古诗词

奇石歌

张萱

园公磊磈痴且狂,老癖不减牛奇章。yuán gōng lěi wěi chī qiě kuáng,lǎo pǐ bù jiǎn niú qí zhāng。
品花轩前白日静,孤云一片来何方。pǐn huā xuān qián bái rì jìng,gū yún yī piàn lái hé fāng。
铿然堕地不肯去,折柱撼轴谁禁当。kēng rán duò dì bù kěn qù,zhé zhù hàn zhóu shuí jìn dāng。
呈身差可七尺许,取势便觉千丈强。chéng shēn chà kě qī chǐ xǔ,qǔ shì biàn jué qiān zhàng qiáng。
既非夜伏熊渠虎,亦非叱起初平羊。jì fēi yè fú xióng qú hǔ,yì fēi chì qǐ chū píng yáng。
雄猊蹲足瘦犀卧,老凤铩翮乖龙僵。xióng ní dūn zú shòu xī wò,lǎo fèng shā hé guāi lóng jiāng。
劈斫凸凹运神斧,罗列洼穴攒蜂房。pī zhuó tū āo yùn shén fǔ,luó liè wā xué zǎn fēng fáng。
破阵将军未解甲,整襟壮士初登床。pò zhèn jiāng jūn wèi jiě jiǎ,zhěng jīn zhuàng shì chū dēng chuáng。
廪君不敢投其策,秦皇那得鞭为梁。lǐn jūn bù gǎn tóu qí cè,qín huáng nà dé biān wèi liáng。
鬐鬣鳞甲欲飞动,魑魅罔两皆潜藏。qí liè lín jiǎ yù fēi dòng,chī mèi wǎng liǎng jiē qián cáng。
担舁不假五丁力,洗刷似有六凿攘。dān yú bù jiǎ wǔ dīng lì,xǐ shuā shì yǒu liù záo rǎng。
苌弘老碧防风骨,是耶非耶庭中央。cháng hóng lǎo bì fáng fēng gǔ,shì yé fēi yé tíng zhōng yāng。
园公何以得此宝,再拜稽首犹循墙。yuán gōng hé yǐ dé cǐ bǎo,zài bài jī shǒu yóu xún qiáng。
可是孤臣中谗慝,出走恋主空彷徨。kě shì gū chén zhōng chán tè,chū zǒu liàn zhǔ kōng páng huáng。
泽畔行吟已骨立,怀沙未及沉沅湘。zé pàn xíng yín yǐ gǔ lì,huái shā wèi jí chén yuán xiāng。
盲风怪雨任摧剥,铜觔铁脊何轩昂。máng fēng guài yǔ rèn cuī bō,tóng jīn tiě jí hé xuān áng。
不须剖出忠孝印,谁能持作神仙粮。bù xū pōu chū zhōng xiào yìn,shuí néng chí zuò shén xiān liáng。
鹿豕来游伴山木,尔宾我主相徜徉。lù shǐ lái yóu bàn shān mù,ěr bīn wǒ zhǔ xiāng cháng yáng。
摩挲可以觅佳句,酬对亦足传清觞。mó sā kě yǐ mì jiā jù,chóu duì yì zú chuán qīng shāng。
平泉子孙浪付嘱,履道里第徒夸张。píng quán zi sūn làng fù zhǔ,lǚ dào lǐ dì tú kuā zhāng。
愿尔千秋常五色,补天何必遇娲皇。yuàn ěr qiān qiū cháng wǔ sè,bǔ tiān hé bì yù wā huáng。

张萱

明松江府上海人,字德晖,号颐拙。弘治十五年进士。官至湖广布政司参议,主粮储。立法禁处侵尅等积弊,忤巡抚意,遂引疾致仕。 张萱的作品>>

猜您喜欢

渡分水关

张萱

半连楚越半瓯闽,地暖春明花渐新。bàn lián chǔ yuè bàn ōu mǐn,dì nuǎn chūn míng huā jiàn xīn。
路入白云馀几许,到家犹得及清明。lù rù bái yún yú jǐ xǔ,dào jiā yóu dé jí qīng míng。

渡西峡江

张萱

乘风破浪截流过,津吏摇头公渡河。chéng fēng pò làng jié liú guò,jīn lì yáo tóu gōng dù hé。
莫道风波今日恶,世途何日不风波。mò dào fēng bō jīn rì è,shì tú hé rì bù fēng bō。

大田驿古梅

张萱

揽梦催花一夜风,尚馀春色几多丛。lǎn mèng cuī huā yī yè fēng,shàng yú chūn sè jǐ duō cóng。
枝头已见梅如豆,天外犹怜客似蓬。zhī tóu yǐ jiàn méi rú dòu,tiān wài yóu lián kè shì péng。

小寒食深青驿留题

张萱

古院春深长绿莎,墙头开遍荔枝花。gǔ yuàn chūn shēn zhǎng lǜ shā,qiáng tóu kāi biàn lì zhī huā。
明朝又是逢寒食,倦客如何未到家。míng cháo yòu shì féng hán shí,juàn kè rú hé wèi dào jiā。

古平原集

张萱

赵家侠骨久成灰,白日黄云黯不开。zhào jiā xiá gǔ jiǔ chéng huī,bái rì huáng yún àn bù kāi。
何事蚩蚩纷抱布,明朝有吏石壕来。hé shì chī chī fēn bào bù,míng cháo yǒu lì shí háo lái。

望厌次讯家曼倩

张萱

前世久知君是我,后身皆说我为君。qián shì jiǔ zhī jūn shì wǒ,hòu shēn jiē shuō wǒ wèi jūn。
却怜同姓亦同病,长乞侏儒粟共分。què lián tóng xìng yì tóng bìng,zhǎng qǐ zhū rú sù gòng fēn。

望厌次讯家曼倩

张萱

集灵台上订幽期,避世金门各一时。jí líng tái shàng dìng yōu qī,bì shì jīn mén gè yī shí。
惟有偷桃余较胜,东来短汉不能知。wéi yǒu tōu táo yú jiào shèng,dōng lái duǎn hàn bù néng zhī。

广川忆旧

张萱

当年裘马忆翩翩,雪洗雕翎血染鲜。dāng nián qiú mǎ yì piān piān,xuě xǐ diāo líng xuè rǎn xiān。
倚醉鸣弓寒月下,玉鞍双挂兔如拳。yǐ zuì míng gōng hán yuè xià,yù ān shuāng guà tù rú quán。

自葛阳驰广济驿轺中即事

张萱

山城雾散促晨装,晓日新晴野草芳。shān chéng wù sàn cù chén zhuāng,xiǎo rì xīn qíng yě cǎo fāng。
最喜褰帏看不尽,麦苗青处菜花黄。zuì xǐ qiān wéi kàn bù jǐn,mài miáo qīng chù cài huā huáng。

自葛阳驰广济驿轺中即事

张萱

去年共说是丰年,水碓矶头缆米船。qù nián gòng shuō shì fēng nián,shuǐ duì jī tóu lǎn mǐ chuán。
一斗几文□子白,腰间能否纳官钱。yī dòu jǐ wén zi bái,yāo jiān néng fǒu nà guān qián。

自葛阳驰广济驿轺中即事

张萱

春溪绕屋碧如油,短竹疏篱白日幽。chūn xī rào wū bì rú yóu,duǎn zhú shū lí bái rì yōu。
少女竹间呼母彘,老农溪畔饮童牛。shǎo nǚ zhú jiān hū mǔ zhì,lǎo nóng xī pàn yǐn tóng niú。

自葛阳驰广济驿轺中即事

张萱

沙溪荒铺近炉峰,七载重来觅旧踪。shā xī huāng pù jìn lú fēng,qī zài zhòng lái mì jiù zōng。
可是馆人亦相忆,留题不遣壁尘封。kě shì guǎn rén yì xiāng yì,liú tí bù qiǎn bì chén fēng。

自葛阳驰广济驿轺中即事

张萱

门前新柳似人长,飐飐青帘驿路傍。mén qián xīn liǔ shì rén zhǎng,zhǎn zhǎn qīng lián yì lù bàng。
竹屋垆头照木客,泼醅春酒正堪尝。zhú wū lú tóu zhào mù kè,pō pēi chūn jiǔ zhèng kān cháng。

自葛阳驰广济驿轺中即事

张萱

临溪白板两三家,暖日松篁覆浅沙。lín xī bái bǎn liǎng sān jiā,nuǎn rì sōng huáng fù qiǎn shā。
汲妇入林佯避客,桃花斜插鬓如鸦。jí fù rù lín yáng bì kè,táo huā xié chā bìn rú yā。

自葛阳驰广济驿轺中即事

张萱

柴门傍水是通津,夜理渔蓑昼卖薪。chái mén bàng shuǐ shì tōng jīn,yè lǐ yú suō zhòu mài xīn。
晚市醉归逢鼓吹,笑携稚子看官人。wǎn shì zuì guī féng gǔ chuī,xiào xié zhì zi kàn guān rén。