古诗词

先两月常乘涨访桃源主人不遇题名抱犊门而返复用前韵补阙

张萱

老松作涛竹作浪,桃花源头水新长。lǎo sōng zuò tāo zhú zuò làng,táo huā yuán tóu shuǐ xīn zhǎng。
两浆船子一老公,青瑶历历寅缘上。liǎng jiāng chuán zi yī lǎo gōng,qīng yáo lì lì yín yuán shàng。
此日思君君不知,访柳寻花成独往。cǐ rì sī jūn jūn bù zhī,fǎng liǔ xún huā chéng dú wǎng。
抱犊门前题鸟归,渔歌何处闹斜晖。bào dú mén qián tí niǎo guī,yú gē hé chù nào xié huī。
枯槎斫岸走蜥蜴,泛梗挂树蹲伊威。kū chá zhuó àn zǒu xī yì,fàn gěng guà shù dūn yī wēi。
榻悬谁下南州士,咄咄空高湖海气。tà xuán shuí xià nán zhōu shì,duō duō kōng gāo hú hǎi qì。
休将项领啖名儿,玷我老缺残牙齿。xiū jiāng xiàng lǐng dàn míng ér,diàn wǒ lǎo quē cán yá chǐ。
山阴雪棹亦复烦,白云为你长飞翻。shān yīn xuě zhào yì fù fán,bái yún wèi nǐ zhǎng fēi fān。
欲问西园招隐意,溪花能笑鸟能言。yù wèn xī yuán zhāo yǐn yì,xī huā néng xiào niǎo néng yán。

张萱

明松江府上海人,字德晖,号颐拙。弘治十五年进士。官至湖广布政司参议,主粮储。立法禁处侵尅等积弊,忤巡抚意,遂引疾致仕。 张萱的作品>>

猜您喜欢

题唐伯虎寒山清晓图即用其韵

张萱

凉色溪边嶊万木,晴岚树杪接层霄。liáng sè xī biān zuǐ wàn mù,qíng lán shù miǎo jiē céng xiāo。
开帘自觉烟霞满,不用扶藜过石桥。kāi lián zì jué yān xiá mǎn,bù yòng fú lí guò shí qiáo。

题唐伯虎寒山清晓图即用其韵

张萱

青山自是栖黄发,白日虚传步赤霄。qīng shān zì shì qī huáng fā,bái rì xū chuán bù chì xiāo。
老我数椽秋色里,便同高宴会虹桥。lǎo wǒ shù chuán qiū sè lǐ,biàn tóng gāo yàn huì hóng qiáo。

题钱叔宝上方春景图

张萱

上方名刹石湖东,宝马兰桡处处逢。shàng fāng míng shā shí hú dōng,bǎo mǎ lán ráo chù chù féng。
曲磴千盘云不锁,春光应在最高峰。qū dèng qiān pán yún bù suǒ,chūn guāng yīng zài zuì gāo fēng。

题钱叔宝上方春景图

张萱

当年吏隐日徜徉,惯逐春风到上方。dāng nián lì yǐn rì cháng yáng,guàn zhú chūn fēng dào shàng fāng。
岸柳溪桃应记忆,可能梦里觅刘郎。àn liǔ xī táo yīng jì yì,kě néng mèng lǐ mì liú láng。

题唐伯虎夜雨重泉图

张萱

四处春雷起蛰龙,群山万壑玉淙淙。sì chù chūn léi qǐ zhé lóng,qún shān wàn hè yù cóng cóng。
飞泉一夜添千斛,总为烟鬟洗秀容。fēi quán yī yè tiān qiān hú,zǒng wèi yān huán xǐ xiù róng。

题唐伯虎夜雨重泉图

张萱

山南山北雨翻盘,聒耳泉声白昼寒。shān nán shān běi yǔ fān pán,guā ěr quán shēng bái zhòu hán。
欲向空林较晴雨,扶藜须对晚霞看。yù xiàng kōng lín jiào qíng yǔ,fú lí xū duì wǎn xiá kàn。

题钱叔宝秋瀑图

张萱

天绅百尺挂瑶岑,有客闲携绿绮琴。tiān shēn bǎi chǐ guà yáo cén,yǒu kè xián xié lǜ qǐ qín。
暂向桥边同谛听,不须重按越溪吟。zàn xiàng qiáo biān tóng dì tīng,bù xū zhòng àn yuè xī yín。

题钱叔宝秋瀑图

张萱

绝栈悬崖水激车,白云深处有人家。jué zhàn xuán yá shuǐ jī chē,bái yún shēn chù yǒu rén jiā。
登楼最喜微霜度,染得枫林一树花。dēng lóu zuì xǐ wēi shuāng dù,rǎn dé fēng lín yī shù huā。

题周东村山水

张萱

独鹤不舞琴不弹,阶前童子借书还。dú hè bù wǔ qín bù dàn,jiē qián tóng zi jiè shū hái。
亭幽昼永添香篆,麈尾闲携步曲栏。tíng yōu zhòu yǒng tiān xiāng zhuàn,zhǔ wěi xián xié bù qū lán。

题周东村山水

张萱

碧梧影落碧溪浔,峭壁当亭翠欲淋。bì wú yǐng luò bì xī xún,qiào bì dāng tíng cuì yù lín。
闲却丝桐有何事,高山流水本希音。xián què sī tóng yǒu hé shì,gāo shān liú shuǐ běn xī yīn。

题宋初阳松窗读易图

张萱

茅檐竹壁护松枢,独手韦编老自娱。máo yán zhú bì hù sōng shū,dú shǒu wéi biān lǎo zì yú。
悟到先天无一画,为销长日故伊吾。wù dào xiān tiān wú yī huà,wèi xiāo zhǎng rì gù yī wú。

题宋初阳松窗读易图

张萱

层峦复嶂倚天开,个个长松手自栽。céng luán fù zhàng yǐ tiān kāi,gè gè zhǎng sōng shǒu zì zāi。
掩卷呼童忙扫径,问奇佳客过桥来。yǎn juǎn hū tóng máng sǎo jìng,wèn qí jiā kè guò qiáo lái。

题倪云林筠石乔柯图倪有诗其上即用其韵

张萱

老碧疏松共岁寒,幽怀惟向此君宽。lǎo bì shū sōng gòng suì hán,yōu huái wéi xiàng cǐ jūn kuān。
萧萧数笔倪元镇,幻出林峦秀可餐。xiāo xiāo shù bǐ ní yuán zhèn,huàn chū lín luán xiù kě cān。

题倪云林筠石乔柯图倪有诗其上即用其韵

张萱

山空木落白云寒,咫尺溪山万里宽。shān kōng mù luò bái yún hán,zhǐ chǐ xī shān wàn lǐ kuān。
为忆云林清閟阁,烟霞满纸正堪餐。wèi yì yún lín qīng bì gé,yān xiá mǎn zhǐ zhèng kān cān。

题王孟端墨竹用韵

张萱

风流儒雅帝王珍,墨妙千秋好共论。fēng liú rú yǎ dì wáng zhēn,mò miào qiān qiū hǎo gòng lùn。
可惜一枝才半副,凤毛麟角总堪存。kě xī yī zhī cái bàn fù,fèng máo lín jiǎo zǒng kān cún。