古诗词

赠张仪吉还钱塘

张萱

嗟君苦行役,繄我苦端居。jiē jūn kǔ xíng yì,yī wǒ kǔ duān jū。
端居何所苦,身若拘橛株。duān jū hé suǒ kǔ,shēn ruò jū jué zhū。
行役何所苦,茫茫将焉如。xíng yì hé suǒ kǔ,máng máng jiāng yān rú。
忆昔五年前,君曾学珈瑜。yì xī wǔ nián qián,jūn céng xué jiā yú。
瘦藤拄破衲,怀有摩尼珠。shòu téng zhǔ pò nà,huái yǒu mó ní zhū。
咏我笠屐图,念我箪瓢癯。yǒng wǒ lì jī tú,niàn wǒ dān piáo qú。
前无潜与洪,气味蔬笋殊。qián wú qián yǔ hóng,qì wèi shū sǔn shū。
一别雨绝天,阔焉闲居诸。yī bié yǔ jué tiān,kuò yān xián jū zhū。
戊午夏四月,何来意勤渠。wù wǔ xià sì yuè,hé lái yì qín qú。
袖中出新诗,字字璠与玙。xiù zhōng chū xīn shī,zì zì fán yǔ yú。
入云裂金石,倾耳谐笙竽。rù yún liè jīn shí,qīng ěr xié shēng yú。
祝我百千岁,不为食无鱼。zhù wǒ bǎi qiān suì,bù wèi shí wú yú。
再拜忽大笑,自怜非故余。zài bài hū dà xiào,zì lián fēi gù yú。
摩顶已胜簪,树颏如栖苴。mó dǐng yǐ shèng zān,shù kē rú qī jū。
往事勿复道,返服寻故墟。wǎng shì wù fù dào,fǎn fú xún gù xū。
君诚贾浪仙,我岂昌黎与。jūn chéng jiǎ làng xiān,wǒ qǐ chāng lí yǔ。
何所见而逃,残此千金躯。hé suǒ jiàn ér táo,cán cǐ qiān jīn qū。
何所见而归,还此数茎须。hé suǒ jiàn ér guī,hái cǐ shù jīng xū。
逢场皆作戏,儒佛何拘拘。féng chǎng jiē zuò xì,rú fú hé jū jū。
我岁已初度,冉冉过隙驹。wǒ suì yǐ chū dù,rǎn rǎn guò xì jū。
婚嫁尚未毕,徘徊岐路衢。hūn jià shàng wèi bì,pái huái qí lù qú。
本来有发僧,未乞剃头书。běn lái yǒu fā sēng,wèi qǐ tì tóu shū。
我今欲作佛,君胡遽归儒。wǒ jīn yù zuò fú,jūn hú jù guī rú。
感君远来意,聊复驻须臾。gǎn jūn yuǎn lái yì,liáo fù zhù xū yú。
老我柳生肘,更为儿女驱。lǎo wǒ liǔ shēng zhǒu,gèng wèi ér nǚ qū。
相对阻啸歌,不能朝夕俱。xiāng duì zǔ xiào gē,bù néng cháo xī jù。
君去从何方,君意将何需。jūn qù cóng hé fāng,jūn yì jiāng hé xū。
出门即羊肠,谁能曳长裾。chū mén jí yáng cháng,shuí néng yè zhǎng jū。
寒暄各异态,胶漆亦可渝。hán xuān gè yì tài,jiāo qī yì kě yú。
我虽能说项,宁无鬼揶揄。wǒ suī néng shuō xiàng,níng wú guǐ yé yú。
有书不见答,上天谁吹嘘。yǒu shū bù jiàn dá,shàng tiān shuí chuī xū。
所以苏子瞻,掷笔长欷歔。suǒ yǐ sū zi zhān,zhì bǐ zhǎng xī xū。
明珠必按剑,不如弃路隅。míng zhū bì àn jiàn,bù rú qì lù yú。
何以塞君望,中夜步庭除。hé yǐ sāi jūn wàng,zhōng yè bù tíng chú。
举头见河汉,历历种白榆。jǔ tóu jiàn hé hàn,lì lì zhǒng bái yú。
安得榆为钱,持赠满君车。ān dé yú wèi qián,chí zèng mǎn jūn chē。
解脱行役苦,高枕故园庐。jiě tuō xíng yì kǔ,gāo zhěn gù yuán lú。
分袂更申章,效我一得愚。fēn mèi gèng shēn zhāng,xiào wǒ yī dé yú。
努力事千秋,无负此头颅。nǔ lì shì qiān qiū,wú fù cǐ tóu lú。

张萱

明松江府上海人,字德晖,号颐拙。弘治十五年进士。官至湖广布政司参议,主粮储。立法禁处侵尅等积弊,忤巡抚意,遂引疾致仕。 张萱的作品>>

猜您喜欢

题唐伯虎寒山清晓图即用其韵

张萱

凉色溪边嶊万木,晴岚树杪接层霄。liáng sè xī biān zuǐ wàn mù,qíng lán shù miǎo jiē céng xiāo。
开帘自觉烟霞满,不用扶藜过石桥。kāi lián zì jué yān xiá mǎn,bù yòng fú lí guò shí qiáo。

题唐伯虎寒山清晓图即用其韵

张萱

青山自是栖黄发,白日虚传步赤霄。qīng shān zì shì qī huáng fā,bái rì xū chuán bù chì xiāo。
老我数椽秋色里,便同高宴会虹桥。lǎo wǒ shù chuán qiū sè lǐ,biàn tóng gāo yàn huì hóng qiáo。

题钱叔宝上方春景图

张萱

上方名刹石湖东,宝马兰桡处处逢。shàng fāng míng shā shí hú dōng,bǎo mǎ lán ráo chù chù féng。
曲磴千盘云不锁,春光应在最高峰。qū dèng qiān pán yún bù suǒ,chūn guāng yīng zài zuì gāo fēng。

题钱叔宝上方春景图

张萱

当年吏隐日徜徉,惯逐春风到上方。dāng nián lì yǐn rì cháng yáng,guàn zhú chūn fēng dào shàng fāng。
岸柳溪桃应记忆,可能梦里觅刘郎。àn liǔ xī táo yīng jì yì,kě néng mèng lǐ mì liú láng。

题唐伯虎夜雨重泉图

张萱

四处春雷起蛰龙,群山万壑玉淙淙。sì chù chūn léi qǐ zhé lóng,qún shān wàn hè yù cóng cóng。
飞泉一夜添千斛,总为烟鬟洗秀容。fēi quán yī yè tiān qiān hú,zǒng wèi yān huán xǐ xiù róng。

题唐伯虎夜雨重泉图

张萱

山南山北雨翻盘,聒耳泉声白昼寒。shān nán shān běi yǔ fān pán,guā ěr quán shēng bái zhòu hán。
欲向空林较晴雨,扶藜须对晚霞看。yù xiàng kōng lín jiào qíng yǔ,fú lí xū duì wǎn xiá kàn。

题钱叔宝秋瀑图

张萱

天绅百尺挂瑶岑,有客闲携绿绮琴。tiān shēn bǎi chǐ guà yáo cén,yǒu kè xián xié lǜ qǐ qín。
暂向桥边同谛听,不须重按越溪吟。zàn xiàng qiáo biān tóng dì tīng,bù xū zhòng àn yuè xī yín。

题钱叔宝秋瀑图

张萱

绝栈悬崖水激车,白云深处有人家。jué zhàn xuán yá shuǐ jī chē,bái yún shēn chù yǒu rén jiā。
登楼最喜微霜度,染得枫林一树花。dēng lóu zuì xǐ wēi shuāng dù,rǎn dé fēng lín yī shù huā。

题周东村山水

张萱

独鹤不舞琴不弹,阶前童子借书还。dú hè bù wǔ qín bù dàn,jiē qián tóng zi jiè shū hái。
亭幽昼永添香篆,麈尾闲携步曲栏。tíng yōu zhòu yǒng tiān xiāng zhuàn,zhǔ wěi xián xié bù qū lán。

题周东村山水

张萱

碧梧影落碧溪浔,峭壁当亭翠欲淋。bì wú yǐng luò bì xī xún,qiào bì dāng tíng cuì yù lín。
闲却丝桐有何事,高山流水本希音。xián què sī tóng yǒu hé shì,gāo shān liú shuǐ běn xī yīn。

题宋初阳松窗读易图

张萱

茅檐竹壁护松枢,独手韦编老自娱。máo yán zhú bì hù sōng shū,dú shǒu wéi biān lǎo zì yú。
悟到先天无一画,为销长日故伊吾。wù dào xiān tiān wú yī huà,wèi xiāo zhǎng rì gù yī wú。

题宋初阳松窗读易图

张萱

层峦复嶂倚天开,个个长松手自栽。céng luán fù zhàng yǐ tiān kāi,gè gè zhǎng sōng shǒu zì zāi。
掩卷呼童忙扫径,问奇佳客过桥来。yǎn juǎn hū tóng máng sǎo jìng,wèn qí jiā kè guò qiáo lái。

题倪云林筠石乔柯图倪有诗其上即用其韵

张萱

老碧疏松共岁寒,幽怀惟向此君宽。lǎo bì shū sōng gòng suì hán,yōu huái wéi xiàng cǐ jūn kuān。
萧萧数笔倪元镇,幻出林峦秀可餐。xiāo xiāo shù bǐ ní yuán zhèn,huàn chū lín luán xiù kě cān。

题倪云林筠石乔柯图倪有诗其上即用其韵

张萱

山空木落白云寒,咫尺溪山万里宽。shān kōng mù luò bái yún hán,zhǐ chǐ xī shān wàn lǐ kuān。
为忆云林清閟阁,烟霞满纸正堪餐。wèi yì yún lín qīng bì gé,yān xiá mǎn zhǐ zhèng kān cān。

题王孟端墨竹用韵

张萱

风流儒雅帝王珍,墨妙千秋好共论。fēng liú rú yǎ dì wáng zhēn,mò miào qiān qiū hǎo gòng lùn。
可惜一枝才半副,凤毛麟角总堪存。kě xī yī zhī cái bàn fù,fèng máo lín jiǎo zǒng kān cún。