古诗词

寿李冢宰对泉老师

张萱

黼扆勤三事,台符肃六联。fǔ yǐ qín sān shì,tái fú sù liù lián。
明廷求柱石,间气应奎躔。míng tíng qiú zhù shí,jiān qì yīng kuí chán。
迹旧伊耕野,名高岳降贤。jì jiù yī gēng yě,míng gāo yuè jiàng xián。
老臣新宠渥,圣主晚恩偏。lǎo chén xīn chǒng wò,shèng zhǔ wǎn ēn piān。
特起东山枕,爰窥北极璿。tè qǐ dōng shān zhěn,yuán kuī běi jí xuán。
文章增气色,寰海尽陶甄。wén zhāng zēng qì sè,huán hǎi jǐn táo zhēn。
履曳星辰上,衡持日月边。lǚ yè xīng chén shàng,héng chí rì yuè biān。
回春在一笔,造命总三铨。huí chūn zài yī bǐ,zào mìng zǒng sān quán。
巨室瑰林辏,高旻朗鉴悬。jù shì guī lín còu,gāo mín lǎng jiàn xuán。
乾坤八座正,桃李四时妍。qián kūn bā zuò zhèng,táo lǐ sì shí yán。
彗业金轮转,圆明玉版禅。huì yè jīn lún zhuǎn,yuán míng yù bǎn chán。
已登菩萨位,且现宰官缘。yǐ dēng pú sà wèi,qiě xiàn zǎi guān yuán。
福介悬弧日,期逢执象年。fú jiè xuán hú rì,qī féng zhí xiàng nián。
尊开既醉宴,花满艳阳天。zūn kāi jì zuì yàn,huā mǎn yàn yáng tiān。
兰戺翔和霭,槐衢覆瑞烟。lán shì xiáng hé ǎi,huái qú fù ruì yān。
冈陵欢祝愿,冠盖盛鸣翩。gāng líng huān zhù yuàn,guān gài shèng míng piān。
白鹿瑶华丽,青牛紫气旋。bái lù yáo huá lì,qīng niú zǐ qì xuán。
麟祥应麇至,鸿羽正飞骞。lín xiáng yīng jūn zhì,hóng yǔ zhèng fēi qiān。
撮上难增岱,洪流讵纳涓。cuō shàng nán zēng dài,hóng liú jù nà juān。
好由工瑟后,恩在扫门先。hǎo yóu gōng sè hòu,ēn zài sǎo mén xiān。
岂有千金骨,谁云百练铅。qǐ yǒu qiān jīn gǔ,shuí yún bǎi liàn qiān。
惭摛鸡树草,空簇凤池仙。cán chī jī shù cǎo,kōng cù fèng chí xiān。
已滥青黄饰,宁忘顶踵捐。yǐ làn qīng huáng shì,níng wàng dǐng zhǒng juān。
且将三祝语,聊续九如篇。qiě jiāng sān zhù yǔ,liáo xù jiǔ rú piān。

张萱

明松江府上海人,字德晖,号颐拙。弘治十五年进士。官至湖广布政司参议,主粮储。立法禁处侵尅等积弊,忤巡抚意,遂引疾致仕。 张萱的作品>>

猜您喜欢

丁丑元日

张萱

占断溪山乐事赊,六朝遗老蔚方遐。zhàn duàn xī shān lè shì shē,liù cháo yí lǎo wèi fāng xiá。
赢经自喜书连屋,糊口无烦粟满车。yíng jīng zì xǐ shū lián wū,hú kǒu wú fán sù mǎn chē。
且看云霞常散绮,何须桃李更开花。qiě kàn yún xiá cháng sàn qǐ,hé xū táo lǐ gèng kāi huā。
诗情酒态浑无恙,聋聩从今不必嗟。shī qíng jiǔ tài hún wú yàng,lóng kuì cóng jīn bù bì jiē。

江行有感集杜句

张萱

山腰官阁迥添愁,背日丹枫万木稠。shān yāo guān gé jiǒng tiān chóu,bèi rì dān fēng wàn mù chóu。
渭水泰山得见否,朔云寒菊倍离忧。wèi shuǐ tài shān dé jiàn fǒu,shuò yún hán jú bèi lí yōu。
忽惊屋里琴书冷,远害朝看麋鹿游。hū jīng wū lǐ qín shū lěng,yuǎn hài cháo kàn mí lù yóu。
乘兴杳然迷出处,空江飒飒乱帆秋。chéng xīng yǎo rán mí chū chù,kōng jiāng sà sà luàn fān qiū。

立秋日怀潘子迁集唐句

张萱

客省萧条杮叶红,每经时节恨飘蓬。kè shěng xiāo tiáo fèi yè hóng,měi jīng shí jié hèn piāo péng。
两竿落日溪桥上,一郡荆榛寒雨中。liǎng gān luò rì xī qiáo shàng,yī jùn jīng zhēn hán yǔ zhōng。
潘赋登山魂易断,□□□□□□□。pān fù dēng shān hún yì duàn,。
秋风忽洒西园泪,何事吹箫向碧空。qiū fēng hū sǎ xī yuán lèi,hé shì chuī xiāo xiàng bì kōng。

文昌阁怀杨复所

张萱

派别支分自古今,旴江源本可追寻。pài bié zhī fēn zì gǔ jīn,xū jiāng yuán běn kě zhuī xún。
浮云叆叇随高下,流水潆洄认浅深。fú yún ài dài suí gāo xià,liú shuǐ yíng huí rèn qiǎn shēn。
丹陛便堪长捧日,苍生何必别为霖。dān bì biàn kān zhǎng pěng rì,cāng shēng hé bì bié wèi lín。
六桥月上光千顷,一幅潇湘见此心。liù qiáo yuè shàng guāng qiān qǐng,yī fú xiāo xiāng jiàn cǐ xīn。

永福寺

张萱

湖头雨过树如荠,落日祇林一杖藜。hú tóu yǔ guò shù rú jì,luò rì qí lín yī zhàng lí。
渔唱半归孤屿外,钟声已过断桥西。yú chàng bàn guī gū yǔ wài,zhōng shēng yǐ guò duàn qiáo xī。
浮生始觉迷初地,往事谁堪问旧题。fú shēng shǐ jué mí chū dì,wǎng shì shuí kān wèn jiù tí。
尚喜中天台百尺,可容元度独攀跻。shàng xǐ zhōng tiān tái bǎi chǐ,kě róng yuán dù dú pān jī。

广陵邵伯埭怀古

张萱

堤上行人歌,堤水自秋色。dī shàng xíng rén gē,dī shuǐ zì qiū sè。
如何甘棠思,不保五亩宅。rú hé gān táng sī,bù bǎo wǔ mǔ zhái。

广陵邵伯埭怀古

张萱

寂寞东山月,迢递新城道。jì mò dōng shān yuè,tiáo dì xīn chéng dào。
举头望西州,伤心剧秋草。jǔ tóu wàng xī zhōu,shāng xīn jù qiū cǎo。

萤苑怀古

张萱

秋风满荒原,秋月亦皓皓。qiū fēng mǎn huāng yuán,qiū yuè yì hào hào。
不见放萤人,惟见化萤草。bù jiàn fàng yíng rén,wéi jiàn huà yíng cǎo。

秋夜江行客有歌唐人野旷天低树江空月近人之句因用为韵

张萱

远水生微凉,丹枫吹四野。yuǎn shuǐ shēng wēi liáng,dān fēng chuī sì yě。
秋色满晴川,揽之不盈把。qiū sè mǎn qíng chuān,lǎn zhī bù yíng bǎ。

秋夜江行客有歌唐人野旷天低树江空月近人之句因用为韵

张萱

江寒夜气肃,帆开江月上。jiāng hán yè qì sù,fān kāi jiāng yuè shàng。
冷然白玉琴,中情寄幽旷。lěng rán bái yù qín,zhōng qíng jì yōu kuàng。

秋夜江行客有歌唐人野旷天低树江空月近人之句因用为韵

张萱

断鸿嘶极浦,远笛破寒烟。duàn hóng sī jí pǔ,yuǎn dí pò hán yān。
独夜三江客,归帆八月天。dú yè sān jiāng kè,guī fān bā yuè tiān。

秋夜江行客有歌唐人野旷天低树江空月近人之句因用为韵

张萱

夜寂秋偏爽,潮平月渐低。yè jì qiū piān shuǎng,cháo píng yuè jiàn dī。
惯傍水禽宿,怕听水禽啼。guàn bàng shuǐ qín sù,pà tīng shuǐ qín tí。

秋夜江行客有歌唐人野旷天低树江空月近人之句因用为韵

张萱

涓涓江上月,历历江上树。juān juān jiāng shàng yuè,lì lì jiāng shàng shù。
脉脉江上人,欲语不知处。mài mài jiāng shàng rén,yù yǔ bù zhī chù。

秋夜江行客有歌唐人野旷天低树江空月近人之句因用为韵

张萱

月色寒浸水,芦花雪照江。yuè sè hán jìn shuǐ,lú huā xuě zhào jiāng。
王孙游未倦,鸿影故双双。wáng sūn yóu wèi juàn,hóng yǐng gù shuāng shuāng。

秋夜江行客有歌唐人野旷天低树江空月近人之句因用为韵

张萱

疏林寒有叶,野水净无风。shū lín hán yǒu yè,yě shuǐ jìng wú fēng。
潮声孤枕到,秋色一江空。cháo shēng gū zhěn dào,qiū sè yī jiāng kōng。