古诗词

漳流竹隐歌为沈司马伯含赋赠忆堂老人

张萱

玉龙不住玄冥宫,推山蹴海钱塘东。yù lóng bù zhù xuán míng gōng,tuī shān cù hǎi qián táng dōng。
狰子狞孙裂地轴,绿殳紫甲排苍穹。zhēng zi níng sūn liè dì zhóu,lǜ shū zǐ jiǎ pái cāng qióng。
钱塘城中十万户,妖红孽翠徒蒙茸。qián táng chéng zhōng shí wàn hù,yāo hóng niè cuì tú méng rōng。
稽康骨朽王猷死,兔苑草没淇园空。jī kāng gǔ xiǔ wáng yóu sǐ,tù yuàn cǎo méi qí yuán kōng。
我闻漳流大奇绝,参差百亩森町疃。wǒ wén zhāng liú dà qí jué,cān chà bǎi mǔ sēn tīng tuǎn。
中有老人日高卧,朱颜绀发青方瞳。zhōng yǒu lǎo rén rì gāo wò,zhū yán gàn fā qīng fāng tóng。
有田懒植沮溺杖,有瓢懒挂巢由松。yǒu tián lǎn zhí jǔ nì zhàng,yǒu piáo lǎn guà cháo yóu sōng。
手锄绿云种苍玉,觳觫满地如攒务。shǒu chú lǜ yún zhǒng cāng yù,hú sù mǎn dì rú zǎn wù。
灵苗不渍康回血,劲簳不贯殷辛弓。líng miáo bù zì kāng huí xuè,jìn gǎn bù guàn yīn xīn gōng。
鱼肠发匣射天碧,鸡胫脱距酣霞红。yú cháng fā xiá shè tiān bì,jī jìng tuō jù hān xiá hóng。
员丘夜半失俊楫,伶鳏一旦焚昆籦。yuán qiū yè bàn shī jùn jí,líng guān yī dàn fén kūn zhōng。
娟娟入幌碎明月,淅淅拂石留薰风。juān juān rù huǎng suì míng yuè,xī xī fú shí liú xūn fēng。
有时白日黑蛟舞,钧天八佾谐笙镛。yǒu shí bái rì hēi jiāo wǔ,jūn tiān bā yì xié shēng yōng。
木德圣人久不王,君家蔓紫何菁葱。mù dé shèng rén jiǔ bù wáng,jūn jiā màn zǐ hé jīng cōng。
君言上帝遣此辈,移根万里来瀛蓬。jūn yán shàng dì qiǎn cǐ bèi,yí gēn wàn lǐ lái yíng péng。
千年练实皎如雪,的历百斛光曈曈。qiān nián liàn shí jiǎo rú xuě,de lì bǎi hú guāng tóng tóng。
凤凰已下不敢食,锦绷满縳斑犀丛。fèng huáng yǐ xià bù gǎn shí,jǐn bēng mǎn juàn bān xī cóng。
一枝久已傍帝座,呼吸沆瀣开鸿蒙。yī zhī jiǔ yǐ bàng dì zuò,hū xī hàng xiè kāi hóng méng。
敲金戛玉鬼神格,九苞一角纷来从。qiāo jīn jiá yù guǐ shén gé,jiǔ bāo yī jiǎo fēn lái cóng。
去年稚节更碨砢,南枝北干皆茏苁。qù nián zhì jié gèng wèi kē,nán zhī běi gàn jiē lóng cōng。
春雷昨日急奋豫,扬鳞鼓鬣如奔虹。chūn léi zuó rì jí fèn yù,yáng lín gǔ liè rú bēn hóng。
青宁次第尚罗列,节目不与斤䈚同。qīng níng cì dì shàng luó liè,jié mù bù yǔ jīn tái tóng。
漳流之上即县圃,浮筠振雾声玲珑。zhāng liú zhī shàng jí xiàn pǔ,fú yún zhèn wù shēng líng lóng。
荆扬不用荐庭实,汧渭何必夸侯封。jīng yáng bù yòng jiàn tíng shí,qiān wèi hé bì kuā hóu fēng。
我家老廌颇解此,数竿一榻嘶寒蛩。wǒ jiā lǎo zhì pǒ jiě cǐ,shù gān yī tà sī hán qióng。
庭荒径断颈常缩,匿影榛莽何愚蠢。tíng huāng jìng duàn jǐng cháng suō,nì yǐng zhēn mǎng hé yú chǔn。
君今避世更好事,停镳辍轭常纵横。jūn jīn bì shì gèng hǎo shì,tíng biāo chuò è cháng zòng héng。
如陵旨蓄客饱嚼,驱使三雅无春冬。rú líng zhǐ xù kè bǎo jué,qū shǐ sān yǎ wú chūn dōng。
阿咸念此语娓娓,令我涎落如机舂。ā xián niàn cǐ yǔ wěi wěi,lìng wǒ xián luò rú jī chōng。
七贤六逸我即一,入林把臂何时逢。qī xián liù yì wǒ jí yī,rù lín bǎ bì hé shí féng。
倘容根下醉共卧,请君为制华林筇。tǎng róng gēn xià zuì gòng wò,qǐng jūn wèi zhì huá lín qióng。
相期汗漫九垓去,一掷青天骑玉龙。xiāng qī hàn màn jiǔ gāi qù,yī zhì qīng tiān qí yù lóng。

张萱

明松江府上海人,字德晖,号颐拙。弘治十五年进士。官至湖广布政司参议,主粮储。立法禁处侵尅等积弊,忤巡抚意,遂引疾致仕。 张萱的作品>>

猜您喜欢

丁丑元日

张萱

占断溪山乐事赊,六朝遗老蔚方遐。zhàn duàn xī shān lè shì shē,liù cháo yí lǎo wèi fāng xiá。
赢经自喜书连屋,糊口无烦粟满车。yíng jīng zì xǐ shū lián wū,hú kǒu wú fán sù mǎn chē。
且看云霞常散绮,何须桃李更开花。qiě kàn yún xiá cháng sàn qǐ,hé xū táo lǐ gèng kāi huā。
诗情酒态浑无恙,聋聩从今不必嗟。shī qíng jiǔ tài hún wú yàng,lóng kuì cóng jīn bù bì jiē。

江行有感集杜句

张萱

山腰官阁迥添愁,背日丹枫万木稠。shān yāo guān gé jiǒng tiān chóu,bèi rì dān fēng wàn mù chóu。
渭水泰山得见否,朔云寒菊倍离忧。wèi shuǐ tài shān dé jiàn fǒu,shuò yún hán jú bèi lí yōu。
忽惊屋里琴书冷,远害朝看麋鹿游。hū jīng wū lǐ qín shū lěng,yuǎn hài cháo kàn mí lù yóu。
乘兴杳然迷出处,空江飒飒乱帆秋。chéng xīng yǎo rán mí chū chù,kōng jiāng sà sà luàn fān qiū。

立秋日怀潘子迁集唐句

张萱

客省萧条杮叶红,每经时节恨飘蓬。kè shěng xiāo tiáo fèi yè hóng,měi jīng shí jié hèn piāo péng。
两竿落日溪桥上,一郡荆榛寒雨中。liǎng gān luò rì xī qiáo shàng,yī jùn jīng zhēn hán yǔ zhōng。
潘赋登山魂易断,□□□□□□□。pān fù dēng shān hún yì duàn,。
秋风忽洒西园泪,何事吹箫向碧空。qiū fēng hū sǎ xī yuán lèi,hé shì chuī xiāo xiàng bì kōng。

文昌阁怀杨复所

张萱

派别支分自古今,旴江源本可追寻。pài bié zhī fēn zì gǔ jīn,xū jiāng yuán běn kě zhuī xún。
浮云叆叇随高下,流水潆洄认浅深。fú yún ài dài suí gāo xià,liú shuǐ yíng huí rèn qiǎn shēn。
丹陛便堪长捧日,苍生何必别为霖。dān bì biàn kān zhǎng pěng rì,cāng shēng hé bì bié wèi lín。
六桥月上光千顷,一幅潇湘见此心。liù qiáo yuè shàng guāng qiān qǐng,yī fú xiāo xiāng jiàn cǐ xīn。

永福寺

张萱

湖头雨过树如荠,落日祇林一杖藜。hú tóu yǔ guò shù rú jì,luò rì qí lín yī zhàng lí。
渔唱半归孤屿外,钟声已过断桥西。yú chàng bàn guī gū yǔ wài,zhōng shēng yǐ guò duàn qiáo xī。
浮生始觉迷初地,往事谁堪问旧题。fú shēng shǐ jué mí chū dì,wǎng shì shuí kān wèn jiù tí。
尚喜中天台百尺,可容元度独攀跻。shàng xǐ zhōng tiān tái bǎi chǐ,kě róng yuán dù dú pān jī。

广陵邵伯埭怀古

张萱

堤上行人歌,堤水自秋色。dī shàng xíng rén gē,dī shuǐ zì qiū sè。
如何甘棠思,不保五亩宅。rú hé gān táng sī,bù bǎo wǔ mǔ zhái。

广陵邵伯埭怀古

张萱

寂寞东山月,迢递新城道。jì mò dōng shān yuè,tiáo dì xīn chéng dào。
举头望西州,伤心剧秋草。jǔ tóu wàng xī zhōu,shāng xīn jù qiū cǎo。

萤苑怀古

张萱

秋风满荒原,秋月亦皓皓。qiū fēng mǎn huāng yuán,qiū yuè yì hào hào。
不见放萤人,惟见化萤草。bù jiàn fàng yíng rén,wéi jiàn huà yíng cǎo。

秋夜江行客有歌唐人野旷天低树江空月近人之句因用为韵

张萱

远水生微凉,丹枫吹四野。yuǎn shuǐ shēng wēi liáng,dān fēng chuī sì yě。
秋色满晴川,揽之不盈把。qiū sè mǎn qíng chuān,lǎn zhī bù yíng bǎ。

秋夜江行客有歌唐人野旷天低树江空月近人之句因用为韵

张萱

江寒夜气肃,帆开江月上。jiāng hán yè qì sù,fān kāi jiāng yuè shàng。
冷然白玉琴,中情寄幽旷。lěng rán bái yù qín,zhōng qíng jì yōu kuàng。

秋夜江行客有歌唐人野旷天低树江空月近人之句因用为韵

张萱

断鸿嘶极浦,远笛破寒烟。duàn hóng sī jí pǔ,yuǎn dí pò hán yān。
独夜三江客,归帆八月天。dú yè sān jiāng kè,guī fān bā yuè tiān。

秋夜江行客有歌唐人野旷天低树江空月近人之句因用为韵

张萱

夜寂秋偏爽,潮平月渐低。yè jì qiū piān shuǎng,cháo píng yuè jiàn dī。
惯傍水禽宿,怕听水禽啼。guàn bàng shuǐ qín sù,pà tīng shuǐ qín tí。

秋夜江行客有歌唐人野旷天低树江空月近人之句因用为韵

张萱

涓涓江上月,历历江上树。juān juān jiāng shàng yuè,lì lì jiāng shàng shù。
脉脉江上人,欲语不知处。mài mài jiāng shàng rén,yù yǔ bù zhī chù。

秋夜江行客有歌唐人野旷天低树江空月近人之句因用为韵

张萱

月色寒浸水,芦花雪照江。yuè sè hán jìn shuǐ,lú huā xuě zhào jiāng。
王孙游未倦,鸿影故双双。wáng sūn yóu wèi juàn,hóng yǐng gù shuāng shuāng。

秋夜江行客有歌唐人野旷天低树江空月近人之句因用为韵

张萱

疏林寒有叶,野水净无风。shū lín hán yǒu yè,yě shuǐ jìng wú fēng。
潮声孤枕到,秋色一江空。cháo shēng gū zhěn dào,qiū sè yī jiāng kōng。