古诗词

乞拙歌

张萱

年年乞巧传今夕,不知此巧从何乞。nián nián qǐ qiǎo chuán jīn xī,bù zhī cǐ qiǎo cóng hé qǐ。
香灯午夜对银河,儿女中庭罗粉席。xiāng dēng wǔ yè duì yín hé,ér nǚ zhōng tíng luó fěn xí。
三三五五拜深深,一拜一乞殊殷勤。sān sān wǔ wǔ bài shēn shēn,yī bài yī qǐ shū yīn qín。
为问天孙巧多少,能否年年赠别人。wèi wèn tiān sūn qiǎo duō shǎo,néng fǒu nián nián zèng bié rén。
吁嗟天孙良亦苦,一岁佳期才一度。xū jiē tiān sūn liáng yì kǔ,yī suì jiā qī cái yī dù。
巧似天孙果足夸,便应夜夜逢河鼓。qiǎo shì tiān sūn guǒ zú kuā,biàn yīng yè yè féng hé gǔ。
人言巧亦难移天,始知此巧不值钱。rén yán qiǎo yì nán yí tiān,shǐ zhī cǐ qiǎo bù zhí qián。
灵妃之巧已如此,人间百巧徒纷然。líng fēi zhī qiǎo yǐ rú cǐ,rén jiān bǎi qiǎo tú fēn rán。
举头细与天孙说,你巧胡为太奇绝。jǔ tóu xì yǔ tiān sūn shuō,nǐ qiǎo hú wèi tài qí jué。
七襄难就误佳期,弄巧方知反成拙。qī xiāng nán jiù wù jiā qī,nòng qiǎo fāng zhī fǎn chéng zhuō。
相逢日少别日多,隔岁相思可奈何。xiāng féng rì shǎo bié rì duō,gé suì xiāng sī kě nài hé。
今宵更洒相思泪,鹊桥一雨嗟滂沱。jīn xiāo gèng sǎ xiāng sī lèi,què qiáo yī yǔ jiē pāng tuó。
请换香灯嘱儿女,前来且听园公语。qǐng huàn xiāng dēng zhǔ ér nǚ,qián lái qiě tīng yuán gōng yǔ。
尔年未及三尺长,乞得巧来何用处。ěr nián wèi jí sān chǐ zhǎng,qǐ dé qiǎo lái hé yòng chù。
古今巧拙无输赢,有时巧败拙偏成。gǔ jīn qiǎo zhuō wú shū yíng,yǒu shí qiǎo bài zhuō piān chéng。
诗咏巢居鸠与鹊,问巢终日谁经营。shī yǒng cháo jū jiū yǔ què,wèn cháo zhōng rì shuí jīng yíng。
天生我拙亦不偶,拙手拙心仍拙口。tiān shēng wǒ zhuō yì bù ǒu,zhuō shǒu zhuō xīn réng zhuō kǒu。
巧人遇巧斗难休,赢得拙人长不斗。qiǎo rén yù qiǎo dòu nán xiū,yíng dé zhuō rén zhǎng bù dòu。
巧若斗拙巧便痴,涛声虽怒石不移。qiǎo ruò dòu zhuō qiǎo biàn chī,tāo shēng suī nù shí bù yí。
轰雷喷雪片时息,中流一石长崔巍。hōng léi pēn xuě piàn shí xī,zhōng liú yī shí zhǎng cuī wēi。
我今乞拙不乞巧,年来颇识拙之效。wǒ jīn qǐ zhuō bù qǐ qiǎo,nián lái pǒ shí zhuō zhī xiào。
天孙有意怜拙人,一拙须教赢到老。tiān sūn yǒu yì lián zhuō rén,yī zhuō xū jiào yíng dào lǎo。

张萱

明松江府上海人,字德晖,号颐拙。弘治十五年进士。官至湖广布政司参议,主粮储。立法禁处侵尅等积弊,忤巡抚意,遂引疾致仕。 张萱的作品>>

猜您喜欢

自葛阳驰广济驿轺中即事

张萱

新成茅屋憩轮蹄,种得山桑叶未齐。xīn chéng máo wū qì lún tí,zhǒng dé shān sāng yè wèi qí。
搔背负暄樊圃侧,白头老子牧黄鸡。sāo bèi fù xuān fán pǔ cè,bái tóu lǎo zi mù huáng jī。

自葛阳驰广济驿轺中即事

张萱

生计年来喜渐多,旋栽乌桕旋婆娑。shēng jì nián lái xǐ jiàn duō,xuán zāi wū jiù xuán pó suō。
担头新蜡浑如雪,卖与朱门照绮罗。dān tóu xīn là hún rú xuě,mài yǔ zhū mén zhào qǐ luó。

自葛阳驰广济驿轺中即事

张萱

落日危桥客过稀,梳翎水鸟立渔矶。luò rì wēi qiáo kè guò xī,shū líng shuǐ niǎo lì yú jī。
何来笳鼓諠腾甚,惊起双双背客飞。hé lái jiā gǔ xuān téng shén,jīng qǐ shuāng shuāng bèi kè fēi。

自广济至濲水舟中即事

张萱

广济驿前春水生,鸣笳击鼓声喤喤。guǎng jì yì qián chūn shuǐ shēng,míng jiā jī gǔ shēng huáng huáng。
南风日勍布帆饱,水急滩多莫浪行。nán fēng rì qíng bù fān bǎo,shuǐ jí tān duō mò làng xíng。

自广济至濲水舟中即事

张萱

驱车长苦雨淋铃,独漉歌残不忍听。qū chē zhǎng kǔ yǔ lín líng,dú lù gē cán bù rěn tīng。
却喜开帆风日好,一川晴色柳青青。què xǐ kāi fān fēng rì hǎo,yī chuān qíng sè liǔ qīng qīng。

自广济至濲水舟中即事

张萱

斜阳渡口石塘街,估客安流放木箄。xié yáng dù kǒu shí táng jiē,gū kè ān liú fàng mù bǐ。
买得春醪醉明月,斧声不断夜箍柴。mǎi dé chūn láo zuì míng yuè,fǔ shēng bù duàn yè gū chái。

自广济至濲水舟中即事

张萱

衢州城子枕江干,粉堞参差照水寒。qú zhōu chéng zi zhěn jiāng gàn,fěn dié cān chà zhào shuǐ hán。
绿鬓彤幨乘五马,逢人尽说是清官。lǜ bìn tóng chān chéng wǔ mǎ,féng rén jǐn shuō shì qīng guān。

自广济至濲水舟中即事

张萱

高低影水竹遮楼,楼外垂杨系客舟。gāo dī yǐng shuǐ zhú zhē lóu,lóu wài chuí yáng xì kè zhōu。
两岸长青千树橘,家家应作富民侯。liǎng àn zhǎng qīng qiān shù jú,jiā jiā yīng zuò fù mín hóu。

自广济至濲水舟中即事

张萱

西安东去是龙游,春涨江平却肯流。xī ān dōng qù shì lóng yóu,chūn zhǎng jiāng píng què kěn liú。
春月一船浑似昼,竹枝高唱橹声柔。chūn yuè yī chuán hún shì zhòu,zhú zhī gāo chàng lǔ shēng róu。

自广济至濲水舟中即事

张萱

帆前春水泻琉璃,桂若香浮日暖时。fān qián chūn shuǐ xiè liú lí,guì ruò xiāng fú rì nuǎn shí。
为语鱼儿莫吹浪,前滩今已放鸬鹚。wèi yǔ yú ér mò chuī làng,qián tān jīn yǐ fàng lú cí。

自广济至濲水舟中即事

张萱

横山山下水汤汤,驻楫乘春问国香。héng shān shān xià shuǐ tāng tāng,zhù jí chéng chūn wèn guó xiāng。
春服将成须杂佩,年来幽谷几枝芳。chūn fú jiāng chéng xū zá pèi,nián lái yōu gǔ jǐ zhī fāng。

自广济至濲水舟中即事

张萱

捩柁从流风正便,船头叉手坐长年。liè duò cóng liú fēng zhèng biàn,chuán tóu chā shǒu zuò zhǎng nián。
推窗尽放青山入,无数芙蓉镜裹悬。tuī chuāng jǐn fàng qīng shān rù,wú shù fú róng jìng guǒ xuán。

自广济至濲水舟中即事

张萱

峭帆斜日挂危樯,叠鼓呼风亦太忙。qiào fān xié rì guà wēi qiáng,dié gǔ hū fēng yì tài máng。
却听舟人话潮信,欲乘新月泛钱唐。què tīng zhōu rén huà cháo xìn,yù chéng xīn yuè fàn qián táng。

重过桐江钓台留题

张萱

片帆又过富春山,新水平添旧日滩。piàn fān yòu guò fù chūn shān,xīn shuǐ píng tiān jiù rì tān。
再上双台舒一啸,不妨啼鸟报春残。zài shàng shuāng tái shū yī xiào,bù fáng tí niǎo bào chūn cán。

重过桐江钓台留题

张萱

莫将急鼓叠回风,且向中流看织荭。mò jiāng jí gǔ dié huí fēng,qiě xiàng zhōng liú kàn zhī hóng。
石上相逢休问姓,当年我亦一渔翁。shí shàng xiāng féng xiū wèn xìng,dāng nián wǒ yì yī yú wēng。