古诗词

乞拙歌

张萱

年年乞巧传今夕,不知此巧从何乞。nián nián qǐ qiǎo chuán jīn xī,bù zhī cǐ qiǎo cóng hé qǐ。
香灯午夜对银河,儿女中庭罗粉席。xiāng dēng wǔ yè duì yín hé,ér nǚ zhōng tíng luó fěn xí。
三三五五拜深深,一拜一乞殊殷勤。sān sān wǔ wǔ bài shēn shēn,yī bài yī qǐ shū yīn qín。
为问天孙巧多少,能否年年赠别人。wèi wèn tiān sūn qiǎo duō shǎo,néng fǒu nián nián zèng bié rén。
吁嗟天孙良亦苦,一岁佳期才一度。xū jiē tiān sūn liáng yì kǔ,yī suì jiā qī cái yī dù。
巧似天孙果足夸,便应夜夜逢河鼓。qiǎo shì tiān sūn guǒ zú kuā,biàn yīng yè yè féng hé gǔ。
人言巧亦难移天,始知此巧不值钱。rén yán qiǎo yì nán yí tiān,shǐ zhī cǐ qiǎo bù zhí qián。
灵妃之巧已如此,人间百巧徒纷然。líng fēi zhī qiǎo yǐ rú cǐ,rén jiān bǎi qiǎo tú fēn rán。
举头细与天孙说,你巧胡为太奇绝。jǔ tóu xì yǔ tiān sūn shuō,nǐ qiǎo hú wèi tài qí jué。
七襄难就误佳期,弄巧方知反成拙。qī xiāng nán jiù wù jiā qī,nòng qiǎo fāng zhī fǎn chéng zhuō。
相逢日少别日多,隔岁相思可奈何。xiāng féng rì shǎo bié rì duō,gé suì xiāng sī kě nài hé。
今宵更洒相思泪,鹊桥一雨嗟滂沱。jīn xiāo gèng sǎ xiāng sī lèi,què qiáo yī yǔ jiē pāng tuó。
请换香灯嘱儿女,前来且听园公语。qǐng huàn xiāng dēng zhǔ ér nǚ,qián lái qiě tīng yuán gōng yǔ。
尔年未及三尺长,乞得巧来何用处。ěr nián wèi jí sān chǐ zhǎng,qǐ dé qiǎo lái hé yòng chù。
古今巧拙无输赢,有时巧败拙偏成。gǔ jīn qiǎo zhuō wú shū yíng,yǒu shí qiǎo bài zhuō piān chéng。
诗咏巢居鸠与鹊,问巢终日谁经营。shī yǒng cháo jū jiū yǔ què,wèn cháo zhōng rì shuí jīng yíng。
天生我拙亦不偶,拙手拙心仍拙口。tiān shēng wǒ zhuō yì bù ǒu,zhuō shǒu zhuō xīn réng zhuō kǒu。
巧人遇巧斗难休,赢得拙人长不斗。qiǎo rén yù qiǎo dòu nán xiū,yíng dé zhuō rén zhǎng bù dòu。
巧若斗拙巧便痴,涛声虽怒石不移。qiǎo ruò dòu zhuō qiǎo biàn chī,tāo shēng suī nù shí bù yí。
轰雷喷雪片时息,中流一石长崔巍。hōng léi pēn xuě piàn shí xī,zhōng liú yī shí zhǎng cuī wēi。
我今乞拙不乞巧,年来颇识拙之效。wǒ jīn qǐ zhuō bù qǐ qiǎo,nián lái pǒ shí zhuō zhī xiào。
天孙有意怜拙人,一拙须教赢到老。tiān sūn yǒu yì lián zhuō rén,yī zhuō xū jiào yíng dào lǎo。

张萱

明松江府上海人,字德晖,号颐拙。弘治十五年进士。官至湖广布政司参议,主粮储。立法禁处侵尅等积弊,忤巡抚意,遂引疾致仕。 张萱的作品>>

猜您喜欢

送韩伯声令宣化

张萱

分野三湘北,专城百粤西。fēn yě sān xiāng běi,zhuān chéng bǎi yuè xī。
且驯蒲邑雉,莫哂武城鸡。qiě xùn pú yì zhì,mò shěn wǔ chéng jī。
事简官能傲,山名诗有题。shì jiǎn guān néng ào,shān míng shī yǒu tí。
亦闻饶桂树,莫惜寄幽栖。yì wén ráo guì shù,mò xī jì yōu qī。

送韩伯声令宣化

张萱

纬象占郎宿,清光切上台。wěi xiàng zhàn láng sù,qīng guāng qiè shàng tái。
问程一月至,候吏隔州来。wèn chéng yī yuè zhì,hòu lì gé zhōu lái。
柳迎银艾舞,花覆印床开。liǔ yíng yín ài wǔ,huā fù yìn chuáng kāi。
衙散无长事,琴鸣鹤上台。yá sàn wú zhǎng shì,qín míng hè shàng tái。

送韩伯声令宣化

张萱

此亦趋庭地,因君感岁华。cǐ yì qū tíng dì,yīn jūn gǎn suì huá。
公衙对铜柱,官俸请丹砂。gōng yá duì tóng zhù,guān fèng qǐng dān shā。
春雨椒多实,秋山桂易花。chūn yǔ jiāo duō shí,qiū shān guì yì huā。
倘逢诸绛老,试问旧桑麻。tǎng féng zhū jiàng lǎo,shì wèn jiù sāng má。

送韩伯声令宣化

张萱

怅别神仙令,深惭肺腑盟。chàng bié shén xiān lìng,shēn cán fèi fǔ méng。
河桥将进酒,津树远含情。hé qiáo jiāng jìn jiǔ,jīn shù yuǎn hán qíng。
好月临晴水,飞花拂去旌。hǎo yuè lín qíng shuǐ,fēi huā fú qù jīng。
应怜江上客,岁晏蹇无成。yīng lián jiāng shàng kè,suì yàn jiǎn wú chéng。

家仲招饮西醮楼用友人韵即席赋

张萱

杰阁栖平莽,清尊傍曲流。jié gé qī píng mǎng,qīng zūn bàng qū liú。
乱峰新霁合,万井积烟收。luàn fēng xīn jì hé,wàn jǐng jī yān shōu。
酒自高阳侣,人同河朔游。jiǔ zì gāo yáng lǚ,rén tóng hé shuò yóu。
倚阑情不极,鸥梦正悠悠。yǐ lán qíng bù jí,ōu mèng zhèng yōu yōu。

夜宿东山店同吴子灿小酌

张萱

共对一尊酒,相将万里程。gòng duì yī zūn jiǔ,xiāng jiāng wàn lǐ chéng。
寒深貂毳竖,风疾马蹄轻。hán shēn diāo cuì shù,fēng jí mǎ tí qīng。
驿柳依人绿,春星照剑明。yì liǔ yī rén lǜ,chūn xīng zhào jiàn míng。
敝裘吾亦得,雨雪任纵横。bì qiú wú yì dé,yǔ xuě rèn zòng héng。

赠琴妓

张萱

曾按哀蝉曲,闲调冰茧丝。céng àn āi chán qū,xián diào bīng jiǎn sī。
目成投果处,心挑送鸿时。mù chéng tóu guǒ chù,xīn tiāo sòng hóng shí。
自笑临邛倦,空怜缑岭期。zì xiào lín qióng juàn,kōng lián gōu lǐng qī。
夜深香一缕,共谱白头诗。yè shēn xiāng yī lǚ,gòng pǔ bái tóu shī。

炳儿移家从其妇翁雍南署中举孙堪而归得报志喜

张萱

相宅苍梧胜,充闾紫气回。xiāng zhái cāng wú shèng,chōng lǘ zǐ qì huí。
孙枝今已茁,祖德未堪裁。sūn zhī jīn yǐ zhuó,zǔ dé wèi kān cái。
寿母含饴弄,衰颜待尔开。shòu mǔ hán yí nòng,shuāi yán dài ěr kāi。
乃翁元佞佛,尔却自西来。nǎi wēng yuán nìng fú,ěr què zì xī lái。

边马有归心阁试

张萱

剩有横行意,其如远道悲。shèng yǒu héng xíng yì,qí rú yuǎn dào bēi。
自矜洼水种,悔逐并州儿。zì jīn wā shuǐ zhǒng,huǐ zhú bìng zhōu ér。
苜蓿春能几,蒲萄入尚迟。mù xu chūn néng jǐ,pú táo rù shàng chí。
因之嘶野草,不为朔风吹。yīn zhī sī yě cǎo,bù wèi shuò fēng chuī。

云霞出海曙阁试

张萱

爽气朝来满,遥瞻若木东。shuǎng qì cháo lái mǎn,yáo zhān ruò mù dōng。
影连鲛窟涌,绮散蜃楼空。yǐng lián jiāo kū yǒng,qǐ sàn shèn lóu kōng。
五色正璀璨,九光纷郁葱。wǔ sè zhèng cuǐ càn,jiǔ guāng fēn yù cōng。
重晖应表瑞,倾向惬葵衷。zhòng huī yīng biǎo ruì,qīng xiàng qiè kuí zhōng。

人日孙一之年丈招饮醉归赋谢

张萱

帝里星为客,王正日是人。dì lǐ xīng wèi kè,wáng zhèng rì shì rén。
晴浮双阙迥,暖向百花新。qíng fú shuāng quē jiǒng,nuǎn xiàng bǎi huā xīn。
共渴金茎露,先邀玉殿春。gòng kě jīn jīng lù,xiān yāo yù diàn chūn。
俸钱虽未乞,尊酒莫辞频。fèng qián suī wèi qǐ,zūn jiǔ mò cí pín。

人日孙一之年丈招饮醉归赋谢

张萱

儤直浑多暇,开尊已数回。bào zhí hún duō xiá,kāi zūn yǐ shù huí。
春光逢七日,佳气接三台。chūn guāng féng qī rì,jiā qì jiē sān tái。
歌罢花垂露,诗成月上台。gē bà huā chuí lù,shī chéng yuè shàng tái。
不因金钥永,那得玉山颓。bù yīn jīn yào yǒng,nà dé yù shān tuí。

赠邵熙臣太史册使唐藩

张萱

帝胄开荆甸,皇华出汉宫。dì zhòu kāi jīng diān,huáng huá chū hàn gōng。
青云分郤桂,绛节捧虞桐。qīng yún fēn xì guì,jiàng jié pěng yú tóng。
汤沐屏藩旧,河山带砺雄。tāng mù píng fān jiù,hé shān dài lì xióng。
胜游多丽句,携得大王风。shèng yóu duō lì jù,xié dé dà wáng fēng。

省南上人长安乞诸朝贵为书金刚经镌石时有中贵人欲为开社者余喜而赋之

张萱

已礼名山遍,闲栖紫陌边。yǐ lǐ míng shān biàn,xián qī zǐ mò biān。
法从文字乞,檀结宰官缘。fǎ cóng wén zì qǐ,tán jié zǎi guān yuán。
讲席研松露,香厨煮艾烟。jiǎng xí yán sōng lù,xiāng chú zhǔ ài yān。
日闻新译偈,先向内廷传。rì wén xīn yì jì,xiān xiàng nèi tíng chuán。

莫春柬林咨伯太史

张萱

帝里春将莫,他乡客独颦。dì lǐ chūn jiāng mò,tā xiāng kè dú pín。
风尘双短剑,天地一畸人。fēng chén shuāng duǎn jiàn,tiān dì yī jī rén。
不惜黄金尽,空馀白首新。bù xī huáng jīn jǐn,kōng yú bái shǒu xīn。
应怜扫门者,早为报平津。yīng lián sǎo mén zhě,zǎo wèi bào píng jīn。
14691234567»