古诗词

甘霖歌为郡大父荆侯祷雨有应而作也时余方课耕于朱明洞口歌云汉者数矣一旦雨公田以及我私伊谁之赐乃鼓腹而歌甘霖以窃效大田之咏因假笔砚于冲虚观主书其左壁请俟磨崖庶观风者得详览焉

张萱

罗浮之阴丰湖滨,黄童白叟何欣欣。luó fú zhī yīn fēng hú bīn,huáng tóng bái sǒu hé xīn xīn。
举手加额且倾耳,听我老圃歌甘霖。jǔ shǒu jiā é qiě qīng ěr,tīng wǒ lǎo pǔ gē gān lín。
天启二年秋七月,满地渴鸟啼不绝。tiān qǐ èr nián qiū qī yuè,mǎn dì kě niǎo tí bù jué。
蚤稻登场仅疗饥,晚稻栽秧才半畷。zǎo dào dēng chǎng jǐn liáo jī,wǎn dào zāi yāng cái bàn zhuì。
吁嗟今民亦何辜,五月不雨六月租。xū jiē jīn mín yì hé gū,wǔ yuè bù yǔ liù yuè zū。
蕴隆虫虫既太甚,上原下隰皆焦枯。yùn lóng chóng chóng jì tài shén,shàng yuán xià xí jiē jiāo kū。
月已弯弓仍两额,雷车不踏猪龙宅。yuè yǐ wān gōng réng liǎng é,léi chē bù tà zhū lóng zhái。
可是天公雨禁严,马鬣瓶倾无一滴。kě shì tiān gōng yǔ jìn yán,mǎ liè píng qīng wú yī dī。
三部督邮才且贤,狱无东海上虞冤。sān bù dū yóu cái qiě xián,yù wú dōng hǎi shàng yú yuān。
土不点水阴或闭,水岂干土阳恒愆。tǔ bù diǎn shuǐ yīn huò bì,shuǐ qǐ gàn tǔ yáng héng qiān。
他岁暵荒犹自可,暵荒今岁痛杀我。tā suì hàn huāng yóu zì kě,hàn huāng jīn suì tòng shā wǒ。
宿逋督促充军需,叠税勾呼赴官课。sù bū dū cù chōng jūn xū,dié shuì gōu hū fù guān kè。
一年耕鲜两年藏,三年肉补一年疮。yī nián gēng xiān liǎng nián cáng,sān nián ròu bǔ yī nián chuāng。
今秋无年便无肉,千疮百孔难禁当。jīn qiū wú nián biàn wú ròu,qiān chuāng bǎi kǒng nán jìn dāng。
瞻邛昊天宁莫听,谁为何辜民请命。zhān qióng hào tiān níng mò tīng,shuí wèi hé gū mín qǐng mìng。
神君慈父有荆侯,日旰辍餐宵辍枕。shén jūn cí fù yǒu jīng hóu,rì gàn chuò cān xiāo chuò zhěn。
辍枕深宵独揽衣,侯曰民饥由己饥。chuò zhěn shēn xiāo dú lǎn yī,hóu yuē mín jī yóu jǐ jī。
山川群望已遍走,内庭露祷长歔欷。shān chuān qún wàng yǐ biàn zǒu,nèi tíng lù dǎo zhǎng xū xī。
灼肤烈日不可迩,自宫徂郊三十里。zhuó fū liè rì bù kě ěr,zì gōng cú jiāo sān shí lǐ。
却辇撤盖暴日中,面目如黧足应疻。què niǎn chè gài bào rì zhōng,miàn mù rú lí zú yīng zhǐ。
一步一祷汗一挥,挥汗成雨雨即随。yī bù yī dǎo hàn yī huī,huī hàn chéng yǔ yǔ jí suí。
东隅日出正杲杲,西郊云密已垂垂。dōng yú rì chū zhèng gǎo gǎo,xī jiāo yún mì yǐ chuí chuí。
顷刻垂云纷四布,社公社母争呵护。qǐng kè chuí yún fēn sì bù,shè gōng shè mǔ zhēng hē hù。
盘敦不用斩苍鹅,瓮水何须浮蝎虎。pán dūn bù yòng zhǎn cāng é,wèng shuǐ hé xū fú xiē hǔ。
抽针擢颖遍周原,东阡南陌笑声喧。chōu zhēn zhuó yǐng biàn zhōu yuán,dōng qiān nán mò xiào shēng xuān。
共道十旬无破块,争惊一雨便倾盆。gòng dào shí xún wú pò kuài,zhēng jīng yī yǔ biàn qīng pén。
不是珠,不是玉,此是膏脂千万斛。bù shì zhū,bù shì yù,cǐ shì gāo zhī qiān wàn hú。
私债完,官租足,十城枯骨皆生肉。sī zhài wán,guān zū zú,shí chéng kū gǔ jiē shēng ròu。
荆侯一德格重玄,天公降监民徼福。jīng hóu yī dé gé zhòng xuán,tiān gōng jiàng jiān mín jiǎo fú。
此福谁能旦夕徼,上格重玄有六条。cǐ fú shuí néng dàn xī jiǎo,shàng gé zhòng xuán yǒu liù tiáo。
拯溺救焚悬已解,布新除旧瑟常调。zhěng nì jiù fén xuán yǐ jiě,bù xīn chú jiù sè cháng diào。
我侯下车才半载,亲贤乐利垂千载。wǒ hóu xià chē cái bàn zài,qīn xián lè lì chuí qiān zài。
受廛幸是圣人氓,永赖天公仁且爱。shòu chán xìng shì shèng rén máng,yǒng lài tiān gōng rén qiě ài。
君不见扶风太守喜雨亭,未闻一祷通神明。jūn bù jiàn fú fēng tài shǒu xǐ yǔ tíng,wèi wén yī dǎo tōng shén míng。
一雨三日何足喜,神功自合归冥冥。yī yǔ sān rì hé zú xǐ,shén gōng zì hé guī míng míng。
今秋有年实侯赐,多鱼有梦歌盈止。jīn qiū yǒu nián shí hóu cì,duō yú yǒu mèng gē yíng zhǐ。
奉此神功何所归,归我荆侯千万祀。fèng cǐ shén gōng hé suǒ guī,guī wǒ jīng hóu qiān wàn sì。
白首青山植杖翁,甘霖歌罢乐融融。bái shǒu qīng shān zhí zhàng wēng,gān lín gē bà lè róng róng。
愿言百室皆盈堵,共去磨崖西百峰。yuàn yán bǎi shì jiē yíng dǔ,gòng qù mó yá xī bǎi fēng。

张萱

明松江府上海人,字德晖,号颐拙。弘治十五年进士。官至湖广布政司参议,主粮储。立法禁处侵尅等积弊,忤巡抚意,遂引疾致仕。 张萱的作品>>

猜您喜欢

农圃渔樵十咏

张萱

诛茅剪棘即吾卢,买得邻畦带月锄。zhū máo jiǎn jí jí wú lú,mǎi dé lín qí dài yuè chú。
不为庾郎饱鲑菜,年来欲试橐驼书。bù wèi yǔ láng bǎo guī cài,nián lái yù shì tuó tuó shū。

农圃渔樵十咏

张萱

扫地焚香读楚招,却惊风拂树头瓢。sǎo dì fén xiāng dú chǔ zhāo,què jīng fēng fú shù tóu piáo。
无端一笛沧浪里,又答行歌隔水樵。wú duān yī dí cāng làng lǐ,yòu dá xíng gē gé shuǐ qiáo。

农圃渔樵十咏

张萱

门堆桑叶网蛛丝,暂出呼童扫一时。mén duī sāng yè wǎng zhū sī,zàn chū hū tóng sǎo yī shí。
数步即还仍却扫,孤踪犹恐隔邻知。shù bù jí hái réng què sǎo,gū zōng yóu kǒng gé lín zhī。

农圃渔樵十咏

张萱

篱堤时筑亦时崩,野水曾侵竹几层。lí dī shí zhù yì shí bēng,yě shuǐ céng qīn zhú jǐ céng。
一任渔郎竹根宿,夜归犹得借渔灯。yī rèn yú láng zhú gēn sù,yè guī yóu dé jiè yú dēng。

农圃渔樵十咏

张萱

镇日湖边一老翁,开襟常饱芰荷风。zhèn rì hú biān yī lǎo wēng,kāi jīn cháng bǎo jì hé fēng。
闲持藜杖频敲竹,为逐鸬鹚落照中。xián chí lí zhàng pín qiāo zhú,wèi zhú lú cí luò zhào zhōng。

农圃渔樵十咏

张萱

田舍儿孙礼教稀,捕蝉探鷇闹柴扉。tián shě ér sūn lǐ jiào xī,bǔ chán tàn kòu nào chái fēi。
园丁忽报来禽熟,走向园公笑挽衣。yuán dīng hū bào lái qín shú,zǒu xiàng yuán gōng xiào wǎn yī。

农圃渔樵十咏

张萱

新畦傍水芋苗肥,玉糁才羹客扣扉。xīn qí bàng shuǐ yù miáo féi,yù sǎn cái gēng kè kòu fēi。
且喜盘餐有兼味,樵青溪畔打渔归。qiě xǐ pán cān yǒu jiān wèi,qiáo qīng xī pàn dǎ yú guī。

赠王知白山人

张萱

杖藜何事踏苍烟,为趁春风到水边。zhàng lí hé shì tà cāng yān,wèi chèn chūn fēng dào shuǐ biān。
若遇芳菲须放步,莫教虚度艳阳天。ruò yù fāng fēi xū fàng bù,mò jiào xū dù yàn yáng tiān。

赠王知白山人

张萱

有意啼春花底鸟,无心出树岭头云。yǒu yì tí chūn huā dǐ niǎo,wú xīn chū shù lǐng tóu yún。
挂瓢植杖空山里,独对心香不用焚。guà piáo zhí zhàng kōng shān lǐ,dú duì xīn xiāng bù yòng fén。

题自写古松障子

张萱

不为梁栋不为薪,雪态霜姿老更真。bù wèi liáng dòng bù wèi xīn,xuě tài shuāng zī lǎo gèng zhēn。
可是世情嫌磥砢,年来长谢斧斤人。kě shì shì qíng xián lěi kē,nián lái zhǎng xiè fǔ jīn rén。

题自写古松障子

张萱

皮乾顶秃复根龈,郁郁犹能护藓文。pí qián dǐng tū fù gēn kěn,yù yù yóu néng hù xiǎn wén。
更喜虬柯独支撑,欲排阊阖竞拿云。gèng xǐ qiú kē dú zhī chēng,yù pái chāng hé jìng ná yún。

题自写木石障子

张萱

凋零何事伴荒墟,不向春风借一嘘。diāo líng hé shì bàn huāng xū,bù xiàng chūn fēng jiè yī xū。
独有根盘老顽碧,数拳犹是补天馀。dú yǒu gēn pán lǎo wán bì,shù quán yóu shì bǔ tiān yú。

题自写木石障子

张萱

野旷天高白雁迟,清霜先到最高枝。yě kuàng tiān gāo bái yàn chí,qīng shuāng xiān dào zuì gāo zhī。
自饶一种萧疏意,任你芳菲那得知。zì ráo yī zhǒng xiāo shū yì,rèn nǐ fāng fēi nà dé zhī。

江上小堂戏题

张萱

江上小堂无十亩,堂前老树有三株。jiāng shàng xiǎo táng wú shí mǔ,táng qián lǎo shù yǒu sān zhū。
主人原住清凉界,又得浓阴屋半区。zhǔ rén yuán zhù qīng liáng jiè,yòu dé nóng yīn wū bàn qū。

江上小堂戏题

张萱

山色岂随时眼改,溪声留与老年听。shān sè qǐ suí shí yǎn gǎi,xī shēng liú yǔ lǎo nián tīng。
朅来更有娱人处,日日风云不暂停。qiè lái gèng yǒu yú rén chù,rì rì fēng yún bù zàn tíng。