古诗词

续荔枝叹

张萱

华清玉骨化作灰,赪虬不受蛮雨催。huá qīng yù gǔ huà zuò huī,chēng qiú bù shòu mán yǔ cuī。
圣僧已捧火齐至,绛襦仙人殊未来。shèng sēng yǐ pěng huǒ qí zhì,jiàng rú xiān rén shū wèi lái。
去冬严霜击炎海,迸碎虬珠春不彩。qù dōng yán shuāng jī yán hǎi,bèng suì qiú zhū chūn bù cǎi。
红云阵里无星苞,顿使南珍阙今载。hóng yún zhèn lǐ wú xīng bāo,dùn shǐ nán zhēn quē jīn zài。
南珍自古遍南州,甘香绝胜闽与涪。nán zhēn zì gǔ biàn nán zhōu,gān xiāng jué shèng mǐn yǔ fú。
若令今岁是元狩,举酒何须酬伯游。ruò lìng jīn suì shì yuán shòu,jǔ jiǔ hé xū chóu bó yóu。
天生尤物媚天子,岂必一物成疮痏。tiān shēng yóu wù mèi tiān zi,qǐ bì yī wù chéng chuāng wěi。
献珍贡异谁问瑞与妖,但愿无妖即为瑞。xiàn zhēn gòng yì shuí wèn ruì yǔ yāo,dàn yuàn wú yāo jí wèi ruì。
翰林主人五云芽,人间烟火不敢加。hàn lín zhǔ rén wǔ yún yá,rén jiān yān huǒ bù gǎn jiā。
自言一啖三百颗,天浆玉液不数卢仝茶。zì yán yī dàn sān bǎi kē,tiān jiāng yù yè bù shù lú tóng chá。
东坡亦言本为口,食指君能无动耶。dōng pō yì yán běn wèi kǒu,shí zhǐ jūn néng wú dòng yé。
请君莫过方陈家,不如来看西园花。qǐng jūn mò guò fāng chén jiā,bù rú lái kàn xī yuán huā。

张萱

明松江府上海人,字德晖,号颐拙。弘治十五年进士。官至湖广布政司参议,主粮储。立法禁处侵尅等积弊,忤巡抚意,遂引疾致仕。 张萱的作品>>

猜您喜欢

题沈启南小幅山水

张萱

野情自密世情疏,万壑千崖一草庐。yě qíng zì mì shì qíng shū,wàn hè qiān yá yī cǎo lú。
永日小楼坐秋色,奇人相对读奇书。yǒng rì xiǎo lóu zuò qiū sè,qí rén xiāng duì dú qí shū。

题沈启南小幅山水

张萱

柴门秋净树阴疏,肃肃宵征造友庐。chái mén qiū jìng shù yīn shū,sù sù xiāo zhēng zào yǒu lú。
共向深山无别计,晤言惟有数行书。gòng xiàng shēn shān wú bié jì,wù yán wéi yǒu shù xíng shū。

读两侑丈人说及见和鸿华庵诗却赠

张萱

不烧铅汞不参禅,说到双修便乐天。bù shāo qiān gǒng bù cān chán,shuō dào shuāng xiū biàn lè tiān。
七十耆龄今又八,肉身菩萨地行仙。qī shí qí líng jīn yòu bā,ròu shēn pú sà dì xíng xiān。

读两侑丈人说及见和鸿华庵诗却赠

张萱

君是诗禅我酒禅,莫论成佛与生天。jūn shì shī chán wǒ jiǔ chán,mò lùn chéng fú yǔ shēng tiān。
四时诗酒四时共,却被人呼两个仙。sì shí shī jiǔ sì shí gòng,què bèi rén hū liǎng gè xiān。

题吴仲圭墨竹

张萱

梅花道人何太奇,墨戏往往秋淋漓。méi huā dào rén hé tài qí,mò xì wǎng wǎng qiū lín lí。
成竹胸中已十丈,萧萧只写两三枝。chéng zhú xiōng zhōng yǐ shí zhàng,xiāo xiāo zhǐ xiě liǎng sān zhī。

题吴仲圭墨竹

张萱

根蟠顽碧影捎云,一日谁能少此君。gēn pán wán bì yǐng shāo yún,yī rì shuí néng shǎo cǐ jūn。
半幅鹅溪数竿玉,好将秋色笑平分。bàn fú é xī shù gān yù,hǎo jiāng qiū sè xiào píng fēn。

题吴仲圭墨竹

张萱

谁写潇湘一段秋,却疑坡老学湖州。shuí xiě xiāo xiāng yī duàn qiū,què yí pō lǎo xué hú zhōu。
欲知此物能医俗,好问当年王子猷。yù zhī cǐ wù néng yī sú,hǎo wèn dāng nián wáng zi yóu。

题王孟端枯木竹石用韵

张萱

亭亭老干伴新筠,铁屈槎枒石抱根。tíng tíng lǎo gàn bàn xīn yún,tiě qū chá yā shí bào gēn。
但得岁寒长晤对,何须春色到柴门。dàn dé suì hán zhǎng wù duì,hé xū chūn sè dào chái mén。

离支社题壁

张萱

红云堆里水晶丸,仙液填囊沁齿寒。hóng yún duī lǐ shuǐ jīng wán,xiān yè tián náng qìn chǐ hán。
我爱杜陵能解事,人前不肯说甜酸。wǒ ài dù líng néng jiě shì,rén qián bù kěn shuō tián suān。

离支社题壁

张萱

石蜜蒲萄莫浪争,侧生踪迹本孤生。shí mì pú táo mò làng zhēng,cè shēng zōng jì běn gū shēng。
从它上国无知己,却免红尘触热行。cóng tā shàng guó wú zhī jǐ,què miǎn hóng chén chù rè xíng。

离支社题壁

张萱

陈紫方红次第尝,蔡公偏爱宋公香。chén zǐ fāng hóng cì dì cháng,cài gōng piān ài sòng gōng xiāng。
老人不识甜酸味,多少新人□□娘。lǎo rén bù shí tián suān wèi,duō shǎo xīn rén niáng。

离支社题壁

张萱

园公种树老堪怜,瞥见星苞树树悬。yuán gōng zhǒng shù lǎo kān lián,piē jiàn xīng bāo shù shù xuán。
为报忠州呆太守,白头得吃已三年。wèi bào zhōng zhōu dāi tài shǒu,bái tóu dé chī yǐ sān nián。

香玉洞题壁

张萱

世人皆解爱梅花,我爱梅花却当家。shì rén jiē jiě ài méi huā,wǒ ài méi huā què dāng jiā。
种向窗前伴孤枕,为勾霜月影窗纱。zhǒng xiàng chuāng qián bàn gū zhěn,wèi gōu shuāng yuè yǐng chuāng shā。

香玉洞题壁

张萱

官阁不逢何水部,罗浮错遇赵师雄。guān gé bù féng hé shuǐ bù,luó fú cuò yù zhào shī xióng。
欲随姑射仙人住,却在冰壶濯魄中。yù suí gū shè xiān rén zhù,què zài bīng hú zhuó pò zhōng。

香玉洞题壁

张萱

南枝才放一枝新,有客檐前笑几巡。nán zhī cái fàng yī zhī xīn,yǒu kè yán qián xiào jǐ xún。
为语园丁休浪折,年来不寄陇头人。wèi yǔ yuán dīng xiū làng zhé,nián lái bù jì lǒng tóu rén。