古诗词

问水歌

张萱

嗟余读洪范,恒雨亦咎徵。jiē yú dú hóng fàn,héng yǔ yì jiù zhēng。
问雨何以恒,有聪不能听。wèn yǔ hé yǐ héng,yǒu cōng bù néng tīng。
咎急故罚寒,厥极无乃贫。jiù jí gù fá hán,jué jí wú nǎi pín。
天启五年秋七月,伏金已半先天日。tiān qǐ wǔ nián qiū qī yuè,fú jīn yǐ bàn xiān tiān rì。
皇天降割何不仁,降割独先余下邑。huáng tiān jiàng gē hé bù rén,jiàng gē dú xiān yú xià yì。
显显神君听最聪,优优仁政咎非急。xiǎn xiǎn shén jūn tīng zuì cōng,yōu yōu rén zhèng jiù fēi jí。
水哉胡然不润下,金不收兮藏气失。shuǐ zāi hú rán bù rùn xià,jīn bù shōu xī cáng qì shī。
人言黑猪曾渡河,月虽仰瓦未离毕。rén yán hēi zhū céng dù hé,yuè suī yǎng wǎ wèi lí bì。
何事滂沱七昼夜,彳亍商羊号飋䫻。hé shì pāng tuó qī zhòu yè,chì chù shāng yáng hào sè yù。
铮栈雷车驾阴帝,神鞭鬼驭驱狂䎉。zhēng zhàn léi chē jià yīn dì,shén biān guǐ yù qū kuáng xù。
黑风吹城城已摧,黑蜧翻波波欲立。hēi fēng chuī chéng chéng yǐ cuī,hēi lì fān bō bō yù lì。
海底卷上天中央,冰夷起舞老蛟泣。hǎi dǐ juǎn shàng tiān zhōng yāng,bīng yí qǐ wǔ lǎo jiāo qì。
金乌锻翮天炱煤,崩云泼墨如喧豗。jīn wū duàn hé tiān tái méi,bēng yún pō mò rú xuān huī。
共工无计窃帝壤,女娲不复填芦灰。gòng gōng wú jì qiè dì rǎng,nǚ wā bù fù tián lú huī。
骊峰象岭已摇足,浮山又欲还蓬莱。lí fēng xiàng lǐng yǐ yáo zú,fú shān yòu yù hái péng lái。
东岗为碇不可系,昼簸夜荡将摧颓。dōng gǎng wèi dìng bù kě xì,zhòu bǒ yè dàng jiāng cuī tuí。
四百君无大力负,我且挟尔同上昆仑台。sì bǎi jūn wú dà lì fù,wǒ qiě xié ěr tóng shàng kūn lún tái。
回头挥涕问城市,纵横大陆龙蛇起。huí tóu huī tì wèn chéng shì,zòng héng dà lù lóng shé qǐ。
弘农不遇公沙穆,刺山合窳何日死。hóng nóng bù yù gōng shā mù,cì shān hé yǔ hé rì sǐ。
朝惊东陌变空桑,暮诧西廛同瓠子。cháo jīng dōng mò biàn kōng sāng,mù chà xī chán tóng hù zi。
悬釜枝头哺鹄形,架巢屋角飧鱼婢。xuán fǔ zhī tóu bǔ gǔ xíng,jià cháo wū jiǎo sūn yú bì。
神君一叶犯洪涛,为听嗷嗷歌玉蕊。shén jūn yī yè fàn hóng tāo,wèi tīng áo áo gē yù ruǐ。
菊藭未种罗浮山,竟日呼庚不呼癸。jú qióng wèi zhǒng luó fú shān,jìng rì hū gēng bù hū guǐ。
桑麻百里似漂萍,沟壑一时无泛骴。sāng má bǎi lǐ shì piāo píng,gōu hè yī shí wú fàn cī。
公序休夸蚁渡功,郑侨应愧乘舆惠。gōng xù xiū kuā yǐ dù gōng,zhèng qiáo yīng kuì chéng yú huì。
老农曾赋省耕诗,卖剑买犊橾豚蹄。lǎo nóng céng fù shěng gēng shī,mài jiàn mǎi dú shū tún tí。
满篝满车不满愿,穰穰更祝如京坻。mǎn gōu mǎn chē bù mǎn yuàn,ráng ráng gèng zhù rú jīng chí。
忽闻屏翳括新谷,春谷更作春蛾飞。hū wén píng yì kuò xīn gǔ,chūn gǔ gèng zuò chūn é fēi。
更闻玄冥税青苗,秋苗复逐秋涛驰。gèng wén xuán míng shuì qīng miáo,qiū miáo fù zhú qiū tāo chí。
四境四民真不造,一目一足常相随。sì jìng sì mín zhēn bù zào,yī mù yī zú cháng xiāng suí。
秋敛前年已苦暵,春耕去岁曾啼饥。qiū liǎn qián nián yǐ kǔ hàn,chūn gēng qù suì céng tí jī。
嗟今春耕又秋敛,粒粒尽贡无支祈。jiē jīn chūn gēng yòu qiū liǎn,lì lì jǐn gòng wú zhī qí。
医疮已剜眼前肉,负薪更苦毛无皮。yī chuāng yǐ wān yǎn qián ròu,fù xīn gèng kǔ máo wú pí。
前年不及今年苦,今年复抱明年悲。qián nián bù jí jīn nián kǔ,jīn nián fù bào míng nián bēi。
仰事俯育不必问,旧赋新税谁能支。yǎng shì fǔ yù bù bì wèn,jiù fù xīn shuì shuí néng zhī。
师行粮从急如火,仰屋县官无复之。shī xíng liáng cóng jí rú huǒ,yǎng wū xiàn guān wú fù zhī。
室罄欲卖无丁男,呱呱仅有怀中儿。shì qìng yù mài wú dīng nán,gū gū jǐn yǒu huái zhōng ér。
柳州曾说宁捕蛇,盈之尚欲月攘鸡。liǔ zhōu céng shuō níng bǔ shé,yíng zhī shàng yù yuè rǎng jī。
手援胥溺出鱼腹,蒲鞭忍复加疮痍。shǒu yuán xū nì chū yú fù,pú biān rěn fù jiā chuāng yí。
稽首神君真乐只,民饥民溺思由已。jī shǒu shén jūn zhēn lè zhǐ,mín jī mín nì sī yóu yǐ。
请蠲请贷请民命,勿谓君门常万里。qǐng juān qǐng dài qǐng mín mìng,wù wèi jūn mén cháng wàn lǐ。
倩谁为扣虎豹关,何日沧洲见黄纸。qiàn shuí wèi kòu hǔ bào guān,hé rì cāng zhōu jiàn huáng zhǐ。
吁嗟乎,杖藜泣血回白头,且向西园歌问水。xū jiē hū,zhàng lí qì xuè huí bái tóu,qiě xiàng xī yuán gē wèn shuǐ。

张萱

明松江府上海人,字德晖,号颐拙。弘治十五年进士。官至湖广布政司参议,主粮储。立法禁处侵尅等积弊,忤巡抚意,遂引疾致仕。 张萱的作品>>

猜您喜欢

甲子秋日入邓玄度镜园得诗十章次杜少陵过何氏山林韵乙丑春正月重入镜园复次少陵重过何氏山林二十韵得诗五章

张萱

昨到竹已密,今来影更移。zuó dào zhú yǐ mì,jīn lái yǐng gèng yí。
护根花鸭子,绷锦箨龙儿。hù gēn huā yā zi,bēng jǐn tuò lóng ér。
药圃兰盈畹,葑田潮半陂。yào pǔ lán yíng wǎn,fēng tián cháo bàn bēi。
春明防俗客,须为补疏篱。chūn míng fáng sú kè,xū wèi bǔ shū lí。

甲子秋日入邓玄度镜园得诗十章次杜少陵过何氏山林韵乙丑春正月重入镜园复次少陵重过何氏山林二十韵得诗五章

张萱

一径水云处,万家砧杵时。yī jìng shuǐ yún chù,wàn jiā zhēn chǔ shí。
长杯对短檠,旧客把新诗。zhǎng bēi duì duǎn qíng,jiù kè bǎ xīn shī。
睡熟曾吞锦,梦来休挂丝。shuì shú céng tūn jǐn,mèng lái xiū guà sī。
且携白社客,同赴赤松期。qiě xié bái shè kè,tóng fù chì sōng qī。

甲子秋日入邓玄度镜园得诗十章次杜少陵过何氏山林韵乙丑春正月重入镜园复次少陵重过何氏山林二十韵得诗五章

张萱

击钵韵常险,敲灯话更长。jī bō yùn cháng xiǎn,qiāo dēng huà gèng zhǎng。
瓦盘供菜甲,石鼎试茶鎗。wǎ pán gōng cài jiǎ,shí dǐng shì chá qiāng。
但种陶潜秫,休持蔡泽梁。dàn zhǒng táo qián shú,xiū chí cài zé liáng。
重来花信好,酌醴荐东皇。zhòng lái huā xìn hǎo,zhuó lǐ jiàn dōng huáng。

甲子秋日入邓玄度镜园得诗十章次杜少陵过何氏山林韵乙丑春正月重入镜园复次少陵重过何氏山林二十韵得诗五章

张萱

把臂复今日,入林从去年。bǎ bì fù jīn rì,rù lín cóng qù nián。
池开环玉溜,奁满晕珠泉。chí kāi huán yù liū,lián mǎn yūn zhū quán。
松菊已成径,丝麻亦有田。sōng jú yǐ chéng jìng,sī má yì yǒu tián。
千秋自光焰,不必冷灰然。qiān qiū zì guāng yàn,bù bì lěng huī rán。

赠欧嘉可文学先内兄车剌史宜仲快婿也业擅千秋家徒四壁长裾不曳短檠时亲结缡之日宜仲倩余以桂林一枝题其贰室喜可知也今岁之秋复可令郗生地下笑人乎诗以勖之无忽

张萱

忆别三年阔,相过数日勤。yì bié sān nián kuò,xiāng guò shù rì qín。
凌云饶彩笔,闭户好玄文。líng yún ráo cǎi bǐ,bì hù hǎo xuán wén。
且徙南溟翮,宜空北冀群。qiě xǐ nán míng hé,yí kōng běi jì qún。
千秋吾自信,半席汝须分。qiān qiū wú zì xìn,bàn xí rǔ xū fēn。

何仲升总戎以戈船护行赋谢

张萱

神交今握手,长揖即登堂。shén jiāo jīn wò shǒu,zhǎng yī jí dēng táng。
□□□□□,□□□□□。,。
马人环虎帐,龙户拥麟璋。mǎ rén huán hǔ zhàng,lóng hù yōng lín zhāng。
利涉恩波阔,戈船载出疆。lì shè ēn bō kuò,gē chuán zài chū jiāng。

丁卯夏偕郡侯徐公韶阶入罗浮

张萱

榷木听悬溜,褰裳涉古湫。què mù tīng xuán liū,qiān shang shè gǔ jiǎo。
梯云两仙令,漱石独元侯。tī yún liǎng xiān lìng,shù shí dú yuán hóu。
欲问蛟龙蛰,因携鹿豕游。yù wèn jiāo lóng zhé,yīn xié lù shǐ yóu。
酒阑频涴濯,不是学巢由。jiǔ lán pín wò zhuó,bù shì xué cháo yóu。

东还留别羊城同社诸君子

张萱

又是三年别,相看一水遥。yòu shì sān nián bié,xiāng kàn yī shuǐ yáo。
寒新云殢雨,夜永月留潮。hán xīn yún tì yǔ,yè yǒng yuè liú cháo。
岂不谓行露,谁其赋食苗。qǐ bù wèi xíng lù,shuí qí fù shí miáo。
江湖今远适,丛桂不须招。jiāng hú jīn yuǎn shì,cóng guì bù xū zhāo。

次石龙寄讯邓玄度会长

张萱

数口还榕水,孤舟渡石龙。shù kǒu hái róng shuǐ,gū zhōu dù shí lóng。
浮家珠海客,高枕镜园公。fú jiā zhū hǎi kè,gāo zhěn jìng yuán gōng。
梦起丹枫月,帆欹白雁风。mèng qǐ dān fēng yuè,fān yī bái yàn fēng。
遥思歌舞处,稽阮竹林同。yáo sī gē wǔ chù,jī ruǎn zhú lín tóng。

舟中九日

张萱

已说归途近,如何归梦频。yǐ shuō guī tú jìn,rú hé guī mèng pín。
稚儿常屈指,小妇转含颦。zhì ér cháng qū zhǐ,xiǎo fù zhuǎn hán pín。
落帽发非旧,题糕句正新。luò mào fā fēi jiù,tí gāo jù zhèng xīn。
西园萸菊在,曾否忆游人。xī yuán yú jú zài,céng fǒu yì yóu rén。

望罗浮

张萱

击汰回风便,牵江积雾开。jī tài huí fēng biàn,qiān jiāng jī wù kāi。
盈盈一水去,历历数峰来。yíng yíng yī shuǐ qù,lì lì shù fēng lái。
为报青鸾客,相期白玉台。wèi bào qīng luán kè,xiāng qī bái yù tái。
主人今禁足,猿鹤不须哀。zhǔ rén jīn jìn zú,yuán hè bù xū āi。

刘觐国方伯以阅甫亭索诗赋赠

张萱

檐留系绳日,帘却濯枝风。yán liú xì shéng rì,lián què zhuó zhī fēng。
隐几无言处,回头微笑中。yǐn jǐ wú yán chù,huí tóu wēi xiào zhōng。
独知有真契,众美且玄同。dú zhī yǒu zhēn qì,zhòng měi qiě xuán tóng。
请看人间世,还从河上公。qǐng kàn rén jiān shì,hái cóng hé shàng gōng。

冰上人至自中宿以诗为贽病中下榻赋以赠之

张萱

蓬蒿初辟径,薝卜已全花。péng hāo chū pì jìng,zhān bo yǐ quán huā。
阅世唯高枕,为僧未出家。yuè shì wéi gāo zhěn,wèi sēng wèi chū jiā。
何来持半偈,刚说演三车。hé lái chí bàn jì,gāng shuō yǎn sān chē。
能使泥犁客,超然识聚沙。néng shǐ ní lí kè,chāo rán shí jù shā。

冰上人至自中宿以诗为贽病中下榻赋以赠之

张萱

振锡能三绕,柴门始一开。zhèn xī néng sān rào,chái mén shǐ yī kāi。
园惭长者宅,客有药王来。yuán cán zhǎng zhě zhái,kè yǒu yào wáng lái。
啜茗翻朱贝,题诗扫绿苔。chuài míng fān zhū bèi,tí shī sǎo lǜ tái。
莫言觉一宿,解夏始应回。mò yán jué yī sù,jiě xià shǐ yīng huí。

病起答友

张萱

愧甚诗篇至,飘然步屦来。kuì shén shī piān zhì,piāo rán bù jù lái。
雌黄月旦口,雄白古今才。cí huáng yuè dàn kǒu,xióng bái gǔ jīn cái。
世态元相藉,时名只自猜。shì tài yuán xiāng jí,shí míng zhǐ zì cāi。
所馀衰骨在,为尔转悲哉。suǒ yú shuāi gǔ zài,wèi ěr zhuǎn bēi zāi。