古诗词

和丘公五指山诗

王佐

南桥月色泛清波,每度春宵韵更多。nán qiáo yuè sè fàn qīng bō,měi dù chūn xiāo yùn gèng duō。
蜃阁春涛漱海黛,鳌山飞焰灿银河。shèn gé chūn tāo shù hǎi dài,áo shān fēi yàn càn yín hé。
花迎素女传香粉,曲奏钧天洽笑歌。huā yíng sù nǚ chuán xiāng fěn,qū zòu jūn tiān qià xiào gē。
长伴不知春有梦,何须载酒问春婆。zhǎng bàn bù zhī chūn yǒu mèng,hé xū zài jiǔ wèn chūn pó。

王佐

明广东海丰人。永乐中举人。入国子监,以学行闻。擢吏科给事中。器宇凝重,奏对详雅,为宣宗所知,超拜户部侍郎,巡视太仓、临清、德州诸仓积弊。正统七年进尚书,调剂国用,节缩有方。死于土木之变。 王佐的作品>>

猜您喜欢

昌黎村访云氏女四首

王佐

烟村欲到未到,野涉三重两重。yān cūn yù dào wèi dào,yě shè sān zhòng liǎng zhòng。
鸡犬微茫烟外,榔椰荏苒云中。jī quǎn wēi máng yān wài,láng yē rěn rǎn yún zhōng。

昌黎村访云氏女四首

王佐

珍重云家甥子,箪壶候我途中。zhēn zhòng yún jiā shēng zi,dān hú hòu wǒ tú zhōng。
童稚三三五五,口吹葱叶迎翁。tóng zhì sān sān wǔ wǔ,kǒu chuī cōng yè yíng wēng。

昌黎村访云氏女四首

王佐

有怀云氏孤婺,白头问路昌黎。yǒu huái yún shì gū wù,bái tóu wèn lù chāng lí。
元省参知政事,吟来几叶孙枝。yuán shěng cān zhī zhèng shì,yín lái jǐ yè sūn zhī。

杨白花

王佐

杨白花,飘荡随风起。yáng bái huā,piāo dàng suí fēng qǐ。
随风一去招不止,去落江南几千里。suí fēng yī qù zhāo bù zhǐ,qù luò jiāng nán jǐ qiān lǐ。
洞房美人春思深,梦绕江南烟景里。dòng fáng měi rén chūn sī shēn,mèng rào jiāng nán yān jǐng lǐ。
此身兀兀只在此,江南江北隔烟水。cǐ shēn wù wù zhǐ zài cǐ,jiāng nán jiāng běi gé yān shuǐ。
肠断思君君不知,人生莫苦生别离。cháng duàn sī jūn jūn bù zhī,rén shēng mò kǔ shēng bié lí。
咫尺阊阖如天涯,况乃天涯今远而。zhǐ chǐ chāng hé rú tiān yá,kuàng nǎi tiān yá jīn yuǎn ér。
龙丝席,生网丝。lóng sī xí,shēng wǎng sī。
翡翠衾,劳梦思。fěi cuì qīn,láo mèng sī。
城东嫩柳春风枝,岂无轻盈与袅娜。chéng dōng nèn liǔ chūn fēng zhī,qǐ wú qīng yíng yǔ niǎo nà。
有如张绪年少时,不似杨花轻软肌。yǒu rú zhāng xù nián shǎo shí,bù shì yáng huā qīng ruǎn jī。

君马黄

王佐

君马黄,我马苍,二马色异德俱良。jūn mǎ huáng,wǒ mǎ cāng,èr mǎ sè yì dé jù liáng。
一马出自渥洼水,一马来自天氐房。yī mǎ chū zì wò wā shuǐ,yī mǎ lái zì tiān dī fáng。
一日千里未足云,刷燕抹越看寻常。yī rì qiān lǐ wèi zú yún,shuā yàn mǒ yuè kàn xún cháng。
吁嗟世上无孙阳,二马荣辱成乖张。xū jiē shì shàng wú sūn yáng,èr mǎ róng rǔ chéng guāi zhāng。
一马驾君车,和鸾听锵锵。yī mǎ jià jūn chē,hé luán tīng qiāng qiāng。
右徵角兮左宫商,龙舆之前荷宠光。yòu zhēng jiǎo xī zuǒ gōng shāng,lóng yú zhī qián hé chǒng guāng。
又时立仗食三品料饱肚肠。yòu shí lì zhàng shí sān pǐn liào bǎo dù cháng。
一马服盐车,峻阪高太行。yī mǎ fú yán chē,jùn bǎn gāo tài xíng。
汗血流珠首不昂,鞭策随之情可伤。hàn xuè liú zhū shǒu bù áng,biān cè suí zhī qíng kě shāng。
又时还厩中,伏枥刍秣荒。yòu shí hái jiù zhōng,fú lì chú mò huāng。
人生遭遇亦如此,聊为一歌君马黄。rén shēng zāo yù yì rú cǐ,liáo wèi yī gē jūn mǎ huáng。