古诗词

短歌行

袁凯

昨日旧谷没,今日新谷升。zuó rì jiù gǔ méi,jīn rì xīn gǔ shēng。
壮年不肯住,衰年日凭凌。zhuàng nián bù kěn zhù,shuāi nián rì píng líng。
日月行于天,江河行于海。rì yuè xíng yú tiān,jiāng hé xíng yú hǎi。
海水不复回,日月肯相待?hǎi shuǐ bù fù huí,rì yuè kěn xiāng dài?
日月不相待,自古皆死亡。rì yuè bù xiāng dài,zì gǔ jiē sǐ wáng。
死亡不能免,安有却老方。sǐ wáng bù néng miǎn,ān yǒu què lǎo fāng。
仙人郑伯侨,于今在何方?xiān rén zhèng bó qiáo,yú jīn zài hé fāng?
尔骨苟未朽,蝼蚁生肝肠。ěr gǔ gǒu wèi xiǔ,lóu yǐ shēng gān cháng。
独有令名士,可以慰情伤。dú yǒu lìng míng shì,kě yǐ wèi qíng shāng。
袁凯

袁凯

袁凯,生卒年不详,字景文,号海叟,明初诗人,以《白燕》一诗负盛名,人称袁白燕。松江华亭(今上海市松江县)人,洪武三年(1370)任监察御史,后因事为朱元璋所不满,伪装疯癫,以病免职回家,终“以寿终”。著有《海叟集》4卷。 袁凯的作品>>

猜您喜欢

池上书怀

袁凯

野水寒冰上曲池,薄云斜日下疏篱。yě shuǐ hán bīng shàng qū chí,báo yún xié rì xià shū lí。
黄蒿处处迷归路,沧海年年少故知。huáng hāo chù chù mí guī lù,cāng hǎi nián nián shǎo gù zhī。
北望朝廷非昔日,东来儿女更依谁。běi wàng cháo tíng fēi xī rì,dōng lái ér nǚ gèng yī shuí。
老年拄杖犹无力,况是饥寒气血衰。lǎo nián zhǔ zhàng yóu wú lì,kuàng shì jī hán qì xuè shuāi。

张叔温诸公携酒至泖滨明日作此奉谢

袁凯

八月风高鸿雁飞,三江潮落蟹螯肥。bā yuè fēng gāo hóng yàn fēi,sān jiāng cháo luò xiè áo féi。
已拚白发如秋水,不厌清尊共夕晖。yǐ pàn bái fā rú qiū shuǐ,bù yàn qīng zūn gòng xī huī。
氛膋远连豺虎窟,波涛晴晃芰荷衣。fēn liáo yuǎn lián chái hǔ kū,bō tāo qíng huǎng jì hé yī。
扬雄旧宅城东住,骑马归来月满扉。yáng xióng jiù zhái chéng dōng zhù,qí mǎ guī lái yuè mǎn fēi。

秋日海上书怀

袁凯

寡妹城西消息稀,老夫漂泊几时归。guǎ mèi chéng xī xiāo xī xī,lǎo fū piāo pō jǐ shí guī。
朝廷计议知何意,丞相征行事已非。cháo tíng jì yì zhī hé yì,chéng xiāng zhēng xíng shì yǐ fēi。
东去鲸鲵方作横,南飞乌鹊正无依。dōng qù jīng ní fāng zuò héng,nán fēi wū què zhèng wú yī。
可怜白发孤村里,终日哀哀赋《式微》。kě lián bái fā gū cūn lǐ,zhōng rì āi āi fù shì wēi。

舟次上海县

袁凯

海上惊风乱鹤飞,千村霜露亦霏霏。hǎi shàng jīng fēng luàn hè fēi,qiān cūn shuāng lù yì fēi fēi。
清砧自是逢秋起,白骨何由远道归。qīng zhēn zì shì féng qiū qǐ,bái gǔ hé yóu yuǎn dào guī。
戈甲只残蝼蚁命,江山终属虎狼威。gē jiǎ zhǐ cán lóu yǐ mìng,jiāng shān zhōng shǔ hǔ láng wēi。
自怜此日身将老,况复中宵泪满衣。zì lián cǐ rì shēn jiāng lǎo,kuàng fù zhōng xiāo lèi mǎn yī。

海上书怀

袁凯

十年不见鹳鹅军,千里犹残犬彘群。shí nián bù jiàn guàn é jūn,qiān lǐ yóu cán quǎn zhì qún。
涕泪每从天际老,檄书谁道日边闻。tì lèi měi cóng tiān jì lǎo,xí shū shuí dào rì biān wén。
荆蛮战克心犹忍,淮寇平来地已分。jīng mán zhàn kè xīn yóu rěn,huái kòu píng lái dì yǐ fēn。
莫怪腐儒东海上,时时哀怨动秋云。mò guài fǔ rú dōng hǎi shàng,shí shí āi yuàn dòng qiū yún。

登虎溪阁

袁凯

秋深时节雨霏霏,独坐江楼看雁飞。qiū shēn shí jié yǔ fēi fēi,dú zuò jiāng lóu kàn yàn fēi。
烟火数家山郭晚,蓬樯几处野航归。yān huǒ shù jiā shān guō wǎn,péng qiáng jǐ chù yě háng guī。
谋生计画人皆笑,投老乡关事已非。móu shēng jì huà rén jiē xiào,tóu lǎo xiāng guān shì yǐ fēi。
闻道淮南新易将,江湖此日亦沾衣。wén dào huái nán xīn yì jiāng,jiāng hú cǐ rì yì zhān yī。

秋晚东海寓舍

袁凯

落叶寒蝉小巷深,枯藤斜日半墙阴。luò yè hán chán xiǎo xiàng shēn,kū téng xié rì bàn qiáng yīn。
读书稚子当轩坐,为客衰翁倚杖吟。dú shū zhì zi dāng xuān zuò,wèi kè shuāi wēng yǐ zhàng yín。
沧海未知终老计,白头难忘故园心。cāng hǎi wèi zhī zhōng lǎo jì,bái tóu nán wàng gù yuán xīn。
弊裘零落余双袖,清泪年来似不禁。bì qiú líng luò yú shuāng xiù,qīng lèi nián lái shì bù jìn。

寓所二首

袁凯

草阁闲庭春水边,雨蒲风柳自纷然。cǎo gé xián tíng chūn shuǐ biān,yǔ pú fēng liǔ zì fēn rán。
邻翁对客还争席,水鸟依人欲上船。lín wēng duì kè hái zhēng xí,shuǐ niǎo yī rén yù shàng chuán。
西北朝廷无使节,东南城郭有烽烟。xī běi cháo tíng wú shǐ jié,dōng nán chéng guō yǒu fēng yān。
老夫避地非游说,正少苏家二顷田。lǎo fū bì dì fēi yóu shuō,zhèng shǎo sū jiā èr qǐng tián。

寓所二首

袁凯

西斋春树日阴阴,下有飞花一尺深。xī zhāi chūn shù rì yīn yīn,xià yǒu fēi huā yī chǐ shēn。
幽趣未容他处坐,新诗只向此中吟。yōu qù wèi róng tā chù zuò,xīn shī zhǐ xiàng cǐ zhōng yín。
邻翁小圃春相接,渔父扁舟晚更寻。lín wēng xiǎo pǔ chūn xiāng jiē,yú fù biǎn zhōu wǎn gèng xún。
归去故园应念此,他时怀抱亦难禁。guī qù gù yuán yīng niàn cǐ,tā shí huái bào yì nán jìn。

沙边

袁凯

沙边细路少人行,只有闲花树树明。shā biān xì lù shǎo rén xíng,zhǐ yǒu xián huā shù shù míng。
水阁经春尘自满,风帘终日鸟争鸣。shuǐ gé jīng chūn chén zì mǎn,fēng lián zhōng rì niǎo zhēng míng。
躬耕岂愿将军顾,肥遁聊成处士名。gōng gēng qǐ yuàn jiāng jūn gù,féi dùn liáo chéng chù shì míng。
白鹭晴烟满平野,老夫于此最关情。bái lù qíng yān mǎn píng yě,lǎo fū yú cǐ zuì guān qíng。

次杨廉夫先辈韵

袁凯

吹笛春江烟雾稀,幽芳小草总相依。chuī dí chūn jiāng yān wù xī,yōu fāng xiǎo cǎo zǒng xiāng yī。
巫峡宁知云雨梦,沧洲欲拭芰荷衣。wū xiá níng zhī yún yǔ mèng,cāng zhōu yù shì jì hé yī。
花间鹳鹤迎人起,波上鱼龙挟棹飞。huā jiān guàn hè yíng rén qǐ,bō shàng yú lóng xié zhào fēi。
不似南州庾开府,乡关头白苦思归。bù shì nán zhōu yǔ kāi fǔ,xiāng guān tóu bái kǔ sī guī。

姚性存将归鹤沙以诗见别次韵

袁凯

十年避地谁知我,此日看君自可人。shí nián bì dì shuí zhī wǒ,cǐ rì kàn jūn zì kě rén。
空谷正思驹皎皎,清溪还度石磷磷。kōng gǔ zhèng sī jū jiǎo jiǎo,qīng xī hái dù shí lín lín。
韩公住处皆荒服,区册归时及早春。hán gōng zhù chù jiē huāng fú,qū cè guī shí jí zǎo chūn。
闻道沙边风俗好,老夫东望欲为邻。wén dào shā biān fēng sú hǎo,lǎo fū dōng wàng yù wèi lín。

壬寅九日

袁凯

野老园篱江水东,漙漙夕露满幽丛。yě lǎo yuán lí jiāng shuǐ dōng,tuán tuán xī lù mǎn yōu cóng。
已教短发从天白,未厌秋花特地红。yǐ jiào duǎn fā cóng tiān bái,wèi yàn qiū huā tè dì hóng。
身世只今惟仗酒,安危从此不关侬。shēn shì zhǐ jīn wéi zhàng jiǔ,ān wēi cóng cǐ bù guān nóng。
神交赖有陶征士,避地休官意颇同。shén jiāo lài yǒu táo zhēng shì,bì dì xiū guān yì pǒ tóng。

寄南台掾朱自明时初复役

袁凯

世祖行台列俊贤,掾郎家世本儒先。shì zǔ xíng tái liè jùn xián,yuàn láng jiā shì běn rú xiān。
一时人物青云上,十道风霜白昼前。yī shí rén wù qīng yún shàng,shí dào fēng shuāng bái zhòu qián。
最爱群公交荐日,正逢天子中兴年。zuì ài qún gōng jiāo jiàn rì,zhèng féng tiān zi zhōng xīng nián。
腐儒饥饿干戈际,欲买山阴雪后船。fǔ rú jī è gàn gē jì,yù mǎi shān yīn xuě hòu chuán。

京师得家书

袁凯

江水三千里,家书十五行。jiāng shuǐ sān qiān lǐ,jiā shū shí wǔ xíng。
行行无别语,只道早还乡。xíng xíng wú bié yǔ,zhǐ dào zǎo hái xiāng。