古诗词

九月十二日儿孙扶侍登狮峰醉归放笔

张萱

老人觔力济胜难,老脚却欲常登山。lǎo rén jīn lì jì shèng nán,lǎo jiǎo què yù cháng dēng shān。
寻幽独往不挂杖,振衣竟日穷跻攀。xún yōu dú wǎng bù guà zhàng,zhèn yī jìng rì qióng jī pān。
天南一峰立江面,嵂崒万仞云霞间。tiān nán yī fēng lì jiāng miàn,lǜ zú wàn rèn yún xiá jiān。
人言此峰是狮子,云霞若缀拳毛斑。rén yán cǐ fēng shì shī zi,yún xiá ruò zhuì quán máo bān。
百兽惟狮雄且武,钩瓜锯牙能食虎。bǎi shòu wéi shī xióng qiě wǔ,gōu guā jù yá néng shí hǔ。
城中有虎已择人,白骨支撑莽如堵。chéng zhōng yǒu hǔ yǐ zé rén,bái gǔ zhī chēng mǎng rú dǔ。
狗亦学虎殊咆哮,嗟狮垂头不回顾。gǒu yì xué hǔ shū páo xiāo,jiē shī chuí tóu bù huí gù。
更闻上有古灵湫,勺水曾将神物贮。gèng wén shàng yǒu gǔ líng jiǎo,sháo shuǐ céng jiāng shén wù zhù。
三年一吐颔中珠,能为科名卜其数。sān nián yī tǔ hàn zhōng zhū,néng wèi kē míng bo qí shù。
探渊久欲撄其鳞,底事蹄涔数杯土。tàn yuān jiǔ yù yīng qí lín,dǐ shì tí cén shù bēi tǔ。
天飞岂亦常泥蟠,穴处能无鳅鳝侮。tiān fēi qǐ yì cháng ní pán,xué chù néng wú qiū shàn wǔ。
骊兮狮兮奈若何,孤青顽碧空嵯峨。lí xī shī xī nài ruò hé,gū qīng wán bì kōng cuó é。
羊肠诘曲驾灌木,鸟道偪侧盘云萝。yáng cháng jí qū jià guàn mù,niǎo dào bī cè pán yún luó。
呼儿且扫一拳石,覆掌幸有双仙螺。hū ér qiě sǎo yī quán shí,fù zhǎng xìng yǒu shuāng xiān luó。
燮台拾薪炊不托,炳焯敲石烹酥陀。xiè tái shí xīn chuī bù tuō,bǐng chāo qiāo shí pēng sū tuó。
侧弁光莹跪进酒,稚尧绕膝歌傞傞。cè biàn guāng yíng guì jìn jiǔ,zhì yáo rào xī gē suō suō。
东来两水皆西注,跳波却送斜阳去。dōng lái liǎng shuǐ jiē xī zhù,tiào bō què sòng xié yáng qù。
两点东西未了青,羊城烟翠鹅城树。liǎng diǎn dōng xī wèi le qīng,yáng chéng yān cuì é chéng shù。
扶胥海口罗浮西,孤刹亭亭屹天柱。fú xū hǎi kǒu luó fú xī,gū shā tíng tíng yì tiān zhù。
我曾梦草新宫铭,西望蓬莱杳何许。wǒ céng mèng cǎo xīn gōng míng,xī wàng péng lái yǎo hé xǔ。
六鳌已驾三山来,树拥云归不知处。liù áo yǐ jià sān shān lái,shù yōng yún guī bù zhī chù。
归云酿雨雨不飞,扑衣云片疑春絮。guī yún niàng yǔ yǔ bù fēi,pū yī yún piàn yí chūn xù。
前山雨过后山晴,雨逐云归人逐雨。qián shān yǔ guò hòu shān qíng,yǔ zhú yún guī rén zhú yǔ。
眼力却笑脚力慵,酒魔转苦诗魔攻。yǎn lì què xiào jiǎo lì yōng,jiǔ mó zhuǎn kǔ shī mó gōng。
重阳昨日妒风雨,今来我欲乘蜺虹。zhòng yáng zuó rì dù fēng yǔ,jīn lái wǒ yù chéng ní hóng。
屐痕已破螺子绿,雪鬓笑插萸房红。jī hén yǐ pò luó zi lǜ,xuě bìn xiào chā yú fáng hóng。
谁云登山灾可避,我却局地途终穷。shuí yún dēng shān zāi kě bì,wǒ què jú dì tú zhōng qióng。
自怜数遇择人虎,凭谁唤起蟠泥龙。zì lián shù yù zé rén hǔ,píng shuí huàn qǐ pán ní lóng。
吁嗟乎,东华尘土北窗风,草露石火将无同。xū jiē hū,dōng huá chén tǔ běi chuāng fēng,cǎo lù shí huǒ jiāng wú tóng。
儿曹慎莫负老脚,得酒便把金芙蓉。ér cáo shèn mò fù lǎo jiǎo,dé jiǔ biàn bǎ jīn fú róng。
相期岁岁千秋日,日日同登狮子峰。xiāng qī suì suì qiān qiū rì,rì rì tóng dēng shī zi fēng。

张萱

明松江府上海人,字德晖,号颐拙。弘治十五年进士。官至湖广布政司参议,主粮储。立法禁处侵尅等积弊,忤巡抚意,遂引疾致仕。 张萱的作品>>

猜您喜欢

韩寅仲七十有一以诗见贻次来韵赋而寿之

张萱

欲赴赤松约,时闻青鸟过。yù fù chì sōng yuē,shí wén qīng niǎo guò。
黑甜常昵就,软饱自摩挲。hēi tián cháng nì jiù,ruǎn bǎo zì mó sā。
杜甫原同癖,王乔共吸和。dù fǔ yuán tóng pǐ,wáng qiáo gòng xī hé。
心闲诗作祟,兴剧酒为魔。xīn xián shī zuò suì,xīng jù jiǔ wèi mó。

韩寅仲七十有一以诗见贻次来韵赋而寿之

张萱

已羡三皆立,谁云七不能。yǐ xiàn sān jiē lì,shuí yún qī bù néng。
过庭森玉树,曳杖剡钟藤。guò tíng sēn yù shù,yè zhàng shàn zhōng téng。
此日真可爱,如川莫不增。cǐ rì zhēn kě ài,rú chuān mò bù zēng。
灯光佛再出,何必更传灯。dēng guāng fú zài chū,hé bì gèng chuán dēng。

韩寅仲七十有一以诗见贻次来韵赋而寿之

张萱

逢人怜影弄,阅世笑机舂。féng rén lián yǐng nòng,yuè shì xiào jī chōng。
剩有烟霞想,非同桃李容。shèng yǒu yān xiá xiǎng,fēi tóng táo lǐ róng。
门开垂五柳,尼去得三筇。mén kāi chuí wǔ liǔ,ní qù dé sān qióng。
难老由天锡,犹闻祝华封。nán lǎo yóu tiān xī,yóu wén zhù huá fēng。

韩寅仲七十有一以诗见贻次来韵赋而寿之

张萱

曾辞南郭禄,独剪北山莱。céng cí nán guō lù,dú jiǎn běi shān lái。
数招云外客,笑弄掌中杯。shù zhāo yún wài kè,xiào nòng zhǎng zhōng bēi。
竹松自苞茂,兰桂日滋培。zhú sōng zì bāo mào,lán guì rì zī péi。
忘机不知老,鸥鸟莫相猜。wàng jī bù zhī lǎo,ōu niǎo mò xiāng cāi。

贺海丰令周公课最

张萱

圣世求民牧,神君逭主忧。shèng shì qiú mín mù,shén jūn huàn zhǔ yōu。
循良冠五岭,劳勚阅三秋。xún liáng guān wǔ lǐng,láo yì yuè sān qiū。
鹊喜巢圜土,乌慈哺戍楼。què xǐ cháo huán tǔ,wū cí bǔ shù lóu。
天南悬福曜,岭外借言游。tiān nán xuán fú yào,lǐng wài jiè yán yóu。

贺海丰令周公课最

张萱

泽国日多故,岩城岁复侵。zé guó rì duō gù,yán chéng suì fù qīn。
龙蛇常走陆,夔罔复依林。lóng shé cháng zǒu lù,kuí wǎng fù yī lín。
制挺风雷厉,原田雨露深。zhì tǐng fēng léi lì,yuán tián yǔ lù shēn。
中牟驯野雉,单父坐鸣琴。zhōng móu xùn yě zhì,dān fù zuò míng qín。

贺海丰令周公课最

张萱

剡章书上考,纶宠锡名贤。shàn zhāng shū shàng kǎo,lún chǒng xī míng xián。
自任催科拙,惟知抚字先。zì rèn cuī kē zhuō,wéi zhī fǔ zì xiān。
庭前无薤拔,梁上有鱼悬。tíng qián wú xiè bá,liáng shàng yǒu yú xuán。
欲劝张纲驾,难投刘宠钱。yù quàn zhāng gāng jià,nán tóu liú chǒng qián。

贺海丰令周公课最

张萱

旟建鱼呈梦,珠还海偃波。yú jiàn yú chéng mèng,zhū hái hǎi yǎn bō。
门墙环棫朴,弦诵乐菁莪。mén qiáng huán yù pǔ,xián sòng lè jīng é。
载咏憩棠句,时赓击壤歌。zài yǒng qì táng jù,shí gēng jī rǎng gē。
隙光借邻壁,馀润窃洪河。xì guāng jiè lín bì,yú rùn qiè hóng hé。

辛未冬闰宝安黎宗瀚先辈过访西园留诗未及投辖用来韵答之

张萱

客渡双流上,花迎一壑中。kè dù shuāng liú shàng,huā yíng yī hè zhōng。
来看娟娟竹,遥呼点点峰。lái kàn juān juān zhú,yáo hū diǎn diǎn fēng。
江湖悬阙北,身世避墙东。jiāng hú xuán quē běi,shēn shì bì qiáng dōng。
却喜琼瑶赠,何时尊酒同。què xǐ qióng yáo zèng,hé shí zūn jiǔ tóng。

甲戌孟秋观察廉翁陆太公祖以诗箑见贻并分题索诸拙句未同幸辱投璚独契敢忘报李用来韵赋谢二首

张萱

赫赫具瞻尹,洋洋大雅篇。hè hè jù zhān yǐn,yáng yáng dà yǎ piān。
右文逢圣主,陈臬借才仙。yòu wén féng shèng zhǔ,chén niè jiè cái xiān。
永誉兼三立,灵心彻九玄。yǒng yù jiān sān lì,líng xīn chè jiǔ xuán。
依刘难缩地,御李想扬鞭。yī liú nán suō dì,yù lǐ xiǎng yáng biān。

甲戌孟秋观察廉翁陆太公祖以诗箑见贻并分题索诸拙句未同幸辱投璚独契敢忘报李用来韵赋谢二首

张萱

倚相久不作,素臣谁与俦。yǐ xiāng jiǔ bù zuò,sù chén shuí yǔ chóu。
君名悬日月,世业癖春秋。jūn míng xuán rì yuè,shì yè pǐ chūn qiū。
倒峡思常涌,掞天笔更遒。dào xiá sī cháng yǒng,shàn tiān bǐ gèng qiú。
嘤鸣空寤寐,尺素莫沉浮。yīng míng kōng wù mèi,chǐ sù mò chén fú。

邑佐潘侯偕乡友移樽小园目废已久不能趋侍赋此奉谢二首

张萱

为问明经士,胡然困簿曹。wèi wèn míng jīng shì,hú rán kùn bù cáo。
彩毫散霞绮,白眼撑天高。cǎi háo sàn xiá qǐ,bái yǎn chēng tiān gāo。
手板虽常执,冰清能自操。shǒu bǎn suī cháng zhí,bīng qīng néng zì cāo。
驾时知有日,且莫厌尘劳。jià shí zhī yǒu rì,qiě mò yàn chén láo。

邑佐潘侯偕乡友移樽小园目废已久不能趋侍赋此奉谢二首

张萱

骨傲宦难巧,才多官自贫。gǔ ào huàn nán qiǎo,cái duō guān zì pín。
芳游非汗漫,野饮见清真。fāng yóu fēi hàn màn,yě yǐn jiàn qīng zhēn。
看竹不问主,寻源数涉津。kàn zhú bù wèn zhǔ,xún yuán shù shè jīn。
自怜阳里子,不获抚车尘。zì lián yáng lǐ zi,bù huò fǔ chē chén。

丙子夏五我生之初谭广文以诗见寿用来韵赋谢

张萱

符祥愧是男,长卧发僧庵。fú xiáng kuì shì nán,zhǎng wò fā sēng ān。
但愿年常百,何知祝有三。dàn yuàn nián cháng bǎi,hé zhī zhù yǒu sān。
鸡坛曾狎主,骊颔尚能探。jī tán céng xiá zhǔ,lí hàn shàng néng tàn。
自惜东门伯,何时酒共酣。zì xī dōng mén bó,hé shí jiǔ gòng hān。

丙子夏五我生之初谭广文以诗见寿用来韵赋谢

张萱

竭力为耕凿,全身在笠蓑。jié lì wèi gēng záo,quán shēn zài lì suō。
千秋一不少,四海百非多。qiān qiū yī bù shǎo,sì hǎi bǎi fēi duō。
推食劳鸡黍,寻盟共芰荷。tuī shí láo jī shǔ,xún méng gòng jì hé。
欲知鸠杖处,惟问白云窝。yù zhī jiū zhàng chù,wéi wèn bái yún wō。