古诗词

奇石歌

张萱

园公磊磈痴且狂,老癖不减牛奇章。yuán gōng lěi wěi chī qiě kuáng,lǎo pǐ bù jiǎn niú qí zhāng。
品花轩前白日静,孤云一片来何方。pǐn huā xuān qián bái rì jìng,gū yún yī piàn lái hé fāng。
铿然堕地不肯去,折柱撼轴谁禁当。kēng rán duò dì bù kěn qù,zhé zhù hàn zhóu shuí jìn dāng。
呈身差可七尺许,取势便觉千丈强。chéng shēn chà kě qī chǐ xǔ,qǔ shì biàn jué qiān zhàng qiáng。
既非夜伏熊渠虎,亦非叱起初平羊。jì fēi yè fú xióng qú hǔ,yì fēi chì qǐ chū píng yáng。
雄猊蹲足瘦犀卧,老凤铩翮乖龙僵。xióng ní dūn zú shòu xī wò,lǎo fèng shā hé guāi lóng jiāng。
劈斫凸凹运神斧,罗列洼穴攒蜂房。pī zhuó tū āo yùn shén fǔ,luó liè wā xué zǎn fēng fáng。
破阵将军未解甲,整襟壮士初登床。pò zhèn jiāng jūn wèi jiě jiǎ,zhěng jīn zhuàng shì chū dēng chuáng。
廪君不敢投其策,秦皇那得鞭为梁。lǐn jūn bù gǎn tóu qí cè,qín huáng nà dé biān wèi liáng。
鬐鬣鳞甲欲飞动,魑魅罔两皆潜藏。qí liè lín jiǎ yù fēi dòng,chī mèi wǎng liǎng jiē qián cáng。
担舁不假五丁力,洗刷似有六凿攘。dān yú bù jiǎ wǔ dīng lì,xǐ shuā shì yǒu liù záo rǎng。
苌弘老碧防风骨,是耶非耶庭中央。cháng hóng lǎo bì fáng fēng gǔ,shì yé fēi yé tíng zhōng yāng。
园公何以得此宝,再拜稽首犹循墙。yuán gōng hé yǐ dé cǐ bǎo,zài bài jī shǒu yóu xún qiáng。
可是孤臣中谗慝,出走恋主空彷徨。kě shì gū chén zhōng chán tè,chū zǒu liàn zhǔ kōng páng huáng。
泽畔行吟已骨立,怀沙未及沉沅湘。zé pàn xíng yín yǐ gǔ lì,huái shā wèi jí chén yuán xiāng。
盲风怪雨任摧剥,铜觔铁脊何轩昂。máng fēng guài yǔ rèn cuī bō,tóng jīn tiě jí hé xuān áng。
不须剖出忠孝印,谁能持作神仙粮。bù xū pōu chū zhōng xiào yìn,shuí néng chí zuò shén xiān liáng。
鹿豕来游伴山木,尔宾我主相徜徉。lù shǐ lái yóu bàn shān mù,ěr bīn wǒ zhǔ xiāng cháng yáng。
摩挲可以觅佳句,酬对亦足传清觞。mó sā kě yǐ mì jiā jù,chóu duì yì zú chuán qīng shāng。
平泉子孙浪付嘱,履道里第徒夸张。píng quán zi sūn làng fù zhǔ,lǚ dào lǐ dì tú kuā zhāng。
愿尔千秋常五色,补天何必遇娲皇。yuàn ěr qiān qiū cháng wǔ sè,bǔ tiān hé bì yù wā huáng。

张萱

明松江府上海人,字德晖,号颐拙。弘治十五年进士。官至湖广布政司参议,主粮储。立法禁处侵尅等积弊,忤巡抚意,遂引疾致仕。 张萱的作品>>

猜您喜欢

舟行怀友人李明宇集杜句

张萱

水宿仍馀照,桥怜再渡时。shuǐ sù réng yú zhào,qiáo lián zài dù shí。
星垂平野阔,天远暮江迟。xīng chuí píng yě kuò,tiān yuǎn mù jiāng chí。
不见李生久,兼摧宋玉悲。bù jiàn lǐ shēng jiǔ,jiān cuī sòng yù bēi。
何时杯重把,排闷强裁诗。hé shí bēi zhòng bǎ,pái mèn qiáng cái shī。

乙未落第南还夜泊潞河梦中集唐句及觉止忆记首二句因续成之

张萱

在世谁非客,吾生半异乡。zài shì shuí fēi kè,wú shēng bàn yì xiāng。
男儿行处是,岁月坐中忘。nán ér xíng chù shì,suì yuè zuò zhōng wàng。
海日生残夜,天河落晓霜。hǎi rì shēng cán yè,tiān hé luò xiǎo shuāng。
相看指杨柳,憔悴不成行。xiāng kàn zhǐ yáng liǔ,qiáo cuì bù chéng xíng。

送吴养志老师抉建昌同守

张萱

四百峰头暂解机,笑将新酒沥斜晖。sì bǎi fēng tóu zàn jiě jī,xiào jiāng xīn jiǔ lì xié huī。
蝉鸣古树秋悲咽,鹭过溪田雨骤飞。chán míng gǔ shù qiū bēi yàn,lù guò xī tián yǔ zhòu fēi。
江上好风催去棹,吴南老父候来徽。jiāng shàng hǎo fēng cuī qù zhào,wú nán lǎo fù hòu lái huī。
飞云此别空为忆,更有何人最振衣。fēi yún cǐ bié kōng wèi yì,gèng yǒu hé rén zuì zhèn yī。

送吴养志老师抉建昌同守

张萱

单车天外访罗浮,四十专城未白头。dān chē tiān wài fǎng luó fú,sì shí zhuān chéng wèi bái tóu。
桑下雉驯嗟鲁令,门前桃盛忆潘侯。sāng xià zhì xùn jiē lǔ lìng,mén qián táo shèng yì pān hóu。
霜帆晓挂寒云断,野旆晴翻古树秋。shuāng fān xiǎo guà hán yún duàn,yě pèi qíng fān gǔ shù qiū。
想到旰江诗兴好,何人同上伟观楼。xiǎng dào gàn jiāng shī xīng hǎo,hé rén tóng shàng wěi guān lóu。

送吴养志老师抉建昌同守

张萱

山城秋尽一江横,五两牵风拂去旌。shān chéng qiū jǐn yī jiāng héng,wǔ liǎng qiān fēng fú qù jīng。
暑雨棠阴人共爱,波流帆影月同清。shǔ yǔ táng yīn rén gòng ài,bō liú fān yǐng yuè tóng qīng。
离筵歌舞花丛散,候骑旌旗雪队迎。lí yán gē wǔ huā cóng sàn,hòu qí jīng qí xuě duì yíng。
到日旰溪逢竹马,只应歌咏伴猿声。dào rì gàn xī féng zhú mǎ,zhǐ yīng gē yǒng bàn yuán shēng。

送吴养志老师抉建昌同守

张萱

江门祖帐挂寒晖,云绕南天水驿微。jiāng mén zǔ zhàng guà hán huī,yún rào nán tiān shuǐ yì wēi。
好鸟飞花迎画鼓,轻风吹浪湿鎗旗。hǎo niǎo fēi huā yíng huà gǔ,qīng fēng chuī làng shī qiāng qí。
模糊晓树含烟出,缥缈霜帆带雨飞。mó hú xiǎo shù hán yān chū,piāo miǎo shuāng fān dài yǔ fēi。
从此罗浮秋寂寞,高轩谁复过柴扉。cóng cǐ luó fú qiū jì mò,gāo xuān shuí fù guò chái fēi。

嵩台夜眺呈董侍御座主

张萱

苍台高郁决清秋,万里烟光一望收。cāng tái gāo yù jué qīng qiū,wàn lǐ yān guāng yī wàng shōu。
树瞑半含渔火出,潮声低送戍笳流。shù míng bàn hán yú huǒ chū,cháo shēng dī sòng shù jiā liú。
月浮端水龙吟合,雾卷星岩鹤梦幽。yuè fú duān shuǐ lóng yín hé,wù juǎn xīng yán hè mèng yōu。
游子正歌王粲赋,却惊霜叶下横州。yóu zi zhèng gē wáng càn fù,què jīng shuāng yè xià héng zhōu。

登玉虚宫

张萱

何年南极堕鸿蒙,忽化丹梯数万丛。hé nián nán jí duò hóng méng,hū huà dān tī shù wàn cóng。
石怪雨频苔迹乱,岩高风迥啸声雄。shí guài yǔ pín tái jì luàn,yán gāo fēng jiǒng xiào shēng xióng。
嵩岚晚合来金阙,峡瘴初浮绕彩虹。sōng lán wǎn hé lái jīn quē,xiá zhàng chū fú rào cǎi hóng。
自愧此游浑未定,漫题名姓玉虚宫。zì kuì cǐ yóu hún wèi dìng,màn tí míng xìng yù xū gōng。

九傲堂小集冰上人胡鹤师车道龙夜酌即席得一先

张萱

开尊刻烛思蹁跹,况是支公入洛年。kāi zūn kè zhú sī pián xiān,kuàng shì zhī gōng rù luò nián。
大隐自容湖海傲,小乘惭缚辟支禅。dà yǐn zì róng hú hǎi ào,xiǎo chéng cán fù pì zhī chán。
生凉渐觉楼当月,来爽遥看树覆烟。shēng liáng jiàn jué lóu dāng yuè,lái shuǎng yáo kàn shù fù yān。
说到浮生俱不系,空馀慧业未全捐。shuō dào fú shēng jù bù xì,kōng yú huì yè wèi quán juān。

初夏书云台宴集兴剧评棋狂来摊句因步唐人韵倚尊留壁共纪快游

张萱

跻攀窈窕荫葱茏,茗臼敲残局未终。jī pān yǎo tiǎo yīn cōng lóng,míng jiù qiāo cán jú wèi zhōng。
底说清尊倾北海,且抛轰饮竞南风。dǐ shuō qīng zūn qīng běi hǎi,qiě pāo hōng yǐn jìng nán fēng。
香薰径草浑能碧,色烘檐榴半欲红。xiāng xūn jìng cǎo hún néng bì,sè hōng yán liú bàn yù hóng。
日暮暑消修竹暝,莺声犹满白云中。rì mù shǔ xiāo xiū zhú míng,yīng shēng yóu mǎn bái yún zhōng。

九日发榕溪入五羊

张萱

闲居赋就下西州,画鹢翩翩狎野鸥。xián jū fù jiù xià xī zhōu,huà yì piān piān xiá yě ōu。
两岸山光堪对酒,片帆明月正宜秋。liǎng àn shān guāng kān duì jiǔ,piàn fān míng yuè zhèng yí qiū。
寻源欲问君平卜,去国疑乘范蠡舟。xún yuán yù wèn jūn píng bo,qù guó yí chéng fàn lí zhōu。
为语东篱花莫放,王孙不是远行游。wèi yǔ dōng lí huā mò fàng,wáng sūn bù shì yuǎn xíng yóu。

曾元陟铿然亭宴集同陈用休韩伯举舍弟仲蔚分韵赋

张萱

主人出韵客出诗,杯盘狼藉空犹彝。zhǔ rén chū yùn kè chū shī,bēi pán láng jí kōng yóu yí。
莫将穷愁塞酒眼,且付狂药浇诗脾。mò jiāng qióng chóu sāi jiǔ yǎn,qiě fù kuáng yào jiāo shī pí。
春槿婆娑日正午,风筠娟净墙高吹。chūn jǐn pó suō rì zhèng wǔ,fēng yún juān jìng qiáng gāo chuī。
客到鸣琴不忍去,陶陶卧看浮冈曦。kè dào míng qín bù rěn qù,táo táo wò kàn fú gāng xī。

冬日偕潘元伟何俞之暨舍弟仲蔚过曾元陟草堂赏菊得千字

张萱

东篱摇落半荒烟,羡尔闲亭晚尚鲜。dōng lí yáo luò bàn huāng yān,xiàn ěr xián tíng wǎn shàng xiān。
客到白衣堪共醉,花芬彩笔转堪怜。kè dào bái yī kān gòng zuì,huā fēn cǎi bǐ zhuǎn kān lián。
河阳色满从先竞,官阁风和亦后妍。hé yáng sè mǎn cóng xiān jìng,guān gé fēng hé yì hòu yán。
但取寒芳宜野佩,新诗何用牍三千。dàn qǔ hán fāng yí yě pèi,xīn shī hé yòng dú sān qiān。

送馆师

张萱

鲥鱼初上荻苗肥,潦倒江亭浊酒卮。shí yú chū shàng dí miáo féi,lǎo dào jiāng tíng zhuó jiǔ zhī。
授简正逢悬尘后,论心长忆碎壶时。shòu jiǎn zhèng féng xuán chén hòu,lùn xīn zhǎng yì suì hú shí。
共期夜气双龙合,无恨波光独鸟飞。gòng qī yè qì shuāng lóng hé,wú hèn bō guāng dú niǎo fēi。
莫向天涯惜离别,同栖曾拟上林枝。mò xiàng tiān yá xī lí bié,tóng qī céng nǐ shàng lín zhī。

谢岭西王积斋观察

张萱

风流江左羡芳誉,荐士黄金满石渠。fēng liú jiāng zuǒ xiàn fāng yù,jiàn shì huáng jīn mǎn shí qú。
奏赋不逢杨得意,凌云谁识汉相如。zòu fù bù féng yáng dé yì,líng yún shuí shí hàn xiāng rú。
几年道路空存舌,此日风尘且曳裾。jǐ nián dào lù kōng cún shé,cǐ rì fēng chén qiě yè jū。
但使向人肝胆尽,不妨归去食无鱼。dàn shǐ xiàng rén gān dǎn jǐn,bù fáng guī qù shí wú yú。