古诗词

九月十二日儿孙扶侍登狮峰醉归放笔

张萱

老人觔力济胜难,老脚却欲常登山。lǎo rén jīn lì jì shèng nán,lǎo jiǎo què yù cháng dēng shān。
寻幽独往不挂杖,振衣竟日穷跻攀。xún yōu dú wǎng bù guà zhàng,zhèn yī jìng rì qióng jī pān。
天南一峰立江面,嵂崒万仞云霞间。tiān nán yī fēng lì jiāng miàn,lǜ zú wàn rèn yún xiá jiān。
人言此峰是狮子,云霞若缀拳毛斑。rén yán cǐ fēng shì shī zi,yún xiá ruò zhuì quán máo bān。
百兽惟狮雄且武,钩瓜锯牙能食虎。bǎi shòu wéi shī xióng qiě wǔ,gōu guā jù yá néng shí hǔ。
城中有虎已择人,白骨支撑莽如堵。chéng zhōng yǒu hǔ yǐ zé rén,bái gǔ zhī chēng mǎng rú dǔ。
狗亦学虎殊咆哮,嗟狮垂头不回顾。gǒu yì xué hǔ shū páo xiāo,jiē shī chuí tóu bù huí gù。
更闻上有古灵湫,勺水曾将神物贮。gèng wén shàng yǒu gǔ líng jiǎo,sháo shuǐ céng jiāng shén wù zhù。
三年一吐颔中珠,能为科名卜其数。sān nián yī tǔ hàn zhōng zhū,néng wèi kē míng bo qí shù。
探渊久欲撄其鳞,底事蹄涔数杯土。tàn yuān jiǔ yù yīng qí lín,dǐ shì tí cén shù bēi tǔ。
天飞岂亦常泥蟠,穴处能无鳅鳝侮。tiān fēi qǐ yì cháng ní pán,xué chù néng wú qiū shàn wǔ。
骊兮狮兮奈若何,孤青顽碧空嵯峨。lí xī shī xī nài ruò hé,gū qīng wán bì kōng cuó é。
羊肠诘曲驾灌木,鸟道偪侧盘云萝。yáng cháng jí qū jià guàn mù,niǎo dào bī cè pán yún luó。
呼儿且扫一拳石,覆掌幸有双仙螺。hū ér qiě sǎo yī quán shí,fù zhǎng xìng yǒu shuāng xiān luó。
燮台拾薪炊不托,炳焯敲石烹酥陀。xiè tái shí xīn chuī bù tuō,bǐng chāo qiāo shí pēng sū tuó。
侧弁光莹跪进酒,稚尧绕膝歌傞傞。cè biàn guāng yíng guì jìn jiǔ,zhì yáo rào xī gē suō suō。
东来两水皆西注,跳波却送斜阳去。dōng lái liǎng shuǐ jiē xī zhù,tiào bō què sòng xié yáng qù。
两点东西未了青,羊城烟翠鹅城树。liǎng diǎn dōng xī wèi le qīng,yáng chéng yān cuì é chéng shù。
扶胥海口罗浮西,孤刹亭亭屹天柱。fú xū hǎi kǒu luó fú xī,gū shā tíng tíng yì tiān zhù。
我曾梦草新宫铭,西望蓬莱杳何许。wǒ céng mèng cǎo xīn gōng míng,xī wàng péng lái yǎo hé xǔ。
六鳌已驾三山来,树拥云归不知处。liù áo yǐ jià sān shān lái,shù yōng yún guī bù zhī chù。
归云酿雨雨不飞,扑衣云片疑春絮。guī yún niàng yǔ yǔ bù fēi,pū yī yún piàn yí chūn xù。
前山雨过后山晴,雨逐云归人逐雨。qián shān yǔ guò hòu shān qíng,yǔ zhú yún guī rén zhú yǔ。
眼力却笑脚力慵,酒魔转苦诗魔攻。yǎn lì què xiào jiǎo lì yōng,jiǔ mó zhuǎn kǔ shī mó gōng。
重阳昨日妒风雨,今来我欲乘蜺虹。zhòng yáng zuó rì dù fēng yǔ,jīn lái wǒ yù chéng ní hóng。
屐痕已破螺子绿,雪鬓笑插萸房红。jī hén yǐ pò luó zi lǜ,xuě bìn xiào chā yú fáng hóng。
谁云登山灾可避,我却局地途终穷。shuí yún dēng shān zāi kě bì,wǒ què jú dì tú zhōng qióng。
自怜数遇择人虎,凭谁唤起蟠泥龙。zì lián shù yù zé rén hǔ,píng shuí huàn qǐ pán ní lóng。
吁嗟乎,东华尘土北窗风,草露石火将无同。xū jiē hū,dōng huá chén tǔ běi chuāng fēng,cǎo lù shí huǒ jiāng wú tóng。
儿曹慎莫负老脚,得酒便把金芙蓉。ér cáo shèn mò fù lǎo jiǎo,dé jiǔ biàn bǎ jīn fú róng。
相期岁岁千秋日,日日同登狮子峰。xiāng qī suì suì qiān qiū rì,rì rì tóng dēng shī zi fēng。

张萱

明松江府上海人,字德晖,号颐拙。弘治十五年进士。官至湖广布政司参议,主粮储。立法禁处侵尅等积弊,忤巡抚意,遂引疾致仕。 张萱的作品>>

猜您喜欢

哭朱季美

张萱

彻骨风流刺骨贫,浪游生计倦游身。chè gǔ fēng liú cì gǔ pín,làng yóu shēng jì juàn yóu shēn。
与君同岁不同老,俱是人间失路人。yǔ jūn tóng suì bù tóng lǎo,jù shì rén jiān shī lù rén。

哭朱季美

张萱

交情莫向五羊论,聚散惟知冷与暄。jiāo qíng mò xiàng wǔ yáng lùn,jù sàn wéi zhī lěng yǔ xuān。
紫雾旧庐双白板,想应题作翟公门。zǐ wù jiù lú shuāng bái bǎn,xiǎng yīng tí zuò dí gōng mén。

为欧嘉可题溪山积雪图

张萱

玄冥使者太痴顽,戏触天孙碎佩环。xuán míng shǐ zhě tài chī wán,xì chù tiān sūn suì pèi huán。
散入墨池作滕六,霏霏幻出玉溪山。sàn rù mò chí zuò téng liù,fēi fēi huàn chū yù xī shān。

为欧嘉可题溪山积雪图

张萱

万斛琼瑶扑地飞,剡溪孤棹未应归。wàn hú qióng yáo pū dì fēi,shàn xī gū zhào wèi yīng guī。
不知招隐缘何事,我爱袁安独掩扉。bù zhī zhāo yǐn yuán hé shì,wǒ ài yuán ān dú yǎn fēi。

过小桃源用前韵戏赠主人

张萱

桃花深处迥无邻,曾许渔郎再问津。táo huā shēn chù jiǒng wú lín,céng xǔ yú láng zài wèn jīn。
溪雨亦知园主意,却从花底拒游人。xī yǔ yì zhī yuán zhǔ yì,què cóng huā dǐ jù yóu rén。

过小桃源用前韵戏赠主人

张萱

阴阴夏木傍禅栖,何处提壶向客啼。yīn yīn xià mù bàng chán qī,hé chù tí hú xiàng kè tí。
门榜传言休见面,茂华不用扫花蹊。mén bǎng chuán yán xiū jiàn miàn,mào huá bù yòng sǎo huā qī。

己未人日有感

张萱

宿雨初收日正晞,迎暄花气满春衣。sù yǔ chū shōu rì zhèng xī,yíng xuān huā qì mǎn chūn yī。
饶它巧作薰天饼,不及园公菜甲肥。ráo tā qiǎo zuò xūn tiān bǐng,bù jí yuán gōng cài jiǎ féi。

己未人日有感

张萱

蓂砌晴开七叶春,宜人春色一番新。míng qì qíng kāi qī yè chūn,yí rén chūn sè yī fān xīn。
若教剪彩为人胜,莫像新人像旧人。ruò jiào jiǎn cǎi wèi rén shèng,mò xiàng xīn rén xiàng jiù rén。

题枯木竹石图

张萱

饱餐霜雪古冥灵,短筱萧疏凤刷翎。bǎo cān shuāng xuě gǔ míng líng,duǎn xiǎo xiāo shū fèng shuā líng。
共抱皴云一拳玉,闲来长对草玄亭。gòng bào cūn yún yī quán yù,xián lái zhǎng duì cǎo xuán tíng。

题翻马图

张萱

洼水惊看龙种跃,却惜人间无伯乐。wā shuǐ jīng kàn lóng zhǒng yuè,què xī rén jiān wú bó lè。
长嘶骧首啼掀天,奚官且莫轻笼络。zhǎng sī xiāng shǒu tí xiān tiān,xī guān qiě mò qīng lóng luò。

月影三章

张萱

歌慵舞懒更妆残,抱得琵琶莫浪弹。gē yōng wǔ lǎn gèng zhuāng cán,bào dé pí pá mò làng dàn。
却笑才人嫁厮卒,不如图里影常单。què xiào cái rén jià sī zú,bù rú tú lǐ yǐng cháng dān。

月影三章

张萱

幽期空热博山炉,谁道人间有丈夫。yōu qī kōng rè bó shān lú,shuí dào rén jiān yǒu zhàng fū。
自惜个中些子事,问郎能入画图无。zì xī gè zhōng xiē zi shì,wèn láng néng rù huà tú wú。

月影三章

张萱

图成疑是卓文君,一段琴心几处闻。tú chéng yí shì zhuó wén jūn,yī duàn qín xīn jǐ chù wén。
但使妾身长似月,不妨圆缺两平分。dàn shǐ qiè shēn zhǎng shì yuè,bù fáng yuán quē liǎng píng fēn。

写枯木竹石图用来韵答谢朱元价宗伯并识以诗

张萱

鹿豕木石皆可与,径绝云深不知处。lù shǐ mù shí jiē kě yǔ,jìng jué yún shēn bù zhī chù。
数拳老碧数枝秋,一枕千山谢尘侣。shù quán lǎo bì shù zhī qiū,yī zhěn qiān shān xiè chén lǚ。

写枯木竹石图用来韵答谢朱元价宗伯并识以诗

张萱

美人遥在五云端,梁月长悬梦里观。měi rén yáo zài wǔ yún duān,liáng yuè zhǎng xuán mèng lǐ guān。
遥持一幅萧疏意,共向天涯结岁寒。yáo chí yī fú xiāo shū yì,gòng xiàng tiān yá jié suì hán。