古诗词

西园公清福图歌

张萱

此中有人人不识,半生清福世难匹。cǐ zhōng yǒu rén rén bù shí,bàn shēng qīng fú shì nán pǐ。
出门不问阴与晴,两鬓蓬松常戴笠。chū mén bù wèn yīn yǔ qíng,liǎng bìn péng sōng cháng dài lì。
路行不问平与陂,两脚踉踾惟着屐。lù xíng bù wèn píng yǔ bēi,liǎng jiǎo liáng fú wéi zhe jī。
彳亍岂畏行泥中,褰衣却似防荆棘。chì chù qǐ wèi xíng ní zhōng,qiān yī què shì fáng jīng jí。
茫茫天地大如许,尔状胡为偏局蹐。máng máng tiān dì dà rú xǔ,ěr zhuàng hú wèi piān jú jí。
共说前身是岁星,目光烱烱能射人。gòng shuō qián shēn shì suì xīng,mù guāng jiǒng jiǒng néng shè rén。
便便腹中何所有,有物不合时人情。biàn biàn fù zhōng hé suǒ yǒu,yǒu wù bù hé shí rén qíng。
相逢开口但长笑,如狂如醉如顽冥。xiāng féng kāi kǒu dàn zhǎng xiào,rú kuáng rú zuì rú wán míng。
年过半百未为老,自叹避人胡不蚤。nián guò bàn bǎi wèi wèi lǎo,zì tàn bì rén hú bù zǎo。
彷徨四顾将何之,土木形骸殊潦倒。páng huáng sì gù jiāng hé zhī,tǔ mù xíng hái shū lǎo dào。
岂从湘水问三闾,岂向商山寻四皓。qǐ cóng xiāng shuǐ wèn sān lǘ,qǐ xiàng shāng shān xún sì hào。
接舆荷蒉岂尔徒,易羖饭牛何足道。jiē yú hé kuì qǐ ěr tú,yì gǔ fàn niú hé zú dào。
有母有子且有孙,饘粥有田居有村。yǒu mǔ yǒu zi qiě yǒu sūn,zhān zhōu yǒu tián jū yǒu cūn。
独无朋友及兄弟,一形一影相盘桓。dú wú péng yǒu jí xiōng dì,yī xíng yī yǐng xiāng pán huán。
无名无字并无姓,不衣不履亦不冠。wú míng wú zì bìng wú xìng,bù yī bù lǚ yì bù guān。
非儒非老复非佛,寤寐周孔怀玙璠。fēi rú fēi lǎo fù fēi fú,wù mèi zhōu kǒng huái yú fán。
有时焚香读内景,有时合掌皈空门。yǒu shí fén xiāng dú nèi jǐng,yǒu shí hé zhǎng guī kōng mén。
好水好山时汗漫,渔人□泽耕让畔。hǎo shuǐ hǎo shān shí hàn màn,yú rén zé gēng ràng pàn。
入群鸟兽皆不惊,爱憎何事犹相半。rù qún niǎo shòu jiē bù jīng,ài zēng hé shì yóu xiāng bàn。
人之君子人小人,呼马呼牛那可问。rén zhī jūn zi rén xiǎo rén,hū mǎ hū niú nà kě wèn。
此图一出满堂哄,亦知状貌非凡庸。cǐ tú yī chū mǎn táng hǒng,yì zhī zhuàng mào fēi fán yōng。
庙廊城市无此辈,烟霞丘壑时能容。miào láng chéng shì wú cǐ bèi,yān xiá qiū hè shí néng róng。
按图试去问老圃,老圃不识问老农。àn tú shì qù wèn lǎo pǔ,lǎo pǔ bù shí wèn lǎo nóng。
溪边老渔拍掌问,戴笠着屐来何从。xī biān lǎo yú pāi zhǎng wèn,dài lì zhe jī lái hé cóng。
春梦婆子却惊答,可是学士苏坡翁。chūn mèng pó zi què jīng dá,kě shì xué shì sū pō wēng。
世人争欲问其状,暗中模索难为工。shì rén zhēng yù wèn qí zhuàng,àn zhōng mó suǒ nán wèi gōng。
清福古今只有两,是耶非耶将无同。qīng fú gǔ jīn zhǐ yǒu liǎng,shì yé fēi yé jiāng wú tóng。
吁嗟乎,是耶非耶将无同,东坡老子西园公。xū jiē hū,shì yé fēi yé jiāng wú tóng,dōng pō lǎo zi xī yuán gōng。

张萱

明松江府上海人,字德晖,号颐拙。弘治十五年进士。官至湖广布政司参议,主粮储。立法禁处侵尅等积弊,忤巡抚意,遂引疾致仕。 张萱的作品>>

猜您喜欢

自葛阳驰广济驿轺中即事

张萱

新成茅屋憩轮蹄,种得山桑叶未齐。xīn chéng máo wū qì lún tí,zhǒng dé shān sāng yè wèi qí。
搔背负暄樊圃侧,白头老子牧黄鸡。sāo bèi fù xuān fán pǔ cè,bái tóu lǎo zi mù huáng jī。

自葛阳驰广济驿轺中即事

张萱

生计年来喜渐多,旋栽乌桕旋婆娑。shēng jì nián lái xǐ jiàn duō,xuán zāi wū jiù xuán pó suō。
担头新蜡浑如雪,卖与朱门照绮罗。dān tóu xīn là hún rú xuě,mài yǔ zhū mén zhào qǐ luó。

自葛阳驰广济驿轺中即事

张萱

落日危桥客过稀,梳翎水鸟立渔矶。luò rì wēi qiáo kè guò xī,shū líng shuǐ niǎo lì yú jī。
何来笳鼓諠腾甚,惊起双双背客飞。hé lái jiā gǔ xuān téng shén,jīng qǐ shuāng shuāng bèi kè fēi。

自广济至濲水舟中即事

张萱

广济驿前春水生,鸣笳击鼓声喤喤。guǎng jì yì qián chūn shuǐ shēng,míng jiā jī gǔ shēng huáng huáng。
南风日勍布帆饱,水急滩多莫浪行。nán fēng rì qíng bù fān bǎo,shuǐ jí tān duō mò làng xíng。

自广济至濲水舟中即事

张萱

驱车长苦雨淋铃,独漉歌残不忍听。qū chē zhǎng kǔ yǔ lín líng,dú lù gē cán bù rěn tīng。
却喜开帆风日好,一川晴色柳青青。què xǐ kāi fān fēng rì hǎo,yī chuān qíng sè liǔ qīng qīng。

自广济至濲水舟中即事

张萱

斜阳渡口石塘街,估客安流放木箄。xié yáng dù kǒu shí táng jiē,gū kè ān liú fàng mù bǐ。
买得春醪醉明月,斧声不断夜箍柴。mǎi dé chūn láo zuì míng yuè,fǔ shēng bù duàn yè gū chái。

自广济至濲水舟中即事

张萱

衢州城子枕江干,粉堞参差照水寒。qú zhōu chéng zi zhěn jiāng gàn,fěn dié cān chà zhào shuǐ hán。
绿鬓彤幨乘五马,逢人尽说是清官。lǜ bìn tóng chān chéng wǔ mǎ,féng rén jǐn shuō shì qīng guān。

自广济至濲水舟中即事

张萱

高低影水竹遮楼,楼外垂杨系客舟。gāo dī yǐng shuǐ zhú zhē lóu,lóu wài chuí yáng xì kè zhōu。
两岸长青千树橘,家家应作富民侯。liǎng àn zhǎng qīng qiān shù jú,jiā jiā yīng zuò fù mín hóu。

自广济至濲水舟中即事

张萱

西安东去是龙游,春涨江平却肯流。xī ān dōng qù shì lóng yóu,chūn zhǎng jiāng píng què kěn liú。
春月一船浑似昼,竹枝高唱橹声柔。chūn yuè yī chuán hún shì zhòu,zhú zhī gāo chàng lǔ shēng róu。

自广济至濲水舟中即事

张萱

帆前春水泻琉璃,桂若香浮日暖时。fān qián chūn shuǐ xiè liú lí,guì ruò xiāng fú rì nuǎn shí。
为语鱼儿莫吹浪,前滩今已放鸬鹚。wèi yǔ yú ér mò chuī làng,qián tān jīn yǐ fàng lú cí。

自广济至濲水舟中即事

张萱

横山山下水汤汤,驻楫乘春问国香。héng shān shān xià shuǐ tāng tāng,zhù jí chéng chūn wèn guó xiāng。
春服将成须杂佩,年来幽谷几枝芳。chūn fú jiāng chéng xū zá pèi,nián lái yōu gǔ jǐ zhī fāng。

自广济至濲水舟中即事

张萱

捩柁从流风正便,船头叉手坐长年。liè duò cóng liú fēng zhèng biàn,chuán tóu chā shǒu zuò zhǎng nián。
推窗尽放青山入,无数芙蓉镜裹悬。tuī chuāng jǐn fàng qīng shān rù,wú shù fú róng jìng guǒ xuán。

自广济至濲水舟中即事

张萱

峭帆斜日挂危樯,叠鼓呼风亦太忙。qiào fān xié rì guà wēi qiáng,dié gǔ hū fēng yì tài máng。
却听舟人话潮信,欲乘新月泛钱唐。què tīng zhōu rén huà cháo xìn,yù chéng xīn yuè fàn qián táng。

重过桐江钓台留题

张萱

片帆又过富春山,新水平添旧日滩。piàn fān yòu guò fù chūn shān,xīn shuǐ píng tiān jiù rì tān。
再上双台舒一啸,不妨啼鸟报春残。zài shàng shuāng tái shū yī xiào,bù fáng tí niǎo bào chūn cán。

重过桐江钓台留题

张萱

莫将急鼓叠回风,且向中流看织荭。mò jiāng jí gǔ dié huí fēng,qiě xiàng zhōng liú kàn zhī hóng。
石上相逢休问姓,当年我亦一渔翁。shí shàng xiāng féng xiū wèn xìng,dāng nián wǒ yì yī yú wēng。