古诗词

庚午守岁戏笔

张萱

西园公,无名氏,老向人间亦徒尔。xī yuán gōng,wú míng shì,lǎo xiàng rén jiān yì tú ěr。
六身二首是耶非,人说明朝七十四。liù shēn èr shǒu shì yé fēi,rén shuō míng cháo qī shí sì。
七十四,可若何,一不为少百不多。qī shí sì,kě ruò hé,yī bù wèi shǎo bǎi bù duō。
踽踽凉凉心悄悄,行吟泽畔空婆娑。jǔ jǔ liáng liáng xīn qiāo qiāo,xíng yín zé pàn kōng pó suō。
觌面相逢人不识,缩踵却行犹畏迹。dí miàn xiāng féng rén bù shí,suō zhǒng què xíng yóu wèi jì。
莫怪穷猿好择林,自是放豚难入笠。mò guài qióng yuán hǎo zé lín,zì shì fàng tún nán rù lì。
非仙非佛亦非儒,半农半圃半樵渔。fēi xiān fēi fú yì fēi rú,bàn nóng bàn pǔ bàn qiáo yú。
有时冠履自桎梏,儿童笑唾鬼揶揄。yǒu shí guān lǚ zì zhì gù,ér tóng xiào tuò guǐ yé yú。
自惜当年好身手,转瞬如何成老丑。zì xī dāng nián hǎo shēn shǒu,zhuǎn shùn rú hé chéng lǎo chǒu。
头童齿落面冻梨,两足蹒跚柳生肘。tóu tóng chǐ luò miàn dòng lí,liǎng zú pán shān liǔ shēng zhǒu。
目昏耳聩非故吾,掉头不受人招呼。mù hūn ěr kuì fēi gù wú,diào tóu bù shòu rén zhāo hū。
昔为长物今弃物,止有一口常胡卢。xī wèi zhǎng wù jīn qì wù,zhǐ yǒu yī kǒu cháng hú lú。
终日胡卢有何意,傀儡登场满街市。zhōng rì hú lú yǒu hé yì,guī lěi dēng chǎng mǎn jiē shì。
一双白眼瞪不开,两豆何妨坚塞耳。yī shuāng bái yǎn dèng bù kāi,liǎng dòu hé fáng jiān sāi ěr。
尚留一腕能匠心,赋成不换长门金。shàng liú yī wàn néng jiàng xīn,fù chéng bù huàn zhǎng mén jīn。
据梧时读太昊易,拥膝惟赓梁甫吟。jù wú shí dú tài hào yì,yōng xī wéi gēng liáng fǔ yín。
今夕何夕云除夕,儿女灯前皆绕膝。jīn xī hé xī yún chú xī,ér nǚ dēng qián jiē rào xī。
柏酒椒盘争献翁,愿翁百岁皆康吉。bǎi jiǔ jiāo pán zhēng xiàn wēng,yuàn wēng bǎi suì jiē kāng jí。
翁言尔且打灰堆,如意今从彭蠡来。wēng yán ěr qiě dǎ huī duī,rú yì jīn cóng péng lí lái。
餔糟请共醉司命,沿街更莫卖痴呆。bù zāo qǐng gòng zuì sī mìng,yán jiē gèng mò mài chī dāi。
痴呆还与阿翁买,买得痴呆长自在。chī dāi hái yǔ ā wēng mǎi,mǎi dé chī dāi zhǎng zì zài。
痴呆若早还阿翁,何致胸中常磊磈。chī dāi ruò zǎo hái ā wēng,hé zhì xiōng zhōng cháng lěi wěi。
问翁何事耳失聪,鹖冠免洗将无同。wèn wēng hé shì ěr shī cōng,hé guān miǎn xǐ jiāng wú tóng。
烱烱欲收岩下电,得无负此青方瞳。jiǒng jiǒng yù shōu yán xià diàn,dé wú fù cǐ qīng fāng tóng。
知翁视听故无患,聪明自误常嗟叹。zhī wēng shì tīng gù wú huàn,cōng míng zì wù cháng jiē tàn。
雷霆过耳若罔闻,不放乾坤入吾眼。léi tíng guò ěr ruò wǎng wén,bù fàng qián kūn rù wú yǎn。
阿翁好语儿与孙,今宵婪尾须盘桓。ā wēng hǎo yǔ ér yǔ sūn,jīn xiāo lán wěi xū pán huán。
李畋深宵喧嚗竹,山魈白昼如云屯。lǐ tián shēn xiāo xuān bó zhú,shān xiāo bái zhòu rú yún tún。
虎皮金目竟何益,自昔高明鬼瞰室。hǔ pí jīn mù jìng hé yì,zì xī gāo míng guǐ kàn shì。
且将竿燎照污邪,共祝明年瓶满粒。qiě jiāng gān liáo zhào wū xié,gòng zhù míng nián píng mǎn lì。
儿孙酒罢休嗷嗷,副在名山付汝曹。ér sūn jiǔ bà xiū áo áo,fù zài míng shān fù rǔ cáo。
有口须吞豫让炭,疗饥不乞於陵螬。yǒu kǒu xū tūn yù ràng tàn,liáo jī bù qǐ yú líng cáo。
园公名氏亦难记,交绝途穷踪迹秘。yuán gōng míng shì yì nán jì,jiāo jué tú qióng zōng jì mì。
但闻常入鸟兽群不惊,可是崇祯四年混沌氏。dàn wén cháng rù niǎo shòu qún bù jīng,kě shì chóng zhēn sì nián hùn dùn shì。

张萱

明松江府上海人,字德晖,号颐拙。弘治十五年进士。官至湖广布政司参议,主粮储。立法禁处侵尅等积弊,忤巡抚意,遂引疾致仕。 张萱的作品>>

猜您喜欢

十禽言

张萱

提胡芦,提胡芦。tí hú lú,tí hú lú。
东家有钱不沽酒,西家有酒无钱沽。dōng jiā yǒu qián bù gū jiǔ,xī jiā yǒu jiǔ wú qián gū。
但愿长得醉,莫问钱有无。dàn yuàn zhǎng dé zuì,mò wèn qián yǒu wú。
人命如朝霜,黄泉无酒垆。rén mìng rú cháo shuāng,huáng quán wú jiǔ lú。
破除万事无过酒,此物只应长在手。pò chú wàn shì wú guò jiǔ,cǐ wù zhǐ yīng zhǎng zài shǒu。

十禽言

张萱

蕲州鬼,蕲州鬼,不畏尔力畏尔嘴。qí zhōu guǐ,qí zhōu guǐ,bù wèi ěr lì wèi ěr zuǐ。
枭獍蛇蝎虎与狼,涂豕厕鼠粪蜣螂。xiāo jìng shé xiē hǔ yǔ láng,tú shǐ cè shǔ fèn qiāng láng。
投之有北北不受,安得五丁拔其舌,抽其肠。tóu zhī yǒu běi běi bù shòu,ān dé wǔ dīng bá qí shé,chōu qí cháng。
乌不啜尔血,犬不食尔肉。wū bù chuài ěr xuè,quǎn bù shí ěr ròu。
上帝欲为人作福,蕲州鬼入阿鼻狱。shàng dì yù wèi rén zuò fú,qí zhōu guǐ rù ā bí yù。

正月二十日里中皆以桃枝插门贵贱童稚亦皆以桃叶为佩曰禁鬼也西园公鼓掌人与鬼何辩鬼不害人禁之何为夫害人者人而鬼耳庸可禁耶时街头有青衣桃叶者歌莫禁鬼鬼闻而大笑之亦歌先禁人以答之西园公闻而并录焉莫禁鬼四章

张萱

莫禁鬼,鬼去鬼还来,人间半是鬼投胎。mò jìn guǐ,guǐ qù guǐ hái lái,rén jiān bàn shì guǐ tóu tāi。
休怪鬼奴来作炒,汝家先自鬼门开。xiū guài guǐ nú lái zuò chǎo,rǔ jiā xiān zì guǐ mén kāi。

先禁人四章

张萱

先禁人,鬼知人不知,非狂非病非愚痴。xiān jìn rén,guǐ zhī rén bù zhī,fēi kuáng fēi bìng fēi yú chī。
黑夜我来方是鬼,尔为白日鬼跷蹊。hēi yè wǒ lái fāng shì guǐ,ěr wèi bái rì guǐ qiāo qī。

抵家

张萱

不尽凄凄芳草,无端片片冥鸿。bù jǐn qī qī fāng cǎo,wú duān piàn piàn míng hóng。
黄花渐新团露,白柳依旧吹风。huáng huā jiàn xīn tuán lù,bái liǔ yī jiù chuī fēng。
且归来乎长铗,我心写兮梧桐。qiě guī lái hū zhǎng jiá,wǒ xīn xiě xī wú tóng。
入门莫嗟垂橐,问寝正喜高舂。rù mén mò jiē chuí tuó,wèn qǐn zhèng xǐ gāo chōng。

五月三日偕李自得韩寅仲罗谦之泛舟

张萱

乍雨乍晴天气,半舟半屋人家。zhà yǔ zhà qíng tiān qì,bàn zhōu bàn wū rén jiā。
泛泛一群鸥鸟,飘飘几点杨花。fàn fàn yī qún ōu niǎo,piāo piāo jǐ diǎn yáng huā。
交甫江边解佩,曼卿梦里餐霞。jiāo fǔ jiāng biān jiě pèi,màn qīng mèng lǐ cān xiá。
问水但须卷白,浮湘何必怀沙。wèn shuǐ dàn xū juǎn bái,fú xiāng hé bì huái shā。

长寿庵写经示众十五举

张萱

文殊一举白捶,世尊便下法座。wén shū yī jǔ bái chuí,shì zūn biàn xià fǎ zuò。
盏子脱手落地,楪子八片先破。zhǎn zi tuō shǒu luò dì,yè zi bā piàn xiān pò。

长寿庵写经示众十五举

张萱

谁造报恩大院,共赞风流驸马。shuí zào bào ēn dà yuàn,gòng zàn fēng liú fù mǎ。
走入斗斛行中,不识庐陵米价。zǒu rù dòu hú xíng zhōng,bù shí lú líng mǐ jià。

长寿庵写经示众十五举

张萱

出水与未出水,莲叶即是荷花。chū shuǐ yǔ wèi chū shuǐ,lián yè jí shì hé huā。
正去偏来都着,这边那畔元差。zhèng qù piān lái dōu zhe,zhè biān nà pàn yuán chà。

长寿庵写经示众十五举

张萱

撞来人是属虎,本命我是属猴。zhuàng lái rén shì shǔ hǔ,běn mìng wǒ shì shǔ hóu。
为它轰开十字,骑牛转不识牛。wèi tā hōng kāi shí zì,qí niú zhuǎn bù shí niú。

长寿庵写经示众十五举

张萱

草鞋戴在头上,可怜斩却猫儿。cǎo xié dài zài tóu shàng,kě lián zhǎn què māo ér。
谩说青霄有路,木人长皱双眉。mán shuō qīng xiāo yǒu lù,mù rén zhǎng zhòu shuāng méi。

长寿庵写经示众十五举

张萱

勘破台山婆子,打牛不用磨砖。kān pò tái shān pó zi,dǎ niú bù yòng mó zhuān。
莫学隔墙过杖,但须顺水推船。mò xué gé qiáng guò zhàng,dàn xū shùn shuǐ tuī chuán。

长寿庵写经示众十五举

张萱

五通老便成精,龟毛何必三尺。wǔ tōng lǎo biàn chéng jīng,guī máo hé bì sān chǐ。
一锤打破虚空,针线无缝难识。yī chuí dǎ pò xū kōng,zhēn xiàn wú fèng nán shí。

长寿庵写经示众十五举

张萱

止须拨草瞻风,枉费撩蜂剔蜡。zhǐ xū bō cǎo zhān fēng,wǎng fèi liāo fēng tī là。
白昼失却金针,夜来枕上一札。bái zhòu shī què jīn zhēn,yè lái zhěn shàng yī zhá。

长寿庵写经示众十五举

张萱

土地覆却饭篮,才识和尚一面。tǔ dì fù què fàn lán,cái shí hé shàng yī miàn。
若许七日来寻,鬼窟捉鬼难骗。ruò xǔ qī rì lái xún,guǐ kū zhuō guǐ nán piàn。