古诗词

漳流竹隐歌为沈司马伯含赋赠忆堂老人

张萱

玉龙不住玄冥宫,推山蹴海钱塘东。yù lóng bù zhù xuán míng gōng,tuī shān cù hǎi qián táng dōng。
狰子狞孙裂地轴,绿殳紫甲排苍穹。zhēng zi níng sūn liè dì zhóu,lǜ shū zǐ jiǎ pái cāng qióng。
钱塘城中十万户,妖红孽翠徒蒙茸。qián táng chéng zhōng shí wàn hù,yāo hóng niè cuì tú méng rōng。
稽康骨朽王猷死,兔苑草没淇园空。jī kāng gǔ xiǔ wáng yóu sǐ,tù yuàn cǎo méi qí yuán kōng。
我闻漳流大奇绝,参差百亩森町疃。wǒ wén zhāng liú dà qí jué,cān chà bǎi mǔ sēn tīng tuǎn。
中有老人日高卧,朱颜绀发青方瞳。zhōng yǒu lǎo rén rì gāo wò,zhū yán gàn fā qīng fāng tóng。
有田懒植沮溺杖,有瓢懒挂巢由松。yǒu tián lǎn zhí jǔ nì zhàng,yǒu piáo lǎn guà cháo yóu sōng。
手锄绿云种苍玉,觳觫满地如攒务。shǒu chú lǜ yún zhǒng cāng yù,hú sù mǎn dì rú zǎn wù。
灵苗不渍康回血,劲簳不贯殷辛弓。líng miáo bù zì kāng huí xuè,jìn gǎn bù guàn yīn xīn gōng。
鱼肠发匣射天碧,鸡胫脱距酣霞红。yú cháng fā xiá shè tiān bì,jī jìng tuō jù hān xiá hóng。
员丘夜半失俊楫,伶鳏一旦焚昆籦。yuán qiū yè bàn shī jùn jí,líng guān yī dàn fén kūn zhōng。
娟娟入幌碎明月,淅淅拂石留薰风。juān juān rù huǎng suì míng yuè,xī xī fú shí liú xūn fēng。
有时白日黑蛟舞,钧天八佾谐笙镛。yǒu shí bái rì hēi jiāo wǔ,jūn tiān bā yì xié shēng yōng。
木德圣人久不王,君家蔓紫何菁葱。mù dé shèng rén jiǔ bù wáng,jūn jiā màn zǐ hé jīng cōng。
君言上帝遣此辈,移根万里来瀛蓬。jūn yán shàng dì qiǎn cǐ bèi,yí gēn wàn lǐ lái yíng péng。
千年练实皎如雪,的历百斛光曈曈。qiān nián liàn shí jiǎo rú xuě,de lì bǎi hú guāng tóng tóng。
凤凰已下不敢食,锦绷满縳斑犀丛。fèng huáng yǐ xià bù gǎn shí,jǐn bēng mǎn juàn bān xī cóng。
一枝久已傍帝座,呼吸沆瀣开鸿蒙。yī zhī jiǔ yǐ bàng dì zuò,hū xī hàng xiè kāi hóng méng。
敲金戛玉鬼神格,九苞一角纷来从。qiāo jīn jiá yù guǐ shén gé,jiǔ bāo yī jiǎo fēn lái cóng。
去年稚节更碨砢,南枝北干皆茏苁。qù nián zhì jié gèng wèi kē,nán zhī běi gàn jiē lóng cōng。
春雷昨日急奋豫,扬鳞鼓鬣如奔虹。chūn léi zuó rì jí fèn yù,yáng lín gǔ liè rú bēn hóng。
青宁次第尚罗列,节目不与斤䈚同。qīng níng cì dì shàng luó liè,jié mù bù yǔ jīn tái tóng。
漳流之上即县圃,浮筠振雾声玲珑。zhāng liú zhī shàng jí xiàn pǔ,fú yún zhèn wù shēng líng lóng。
荆扬不用荐庭实,汧渭何必夸侯封。jīng yáng bù yòng jiàn tíng shí,qiān wèi hé bì kuā hóu fēng。
我家老廌颇解此,数竿一榻嘶寒蛩。wǒ jiā lǎo zhì pǒ jiě cǐ,shù gān yī tà sī hán qióng。
庭荒径断颈常缩,匿影榛莽何愚蠢。tíng huāng jìng duàn jǐng cháng suō,nì yǐng zhēn mǎng hé yú chǔn。
君今避世更好事,停镳辍轭常纵横。jūn jīn bì shì gèng hǎo shì,tíng biāo chuò è cháng zòng héng。
如陵旨蓄客饱嚼,驱使三雅无春冬。rú líng zhǐ xù kè bǎo jué,qū shǐ sān yǎ wú chūn dōng。
阿咸念此语娓娓,令我涎落如机舂。ā xián niàn cǐ yǔ wěi wěi,lìng wǒ xián luò rú jī chōng。
七贤六逸我即一,入林把臂何时逢。qī xián liù yì wǒ jí yī,rù lín bǎ bì hé shí féng。
倘容根下醉共卧,请君为制华林筇。tǎng róng gēn xià zuì gòng wò,qǐng jūn wèi zhì huá lín qióng。
相期汗漫九垓去,一掷青天骑玉龙。xiāng qī hàn màn jiǔ gāi qù,yī zhì qīng tiān qí yù lóng。

张萱

明松江府上海人,字德晖,号颐拙。弘治十五年进士。官至湖广布政司参议,主粮储。立法禁处侵尅等积弊,忤巡抚意,遂引疾致仕。 张萱的作品>>

猜您喜欢

农圃渔樵十咏

张萱

诛茅剪棘即吾卢,买得邻畦带月锄。zhū máo jiǎn jí jí wú lú,mǎi dé lín qí dài yuè chú。
不为庾郎饱鲑菜,年来欲试橐驼书。bù wèi yǔ láng bǎo guī cài,nián lái yù shì tuó tuó shū。

农圃渔樵十咏

张萱

扫地焚香读楚招,却惊风拂树头瓢。sǎo dì fén xiāng dú chǔ zhāo,què jīng fēng fú shù tóu piáo。
无端一笛沧浪里,又答行歌隔水樵。wú duān yī dí cāng làng lǐ,yòu dá xíng gē gé shuǐ qiáo。

农圃渔樵十咏

张萱

门堆桑叶网蛛丝,暂出呼童扫一时。mén duī sāng yè wǎng zhū sī,zàn chū hū tóng sǎo yī shí。
数步即还仍却扫,孤踪犹恐隔邻知。shù bù jí hái réng què sǎo,gū zōng yóu kǒng gé lín zhī。

农圃渔樵十咏

张萱

篱堤时筑亦时崩,野水曾侵竹几层。lí dī shí zhù yì shí bēng,yě shuǐ céng qīn zhú jǐ céng。
一任渔郎竹根宿,夜归犹得借渔灯。yī rèn yú láng zhú gēn sù,yè guī yóu dé jiè yú dēng。

农圃渔樵十咏

张萱

镇日湖边一老翁,开襟常饱芰荷风。zhèn rì hú biān yī lǎo wēng,kāi jīn cháng bǎo jì hé fēng。
闲持藜杖频敲竹,为逐鸬鹚落照中。xián chí lí zhàng pín qiāo zhú,wèi zhú lú cí luò zhào zhōng。

农圃渔樵十咏

张萱

田舍儿孙礼教稀,捕蝉探鷇闹柴扉。tián shě ér sūn lǐ jiào xī,bǔ chán tàn kòu nào chái fēi。
园丁忽报来禽熟,走向园公笑挽衣。yuán dīng hū bào lái qín shú,zǒu xiàng yuán gōng xiào wǎn yī。

农圃渔樵十咏

张萱

新畦傍水芋苗肥,玉糁才羹客扣扉。xīn qí bàng shuǐ yù miáo féi,yù sǎn cái gēng kè kòu fēi。
且喜盘餐有兼味,樵青溪畔打渔归。qiě xǐ pán cān yǒu jiān wèi,qiáo qīng xī pàn dǎ yú guī。

赠王知白山人

张萱

杖藜何事踏苍烟,为趁春风到水边。zhàng lí hé shì tà cāng yān,wèi chèn chūn fēng dào shuǐ biān。
若遇芳菲须放步,莫教虚度艳阳天。ruò yù fāng fēi xū fàng bù,mò jiào xū dù yàn yáng tiān。

赠王知白山人

张萱

有意啼春花底鸟,无心出树岭头云。yǒu yì tí chūn huā dǐ niǎo,wú xīn chū shù lǐng tóu yún。
挂瓢植杖空山里,独对心香不用焚。guà piáo zhí zhàng kōng shān lǐ,dú duì xīn xiāng bù yòng fén。

题自写古松障子

张萱

不为梁栋不为薪,雪态霜姿老更真。bù wèi liáng dòng bù wèi xīn,xuě tài shuāng zī lǎo gèng zhēn。
可是世情嫌磥砢,年来长谢斧斤人。kě shì shì qíng xián lěi kē,nián lái zhǎng xiè fǔ jīn rén。

题自写古松障子

张萱

皮乾顶秃复根龈,郁郁犹能护藓文。pí qián dǐng tū fù gēn kěn,yù yù yóu néng hù xiǎn wén。
更喜虬柯独支撑,欲排阊阖竞拿云。gèng xǐ qiú kē dú zhī chēng,yù pái chāng hé jìng ná yún。

题自写木石障子

张萱

凋零何事伴荒墟,不向春风借一嘘。diāo líng hé shì bàn huāng xū,bù xiàng chūn fēng jiè yī xū。
独有根盘老顽碧,数拳犹是补天馀。dú yǒu gēn pán lǎo wán bì,shù quán yóu shì bǔ tiān yú。

题自写木石障子

张萱

野旷天高白雁迟,清霜先到最高枝。yě kuàng tiān gāo bái yàn chí,qīng shuāng xiān dào zuì gāo zhī。
自饶一种萧疏意,任你芳菲那得知。zì ráo yī zhǒng xiāo shū yì,rèn nǐ fāng fēi nà dé zhī。

江上小堂戏题

张萱

江上小堂无十亩,堂前老树有三株。jiāng shàng xiǎo táng wú shí mǔ,táng qián lǎo shù yǒu sān zhū。
主人原住清凉界,又得浓阴屋半区。zhǔ rén yuán zhù qīng liáng jiè,yòu dé nóng yīn wū bàn qū。

江上小堂戏题

张萱

山色岂随时眼改,溪声留与老年听。shān sè qǐ suí shí yǎn gǎi,xī shēng liú yǔ lǎo nián tīng。
朅来更有娱人处,日日风云不暂停。qiè lái gèng yǒu yú rén chù,rì rì fēng yún bù zàn tíng。