古诗词

江南曲

袁凯

江南好,流水中有鲤鱼与雁凫。jiāng nán hǎo,liú shuǐ zhōng yǒu lǐ yú yǔ yàn fú。
汝出取鱼与雁凫,养我堂上姑。rǔ chū qǔ yú yǔ yàn fú,yǎng wǒ táng shàng gū。
姑今年老,鸣声呜呜。gū jīn nián lǎo,míng shēng wū wū。
声呜呜,良可哀。shēng wū wū,liáng kě āi。
生而不能养,死当何时回?shēng ér bù néng yǎng,sǐ dāng hé shí huí?
死而不回,呜呜良可哀。sǐ ér bù huí,wū wū liáng kě āi。
袁凯

袁凯

袁凯,生卒年不详,字景文,号海叟,明初诗人,以《白燕》一诗负盛名,人称袁白燕。松江华亭(今上海市松江县)人,洪武三年(1370)任监察御史,后因事为朱元璋所不满,伪装疯癫,以病免职回家,终“以寿终”。著有《海叟集》4卷。 袁凯的作品>>

猜您喜欢

游西墅

袁凯

吴王逐兽地,士衡闻筜亭。wú wáng zhú shòu dì,shì héng wén dāng tíng。
古人不可见,荒原今独行。gǔ rén bù kě jiàn,huāng yuán jīn dú xíng。
遗堵俨若存,阡陌复纵横。yí dǔ yǎn ruò cún,qiān mò fù zòng héng。
依稀望极浦,迢递盼春城。yī xī wàng jí pǔ,tiáo dì pàn chūn chéng。
江树既晻霭,原花复晶荧。jiāng shù jì àn ǎi,yuán huā fù jīng yíng。
长烟覆渔屋,白水乱凫汀。zhǎng yān fù yú wū,bái shuǐ luàn fú tīng。
山川岂云异,人事有消停。shān chuān qǐ yún yì,rén shì yǒu xiāo tíng。
即此伤往时,聊复乐其生。jí cǐ shāng wǎng shí,liáo fù lè qí shēng。
寄言后来士,此理可自明。jì yán hòu lái shì,cǐ lǐ kě zì míng。

怀广西省朱郎中熙

袁凯

洞庭秋色晏,苍梧云气深。dòng tíng qiū sè yàn,cāng wú yún qì shēn。
夫君万里去,山水迥沉沉。fū jūn wàn lǐ qù,shān shuǐ jiǒng chén chén。
竟日凌浩渺,连天逃岑崟。jìng rì líng hào miǎo,lián tiān táo cén yín。
鼋鼍游近渚,猿狖戏遥林。yuán tuó yóu jìn zhǔ,yuán yòu xì yáo lín。
荏苒杜若香,萧条枫树阴。rěn rǎn dù ruò xiāng,xiāo tiáo fēng shù yīn。
皇朝重兹土,远氓方致琛。huáng cháo zhòng zī tǔ,yuǎn máng fāng zhì chēn。
而我将何念,岁莫独离心。ér wǒ jiāng hé niàn,suì mò dú lí xīn。
离心一何极,日夕迟徽音。lí xīn yī hé jí,rì xī chí huī yīn。
衡阳雁不到,搔首更沉吟。héng yáng yàn bù dào,sāo shǒu gèng chén yín。

自杨子舍舟步入常熟县

袁凯

水行已兼旬,舟楫苦驰逐。shuǐ xíng yǐ jiān xún,zhōu jí kǔ chí zhú。
晨昏侣鲛鳄,出入同雁鹜。chén hūn lǚ jiāo è,chū rù tóng yàn wù。
黑风无终竟,白浪仍反覆。hēi fēng wú zhōng jìng,bái làng réng fǎn fù。
铿茕绝天枢,漰湃折地轴。kēng qióng jué tiān shū,pēng pài zhé dì zhóu。
旋渊屡倾坠,利石时抵触。xuán yuān lǚ qīng zhuì,lì shí shí dǐ chù。
沦丧固非远,哀吁宁辞黩。lún sàng gù fēi yuǎn,āi xū níng cí dú。
皇天实阴骘,兹辰遂平陆。huáng tiān shí yīn zhì,zī chén suì píng lù。
神魂息漂荡,手足散顽木。shén hún xī piāo dàng,shǒu zú sàn wán mù。
徒侣纷来庆,酒胾及奴仆。tú lǚ fēn lái qìng,jiǔ zì jí nú pū。
况兹春气和,百草回新绿。kuàng zī chūn qì hé,bǎi cǎo huí xīn lǜ。
山桃亦多花,逶迤自相属。shān táo yì duō huā,wēi yí zì xiāng shǔ。
枌榆已在迩,旷隔无再宿。fén yú yǐ zài ěr,kuàng gé wú zài sù。
从兹谢奔走,且饭东皋粟。cóng zī xiè bēn zǒu,qiě fàn dōng gāo sù。

书北山精舍壁

袁凯

夙昔慕幽旷,中年值奔走。sù xī mù yōu kuàng,zhōng nián zhí bēn zǒu。
及兹始知返,顾已成皓首。jí zī shǐ zhī fǎn,gù yǐ chéng hào shǒu。
兹为山水选,风气固深厚。zī wèi shān shuǐ xuǎn,fēng qì gù shēn hòu。
崒嵂皆巘崿,绵邈尽林薮。zú lǜ jiē yǎn è,mián miǎo jǐn lín sǒu。
清泉泻幽磴,白雪被层阜。qīng quán xiè yōu dèng,bái xuě bèi céng fù。
既多缁素流,况有耕钓叟。jì duō zī sù liú,kuàng yǒu gēng diào sǒu。
初心已云协,雅言得兼受。chū xīn yǐ yún xié,yǎ yán dé jiān shòu。
始来疏梅堕,复此山樱剖。shǐ lái shū méi duò,fù cǐ shān yīng pōu。
庶几去日迟,谁谓行当久。shù jǐ qù rì chí,shuí wèi xíng dāng jiǔ。
挥手谢朋侣,吾将寄衰朽。huī shǒu xiè péng lǚ,wú jiāng jì shuāi xiǔ。

送吴本立归吴门

袁凯

九月气已肃,蟋蟀入床下。jiǔ yuè qì yǐ sù,xī shuài rù chuáng xià。
戺戺南来雁,寂历江上雨。shì shì nán lái yàn,jì lì jiāng shàng yǔ。
伤哉远归人,斯时不遑处。shāng zāi yuǎn guī rén,sī shí bù huáng chù。
岂惟怀乡里,茔域久蓁莽。qǐ wéi huái xiāng lǐ,yíng yù jiǔ zhēn mǎng。
樵苏无可禁,奠谒旷时序。qiáo sū wú kě jìn,diàn yè kuàng shí xù。
长年抱忧感,鹔郁将谁语。zhǎng nián bào yōu gǎn,sù yù jiāng shuí yǔ。
兹行遂初志,况复念勤苦。zī xíng suì chū zhì,kuàng fù niàn qín kǔ。
勾吴不可见,迢迢望烟渚。gōu wú bù kě jiàn,tiáo tiáo wàng yān zhǔ。

久旱雨后行园

袁凯

旱云不可沮,丘园生意穷。hàn yún bù kě jǔ,qiū yuán shēng yì qióng。
旨蓄已无遗,何以御吾冬。zhǐ xù yǐ wú yí,hé yǐ yù wú dōng。
昊天无终极,玄化沛神功。hào tiān wú zhōng jí,xuán huà pèi shén gōng。
密云兴四郊,飞雨蔽遥空。mì yún xīng sì jiāo,fēi yǔ bì yáo kōng。
涸池既堪荡,长沟复淙蜺。hé chí jì kān dàng,zhǎng gōu fù cóng ní。
衰茄渐回紫,梨亦高垂红。shuāi jiā jiàn huí zǐ,lí yì gāo chuí hóng。
堤柳更薄阴,汀花还短丛。dī liǔ gèng báo yīn,tīng huā hái duǎn cóng。
荒垄爱登陟,平林望青骢。huāng lǒng ài dēng zhì,píng lín wàng qīng cōng。
即此已愉悦,固知慰疲农。jí cǐ yǐ yú yuè,gù zhī wèi pí nóng。
愧无诗人德,何由歌屡丰。kuì wú shī rén dé,hé yóu gē lǚ fēng。

送县学生顾立夫岁贡入京

袁凯

霰雪殊未已,山川气方冱。xiàn xuě shū wèi yǐ,shān chuān qì fāng hù。
千里向萧条,胡为事奔赴。qiān lǐ xiàng xiāo tiáo,hú wèi shì bēn fù。
明廷策多士,岁贡有程度。míng tíng cè duō shì,suì gòng yǒu chéng dù。
海隅苍生地,慎选恐违误。hǎi yú cāng shēng dì,shèn xuǎn kǒng wéi wù。
况兹生民秀,声闻见庠序。kuàng zī shēng mín xiù,shēng wén jiàn xiáng xù。
居然瑚琏器,匪但才华富。jū rán hú liǎn qì,fěi dàn cái huá fù。
兹行协舆论,拭目俟骞翥。zī xíng xié yú lùn,shì mù qí qiān zhù。
朋游极追仰,张设临浦溆。péng yóu jí zhuī yǎng,zhāng shè lín pǔ xù。
疏柳凝晚色,幽花抱寒素。shū liǔ níng wǎn sè,yōu huā bào hán sù。
嗟余久衰迈,复此动离绪。jiē yú jiǔ shuāi mài,fù cǐ dòng lí xù。
怅望天际帆,徘徊郭西路。chàng wàng tiān jì fān,pái huái guō xī lù。

偕友人早出郊

袁凯

离群寡游豫,得朋殊缱绻。lí qún guǎ yóu yù,dé péng shū qiǎn quǎn。
相将度春水,散漫入芳甸。xiāng jiāng dù chūn shuǐ,sàn màn rù fāng diān。
班荆烟乍敛,摘花露犹泫。bān jīng yān zhà liǎn,zhāi huā lù yóu xuàn。
林莺坐未出,沙鸟飞还见。lín yīng zuò wèi chū,shā niǎo fēi hái jiàn。
遥山浮空翠,晴云曳轻练。yáo shān fú kōng cuì,qíng yún yè qīng liàn。
一听野人言,复起沧洲愿。yī tīng yě rén yán,fù qǐ cāng zhōu yuàn。

席上怀吴善卿

袁凯

荒城下余照,高树留残雨。huāng chéng xià yú zhào,gāo shù liú cán yǔ。
林静微花落,梁空孤燕语。lín jìng wēi huā luò,liáng kōng gū yàn yǔ。
美人事征讨,日夕严虎旅。měi rén shì zhēng tǎo,rì xī yán hǔ lǚ。
接袂竟何由,持杯望烟渚。jiē mèi jìng hé yóu,chí bēi wàng yān zhǔ。

赋得泰伯庙送倪元镇

袁凯

剪商肇基迹,传季思逮圣。jiǎn shāng zhào jī jì,chuán jì sī dǎi shèng。
兄弟逃荆蛮,让德一何盛。xiōng dì táo jīng mán,ràng dé yī hé shèng。
千家聿来从,勾吴始开境。qiān jiā yù lái cóng,gōu wú shǐ kāi jìng。
遥遥至裔孙,欲大心逾骋。yáo yáo zhì yì sūn,yù dà xīn yú chěng。
深宫贮妖丽,高台瞰遐迥。shēn gōng zhù yāo lì,gāo tái kàn xiá jiǒng。
既拒伍胥忠,还甘太宰佞。jì jù wǔ xū zhōng,hái gān tài zǎi nìng。
邻邦树仇怨,上国肆争竞。lín bāng shù chóu yuàn,shàng guó sì zhēng jìng。
社稷终变迁,轩楹独完正。shè jì zhōng biàn qiān,xuān yíng dú wán zhèng。
相传在闾里,洒扫改严净。xiāng chuán zài lǘ lǐ,sǎ sǎo gǎi yán jìng。
岁时具牡醴,歌舞劳送迎。suì shí jù mǔ lǐ,gē wǔ láo sòng yíng。
楚鬼久无食,越魄谁将籥。chǔ guǐ jiǔ wú shí,yuè pò shuí jiāng yuè。
强暴有湮晦,圣哲无终竟。qiáng bào yǒu yān huì,shèng zhé wú zhōng jìng。
于焉送将归,舟舻得依并。yú yān sòng jiāng guī,zhōu lú dé yī bìng。
是时春气和,氤氲满芳径。shì shí chūn qì hé,yīn yūn mǎn fāng jìng。
渚花动幽彩,汀莆发深靘。zhǔ huā dòng yōu cǎi,tīng pú fā shēn qìng。
江水去不息,烟霞日将暝。jiāng shuǐ qù bù xī,yān xiá rì jiāng míng。
敛衣拜阶下,怀哉起孤咏。liǎn yī bài jiē xià,huái zāi qǐ gū yǒng。

赋得绿珠

袁凯

于越山水秀,自古有名娃。yú yuè shān shuǐ xiù,zì gǔ yǒu míng wá。
绿珠虽后来,声名天下夸。lǜ zhū suī hòu lái,shēng míng tiān xià kuā。
明珠动盈斛,轻绡亦论车。míng zhū dòng yíng hú,qīng xiāo yì lùn chē。
众人不能得,独向石崇家。zhòng rén bù néng dé,dú xiàng shí chóng jiā。
名园临紫陌,高楼隐丹霞。míng yuán lín zǐ mò,gāo lóu yǐn dān xiá。
文犀饰窗槛,白玉缀檐牙。wén xī shì chuāng kǎn,bái yù zhuì yán yá。
为乐未及终,奇祸忽来加。wèi lè wèi jí zhōng,qí huò hū lái jiā。
厚意何可忘,微命何足多。hòu yì hé kě wàng,wēi mìng hé zú duō。
委身泥沙际,终令后世嗟。wěi shēn ní shā jì,zhōng lìng hòu shì jiē。
殷女曾灭国,周褒亦乱华。yīn nǚ céng miè guó,zhōu bāo yì luàn huá。
古人已如此,今人将奈何。gǔ rén yǐ rú cǐ,jīn rén jiāng nài hé。
犹胜中郎女,清泪湿悲笳。yóu shèng zhōng láng nǚ,qīng lèi shī bēi jiā。

题陶九成南村草堂

袁凯

多士方见材,斯人乃梧雰。duō shì fāng jiàn cái,sī rén nǎi wú fēn。
秉心自超越,当时识趋舍。bǐng xīn zì chāo yuè,dāng shí shí qū shě。
迢迢溪南村,流水亦清写。tiáo tiáo xī nán cūn,liú shuǐ yì qīng xiě。
草木发深润,里俗况淳雅。cǎo mù fā shēn rùn,lǐ sú kuàng chún yǎ。
于焉事结构,面势临旷野。yú yān shì jié gòu,miàn shì lín kuàng yě。
分明治畦町,日夕供灌洒。fēn míng zhì qí tīng,rì xī gōng guàn sǎ。
秋菰已堪煮,春菘行可谢。qiū gū yǐ kān zhǔ,chūn sōng xíng kě xiè。
子真久在谷,幼安去诸夏。zi zhēn jiǔ zài gǔ,yòu ān qù zhū xià。
嚣杂既云远,忧患兹为寡。xiāo zá jì yún yuǎn,yōu huàn zī wèi guǎ。
愿谢鸾鹄侣,从君鸡豚社。yuàn xiè luán gǔ lǚ,cóng jūn jī tún shè。

题葛洪移家图

袁凯

当时司马衷,愚呆回不慧。dāng shí sī mǎ zhōng,yú dāi huí bù huì。
牝鸡肆淫虐,骨肉互吞噬。pìn jī sì yín nüè,gǔ ròu hù tūn shì。
渊聪乘时起,诸夏受其敝。yuān cōng chéng shí qǐ,zhū xià shòu qí bì。
琅琊遂东来,单弱何由济。láng yá suì dōng lái,dān ruò hé yóu jì。
赖此晋夷吾,草草正神器。lài cǐ jìn yí wú,cǎo cǎo zhèng shén qì。
国步未尽康,祸乱亦遄至。guó bù wèi jǐn kāng,huò luàn yì chuán zhì。
王敦反上游,苏峻复凶悖。wáng dūn fǎn shàng yóu,sū jùn fù xiōng bèi。
渊裤已云亡,超雅从兹毙。yuān kù yǐ yún wáng,chāo yǎ cóng zī bì。
葛生当是时,幡然思远逝。gé shēng dāng shì shí,fān rán sī yuǎn shì。
驾言觅丹砂,神仙或可致。jià yán mì dān shā,shén xiān huò kě zhì。
青牛载妻子,舁册付奴婢。qīng niú zài qī zi,yú cè fù nú bì。
遥遥向南海,盖欲避斯世。yáo yáo xiàng nán hǎi,gài yù bì sī shì。
嬴秦乱黔首,留侯佐高帝。yíng qín luàn qián shǒu,liú hóu zuǒ gāo dì。
婉婉幕中画,取胜千里外。wǎn wǎn mù zhōng huà,qǔ shèng qiān lǐ wài。
韩彭既诛醢,相国下廷尉。hán péng jì zhū hǎi,xiāng guó xià tíng wèi。
辟谷谢人间,赤松乃吾契。pì gǔ xiè rén jiān,chì sōng nǎi wú qì。
明哲终保身,畴能测其意。míng zhé zhōng bǎo shēn,chóu néng cè qí yì。
生也虽后来,心迹颇相类。shēng yě suī hòu lái,xīn jì pǒ xiāng lèi。
茫茫宇宙中,清风飘无际。máng máng yǔ zhòu zhōng,qīng fēng piāo wú jì。
斯人不可见,抚卷增叹喟。sī rén bù kě jiàn,fǔ juǎn zēng tàn kuì。

夜经胥浦乡新被寇

袁凯

枯蒿茫茫雪初集,青泥小岸硬复湿。kū hāo máng máng xuě chū jí,qīng ní xiǎo àn yìng fù shī。
草鞋断尽余两耳,十步九倒何由立。cǎo xié duàn jǐn yú liǎng ěr,shí bù jiǔ dào hé yóu lì。
空村无人不敢入,野狗龈龈累百十。kōng cūn wú rén bù gǎn rù,yě gǒu kěn kěn lèi bǎi shí。
沟中死人血未干,终夜冤魂自相泣。gōu zhōng sǐ rén xuè wèi gàn,zhōng yè yuān hún zì xiāng qì。

夜归

袁凯

黑风漫天天雨汁,海水荡潏如山立。hēi fēng màn tiān tiān yǔ zhī,hǎi shuǐ dàng yù rú shān lì。
沙头旧屋四角崩,草茅无人不收拾。shā tóu jiù wū sì jiǎo bēng,cǎo máo wú rén bù shōu shí。
此时归来夜将半,短衣无绵满身湿。cǐ shí guī lái yè jiāng bàn,duǎn yī wú mián mǎn shēn shī。
西邻灯火唤不应,饭冷欲食何由食。xī lín dēng huǒ huàn bù yīng,fàn lěng yù shí hé yóu shí。