古诗词

又吊朝云墓用陆岱瞻明府韵

张萱

君不闻死同穴兮室异谷,温柔乡即迷香窟。jūn bù wén sǐ tóng xué xī shì yì gǔ,wēn róu xiāng jí mí xiāng kū。
浮花浪蕊何烨烨,安得馀香长不灭。fú huā làng ruǐ hé yè yè,ān dé yú xiāng zhǎng bù miè。
前身曾遇楚襄王,阳台一别无消息。qián shēn céng yù chǔ xiāng wáng,yáng tái yī bié wú xiāo xī。
嗟尔芳魂虽侍妾,得侍东坡情自别。jiē ěr fāng hún suī shì qiè,dé shì dōng pō qíng zì bié。
生□西湖兮方待年,来惠西湖兮遽永诀。shēng xī hú xī fāng dài nián,lái huì xī hú xī jù yǒng jué。
栖禅寺即六和塔,何必首丘寻故宅。qī chán sì jí liù hé tǎ,hé bì shǒu qiū xún gù zhái。
始信红颜真薄命,信根净业皆前定。shǐ xìn hóng yán zhēn báo mìng,xìn gēn jìng yè jiē qián dìng。
欢乐由他总是空,六如不用重相订。huān lè yóu tā zǒng shì kōng,liù rú bù yòng zhòng xiāng dìng。
登幕沾泥同一律,东坡情痴非在色。dēng mù zhān ní tóng yī lǜ,dōng pō qíng chī fēi zài sè。
三三桥畔日飞花,为衬芳魂戏彩霞。sān sān qiáo pàn rì fēi huā,wèi chèn fāng hún xì cǎi xiá。
莺啼燕语春常在,休将日影问寒鸦。yīng tí yàn yǔ chūn cháng zài,xiū jiāng rì yǐng wèn hán yā。
西湖新主谪仙人,种得桃花万树新。xī hú xīn zhǔ zhé xiān rén,zhǒng dé táo huā wàn shù xīn。
鸣琴多暇喜凭吊,彩毫独与坡公赓。míng qín duō xiá xǐ píng diào,cǎi háo dú yǔ pō gōng gēng。
寻芳觅句日霏玉,一见西园眼又青。xún fāng mì jù rì fēi yù,yī jiàn xī yuán yǎn yòu qīng。
胡为乎,一见西园眼又青。hú wèi hū,yī jiàn xī yuán yǎn yòu qīng。

张萱

明松江府上海人,字德晖,号颐拙。弘治十五年进士。官至湖广布政司参议,主粮储。立法禁处侵尅等积弊,忤巡抚意,遂引疾致仕。 张萱的作品>>

猜您喜欢

哭朱季美

张萱

彻骨风流刺骨贫,浪游生计倦游身。chè gǔ fēng liú cì gǔ pín,làng yóu shēng jì juàn yóu shēn。
与君同岁不同老,俱是人间失路人。yǔ jūn tóng suì bù tóng lǎo,jù shì rén jiān shī lù rén。

哭朱季美

张萱

交情莫向五羊论,聚散惟知冷与暄。jiāo qíng mò xiàng wǔ yáng lùn,jù sàn wéi zhī lěng yǔ xuān。
紫雾旧庐双白板,想应题作翟公门。zǐ wù jiù lú shuāng bái bǎn,xiǎng yīng tí zuò dí gōng mén。

为欧嘉可题溪山积雪图

张萱

玄冥使者太痴顽,戏触天孙碎佩环。xuán míng shǐ zhě tài chī wán,xì chù tiān sūn suì pèi huán。
散入墨池作滕六,霏霏幻出玉溪山。sàn rù mò chí zuò téng liù,fēi fēi huàn chū yù xī shān。

为欧嘉可题溪山积雪图

张萱

万斛琼瑶扑地飞,剡溪孤棹未应归。wàn hú qióng yáo pū dì fēi,shàn xī gū zhào wèi yīng guī。
不知招隐缘何事,我爱袁安独掩扉。bù zhī zhāo yǐn yuán hé shì,wǒ ài yuán ān dú yǎn fēi。

过小桃源用前韵戏赠主人

张萱

桃花深处迥无邻,曾许渔郎再问津。táo huā shēn chù jiǒng wú lín,céng xǔ yú láng zài wèn jīn。
溪雨亦知园主意,却从花底拒游人。xī yǔ yì zhī yuán zhǔ yì,què cóng huā dǐ jù yóu rén。

过小桃源用前韵戏赠主人

张萱

阴阴夏木傍禅栖,何处提壶向客啼。yīn yīn xià mù bàng chán qī,hé chù tí hú xiàng kè tí。
门榜传言休见面,茂华不用扫花蹊。mén bǎng chuán yán xiū jiàn miàn,mào huá bù yòng sǎo huā qī。

己未人日有感

张萱

宿雨初收日正晞,迎暄花气满春衣。sù yǔ chū shōu rì zhèng xī,yíng xuān huā qì mǎn chūn yī。
饶它巧作薰天饼,不及园公菜甲肥。ráo tā qiǎo zuò xūn tiān bǐng,bù jí yuán gōng cài jiǎ féi。

己未人日有感

张萱

蓂砌晴开七叶春,宜人春色一番新。míng qì qíng kāi qī yè chūn,yí rén chūn sè yī fān xīn。
若教剪彩为人胜,莫像新人像旧人。ruò jiào jiǎn cǎi wèi rén shèng,mò xiàng xīn rén xiàng jiù rén。

题枯木竹石图

张萱

饱餐霜雪古冥灵,短筱萧疏凤刷翎。bǎo cān shuāng xuě gǔ míng líng,duǎn xiǎo xiāo shū fèng shuā líng。
共抱皴云一拳玉,闲来长对草玄亭。gòng bào cūn yún yī quán yù,xián lái zhǎng duì cǎo xuán tíng。

题翻马图

张萱

洼水惊看龙种跃,却惜人间无伯乐。wā shuǐ jīng kàn lóng zhǒng yuè,què xī rén jiān wú bó lè。
长嘶骧首啼掀天,奚官且莫轻笼络。zhǎng sī xiāng shǒu tí xiān tiān,xī guān qiě mò qīng lóng luò。

月影三章

张萱

歌慵舞懒更妆残,抱得琵琶莫浪弹。gē yōng wǔ lǎn gèng zhuāng cán,bào dé pí pá mò làng dàn。
却笑才人嫁厮卒,不如图里影常单。què xiào cái rén jià sī zú,bù rú tú lǐ yǐng cháng dān。

月影三章

张萱

幽期空热博山炉,谁道人间有丈夫。yōu qī kōng rè bó shān lú,shuí dào rén jiān yǒu zhàng fū。
自惜个中些子事,问郎能入画图无。zì xī gè zhōng xiē zi shì,wèn láng néng rù huà tú wú。

月影三章

张萱

图成疑是卓文君,一段琴心几处闻。tú chéng yí shì zhuó wén jūn,yī duàn qín xīn jǐ chù wén。
但使妾身长似月,不妨圆缺两平分。dàn shǐ qiè shēn zhǎng shì yuè,bù fáng yuán quē liǎng píng fēn。

写枯木竹石图用来韵答谢朱元价宗伯并识以诗

张萱

鹿豕木石皆可与,径绝云深不知处。lù shǐ mù shí jiē kě yǔ,jìng jué yún shēn bù zhī chù。
数拳老碧数枝秋,一枕千山谢尘侣。shù quán lǎo bì shù zhī qiū,yī zhěn qiān shān xiè chén lǚ。

写枯木竹石图用来韵答谢朱元价宗伯并识以诗

张萱

美人遥在五云端,梁月长悬梦里观。měi rén yáo zài wǔ yún duān,liáng yuè zhǎng xuán mèng lǐ guān。
遥持一幅萧疏意,共向天涯结岁寒。yáo chí yī fú xiāo shū yì,gòng xiàng tiān yá jié suì hán。