古诗词

惠州西湖歌

张萱

九州之内三西湖,真山真水真画图。jiǔ zhōu zhī nèi sān xī hú,zhēn shān zhēn shuǐ zhēn huà tú。
钱唐名圣果不妄,二高三竺神仙都。qián táng míng shèng guǒ bù wàng,èr gāo sān zhú shén xiān dōu。
汝阴勺水胡为尔,欧阳太守移家至。rǔ yīn sháo shuǐ hú wèi ěr,ōu yáng tài shǒu yí jiā zhì。
续游不是老门生,安得标名在人耳。xù yóu bù shì lǎo mén shēng,ān dé biāo míng zài rén ěr。
惠州西湖岭之东,标名亦自东坡公。huì zhōu xī hú lǐng zhī dōng,biāo míng yì zì dōng pō gōng。
绍圣已非元祐日,惠州岂与杭州同。shào shèng yǐ fēi yuán yòu rì,huì zhōu qǐ yǔ háng zhōu tóng。
东坡寓惠凡三祀,有诗一百□十二。dōng pō yù huì fán sān sì,yǒu shī yī bǎi shí èr。
空将藤菜敌莼羹,江月才留二百字。kōng jiāng téng cài dí chún gēng,jiāng yuè cái liú èr bǎi zì。
万里投荒白发臣,栖栖数口合江滨。wàn lǐ tóu huāng bái fā chén,qī qī shù kǒu hé jiāng bīn。
却为湖中了公事,故令岭外苦行吟。què wèi hú zhōng le gōng shì,gù lìng lǐng wài kǔ xíng yín。
行吟岂是湖山主,不放西湖入佳句。xíng yín qǐ shì hú shān zhǔ,bù fàng xī hú rù jiā jù。
逐臣幸饱惠州饭,敢向湖山添口语。zhú chén xìng bǎo huì zhōu fàn,gǎn xiàng hú shān tiān kǒu yǔ。
东坡东坡真可悲,磨蝎生当绍圣时。dōng pō dōng pō zhēn kě bēi,mó xiē shēng dāng shào shèng shí。
脱离刀几全馀息,领略湖山不在诗。tuō lí dāo jǐ quán yú xī,lǐng lüè hú shān bù zài shī。
湖山之灵更有说,东坡先生果奇绝。hú shān zhī líng gèng yǒu shuō,dōng pō xiān shēng guǒ qí jué。
前知后有西园公,能为东坡补其缺。qián zhī hòu yǒu xī yuán gōng,néng wèi dōng pō bǔ qí quē。
世间清福人最难,清福无过湖与山。shì jiān qīng fú rén zuì nán,qīng fú wú guò hú yǔ shān。
钱唐汝阴久占断,罗浮亦已穷跻攀。qián táng rǔ yīn jiǔ zhàn duàn,luó fú yì yǐ qióng jī pān。
且留惠州一幅画,付与西园细描写。qiě liú huì zhōu yī fú huà,fù yǔ xī yuán xì miáo xiě。
西园老矣可若何,年来亦是行吟者。xī yuán lǎo yǐ kě ruò hé,nián lái yì shì xíng yín zhě。
生长西湖六十年,半农半圃半渔船。shēng zhǎng xī hú liù shí nián,bàn nóng bàn pǔ bàn yú chuán。
持蟹嗅英烟雨外,黑甜软饱水云边。chí xiè xiù yīng yān yǔ wài,hēi tián ruǎn bǎo shuǐ yún biān。
一片蒲帆五石瓠,六如荒碣三桥路。yī piàn pú fān wǔ shí hù,liù rú huāng jié sān qiáo lù。
峰头白鹤几时还,月下芳魂何处渡。fēng tóu bái hè jǐ shí hái,yuè xià fāng hún hé chù dù。
竹岸杨堤秋正新,三三两两歌采菱。zhú àn yáng dī qiū zhèng xīn,sān sān liǎng liǎng gē cǎi líng。
城头日落不归去,篝灯远近如流萤。chéng tóu rì luò bù guī qù,gōu dēng yuǎn jìn rú liú yíng。
永福寺前钟一动,临风短笛渔三弄。yǒng fú sì qián zhōng yī dòng,lín fēng duǎn dí yú sān nòng。
轮篙撤网携笭箵,网得银梭争笑哄。lún gāo chè wǎng xié líng xīng,wǎng dé yín suō zhēng xiào hǒng。
漱玉滩横水不波,蓼花深处荷花多。shù yù tān héng shuǐ bù bō,liǎo huā shēn chù hé huā duō。
烛龙晓燄射寒玉,潋滟化作金叵罗。zhú lóng xiǎo yàn shè hán yù,liàn yàn huà zuò jīn pǒ luó。
孤棹最宜孤月上,水鸟无声秋沆漭。gū zhào zuì yí gū yuè shàng,shuǐ niǎo wú shēng qiū hàng mǎng。
人在冰壶琴一弹,永夜众山皆答响。rén zài bīng hú qín yī dàn,yǒng yè zhòng shān jiē dá xiǎng。
园公更喜雨中游,荷声淅沥橹声柔。yuán gōng gèng xǐ yǔ zhōng yóu,hé shēng xī lì lǔ shēng róu。
烟鬟今已沐西子,画桨何须载莫愁。yān huán jīn yǐ mù xī zi,huà jiǎng hé xū zài mò chóu。
万顷烟波湖一曲,人濯其缨我濯足。wàn qǐng yān bō hú yī qū,rén zhuó qí yīng wǒ zhuó zú。
结茅懒住罗浮山,却向西湖伴幽独。jié máo lǎn zhù luó fú shān,què xiàng xī hú bàn yōu dú。
西湖幽独好谁论,可是东坡宿种根。xī hú yōu dú hǎo shuí lùn,kě shì dōng pō sù zhǒng gēn。
为问西湖千载后,有人能否补西园。wèi wèn xī hú qiān zài hòu,yǒu rén néng fǒu bǔ xī yuán。

张萱

明松江府上海人,字德晖,号颐拙。弘治十五年进士。官至湖广布政司参议,主粮储。立法禁处侵尅等积弊,忤巡抚意,遂引疾致仕。 张萱的作品>>

猜您喜欢

农圃渔樵十咏

张萱

诛茅剪棘即吾卢,买得邻畦带月锄。zhū máo jiǎn jí jí wú lú,mǎi dé lín qí dài yuè chú。
不为庾郎饱鲑菜,年来欲试橐驼书。bù wèi yǔ láng bǎo guī cài,nián lái yù shì tuó tuó shū。

农圃渔樵十咏

张萱

扫地焚香读楚招,却惊风拂树头瓢。sǎo dì fén xiāng dú chǔ zhāo,què jīng fēng fú shù tóu piáo。
无端一笛沧浪里,又答行歌隔水樵。wú duān yī dí cāng làng lǐ,yòu dá xíng gē gé shuǐ qiáo。

农圃渔樵十咏

张萱

门堆桑叶网蛛丝,暂出呼童扫一时。mén duī sāng yè wǎng zhū sī,zàn chū hū tóng sǎo yī shí。
数步即还仍却扫,孤踪犹恐隔邻知。shù bù jí hái réng què sǎo,gū zōng yóu kǒng gé lín zhī。

农圃渔樵十咏

张萱

篱堤时筑亦时崩,野水曾侵竹几层。lí dī shí zhù yì shí bēng,yě shuǐ céng qīn zhú jǐ céng。
一任渔郎竹根宿,夜归犹得借渔灯。yī rèn yú láng zhú gēn sù,yè guī yóu dé jiè yú dēng。

农圃渔樵十咏

张萱

镇日湖边一老翁,开襟常饱芰荷风。zhèn rì hú biān yī lǎo wēng,kāi jīn cháng bǎo jì hé fēng。
闲持藜杖频敲竹,为逐鸬鹚落照中。xián chí lí zhàng pín qiāo zhú,wèi zhú lú cí luò zhào zhōng。

农圃渔樵十咏

张萱

田舍儿孙礼教稀,捕蝉探鷇闹柴扉。tián shě ér sūn lǐ jiào xī,bǔ chán tàn kòu nào chái fēi。
园丁忽报来禽熟,走向园公笑挽衣。yuán dīng hū bào lái qín shú,zǒu xiàng yuán gōng xiào wǎn yī。

农圃渔樵十咏

张萱

新畦傍水芋苗肥,玉糁才羹客扣扉。xīn qí bàng shuǐ yù miáo féi,yù sǎn cái gēng kè kòu fēi。
且喜盘餐有兼味,樵青溪畔打渔归。qiě xǐ pán cān yǒu jiān wèi,qiáo qīng xī pàn dǎ yú guī。

赠王知白山人

张萱

杖藜何事踏苍烟,为趁春风到水边。zhàng lí hé shì tà cāng yān,wèi chèn chūn fēng dào shuǐ biān。
若遇芳菲须放步,莫教虚度艳阳天。ruò yù fāng fēi xū fàng bù,mò jiào xū dù yàn yáng tiān。

赠王知白山人

张萱

有意啼春花底鸟,无心出树岭头云。yǒu yì tí chūn huā dǐ niǎo,wú xīn chū shù lǐng tóu yún。
挂瓢植杖空山里,独对心香不用焚。guà piáo zhí zhàng kōng shān lǐ,dú duì xīn xiāng bù yòng fén。

题自写古松障子

张萱

不为梁栋不为薪,雪态霜姿老更真。bù wèi liáng dòng bù wèi xīn,xuě tài shuāng zī lǎo gèng zhēn。
可是世情嫌磥砢,年来长谢斧斤人。kě shì shì qíng xián lěi kē,nián lái zhǎng xiè fǔ jīn rén。

题自写古松障子

张萱

皮乾顶秃复根龈,郁郁犹能护藓文。pí qián dǐng tū fù gēn kěn,yù yù yóu néng hù xiǎn wén。
更喜虬柯独支撑,欲排阊阖竞拿云。gèng xǐ qiú kē dú zhī chēng,yù pái chāng hé jìng ná yún。

题自写木石障子

张萱

凋零何事伴荒墟,不向春风借一嘘。diāo líng hé shì bàn huāng xū,bù xiàng chūn fēng jiè yī xū。
独有根盘老顽碧,数拳犹是补天馀。dú yǒu gēn pán lǎo wán bì,shù quán yóu shì bǔ tiān yú。

题自写木石障子

张萱

野旷天高白雁迟,清霜先到最高枝。yě kuàng tiān gāo bái yàn chí,qīng shuāng xiān dào zuì gāo zhī。
自饶一种萧疏意,任你芳菲那得知。zì ráo yī zhǒng xiāo shū yì,rèn nǐ fāng fēi nà dé zhī。

江上小堂戏题

张萱

江上小堂无十亩,堂前老树有三株。jiāng shàng xiǎo táng wú shí mǔ,táng qián lǎo shù yǒu sān zhū。
主人原住清凉界,又得浓阴屋半区。zhǔ rén yuán zhù qīng liáng jiè,yòu dé nóng yīn wū bàn qū。

江上小堂戏题

张萱

山色岂随时眼改,溪声留与老年听。shān sè qǐ suí shí yǎn gǎi,xī shēng liú yǔ lǎo nián tīng。
朅来更有娱人处,日日风云不暂停。qiè lái gèng yǒu yú rén chù,rì rì fēng yún bù zàn tíng。