古诗词

采莲咏

沈一贯

镜中美人明月光,琼肌玉腕相芬芳。jìng zhōng měi rén míng yuè guāng,qióng jī yù wàn xiāng fēn fāng。
凌波而往褰素裳,桃李不敢夸朝阳。líng bō ér wǎng qiān sù shang,táo lǐ bù gǎn kuā cháo yáng。
采莲归来还采菱,楫短潮逆娇不胜。cǎi lián guī lái hái cǎi líng,jí duǎn cháo nì jiāo bù shèng。
牵浮揽沉亦自矜,槎牙四角生寒冰,南山桂花飞上层。qiān fú lǎn chén yì zì jīn,chá yá sì jiǎo shēng hán bīng,nán shān guì huā fēi shàng céng。

沈一贯

明浙江鄞县人,字肩吾,号龙江。隆庆二年进士。在史馆不肯依附张居正,志节耿介,闻于中朝。万历二十二年,由南京礼部尚书入为东阁大学士,预机务。后首辅赵志皋卒,遂为首辅。于立太子、谏矿税使等,均洽舆情。后对楚宗(武昌宗室抢劫楚王府)、妖书、京察三事,所持态度颇违清议。又与同僚沈鲤不和,欲挤之使去。三十四年,竟与鲤同罢。凡辅政十三年,当国四年,累加至建极殿大学士。卒谥文恭。擅词章,有《敬亭草》、《吴越游稿》等。 沈一贯的作品>>

猜您喜欢

老鹞行

沈一贯

相州浮图灭素云,佛徒四散灵光分。xiāng zhōu fú tú miè sù yún,fú tú sì sàn líng guāng fēn。
有狐绥绥窟其顶,据危布巧张魔军。yǒu hú suí suí kū qí dǐng,jù wēi bù qiǎo zhāng mó jūn。
公然出入索祭赛,移精屋底惊钗裙。gōng rán chū rù suǒ jì sài,yí jīng wū dǐ jīng chāi qún。
几村月下卷眠席,驱桃鞭棘喧相闻。jǐ cūn yuè xià juǎn mián xí,qū táo biān jí xuān xiāng wén。
平原公子揽游骑,意气四来照天地。píng yuán gōng zi lǎn yóu qí,yì qì sì lái zhào tiān dì。
翩翩从者五陵豪,手指青松暂留憩。piān piān cóng zhě wǔ líng háo,shǒu zhǐ qīng sōng zàn liú qì。
闻兹肝肠裂秋色,虎豹纵横谁耐得。wén zī gān cháng liè qiū sè,hǔ bào zòng héng shuí nài dé。
回看鞲上老愁胡,好去清霜试风力。huí kàn gōu shàng lǎo chóu hú,hǎo qù qīng shuāng shì fēng lì。
愁胡整束尽从容,竦身三跃生刚风。chóu hú zhěng shù jǐn cóng róng,sǒng shēn sān yuè shēng gāng fēng。
老狐负嵎正眼空,老鹰深目复自雄。lǎo hú fù yú zhèng yǎn kōng,lǎo yīng shēn mù fù zì xióng。
不期侧翅偶失便,霜毛醉舞桃花红。bù qī cè chì ǒu shī biàn,shuāng máo zuì wǔ táo huā hóng。
道旁观者色如土,公子生蒙陇西耻。dào páng guān zhě sè rú tǔ,gōng zi shēng méng lǒng xī chǐ。
难忘一战雪曹柯,讵惜千金求郭隗。nán wàng yī zhàn xuě cáo kē,jù xī qiān jīn qiú guō kuí。
诘朝载取老鹞来,金眸铁胫非凡才。jí cháo zài qǔ lǎo yào lái,jīn móu tiě jìng fēi fán cái。
一踠四天声鹔鹔,愁云惨淡为之开。yī wǎn sì tiān shēng sù sù,chóu yún cǎn dàn wèi zhī kāi。
心知敌手不易摧,交绥便作旋风回。xīn zhī dí shǒu bù yì cuī,jiāo suí biàn zuò xuán fēng huí。
长鸣飘然向空去,狂魑笑破呼鹰台。zhǎng míng piāo rán xiàng kōng qù,kuáng chī xiào pò hū yīng tái。
不堪一辱还再辱,三断金鞭仰天哭。bù kān yī rǔ hái zài rǔ,sān duàn jīn biān yǎng tiān kū。
江花片片自飞来,江鸟不飞皆掩目。jiāng huā piàn piàn zì fēi lái,jiāng niǎo bù fēi jiē yǎn mù。
忽闻群鸦绕相轮,如泣如吊声狺狺。hū wén qún yā rào xiāng lún,rú qì rú diào shēng yín yín。
老狐失惊小狐哭,迷离欲窜无荒榛。lǎo hú shī jīng xiǎo hú kū,mí lí yù cuàn wú huāng zhēn。
未解天公意何者,万人欲去仍旋马。wèi jiě tiān gōng yì hé zhě,wàn rén yù qù réng xuán mǎ。
东方一道如飞龙,无数奇毛蔽天下。dōng fāng yī dào rú fēi lóng,wú shù qí máo bì tiān xià。
横排鹅鹳吹觱栗,杀声欲震长平瓦。héng pái é guàn chuī bì lì,shā shēng yù zhèn zhǎng píng wǎ。
健翮当前索狐战,群握飞沙争扑面。jiàn hé dāng qián suǒ hú zhàn,qún wò fēi shā zhēng pū miàn。
风尘入眼青天昏,霹雳一声沧海变。fēng chén rù yǎn qīng tiān hūn,pī lì yī shēng cāng hǎi biàn。
自余小怪无烦诛,攒头乱啄充朝裤。zì yú xiǎo guài wú fán zhū,zǎn tóu luàn zhuó chōng cháo kù。
但闻腥风万缕污,遗肠尽足餐饥乌。dàn wén xīng fēng wàn lǚ wū,yí cháng jǐn zú cān jī wū。
心感主人再三呼,激烈绸缪当报珠。xīn gǎn zhǔ rén zài sān hū,jī liè chóu móu dāng bào zhū。
吾观此鹞智勇俱,不数博浪沙中锤,似曾亲受黄公符。wú guān cǐ yào zhì yǒng jù,bù shù bó làng shā zhōng chuí,shì céng qīn shòu huáng gōng fú。
吁嗟鸟中之丈夫,鸟有丈夫人则无!xū jiē niǎo zhōng zhī zhàng fū,niǎo yǒu zhàng fū rén zé wú!

杨柳歌

沈一贯

青门杨柳一万株,抽条布枝待马蹄。qīng mén yáng liǔ yī wàn zhū,chōu tiáo bù zhī dài mǎ tí。
柳枝日夜能高低,马蹄日夜能东西。liǔ zhī rì yè néng gāo dī,mǎ tí rì yè néng dōng xī。
若教系马上林树,柳枝灭没春风蹊。ruò jiào xì mǎ shàng lín shù,liǔ zhī miè méi chūn fēng qī。

君房栖玄馆

沈一贯

荼蘼晓泛东风骞,青萝夜入棠梨轩。tú mí xiǎo fàn dōng fēng qiān,qīng luó yè rù táng lí xuān。
鹍鸡咽咽相唤去,印破西池碧玉痕。kūn jī yàn yàn xiāng huàn qù,yìn pò xī chí bì yù hén。
栖玄主人贪晏起,片阴忽堕江城午。qī xuán zhǔ rén tān yàn qǐ,piàn yīn hū duò jiāng chéng wǔ。
吾知桃花终不言,何用欣欣解人语。wú zhī táo huā zhōng bù yán,hé yòng xīn xīn jiě rén yǔ。

日出入金门行

沈一贯

昨暮日入我当出,今朝日出我当入。zuó mù rì rù wǒ dāng chū,jīn cháo rì chū wǒ dāng rù。
日出入兮无停轮,我甫孤征向人急。rì chū rù xī wú tíng lún,wǒ fǔ gū zhēng xiàng rén jí。
辚辚双履翻数千,天街磨成宝镜鲜。lín lín shuāng lǚ fān shù qiān,tiān jiē mó chéng bǎo jìng xiān。
念欲且息不得息,两胥掖我高于肩。niàn yù qiě xī bù dé xī,liǎng xū yē wǒ gāo yú jiān。
汝饥不能倩我饱,汝亦劬劳堪自保。rǔ jī bù néng qiàn wǒ bǎo,rǔ yì qú láo kān zì bǎo。
世间到处有羊肠,何必唏嘘歌蜀道。shì jiān dào chù yǒu yáng cháng,hé bì xī xū gē shǔ dào。
当时已恨隔重阍,不道重阍尚有门。dāng shí yǐ hèn gé zhòng hūn,bù dào zhòng hūn shàng yǒu mén。
玉皇高拱蓬莱殿,一水盈盈碧海尊。yù huáng gāo gǒng péng lái diàn,yī shuǐ yíng yíng bì hǎi zūn。

观选淑女

沈一贯

长安女儿巧伺人,手持纨扇窥芳尘。zhǎng ān nǚ ér qiǎo cì rén,shǒu chí wán shàn kuī fāng chén。
姊妹相私择佳丽,无过愿得金吾婿。zǐ mèi xiāng sī zé jiā lì,wú guò yuàn dé jīn wú xù。
如何天阙觅好逑,翻成凌乱奔榛丘。rú hé tiān quē mì hǎo qiú,fān chéng líng luàn bēn zhēn qiū。
吏符登门如索仇,斧柱破壁怒不休。lì fú dēng mén rú suǒ chóu,fǔ zhù pò bì nù bù xiū。
父母长跪兄嫂哭,愿奉千金从吏赎。fù mǔ zhǎng guì xiōng sǎo kū,yuàn fèng qiān jīn cóng lì shú。
纷纷宝马与香车,道旁洒泪成长渠。fēn fēn bǎo mǎ yǔ xiāng chē,dào páng sǎ lèi chéng zhǎng qú。
人间天上隔星汉,天上岂是神仙居。rén jiān tiān shàng gé xīng hàn,tiān shàng qǐ shì shén xiān jū。
吁嗟!天上岂是神仙居。xū jiē!tiān shàng qǐ shì shén xiān jū。

怨歌行

沈一贯

妾心如秋月,皎如出机练。qiè xīn rú qiū yuè,jiǎo rú chū jī liàn。
君心似春云,断续斯须变。jūn xīn shì chūn yún,duàn xù sī xū biàn。
望夫石上天欲阴,妒女津前波浪深。wàng fū shí shàng tiān yù yīn,dù nǚ jīn qián bō làng shēn。
空雕碧玉为如意,浪结文绡作系心。kōng diāo bì yù wèi rú yì,làng jié wén xiāo zuò xì xīn。
当时阳台云复雨,化作秋风泪和土。dāng shí yáng tái yún fù yǔ,huà zuò qiū fēng lèi hé tǔ。
迎来乍欣白日低,背去安知玉箸啼。yíng lái zhà xīn bái rì dī,bèi qù ān zhī yù zhù tí。

邯郸词

沈一贯

妾家在赵十二逵,夫婿游燕忽若遗。qiè jiā zài zhào shí èr kuí,fū xù yóu yàn hū ruò yí。
狂如杨柳飞春絮,拙比班鸠守故枝。kuáng rú yáng liǔ fēi chūn xù,zhuō bǐ bān jiū shǒu gù zhī。
儿时只念嫁人好,嫁得春风还自老。ér shí zhǐ niàn jià rén hǎo,jià dé chūn fēng hái zì lǎo。
春风飞扬大道旁,不惜高楼绣纹巧。chūn fēng fēi yáng dà dào páng,bù xī gāo lóu xiù wén qiǎo。
绛脂无力泪长流,白蜡能干香暗收。jiàng zhī wú lì lèi zhǎng liú,bái là néng gàn xiāng àn shōu。
鸣鸠殷勤相对语,知谁唤晴谁唤雨。míng jiū yīn qín xiāng duì yǔ,zhī shuí huàn qíng shuí huàn yǔ。

楚宫词

沈一贯

可怜楚宫人,空抱长饥老。kě lián chǔ gōng rén,kōng bào zhǎng jī lǎo。
杨妃齿语玉鱼鲜,卫娘鬓薄金鸾小。yáng fēi chǐ yǔ yù yú xiān,wèi niáng bìn báo jīn luán xiǎo。
不逢一日春风吹,何似村中荠元好。bù féng yī rì chūn fēng chuī,hé shì cūn zhōng jì yuán hǎo。
雊鹆难为凤凰舞,衣深空洒霓裳雨。gòu yù nán wèi fèng huáng wǔ,yī shēn kōng sǎ ní shang yǔ。
悔不早嫁前村儿,彩索牵牛打村鼓。huǐ bù zǎo jià qián cūn ér,cǎi suǒ qiān niú dǎ cūn gǔ。

白头吟

沈一贯

兔丝附青松,松高丝亦长。tù sī fù qīng sōng,sōng gāo sī yì zhǎng。
何意秋风来,委蔓随飞霜。hé yì qiū fēng lái,wěi màn suí fēi shuāng。
海行无信风,春行无信时。hǎi xíng wú xìn fēng,chūn xíng wú xìn shí。
瑶轸曾误人,勿复欺新知。yáo zhěn céng wù rén,wù fù qī xīn zhī。
事君以红颜,欺我以白头。shì jūn yǐ hóng yán,qī wǒ yǐ bái tóu。
有夫莫令客,客心不可柔。yǒu fū mò lìng kè,kè xīn bù kě róu。
39123