古诗词

西园公清福图歌

张萱

此中有人人不识,半生清福世难匹。cǐ zhōng yǒu rén rén bù shí,bàn shēng qīng fú shì nán pǐ。
出门不问阴与晴,两鬓蓬松常戴笠。chū mén bù wèn yīn yǔ qíng,liǎng bìn péng sōng cháng dài lì。
路行不问平与陂,两脚踉踾惟着屐。lù xíng bù wèn píng yǔ bēi,liǎng jiǎo liáng fú wéi zhe jī。
彳亍岂畏行泥中,褰衣却似防荆棘。chì chù qǐ wèi xíng ní zhōng,qiān yī què shì fáng jīng jí。
茫茫天地大如许,尔状胡为偏局蹐。máng máng tiān dì dà rú xǔ,ěr zhuàng hú wèi piān jú jí。
共说前身是岁星,目光烱烱能射人。gòng shuō qián shēn shì suì xīng,mù guāng jiǒng jiǒng néng shè rén。
便便腹中何所有,有物不合时人情。biàn biàn fù zhōng hé suǒ yǒu,yǒu wù bù hé shí rén qíng。
相逢开口但长笑,如狂如醉如顽冥。xiāng féng kāi kǒu dàn zhǎng xiào,rú kuáng rú zuì rú wán míng。
年过半百未为老,自叹避人胡不蚤。nián guò bàn bǎi wèi wèi lǎo,zì tàn bì rén hú bù zǎo。
彷徨四顾将何之,土木形骸殊潦倒。páng huáng sì gù jiāng hé zhī,tǔ mù xíng hái shū lǎo dào。
岂从湘水问三闾,岂向商山寻四皓。qǐ cóng xiāng shuǐ wèn sān lǘ,qǐ xiàng shāng shān xún sì hào。
接舆荷蒉岂尔徒,易羖饭牛何足道。jiē yú hé kuì qǐ ěr tú,yì gǔ fàn niú hé zú dào。
有母有子且有孙,饘粥有田居有村。yǒu mǔ yǒu zi qiě yǒu sūn,zhān zhōu yǒu tián jū yǒu cūn。
独无朋友及兄弟,一形一影相盘桓。dú wú péng yǒu jí xiōng dì,yī xíng yī yǐng xiāng pán huán。
无名无字并无姓,不衣不履亦不冠。wú míng wú zì bìng wú xìng,bù yī bù lǚ yì bù guān。
非儒非老复非佛,寤寐周孔怀玙璠。fēi rú fēi lǎo fù fēi fú,wù mèi zhōu kǒng huái yú fán。
有时焚香读内景,有时合掌皈空门。yǒu shí fén xiāng dú nèi jǐng,yǒu shí hé zhǎng guī kōng mén。
好水好山时汗漫,渔人□泽耕让畔。hǎo shuǐ hǎo shān shí hàn màn,yú rén zé gēng ràng pàn。
入群鸟兽皆不惊,爱憎何事犹相半。rù qún niǎo shòu jiē bù jīng,ài zēng hé shì yóu xiāng bàn。
人之君子人小人,呼马呼牛那可问。rén zhī jūn zi rén xiǎo rén,hū mǎ hū niú nà kě wèn。
此图一出满堂哄,亦知状貌非凡庸。cǐ tú yī chū mǎn táng hǒng,yì zhī zhuàng mào fēi fán yōng。
庙廊城市无此辈,烟霞丘壑时能容。miào láng chéng shì wú cǐ bèi,yān xiá qiū hè shí néng róng。
按图试去问老圃,老圃不识问老农。àn tú shì qù wèn lǎo pǔ,lǎo pǔ bù shí wèn lǎo nóng。
溪边老渔拍掌问,戴笠着屐来何从。xī biān lǎo yú pāi zhǎng wèn,dài lì zhe jī lái hé cóng。
春梦婆子却惊答,可是学士苏坡翁。chūn mèng pó zi què jīng dá,kě shì xué shì sū pō wēng。
世人争欲问其状,暗中模索难为工。shì rén zhēng yù wèn qí zhuàng,àn zhōng mó suǒ nán wèi gōng。
清福古今只有两,是耶非耶将无同。qīng fú gǔ jīn zhǐ yǒu liǎng,shì yé fēi yé jiāng wú tóng。
吁嗟乎,是耶非耶将无同,东坡老子西园公。xū jiē hū,shì yé fēi yé jiāng wú tóng,dōng pō lǎo zi xī yuán gōng。

张萱

明松江府上海人,字德晖,号颐拙。弘治十五年进士。官至湖广布政司参议,主粮储。立法禁处侵尅等积弊,忤巡抚意,遂引疾致仕。 张萱的作品>>

猜您喜欢

奉谢铨部李公对庭

张萱

五云晴色傍仙曹,彩笔题才尔独劳。wǔ yún qíng sè bàng xiān cáo,cǎi bǐ tí cái ěr dú láo。
自喜登龙逢李傅,绝怜启事类山涛。zì xǐ dēng lóng féng lǐ fù,jué lián qǐ shì lèi shān tāo。
天低玉垒秋河白,月满金茎露彩高。tiān dī yù lěi qiū hé bái,yuè mǎn jīn jīng lù cǎi gāo。
见说在门鸾凤集,可能罗网到蓬蒿。jiàn shuō zài mén luán fèng jí,kě néng luó wǎng dào péng hāo。

韩寅仲获隽乡书志喜兼赠北上

张萱

楼头寒月晓烟浓,徙倚停云思不穷。lóu tóu hán yuè xiǎo yān nóng,xǐ yǐ tíng yún sī bù qióng。
得意已夸郤氏桂,成名君岂叶公龙。dé yì yǐ kuā xì shì guì,chéng míng jūn qǐ yè gōng lóng。
赋成莫厌千金薄,客去唯凭一剑雄。fù chéng mò yàn qiān jīn báo,kè qù wéi píng yī jiàn xióng。
瑞应近闻占太史,螭头应奏海云东。ruì yīng jìn wén zhàn tài shǐ,chī tóu yīng zòu hǎi yún dōng。

拜官中秘

张萱

端笏平明谒紫宸,夔龙接武圣恩新。duān hù píng míng yè zǐ chén,kuí lóng jiē wǔ shèng ēn xīn。
禄微祇乞侏儒粟,地散偏宜草莽臣。lù wēi qí qǐ zhū rú sù,dì sàn piān yí cǎo mǎng chén。
五色乍摇鸡树笔,一枝先傍凤池春。wǔ sè zhà yáo jī shù bǐ,yī zhī xiān bàng fèng chí chūn。
自怜吏隐容疏贱,奏赋无烦狗监人。zì lián lì yǐn róng shū jiàn,zòu fù wú fán gǒu jiān rén。

送韩叔捷太守觐还皖城兼怀林郡丞春池孙别驾古塘得二萧即席赋

张萱

西山晴色照行镳,蹀躞春风五马骄。xī shān qíng sè zhào xíng biāo,dié xiè chūn fēng wǔ mǎ jiāo。
南国褰帷汤沐重,东方赐履玺书遥。nán guó qiān wéi tāng mù zhòng,dōng fāng cì lǚ xǐ shū yáo。
乡心不尽云千叠,别绪那堪柳万条。xiāng xīn bù jǐn yún qiān dié,bié xù nà kān liǔ wàn tiáo。
为语风流庾楼客,王孙芳草可能招。wèi yǔ fēng liú yǔ lóu kè,wáng sūn fāng cǎo kě néng zhāo。

送吴允兆太学归吴

张萱

啼莺声里客还家,几载风尘两鬓华。tí yīng shēng lǐ kè hái jiā,jǐ zài fēng chén liǎng bìn huá。
作客懒歌燕市筑,为渔不泛武陵花。zuò kè lǎn gē yàn shì zhù,wèi yú bù fàn wǔ líng huā。
菰蒲野水他年绿,杨柳春桥几树斜。gū pú yě shuǐ tā nián lǜ,yáng liǔ chūn qiáo jǐ shù xié。
十日平原千里别,可堪清泪向天涯。shí rì píng yuán qiān lǐ bié,kě kān qīng lèi xiàng tiān yá。

送吴允兆太学归吴

张萱

春明门外草芊芊,有客归乘范蠡船。chūn míng mén wài cǎo qiān qiān,yǒu kè guī chéng fàn lí chuán。
云梦胸中藏八九,孟尝门下识三千。yún mèng xiōng zhōng cáng bā jiǔ,mèng cháng mén xià shí sān qiān。
纵横橐剩书裙笔,羞涩囊空卖赋钱。zòng héng tuó shèng shū qún bǐ,xiū sè náng kōng mài fù qián。
若问生涯君亦得,一溪明月一溪烟。ruò wèn shēng yá jūn yì dé,yī xī míng yuè yī xī yān。

夏日李太保惟寅病起招饮余值病未赴因诗见贻用来韵却答

张萱

高轩肯与鹤同乘,河朔清尊庆得朋。gāo xuān kěn yǔ hè tóng chéng,hé shuò qīng zūn qìng dé péng。
白草已荒秦塞月,浮云空傍汉家陵。bái cǎo yǐ huāng qín sāi yuè,fú yún kōng bàng hàn jiā líng。
且随剑客占埋狱,闲对茶僧试辨渑。qiě suí jiàn kè zhàn mái yù,xián duì chá sēng shì biàn miǎn。
同病不堪频促膝,别来曾否二毛增。tóng bìng bù kān pín cù xī,bié lái céng fǒu èr máo zēng。

寄海阳令鲁子与

张萱

罗浮山下话交期,几载风尘怅别离。luó fú shān xià huà jiāo qī,jǐ zài fēng chén chàng bié lí。
枳棘岂淹鸾凤翼,松筠曾拟柳蒲姿。zhǐ jí qǐ yān luán fèng yì,sōng yún céng nǐ liǔ pú zī。
囊因简讼新题满,邑傍名山傲骨宜。náng yīn jiǎn sòng xīn tí mǎn,yì bàng míng shān ào gǔ yí。
为忆榔梅庵畔路,桃花新种几多枝。wèi yì láng méi ān pàn lù,táo huā xīn zhǒng jǐ duō zhī。

讯胡孟韬博士

张萱

风尘回首总堪疑,始信长安尽奕棋。fēng chén huí shǒu zǒng kān yí,shǐ xìn zhǎng ān jǐn yì qí。
出世方知能用世,忧时终自不谐时。chū shì fāng zhī néng yòng shì,yōu shí zhōng zì bù xié shí。
一官数抗阳城疏,九辨犹怀楚泽悲。yī guān shù kàng yáng chéng shū,jiǔ biàn yóu huái chǔ zé bēi。
从此清名须避却,闻君原亦畏人知。cóng cǐ qīng míng xū bì què,wén jūn yuán yì wèi rén zhī。

寄海阳广文顾靖甫

张萱

春明壁水兆三鳣,江左名流顾彦先。chūn míng bì shuǐ zhào sān zhān,jiāng zuǒ míng liú gù yàn xiān。
绛帐云间悬白岳,彩毫花底赋青毡。jiàng zhàng yún jiān xuán bái yuè,cǎi háo huā dǐ fù qīng zhān。
曾闻郑老骑嬴马,更向苏郎乞俸钱。céng wén zhèng lǎo qí yíng mǎ,gèng xiàng sū láng qǐ fèng qián。
我亦长安居不易,甑尘空负腹便便。wǒ yì zhǎng ān jū bù yì,zèng chén kōng fù fù biàn biàn。

赠胡元瑞孝廉

张萱

一时文雅擅风骚,不向山中索价高。yī shí wén yǎ shàn fēng sāo,bù xiàng shān zhōng suǒ jià gāo。
兴剧开尊因按曲,客来棋罢更挥毫。xīng jù kāi zūn yīn àn qū,kè lái qí bà gèng huī háo。
几年华发悲清□,一片雄心问宝刀。jǐ nián huá fā bēi qīng,yī piàn xióng xīn wèn bǎo dāo。
迟日五云应送色,凭君先唱郁轮袍。chí rì wǔ yún yīng sòng sè,píng jūn xiān chàng yù lún páo。

己亥人日西省寓直小酌得闲字

张萱

橐笔初随供奉班,宫云不动佩珊珊。tuó bǐ chū suí gōng fèng bān,gōng yún bù dòng pèi shān shān。
岁星客共金门隐,人日欢遨玉署闲。suì xīng kè gòng jīn mén yǐn,rén rì huān áo yù shǔ xián。
苑里听莺频送酒,花前拄笏足看山。yuàn lǐ tīng yīng pín sòng jiǔ,huā qián zhǔ hù zú kàn shān。
深宫自是传呼少,日日垂鞭得句还。shēn gōng zì shì chuán hū shǎo,rì rì chuí biān dé jù hái。

为毛进士具茨题其大父中丞公墓

张萱

生刍曾荐白杨秋,玉节金鱼共一丘。shēng chú céng jiàn bái yáng qiū,yù jié jīn yú gòng yī qiū。
石绣屏前频立马,莲花峰畔说眠牛。shí xiù píng qián pín lì mǎ,lián huā fēng pàn shuō mián niú。
西风忽送松楸雨,落日时闻鼓角愁。xī fēng hū sòng sōng qiū yǔ,luò rì shí wén gǔ jiǎo chóu。
自是中丞明德远,万家不数汉元侯。zì shì zhōng chéng míng dé yuǎn,wàn jiā bù shù hàn yuán hóu。

夏日同方翁恬布衣赵文载太学过访无际讲师不遇因与首座论诗一食而返遂赋二律寄赠以当留衣

张萱

共寻双树叩三乘,竹院空留塔影层。gòng xún shuāng shù kòu sān chéng,zhú yuàn kōng liú tǎ yǐng céng。
结厦亦飞云外锡,登山时度水边藤。jié shà yì fēi yún wài xī,dēng shān shí dù shuǐ biān téng。
应疑朱户非蓬户,始信诗僧即圣僧。yīng yí zhū hù fēi péng hù,shǐ xìn shī sēng jí shèng sēng。
若遇北宗相问讯,阿獠今复有南能。ruò yù běi zōng xiāng wèn xùn,ā liáo jīn fù yǒu nán néng。

夏日同方翁恬布衣赵文载太学过访无际讲师不遇因与首座论诗一食而返遂赋二律寄赠以当留衣

张萱

风尘谁掩竹参差,褦襶红尘客到迟。fēng chén shuí yǎn zhú cān chà,nài dài hóng chén kè dào chí。
杖底看云吟过日,溪头伴鹤去经时。zhàng dǐ kàn yún yín guò rì,xī tóu bàn hè qù jīng shí。
辰参已放留檀篆,午食空甘荐野葵。chén cān yǐ fàng liú tán zhuàn,wǔ shí kōng gān jiàn yě kuí。
更喜法门多胜事,禅馀小朗亦称诗。gèng xǐ fǎ mén duō shèng shì,chán yú xiǎo lǎng yì chēng shī。