shì jiù shí shēng。

因何彦明赋八新效其体新烟

袁凯

浅色初含雨,轻阴未过池。qiǎn sè chū hán yǔ,qīng yīn wèi guò chí。
黄昏画楼畔,最是断肠时。huáng hūn huà lóu pàn,zuì shì duàn cháng shí。