古诗词

西园公清福图歌

张萱

此中有人人不识,半生清福世难匹。cǐ zhōng yǒu rén rén bù shí,bàn shēng qīng fú shì nán pǐ。
出门不问阴与晴,两鬓蓬松常戴笠。chū mén bù wèn yīn yǔ qíng,liǎng bìn péng sōng cháng dài lì。
路行不问平与陂,两脚踉踾惟着屐。lù xíng bù wèn píng yǔ bēi,liǎng jiǎo liáng fú wéi zhe jī。
彳亍岂畏行泥中,褰衣却似防荆棘。chì chù qǐ wèi xíng ní zhōng,qiān yī què shì fáng jīng jí。
茫茫天地大如许,尔状胡为偏局蹐。máng máng tiān dì dà rú xǔ,ěr zhuàng hú wèi piān jú jí。
共说前身是岁星,目光烱烱能射人。gòng shuō qián shēn shì suì xīng,mù guāng jiǒng jiǒng néng shè rén。
便便腹中何所有,有物不合时人情。biàn biàn fù zhōng hé suǒ yǒu,yǒu wù bù hé shí rén qíng。
相逢开口但长笑,如狂如醉如顽冥。xiāng féng kāi kǒu dàn zhǎng xiào,rú kuáng rú zuì rú wán míng。
年过半百未为老,自叹避人胡不蚤。nián guò bàn bǎi wèi wèi lǎo,zì tàn bì rén hú bù zǎo。
彷徨四顾将何之,土木形骸殊潦倒。páng huáng sì gù jiāng hé zhī,tǔ mù xíng hái shū lǎo dào。
岂从湘水问三闾,岂向商山寻四皓。qǐ cóng xiāng shuǐ wèn sān lǘ,qǐ xiàng shāng shān xún sì hào。
接舆荷蒉岂尔徒,易羖饭牛何足道。jiē yú hé kuì qǐ ěr tú,yì gǔ fàn niú hé zú dào。
有母有子且有孙,饘粥有田居有村。yǒu mǔ yǒu zi qiě yǒu sūn,zhān zhōu yǒu tián jū yǒu cūn。
独无朋友及兄弟,一形一影相盘桓。dú wú péng yǒu jí xiōng dì,yī xíng yī yǐng xiāng pán huán。
无名无字并无姓,不衣不履亦不冠。wú míng wú zì bìng wú xìng,bù yī bù lǚ yì bù guān。
非儒非老复非佛,寤寐周孔怀玙璠。fēi rú fēi lǎo fù fēi fú,wù mèi zhōu kǒng huái yú fán。
有时焚香读内景,有时合掌皈空门。yǒu shí fén xiāng dú nèi jǐng,yǒu shí hé zhǎng guī kōng mén。
好水好山时汗漫,渔人□泽耕让畔。hǎo shuǐ hǎo shān shí hàn màn,yú rén zé gēng ràng pàn。
入群鸟兽皆不惊,爱憎何事犹相半。rù qún niǎo shòu jiē bù jīng,ài zēng hé shì yóu xiāng bàn。
人之君子人小人,呼马呼牛那可问。rén zhī jūn zi rén xiǎo rén,hū mǎ hū niú nà kě wèn。
此图一出满堂哄,亦知状貌非凡庸。cǐ tú yī chū mǎn táng hǒng,yì zhī zhuàng mào fēi fán yōng。
庙廊城市无此辈,烟霞丘壑时能容。miào láng chéng shì wú cǐ bèi,yān xiá qiū hè shí néng róng。
按图试去问老圃,老圃不识问老农。àn tú shì qù wèn lǎo pǔ,lǎo pǔ bù shí wèn lǎo nóng。
溪边老渔拍掌问,戴笠着屐来何从。xī biān lǎo yú pāi zhǎng wèn,dài lì zhe jī lái hé cóng。
春梦婆子却惊答,可是学士苏坡翁。chūn mèng pó zi què jīng dá,kě shì xué shì sū pō wēng。
世人争欲问其状,暗中模索难为工。shì rén zhēng yù wèn qí zhuàng,àn zhōng mó suǒ nán wèi gōng。
清福古今只有两,是耶非耶将无同。qīng fú gǔ jīn zhǐ yǒu liǎng,shì yé fēi yé jiāng wú tóng。
吁嗟乎,是耶非耶将无同,东坡老子西园公。xū jiē hū,shì yé fēi yé jiāng wú tóng,dōng pō lǎo zi xī yuán gōng。

张萱

明松江府上海人,字德晖,号颐拙。弘治十五年进士。官至湖广布政司参议,主粮储。立法禁处侵尅等积弊,忤巡抚意,遂引疾致仕。 张萱的作品>>

猜您喜欢

病起答友

张萱

文园非寂寞,词客自蹉跎。wén yuán fēi jì mò,cí kè zì cuō tuó。
意气弹冠少,风尘按剑多。yì qì dàn guān shǎo,fēng chén àn jiàn duō。
倦游悲马史,问药愧羊何。juàn yóu bēi mǎ shǐ,wèn yào kuì yáng hé。
不是绨袍者,谁能把臂过。bù shì tí páo zhě,shuí néng bǎ bì guò。

病起答友

张萱

敢谓耽诗病,其如病所怜。gǎn wèi dān shī bìng,qí rú bìng suǒ lián。
一身元落落,二妙故翩翩。yī shēn yuán luò luò,èr miào gù piān piān。
次第黄初后,纵横大历前。cì dì huáng chū hòu,zòng héng dà lì qián。
岂应裁恨赋,写向故人传。qǐ yīng cái hèn fù,xiě xiàng gù rén chuán。

赠琴妓

张萱

珍重明珰佩,殷勤冰茧丝。zhēn zhòng míng dāng pèi,yīn qín bīng jiǎn sī。
目成投果处,心挑送鸿时。mù chéng tóu guǒ chù,xīn tiāo sòng hóng shí。
客自临邛倦,人犹缑岭期。kè zì lín qióng juàn,rén yóu gōu lǐng qī。
夜深香一缕,曾谱白头词。yè shēn xiāng yī lǚ,céng pǔ bái tóu cí。

过饮黄周士小园柱诗见赠隃今三载再入五羊重辱招呼乃克和答

张萱

正喜开尊日,仍逢看菊时。zhèng xǐ kāi zūn rì,réng féng kàn jú shí。
好题五字去,长忆隔年期。hǎo tí wǔ zì qù,zhǎng yì gé nián qī。
野水盈盈阔,浮云故故垂。yě shuǐ yíng yíng kuò,fú yún gù gù chuí。
相逢愁自失,唯报梦频驰。xiāng féng chóu zì shī,wéi bào mèng pín chí。

过饮黄周士小园柱诗见赠隃今三载再入五羊重辱招呼乃克和答

张萱

青尊长共对,白日坐能移。qīng zūn zhǎng gòng duì,bái rì zuò néng yí。
但使龙文合,何妨雁字迟。dàn shǐ lóng wén hé,hé fáng yàn zì chí。
城高新月小,海涨晚烟垂。chéng gāo xīn yuè xiǎo,hǎi zhǎng wǎn yān chuí。
转惜分携地,秋光照玉羁。zhuǎn xī fēn xié dì,qiū guāng zhào yù jī。

赠徐九瀛观察

张萱

粤比阳春满,天南福曜明。yuè bǐ yáng chūn mǎn,tiān nán fú yào míng。
翰屏万里壮,岭海一时清。hàn píng wàn lǐ zhuàng,lǐng hǎi yī shí qīng。
课绩高铜柱,酬勋赐赤旌。kè jì gāo tóng zhù,chóu xūn cì chì jīng。
遥闻畏垒祝,先遍伏波城。yáo wén wèi lěi zhù,xiān biàn fú bō chéng。

题华诰天申卷赠萧郡丞思远

张萱

赞郡罗浮下,承恩日月边。zàn jùn luó fú xià,chéng ēn rì yuè biān。
家传七叶贵,诰锡五花鲜。jiā chuán qī yè guì,gào xī wǔ huā xiān。
展骥淹题驾,分麾蚤着鞭。zhǎn jì yān tí jià,fēn huī zǎo zhe biān。
共期徵拜日,酌水饯重天。gòng qī zhēng bài rì,zhuó shuǐ jiàn zhòng tiān。

病中奉和伯声亲家见答送菊之作

张萱

园菊聊相赠,新诗忽见贻。yuán jú liáo xiāng zèng,xīn shī hū jiàn yí。
团团枝上露,采采水边篱。tuán tuán zhī shàng lù,cǎi cǎi shuǐ biān lí。
病态日云剧,孤芳只自知。bìng tài rì yún jù,gū fāng zhǐ zì zhī。
何时彭泽令,来赴野人期。hé shí péng zé lìng,lái fù yě rén qī。

病齿半月饮啖渐辍市医奏方十不一验偶遇曾君华宇授以秘方曰此一医人尝受五十金之赏于当事者也余初疑之数日齿病逾甚乃试其方一旦复常曾君能诗因以诗谢之得四十字未知一字足当一金否倘从此齿不复病即谓之千金方可矣

张萱

衰病凋双鬓,幽忧耗五官。shuāi bìng diāo shuāng bìn,yōu yōu hào wǔ guān。
守瓶嗟舌在,漱石恐唇寒。shǒu píng jiē shé zài,shù shí kǒng chún hán。
欲效昌黎咏,难逢力士丹。yù xiào chāng lí yǒng,nán féng lì shì dān。
多君传秘术,从此可加餐。duō jūn chuán mì shù,cóng cǐ kě jiā cān。

初夏何凝生以诗见讯近况次来韵

张萱

空馀天际想,错拟地行仙。kōng yú tiān jì xiǎng,cuò nǐ dì xíng xiān。
抱犊飞云下,挂瓢丛桂边。bào dú fēi yún xià,guà piáo cóng guì biān。
醉卧枕奇石,馋涎漱乳泉。zuì wò zhěn qí shí,chán xián shù rǔ quán。
逢人常白眼,入梦有朱弦。féng rén cháng bái yǎn,rù mèng yǒu zhū xián。

赠陈孔嘉还福唐应棘试

张萱

暂入莲花幕,还披柳汗衣。zàn rù lián huā mù,hái pī liǔ hàn yī。
青萍匣里吼,白雪唾中霏。qīng píng xiá lǐ hǒu,bái xuě tuò zhōng fēi。
六月亦已息,三年试一飞。liù yuè yì yǐ xī,sān nián shì yī fēi。
西园长扫径,莫忘旧葑菲。xī yuán zhǎng sǎo jìng,mò wàng jiù fēng fēi。

余幸病间桃源主人以微恙谢客诗以讯之

张萱

东郭桃源上,西园榕水边。dōng guō táo yuán shàng,xī yuán róng shuǐ biān。
多时吟独苦,此日病相怜。duō shí yín dú kǔ,cǐ rì bìng xiāng lián。
少我惟三岁,期君共百年。shǎo wǒ wéi sān suì,qī jūn gòng bǎi nián。
所需非药物,且办杖头钱。suǒ xū fēi yào wù,qiě bàn zhàng tóu qián。

正月五日立春

张萱

五日春方立,三微冰已澌。wǔ rì chūn fāng lì,sān wēi bīng yǐ sī。
风和桃献笑,溪暖柳舒眉。fēng hé táo xiàn xiào,xī nuǎn liǔ shū méi。
共逐拖钩戏,犹吟送腊诗。gòng zhú tuō gōu xì,yóu yín sòng là shī。
白头簪彩胜,伯伯果堪嗤。bái tóu zān cǎi shèng,bó bó guǒ kān chī。

韩寅仲七十有一以诗见贻次来韵赋而寿之

张萱

大年无甲子,小品问支干。dà nián wú jiǎ zi,xiǎo pǐn wèn zhī gàn。
韩众应留药,华阳为转丹。hán zhòng yīng liú yào,huá yáng wèi zhuǎn dān。
菊松三径在,衡泌一枝安。jú sōng sān jìng zài,héng mì yī zhī ān。
蜡凤满庭戏,花前带笑看。là fèng mǎn tíng xì,huā qián dài xiào kàn。

韩寅仲七十有一以诗见贻次来韵赋而寿之

张萱

三仕岂为贵,千秋在此身。sān shì qǐ wèi guì,qiān qiū zài cǐ shēn。
退着让新局,随缘结夙因。tuì zhe ràng xīn jú,suí yuán jié sù yīn。
东山方傲枕,沧海莫扬尘。dōng shān fāng ào zhěn,cāng hǎi mò yáng chén。
我辈齐盟主,清时老逸民。wǒ bèi qí méng zhǔ,qīng shí lǎo yì mín。