古诗词

堪孙追和苏子瞻白水砌古诗来呈似有可教第籯经未穷鞶帨是饰得无与先生并行耶故亦赋而勉之并示台孙

张萱

尔翁少小称豪纵,沾沾笔墨常拈弄。ěr wēng shǎo xiǎo chēng háo zòng,zhān zhān bǐ mò cháng niān nòng。
双拳欲碎玉笥山,一口欲啖飞霞洞。shuāng quán yù suì yù sì shān,yī kǒu yù dàn fēi xiá dòng。
自言片语即千秋,追风历块谁能鞚。zì yán piàn yǔ jí qiān qiū,zhuī fēng lì kuài shuí néng kòng。
腹中样子不合时,身外功名何足重。fù zhōng yàng zi bù hé shí,shēn wài gōng míng hé zú zhòng。
一斥多因七不堪,老向空林长抱瓮。yī chì duō yīn qī bù kān,lǎo xiàng kōng lín zhǎng bào wèng。
文章憎命古今同,往事回头先色动。wén zhāng zēng mìng gǔ jīn tóng,wǎng shì huí tóu xiān sè dòng。
汉家天子不好文,生涯合与时人共。hàn jiā tiān zi bù hǎo wén,shēng yá hé yǔ shí rén gòng。
尔曹慎勿学尔翁,空费笔花频入梦。ěr cáo shèn wù xué ěr wēng,kōng fèi bǐ huā pín rù mèng。
少年高足策要津,出门便作城阳送。shǎo nián gāo zú cè yào jīn,chū mén biàn zuò chéng yáng sòng。
亦知匣里剑长鸣,莫惜案头萤尽冻。yì zhī xiá lǐ jiàn zhǎng míng,mò xī àn tóu yíng jǐn dòng。
三冬文史满腹藏,万斛源泉随地涌。sān dōng wén shǐ mǎn fù cáng,wàn hú yuán quán suí dì yǒng。
野鹜家鸡任尔为,何必人人毛是凤。yě wù jiā jī rèn ěr wèi,hé bì rén rén máo shì fèng。

张萱

明松江府上海人,字德晖,号颐拙。弘治十五年进士。官至湖广布政司参议,主粮储。立法禁处侵尅等积弊,忤巡抚意,遂引疾致仕。 张萱的作品>>

猜您喜欢

广陵孔融宅怀古

张萱

高台木末起悲风,故宅萧条汉孔融。gāo tái mù mò qǐ bēi fēng,gù zhái xiāo tiáo hàn kǒng róng。
碧草有情迟落照,青山何处吊孤忠。bì cǎo yǒu qíng chí luò zhào,qīng shān hé chù diào gū zhōng。
前村鸟掠半溪雨,隔岸潮生远寺钟。qián cūn niǎo lüè bàn xī yǔ,gé àn cháo shēng yuǎn sì zhōng。
往事怜君那得醉,一尊寒色楚江东。wǎng shì lián jūn nà dé zuì,yī zūn hán sè chǔ jiāng dōng。

梅花阁怀古

张萱

偶来官阁看花地,载酒寻花一怆神。ǒu lái guān gé kàn huā dì,zài jiǔ xún huā yī chuàng shén。
江上笛声浑欲落,泷头花信几番新。jiāng shàng dí shēng hún yù luò,lóng tóu huā xìn jǐ fān xīn。
寒香似逐潮初去,清影空怜月半轮。hán xiāng shì zhú cháo chū qù,qīng yǐng kōng lián yuè bàn lún。
却语当年何水部,好将春色倍还人。què yǔ dāng nián hé shuǐ bù,hǎo jiāng chūn sè bèi hái rén。

雷塘怀古

张萱

八月清霜折露荷,棠花吹老晚烟多。bā yuè qīng shuāng zhé lù hé,táng huā chuī lǎo wǎn yān duō。
春风错恨官河柳,水调空残湖上歌。chūn fēng cuò hèn guān hé liǔ,shuǐ diào kōng cán hú shàng gē。
陇首草腓狐对语,江头蒲绿雁频过。lǒng shǒu cǎo féi hú duì yǔ,jiāng tóu pú lǜ yàn pín guò。
可怜日莫行人尽,野水无风秋自波。kě lián rì mò xíng rén jǐn,yě shuǐ wú fēng qiū zì bō。

登桐江钓台

张萱

高台寒傍万山幽,玉削中天俯碧流。gāo tái hán bàng wàn shān yōu,yù xuē zhōng tiān fǔ bì liú。
双足已闻加帝腹,一竿何事老江头。shuāng zú yǐ wén jiā dì fù,yī gān hé shì lǎo jiāng tóu。
翻风绝壁鸣丹叶,蹴浪归帆起白鸥。fān fēng jué bì míng dān yè,cù làng guī fān qǐ bái ōu。
岁晏正淹台上望,浮云直北不胜愁。suì yàn zhèng yān tái shàng wàng,fú yún zhí běi bù shèng chóu。

母夫人遣急足入长安促就子舍从括苍以家仲蔚见怀诗至正余与仲蔚戊戌长安泣别日也时余亦以迎养引疾者一月矣仲复嘱余归当握手武彝山

张萱

遥椷曾寄忆兄诗,到日惊逢别尔时。yáo jiān céng jì yì xiōng shī,dào rì jīng féng bié ěr shí。
骨傲可堪微禄缚,山深偏与冷毡宜。gǔ ào kě kān wēi lù fù,shān shēn piān yǔ lěng zhān yí。
共怜陟屺枯双目,谁道奔林恋一枝。gòng lián zhì qǐ kū shuāng mù,shuí dào bēn lín liàn yī zhī。
但使夜光分在握,希珍何用贾胡知。dàn shǐ yè guāng fēn zài wò,xī zhēn hé yòng jiǎ hú zhī。

母夫人遣急足入长安促就子舍从括苍以家仲蔚见怀诗至正余与仲蔚戊戌长安泣别日也时余亦以迎养引疾者一月矣仲复嘱余归当握手武彝山

张萱

凄断当年说绝裾,却从天外寄双鱼。qī duàn dāng nián shuō jué jū,què cóng tiān wài jì shuāng yú。
数行别泪他乡梦,万里离愁隔岁书。shù xíng bié lèi tā xiāng mèng,wàn lǐ lí chóu gé suì shū。
有弟正淹秦博士,一官犹待汉公车。yǒu dì zhèng yān qín bó shì,yī guān yóu dài hàn gōng chē。
亦知身隐文焉用,悔向金门献子虚。yì zhī shēn yǐn wén yān yòng,huǐ xiàng jīn mén xiàn zi xū。

母夫人遣急足入长安促就子舍从括苍以家仲蔚见怀诗至正余与仲蔚戊戌长安泣别日也时余亦以迎养引疾者一月矣仲复嘱余归当握手武彝山

张萱

辍直经旬唯伏枕,正逢白发促归装。chuò zhí jīng xún wéi fú zhěn,zhèng féng bái fā cù guī zhuāng。
已抛方寸同元直,谁复名居问翳桑。yǐ pāo fāng cùn tóng yuán zhí,shuí fù míng jū wèn yì sāng。
蓟北飞花春有恨,天南落日雁成行。jì běi fēi huā chūn yǒu hèn,tiān nán luò rì yàn chéng xíng。
归期正及莼芽茁,迟尔班荆九曲傍。guī qī zhèng jí chún yá zhuó,chí ěr bān jīng jiǔ qū bàng。

秋兴八首

张萱

城上西风急暮笳,遥分秋色到天涯。chéng shàng xī fēng jí mù jiā,yáo fēn qiū sè dào tiān yá。
霜高渐满乌啼月,地暖犹惊蝶护花。shuāng gāo jiàn mǎn wū tí yuè,dì nuǎn yóu jīng dié hù huā。
近水有时闻落叶,远山终日傍晴霞。jìn shuǐ yǒu shí wén luò yè,yuǎn shān zhōng rì bàng qíng xiá。
从今莫负莼鲈约,何用虚随奉使槎。cóng jīn mò fù chún lú yuē,hé yòng xū suí fèng shǐ chá。

秋兴八首

张萱

寒色高楼浸画屏,萧条门巷昼常扃。hán sè gāo lóu jìn huà píng,xiāo tiáo mén xiàng zhòu cháng jiōng。
林边一水西来直,槛外群山北向青。lín biān yī shuǐ xī lái zhí,kǎn wài qún shān běi xiàng qīng。
落日蒹葭秋渐老,怀人风雨酒初醒。luò rì jiān jiā qiū jiàn lǎo,huái rén fēng yǔ jiǔ chū xǐng。
多情不为怜双鬓,自古情多鬓易星。duō qíng bù wèi lián shuāng bìn,zì gǔ qíng duō bìn yì xīng。

秋兴八首

张萱

云净天空大火流,芦花枫叶正悠悠。yún jìng tiān kōng dà huǒ liú,lú huā fēng yè zhèng yōu yōu。
愁来昨日非今日,病起逢秋始当秋。chóu lái zuó rì fēi jīn rì,bìng qǐ féng qiū shǐ dāng qiū。
空说洛阳曾哭汉,亦闻元直不归刘。kōng shuō luò yáng céng kū hàn,yì wén yuán zhí bù guī liú。
如何九辨悲无限,却向西风十二楼。rú hé jiǔ biàn bēi wú xiàn,què xiàng xī fēng shí èr lóu。

秋兴八首

张萱

孤城落木起悲风,海国烽烟夕照中。gū chéng luò mù qǐ bēi fēng,hǎi guó fēng yān xī zhào zhōng。
北去关河三面险,南来机杼万家空。běi qù guān hé sān miàn xiǎn,nán lái jī zhù wàn jiā kōng。
□□□□□□□,□□□□□□□。,。
□□□□□□□,□□□□□□□。,。

秋兴八首

张萱

野郭寒生橘柚香,江空九月未成霜。yě guō hán shēng jú yòu xiāng,jiāng kōng jiǔ yuè wèi chéng shuāng。
青塘树杪烟初碧,白鹤洲前日易黄。qīng táng shù miǎo yān chū bì,bái hè zhōu qián rì yì huáng。
故态岂堪新态剧,新交不及故交长。gù tài qǐ kān xīn tài jù,xīn jiāo bù jí gù jiāo zhǎng。
自怜疏阔缘多病,莫数天南雁几行。zì lián shū kuò yuán duō bìng,mò shù tiān nán yàn jǐ xíng。

秋兴八首

张萱

流萤寒照穗帷空,泪溅黄花缀故丛。liú yíng hán zhào suì wéi kōng,lèi jiàn huáng huā zhuì gù cóng。
雁到巧先孤枕畔,梦来偏向五更中。yàn dào qiǎo xiān gū zhěn pàn,mèng lái piān xiàng wǔ gèng zhōng。
吹霜柳带销残碧,浥露蕖衣堕晚红。chuī shuāng liǔ dài xiāo cán bì,yì lù qú yī duò wǎn hóng。
为忆湘灵江上曲,正随明月嫁秋风。wèi yì xiāng líng jiāng shàng qū,zhèng suí míng yuè jià qiū fēng。

秋兴八首

张萱

惨淡青衫十四年,书成不向国门悬。cǎn dàn qīng shān shí sì nián,shū chéng bù xiàng guó mén xuán。
三声实下千山泪,一日空操万古权。sān shēng shí xià qiān shān lèi,yī rì kōng cāo wàn gǔ quán。
闭户惯邀题为笔,浮家新买钓鱼船。bì hù guàn yāo tí wèi bǐ,fú jiā xīn mǎi diào yú chuán。
五湖未去秋将莫,沣芷湘兰正可怜。wǔ hú wèi qù qiū jiāng mò,fēng zhǐ xiāng lán zhèng kě lián。

秋兴八首

张萱

无数疏云出绛津,秋风吹笛满西邻。wú shù shū yún chū jiàng jīn,qiū fēng chuī dí mǎn xī lín。
斜阳黄碛调生马,远水轻鸥狎白蘋。xié yáng huáng qì diào shēng mǎ,yuǎn shuǐ qīng ōu xiá bái píng。
债为凶年成子母,药因善□□君臣。zhài wèi xiōng nián chéng zi mǔ,yào yīn shàn jūn chén。
归来长镵浑无恙,南阮于今未是贫。guī lái zhǎng chán hún wú yàng,nán ruǎn yú jīn wèi shì pín。