古诗词

长安市上歌送米仲诏还令铜梁

张萱

莫歌蜀道难,莫歌蜀道易。mò gē shǔ dào nán,mò gē shǔ dào yì。
蜀难蜀易何足云,请君且看长安市。shǔ nán shǔ yì hé zú yún,qǐng jūn qiě kàn zhǎng ān shì。
长安市上舞春风,轹辐扬鞭处处逢。zhǎng ān shì shàng wǔ chūn fēng,lì fú yáng biān chù chù féng。
绣陌千条车似水,香尘万斛马如龙。xiù mò qiān tiáo chē shì shuǐ,xiāng chén wàn hú mǎ rú lóng。
玉作双轮金作马,左驰右突不复疑。yù zuò shuāng lún jīn zuò mǎ,zuǒ chí yòu tū bù fù yí。
开山岂倩灵威伯,驾海宁用无支祈。kāi shān qǐ qiàn líng wēi bó,jià hǎi níng yòng wú zhī qí。
自言一生好身手,奔腾不分飞廉后。zì yán yī shēng hǎo shēn shǒu,bēn téng bù fēn fēi lián hòu。
自言举足尽康庄,趫趠直出章亥傍。zì yán jǔ zú jǐn kāng zhuāng,qiáo chuò zhí chū zhāng hài bàng。
岂知跬步有反覆,夷险平陂原倚伏。qǐ zhī kuǐ bù yǒu fǎn fù,yí xiǎn píng bēi yuán yǐ fú。
羊肠鸟道森眼前,何必蚕丛与鱼服。yáng cháng niǎo dào sēn yǎn qián,hé bì cán cóng yǔ yú fú。
风尘道路总悠悠,前倾后覆无时休。fēng chén dào lù zǒng yōu yōu,qián qīng hòu fù wú shí xiū。
蹄涔慎勿忽衣袽,平地往往摧华辀。tí cén shèn wù hū yī rú,píng dì wǎng wǎng cuī huá zhōu。
铜梁仙令米仲诏,襆被长吁何扰扰。tóng liáng xiān lìng mǐ zhòng zhào,fú bèi zhǎng xū hé rǎo rǎo。
五年三度走峨岷,秣马脂车如制鹞。wǔ nián sān dù zǒu é mín,mò mǎ zhī chē rú zhì yào。
翩翩昨日来朝天,两拳不挟一文钱。piān piān zuó rì lái cháo tiān,liǎng quán bù xié yī wén qián。
妻寒儿馁岂暇问,尚方旅实空累然。qī hán ér něi qǐ xiá wèn,shàng fāng lǚ shí kōng lèi rán。
青珠锡碧既璀璨,璆铁银镂尤精研。qīng zhū xī bì jì cuǐ càn,qiú tiě yín lòu yóu jīng yán。
千盘百折幸弛担,稽首毕献明堂前。qiān pán bǎi zhé xìng chí dān,jī shǒu bì xiàn míng táng qián。
帝傍之鬼问私觌,令有两拳张不得。dì bàng zhī guǐ wèn sī dí,lìng yǒu liǎng quán zhāng bù dé。
仓皇称贷复破产,猾吏奸胥犹咤叱。cāng huáng chēng dài fù pò chǎn,huá lì jiān xū yóu zhà chì。
白昼鼠狐已如此,何问陷阱与罟获。bái zhòu shǔ hú yǐ rú cǐ,hé wèn xiàn jǐng yǔ gǔ huò。
难行路,路行难,石栈天梯尚可攀。nán xíng lù,lù xíng nán,shí zhàn tiān tī shàng kě pān。
春明门内地数尺,令我踯躅不得开心颜。chūn míng mén nèi dì shù chǐ,lìng wǒ zhí zhú bù dé kāi xīn yán。
君是帝城人,我是帝城客。jūn shì dì chéng rén,wǒ shì dì chéng kè。
共问帝城乐,如何舌长咋。gòng wèn dì chéng lè,rú hé shé zhǎng zǎ。
褒斜滟滪徒区区,畏途尚在长安陌。bāo xié yàn yù tú qū qū,wèi tú shàng zài zhǎng ān mò。
高台洒酒共歌骊,飒飒秋风竹马嘶。gāo tái sǎ jiǔ gòng gē lí,sà sà qiū fēng zhú mǎ sī。
此日帝城君自见,双凫莫惜更西飞。cǐ rì dì chéng jūn zì jiàn,shuāng fú mò xī gèng xī fēi。
西飞何日过三峨,长安回首畏途多。xī fēi hé rì guò sān é,zhǎng ān huí shǒu wèi tú duō。
追锋若出长安市,莫忘长安市上歌。zhuī fēng ruò chū zhǎng ān shì,mò wàng zhǎng ān shì shàng gē。

张萱

明松江府上海人,字德晖,号颐拙。弘治十五年进士。官至湖广布政司参议,主粮储。立法禁处侵尅等积弊,忤巡抚意,遂引疾致仕。 张萱的作品>>

猜您喜欢

恭奉泰昌哀诏用韵

张萱

病起吞声泣泰昌,夜来惊梦侍先皇。bìng qǐ tūn shēng qì tài chāng,yè lái jīng mèng shì xiān huáng。
九天龙逝髯双堕,满地鹃啼血万行。jiǔ tiān lóng shì rán shuāng duò,mǎn dì juān tí xuè wàn xíng。
犬马一年三易主,河山孤泪再沾裳。quǎn mǎ yī nián sān yì zhǔ,hé shān gū lèi zài zhān shang。
莫言舜日三旬六,四海讴歌万古长。mò yán shùn rì sān xún liù,sì hǎi ōu gē wàn gǔ zhǎng。

朱元价宗伯以书画及诗见寄赋此寄谢

张萱

碧山何事欲焚鱼,闲却人间白玉除。bì shān hé shì yù fén yú,xián què rén jiān bái yù chú。
日月已瞻新衮冕,烟霞犹恋旧簪裾。rì yuè yǐ zhān xīn gǔn miǎn,yān xiá yóu liàn jiù zān jū。
数株苍翠右丞笔,满握珠玑大令书。shù zhū cāng cuì yòu chéng bǐ,mǎn wò zhū jī dà lìng shū。
更向千秋丐芳馥,知君不惜齿牙馀。gèng xiàng qiān qiū gài fāng fù,zhī jūn bù xī chǐ yá yú。

去冬病困六旬开岁病目半月宝安卜筑又复愆期尹用平邓玄度诸君子数以书来念我深矣不能裁谢赋此代书时目眚未瘳令门士捉笔忧生戚戚情见乎词

张萱

久拟菟裘卜乐郊,迟回何事辍于茅。jiǔ nǐ tú qiú bo lè jiāo,chí huí hé shì chuò yú máo。
笼中未畜三年艾,肘后空传五日胶。lóng zhōng wèi chù sān nián ài,zhǒu hòu kōng chuán wǔ rì jiāo。
老马嘶群惟恋栈,拙鸠将妇未居巢。lǎo mǎ sī qún wéi liàn zhàn,zhuō jiū jiāng fù wèi jū cháo。
罗浮春色知疏漏,谁向江头问柳梢。luó fú chūn sè zhī shū lòu,shuí xiàng jiāng tóu wèn liǔ shāo。

去冬病困六旬开岁病目半月宝安卜筑又复愆期尹用平邓玄度诸君子数以书来念我深矣不能裁谢赋此代书时目眚未瘳令门士捉笔忧生戚戚情见乎词

张萱

年来二竖数猖狂,蛇影含杯蚁战床。nián lái èr shù shù chāng kuáng,shé yǐng hán bēi yǐ zhàn chuáng。
杨柳月迷青雀舫,蓬蒿春寂白驹场。yáng liǔ yuè mí qīng què fǎng,péng hāo chūn jì bái jū chǎng。
求方欲向东门伯,伏魄几为南面王。qiú fāng yù xiàng dōng mén bó,fú pò jǐ wèi nán miàn wáng。
遥忆旗峰帘洞主,停云应共惜春光。yáo yì qí fēng lián dòng zhǔ,tíng yún yīng gòng xī chūn guāng。

辛酉春日旧寮王玄亭左辖下车行省取道罗浮时病困不能候谒以诗代书抚今追昔情见乎词

张萱

□□□台喜欲狂,□门□□□□□。tái xǐ yù kuáng,mén。
三□□□□□玉,廿载音容月照梁。sān yù,niàn zài yīn róng yuè zhào liáng。
为语江山供彩笔,悬知琬琰满青箱。wèi yǔ jiāng shān gōng cǎi bǐ,xuán zhī wǎn yǎn mǎn qīng xiāng。
须臾愿缓衰残日,欲饮洪河却望洋。xū yú yuàn huǎn shuāi cán rì,yù yǐn hóng hé què wàng yáng。

辛酉春日旧寮王玄亭左辖下车行省取道罗浮时病困不能候谒以诗代书抚今追昔情见乎词

张萱

缘悭瞑眩阻扶藜,梦里壶浆首再稽。yuán qiān míng xuàn zǔ fú lí,mèng lǐ hú jiāng shǒu zài jī。
老废膏肓在泉石,升沉踪迹本云泥。lǎo fèi gāo huāng zài quán shí,shēng chén zōng jì běn yún ní。
望帝自怜啼血鸟,败群谁念触籓羝。wàng dì zì lián tí xuè niǎo,bài qún shuí niàn chù fān dī。
二天仰戴从今日,努力千秋乞品题。èr tiān yǎng dài cóng jīn rì,nǔ lì qiān qiū qǐ pǐn tí。

韩寅仲戏余目病谓灯火亲曼睩多故然戏谢以诗非解潮乃忏悔也

张萱

宿雨新寒日易斜,门前春色正无涯。sù yǔ xīn hán rì yì xié,mén qián chūn sè zhèng wú yá。
欲袪六极需三蹻,误掷双轳逐五车。yù qū liù jí xū sān juē,wù zhì shuāng lú zhú wǔ chē。
杜顗蚤闻曾戒读,维摩岂亦未离家。dù yǐ zǎo wén céng jiè dú,wéi mó qǐ yì wèi lí jiā。
药无二价逢康伯,何事常看雾里花。yào wú èr jià féng kāng bó,hé shì cháng kàn wù lǐ huā。

宴别曾泽卿太史还留曹得还字时同席韩叔捷参知将起家韩寅仲明府余士翘孝廉谒补有日并以劝驾

张萱

有客高车入汉关,岐亭尊酒醉离颜。yǒu kè gāo chē rù hàn guān,qí tíng zūn jiǔ zuì lí yán。
雄心久已叹伏枥,远志何妨再出山。xióng xīn jiǔ yǐ tàn fú lì,yuǎn zhì hé fáng zài chū shān。
圣主正开新凤阙,词臣应冠旧鹓班。shèng zhǔ zhèng kāi xīn fèng quē,cí chén yīng guān jiù yuān bān。
临岐为谢揶揄者,莫笑冥鸿去不还。lín qí wèi xiè yé yú zhě,mò xiào míng hóng qù bù hái。

题周贵谔五老园

张萱

风流儒雅羡周郎,偃蹇龙洲旧草堂。fēng liú rú yǎ xiàn zhōu láng,yǎn jiǎn lóng zhōu jiù cǎo táng。
灼灼朱华长照日,青青香叶数吹霜。zhuó zhuó zhū huá zhǎng zhào rì,qīng qīng xiāng yè shù chuī shuāng。
一拳皱玉云生砌,半亩浓阴绿压床。yī quán zhòu yù yún shēng qì,bàn mǔ nóng yīn lǜ yā chuáng。
我亦罗浮一遗老,可容笠屐共徜徉。wǒ yì luó fú yī yí lǎo,kě róng lì jī gòng cháng yáng。

徐海石中丞入佐内台还里有终焉之志诗以讯之

张萱

浮沉踪迹是耶非,数局残棋未解围。fú chén zōng jì shì yé fēi,shù jú cán qí wèi jiě wéi。
圣主恩新思旧衮,老臣发短忆初衣。shèng zhǔ ēn xīn sī jiù gǔn,lǎo chén fā duǎn yì chū yī。
请看超乘扬鞭去,谁复逢场袖手归。qǐng kàn chāo chéng yáng biān qù,shuí fù féng chǎng xiù shǒu guī。
闻说装成堪泛海,海鸥何事更惊飞。wén shuō zhuāng chéng kān fàn hǎi,hǎi ōu hé shì gèng jīng fēi。

花朝雨中李自得以诗见访用来韵却答时哲嗣伯开随侍

张萱

西昌词客老徵君,白发青鞋一片云。xī chāng cí kè lǎo zhēng jūn,bái fā qīng xié yī piàn yún。
点染溪山吴道子,调谐花月鲍参军。diǎn rǎn xī shān wú dào zi,diào xié huā yuè bào cān jūn。
愁霖榕水观新涨,跨鹤罗浮卧翠氛。chóu lín róng shuǐ guān xīn zhǎng,kuà hè luó fú wò cuì fēn。
最羡翩翩双彩笔,在阴鸣和九天闻。zuì xiàn piān piān shuāng cǎi bǐ,zài yīn míng hé jiǔ tiān wén。

李自得过访小园留酌以四诗见赠用来韵赋谢

张萱

卜筑幽栖选地偏,蛩然今喜老诗仙。bo zhù yōu qī xuǎn dì piān,qióng rán jīn xǐ lǎo shī xiān。
荷衣独曳溪桥雨,藜杖同驱涧户烟。hé yī dú yè xī qiáo yǔ,lí zhàng tóng qū jiàn hù yān。
出谷雏莺眠叶底,争枝戏雀堕檐前。chū gǔ chú yīng mián yè dǐ,zhēng zhī xì què duò yán qián。
来游莫向人间说,此地人间别有天。lái yóu mò xiàng rén jiān shuō,cǐ dì rén jiān bié yǒu tiān。

李自得过访小园留酌以四诗见赠用来韵赋谢

张萱

柴门斜傍白鸥洲,一水潆回一径幽。chái mén xié bàng bái ōu zhōu,yī shuǐ yíng huí yī jìng yōu。
下榻焚香窥二酉,登坛索赋共千秋。xià tà fén xiāng kuī èr yǒu,dēng tán suǒ fù gòng qiān qiū。
衰残莫逐孤魂去,粗粝何妨镇日留。shuāi cán mò zhú gū hún qù,cū lì hé fáng zhèn rì liú。
占断青山原我辈,烟霞锢疾不须瘳。zhàn duàn qīng shān yuán wǒ bèi,yān xiá gù jí bù xū chōu。

李自得过访小园留酌以四诗见赠用来韵赋谢

张萱

非关消渴卧文园,计拙交穷且避諠。fēi guān xiāo kě wò wén yuán,jì zhuō jiāo qióng qiě bì xuān。
垂柳差同彭蠡泽,种桃错拟武陵源。chuí liǔ chà tóng péng lí zé,zhǒng táo cuò nǐ wǔ líng yuán。
舟横过雨竹边渡,树拥归云水上村。zhōu héng guò yǔ zhú biān dù,shù yōng guī yún shuǐ shàng cūn。
青眼相逢吾老矣,更期投辖续清尊。qīng yǎn xiāng féng wú lǎo yǐ,gèng qī tóu xiá xù qīng zūn。

李自得过访小园留酌以四诗见赠用来韵赋谢

张萱

卜居何必觅灵氛,独向玄亭问子云。bo jū hé bì mì líng fēn,dú xiàng xuán tíng wèn zi yún。
江上鸥盟共容与,斗间龙气已氤氲。jiāng shàng ōu méng gòng róng yǔ,dòu jiān lóng qì yǐ yīn yūn。
方瞳老子空烧汞,白首中郎尚鬻文。fāng tóng lǎo zi kōng shāo gǒng,bái shǒu zhōng láng shàng yù wén。
为语萍踪且归去,故山原有鹿麋群。wèi yǔ píng zōng qiě guī qù,gù shān yuán yǒu lù mí qún。