古诗词

瑞龙吟·寿京尹曾留远

王义山

晨光曙。chén guāng shǔ。
遥见□灼文奎,照天心处。yáo jiàn zhuó wén kuí,zhào tiān xīn chù。
峨眉棱上西飞,北魁南极,腾辉灿丽。é méi léng shàng xī fēi,běi kuí nán jí,téng huī càn lì。
神皋地。shén gāo dì。
争看碧幢旗戟,蔼然佳气。zhēng kàn bì chuáng qí jǐ,ǎi rán jiā qì。
深深有美堂中,绣帏□幕,笙歌不住。shēn shēn yǒu měi táng zhōng,xiù wéi mù,shēng gē bù zhù。
知是元戎初度,玉觥频举,云堤烟市。zhī shì yuán róng chū dù,yù gōng pín jǔ,yún dī yān shì。
时听笑声,都人相贺相语。shí tīng xiào shēng,dōu rén xiāng hè xiāng yǔ。
人人说是,活佛生今世。rén rén shuō shì,huó fú shēng jīn shì。
襟怀内、严霜莹月,春风秋水。jīn huái nèi yán shuāng yíng yuè,chūn fēng qiū shuǐ。
文肃貂蝉贵。wén sù diāo chán guì。
南丰学问,文昭节义。nán fēng xué wèn,wén zhāo jié yì。
若问庄椿岁。ruò wèn zhuāng chūn suì。
堪谁比,清源曾公寿齿。kān shuí bǐ,qīng yuán céng gōng shòu chǐ。
郎君宥府,衮衣荣侍。láng jūn yòu fǔ,gǔn yī róng shì。

王义山

王义山(1214——1287),字元高,号稼村,宋初文学大家王禹偁的后裔。富州(今江西丰城)人。精《易》学,善词赋。宋末进士二十四年卒,年七十四。其诗学刘克庄,王士禛《池北偶谈》卷一八讥其为“下劣诗魔,恶道坌出”、“酸腐庸下”。《四库全书总目》谓其“诗文皆沿宋季单弱之习,绝少警策”(卷一六六)。著《稼村类稿》三十卷,有明正德刻本、万历刻本、《四库全书》本。《全宋诗》卷三三五二至三三五四录其诗三卷。文收入《全元文》。事迹见本集卷二九自作墓志铭、《元诗选》二集甲集。 王义山的作品>>

猜您喜欢

别中斋杨左丞

王义山

孤山久无主,谁伴月昏黄。gū shān jiǔ wú zhǔ,shuí bàn yuè hūn huáng。
归兴西湖动,离情南浦伤。guī xīng xī hú dòng,lí qíng nán pǔ shāng。
官清从马瘦,政暇又诗忙。guān qīng cóng mǎ shòu,zhèng xiá yòu shī máng。
莫羡和羹事,林逋有暗香。mò xiàn hé gēng shì,lín bū yǒu àn xiāng。

郊坛奏告礼成口号

王义山

夜半宫中响佩环,小臣仿佛见天颜。yè bàn gōng zhōng xiǎng pèi huán,xiǎo chén fǎng fú jiàn tiān yán。
月星明穊斋坛上,穹昊鉴临方寸间。yuè xīng míng jì zhāi tán shàng,qióng hào jiàn lín fāng cùn jiān。
五色云祥开景运,两行露立缀仙班。wǔ sè yún xiáng kāi jǐng yùn,liǎng xíng lù lì zhuì xiān bān。
皇心自与天心合,万姓欢呼法驾还。huáng xīn zì yǔ tiān xīn hé,wàn xìng huān hū fǎ jià hái。

挽遂初陈尚书

王义山

到得咸淳国步艰,几回抗疏动天颜。dào dé xián chún guó bù jiān,jǐ huí kàng shū dòng tiān yán。
丈夫那肯死牖下,馀子从教活草间。zhàng fū nà kěn sǐ yǒu xià,yú zi cóng jiào huó cǎo jiān。
有分珠厓终着去,无心白发望生还。yǒu fēn zhū yá zhōng zhe qù,wú xīn bái fā wàng shēng hái。
故人目断暮云处,雾雨蒙蒙山外山。gù rén mù duàn mù yún chù,wù yǔ méng méng shān wài shān。

寄题黄静斋

王义山

静中乐处是琴书,此乐输君二美俱。jìng zhōng lè chù shì qín shū,cǐ lè shū jūn èr měi jù。
明镜无尘佛关捩,内丹养火夜工夫。míng jìng wú chén fú guān liè,nèi dān yǎng huǒ yè gōng fū。
梅花窗下参同契,翠草庭前太极图。méi huā chuāng xià cān tóng qì,cuì cǎo tíng qián tài jí tú。
探得黄庭真诀了,不须更看养生符。tàn dé huáng tíng zhēn jué le,bù xū gèng kàn yǎng shēng fú。

题僧南浦诗卷

王义山

齐己诸人壳已蝉,不传诗印又多年。qí jǐ zhū rén ké yǐ chán,bù chuán shī yìn yòu duō nián。
水萍粘瓦终无用,风絮沾泥不是禅。shuǐ píng zhān wǎ zhōng wú yòng,fēng xù zhān ní bù shì chán。
谁识咸酸居味外,要追风雅到删前。shuí shí xián suān jū wèi wài,yào zhuī fēng yǎ dào shān qián。
读师句法真家数,拂拂松阴响涧泉。dú shī jù fǎ zhēn jiā shù,fú fú sōng yīn xiǎng jiàn quán。

斋居杂兴其五

王义山

道理须从妙处寻,静中观物了吾心。dào lǐ xū cóng miào chù xún,jìng zhōng guān wù le wú xīn。
一时俯仰成朝暮,万变纷纭几古今。yī shí fǔ yǎng chéng cháo mù,wàn biàn fēn yún jǐ gǔ jīn。
蠖屈蛇伸非矫揉,鸢飞鱼跃自升沉。huò qū shé shēn fēi jiǎo róu,yuān fēi yú yuè zì shēng chén。
莫随名利相牵引,方寸胶舟泥寸涔。mò suí míng lì xiāng qiān yǐn,fāng cùn jiāo zhōu ní cùn cén。

斋居杂兴其五

王义山

一身自有一乾坤,拍拍阳和禀得淳。yī shēn zì yǒu yī qián kūn,pāi pāi yáng hé bǐng dé chún。
诗思已随春意动,夜衾不怕晓寒新。shī sī yǐ suí chūn yì dòng,yè qīn bù pà xiǎo hán xīn。
未应云谷成辽邈,常把沧洲入想因。wèi yīng yún gǔ chéng liáo miǎo,cháng bǎ cāng zhōu rù xiǎng yīn。
觅句看书无个事,清泉可饮便非贫。mì jù kàn shū wú gè shì,qīng quán kě yǐn biàn fēi pín。

斋居杂兴其五

王义山

山水之中足可娱,田园数亩任荒芜。shān shuǐ zhī zhōng zú kě yú,tián yuán shù mǔ rèn huāng wú。
论交惟有诗知己,把酒相忘月与吾。lùn jiāo wéi yǒu shī zhī jǐ,bǎ jiǔ xiāng wàng yuè yǔ wú。
秀石漱泉清可砚,孤峰挂日景堪图。xiù shí shù quán qīng kě yàn,gū fēng guà rì jǐng kān tú。
可怜直节如松劲,刚被秦封作大夫。kě lián zhí jié rú sōng jìn,gāng bèi qín fēng zuò dà fū。

斋居杂兴其五

王义山

木曳斜晖抹淡红,薄窗微惹一帘风。mù yè xié huī mǒ dàn hóng,báo chuāng wēi rě yī lián fēng。
水如银样浸新月,山耸翠标撑碧穹。shuǐ rú yín yàng jìn xīn yuè,shān sǒng cuì biāo chēng bì qióng。
天为骚人开眼界,酒寻好句入杯中。tiān wèi sāo rén kāi yǎn jiè,jiǔ xún hǎo jù rù bēi zhōng。
兴来点检江山罢,顷刻阴晴笑化工。xīng lái diǎn jiǎn jiāng shān bà,qǐng kè yīn qíng xiào huà gōng。

西湖即席和冷泉亭韵

王义山

石溜寒泉山色阴,我来本不为花寻。shí liū hán quán shān sè yīn,wǒ lái běn bù wèi huā xún。
愿分一滴清泉水,尽涤平生尘垢心。yuàn fēn yī dī qīng quán shuǐ,jǐn dí píng shēng chén gòu xīn。
虚洞迂风桥畔过,急滩泻月水痕深。xū dòng yū fēng qiáo pàn guò,jí tān xiè yuè shuǐ hén shēn。
襟期难与凡人道,好和沧浪濯足吟。jīn qī nán yǔ fán rén dào,hǎo hé cāng làng zhuó zú yín。

观海潮

王义山

凭谁撼得海门开,疑是神兵着力推。píng shuí hàn dé hǎi mén kāi,yí shì shén bīng zhe lì tuī。
霎地起来银一线,驾山卷起雪千堆。shà dì qǐ lái yín yī xiàn,jià shān juǎn qǐ xuě qiān duī。
列江画舫浮天去,几片红旗逐浪回。liè jiāng huà fǎng fú tiān qù,jǐ piàn hóng qí zhú làng huí。
毕竟神京钟王气,海神岂为子胥来。bì jìng shén jīng zhōng wáng qì,hǎi shén qǐ wèi zi xū lái。

春日即事二首

王义山

朔气棱棱带雪吹,凝阴四面锁寒枝。shuò qì léng léng dài xuě chuī,níng yīn sì miàn suǒ hán zhī。
自回造化微和后,如再洪蒙未判时。zì huí zào huà wēi hé hòu,rú zài hóng méng wèi pàn shí。
天遣江山醒醉眼,春将景色入新诗。tiān qiǎn jiāng shān xǐng zuì yǎn,chūn jiāng jǐng sè rù xīn shī。
乡晨一部箫韶奏,草绿花红山鸟嬉。xiāng chén yī bù xiāo sháo zòu,cǎo lǜ huā hóng shān niǎo xī。

春日即事二首

王义山

步屧随风过柳川,眼前气象觉熙然。bù xiè suí fēng guò liǔ chuān,yǎn qián qì xiàng jué xī rán。
勾萌甲拆皆春意,鱼跃鸢飞遂性天。gōu méng jiǎ chāi jiē chūn yì,yú yuè yuān fēi suì xìng tiān。
绿草方浓山尽发,紫芽新迸蕨初拳。lǜ cǎo fāng nóng shān jǐn fā,zǐ yá xīn bèng jué chū quán。
自形自色何容巧,禀赋元来物得偏。zì xíng zì sè hé róng qiǎo,bǐng fù yuán lái wù dé piān。

送云游莹上人

王义山

从前身不染飞埃,雪窦云峰任往来。cóng qián shēn bù rǎn fēi āi,xuě dòu yún fēng rèn wǎng lái。
石路滑时宜驻锡,浪头危处且浮杯。shí lù huá shí yí zhù xī,làng tóu wēi chù qiě fú bēi。
眼高桑下肯三宿,脚健山中能万回。yǎn gāo sāng xià kěn sān sù,jiǎo jiàn shān zhōng néng wàn huí。
四大空虚何底止,信渠钻得纸窗开。sì dà kōng xū hé dǐ zhǐ,xìn qú zuān dé zhǐ chuāng kāi。

挽鹿泉贾参政二首

王义山

夺得公来镇古洪,武昌棠荫蔼春融。duó dé gōng lái zhèn gǔ hóng,wǔ chāng táng yīn ǎi chūn róng。
生民立命学有用,活佛救人天大功。shēng mín lì mìng xué yǒu yòng,huó fú jiù rén tiān dà gōng。
上帝遣符徵范镇,斯民失怙哭温公。shàng dì qiǎn fú zhēng fàn zhèn,sī mín shī hù kū wēn gōng。
山横抱犊人何在,草木悲号一夜风。shān héng bào dú rén hé zài,cǎo mù bēi hào yī yè fēng。
1371234567»