古诗词

槟榔

王佐

九夏霜花自作春,三秋青子渐宜人。jiǔ xià shuāng huā zì zuò chūn,sān qiū qīng zi jiàn yí rén。
云笼瑞凤巢中卵,雨洗骊龙颔下珍。yún lóng ruì fèng cháo zhōng luǎn,yǔ xǐ lí lóng hàn xià zhēn。
簇簇万房看去好,圆圆千颗摘来新。cù cù wàn fáng kàn qù hǎo,yuán yuán qiān kē zhāi lái xīn。
庄翁待价闲开圃,海贾寻村远问津。zhuāng wēng dài jià xián kāi pǔ,hǎi jiǎ xún cūn yuǎn wèn jīn。
清望已闻天北极,高情惟恋海南滨。qīng wàng yǐ wén tiān běi jí,gāo qíng wéi liàn hǎi nán bīn。
若于赤县评佳果,合与青皇作外臣。ruò yú chì xiàn píng jiā guǒ,hé yǔ qīng huáng zuò wài chén。
四海分身皆有泽,九州开眼更无邻。sì hǎi fēn shēn jiē yǒu zé,jiǔ zhōu kāi yǎn gèng wú lín。
借看榔子为尊属,浪与浮留结至亲。jiè kàn láng zi wèi zūn shǔ,làng yǔ fú liú jié zhì qīn。
绿玉嚼香风味别,红潮登颊日华匀。lǜ yù jué xiāng fēng wèi bié,hóng cháo dēng jiá rì huá yún。
心含湛露滋寒齿,色转丹脂点绛唇。xīn hán zhàn lù zī hán chǐ,sè zhuǎn dān zhī diǎn jiàng chún。
已许神农供佐使,更资周礼相婚姻。yǐ xǔ shén nóng gōng zuǒ shǐ,gèng zī zhōu lǐ xiāng hūn yīn。
济人不限南而北,为礼能谐晋与秦。jì rén bù xiàn nán ér běi,wèi lǐ néng xié jìn yǔ qín。
交际举先宾敬主,仪文从次主酬宾。jiāo jì jǔ xiān bīn jìng zhǔ,yí wén cóng cì zhǔ chóu bīn。
唐虞揖逊遗风在,滕薛争雄往迹湮。táng yú yī xùn yí fēng zài,téng xuē zhēng xióng wǎng jì yān。
陆羽敛经推首出,杜康倒海逐芳尘。lù yǔ liǎn jīng tuī shǒu chū,dù kāng dào hǎi zhú fāng chén。
岂唯软饱能为醉,莫道常饥不润身。qǐ wéi ruǎn bǎo néng wèi zuì,mò dào cháng jī bù rùn shēn。
晚景刘郎当自富,内家兄弟莫嫌贫。wǎn jǐng liú láng dāng zì fù,nèi jiā xiōng dì mò xián pín。

王佐

明广东海丰人。永乐中举人。入国子监,以学行闻。擢吏科给事中。器宇凝重,奏对详雅,为宣宗所知,超拜户部侍郎,巡视太仓、临清、德州诸仓积弊。正统七年进尚书,调剂国用,节缩有方。死于土木之变。 王佐的作品>>

猜您喜欢

冯甥雁图

王佐

岁暮江烟洲渚非,水寒沙冷稻粱微。suì mù jiāng yān zhōu zhǔ fēi,shuǐ hán shā lěng dào liáng wēi。
绝胜饱地多矰缴,的的高情已见几。jué shèng bǎo dì duō zēng jiǎo,de de gāo qíng yǐ jiàn jǐ。

冯甥雁图

王佐

水国微茫岛屿宽,夜深渔火到应难。shuǐ guó wēi máng dǎo yǔ kuān,yè shēn yú huǒ dào yīng nán。
奚奴不警沉沉睡,满地芦花月影寒。xī nú bù jǐng chén chén shuì,mǎn dì lú huā yuè yǐng hán。

王承德四时花鸟图

王佐

杏花疏雨枌香深,朵朵迎风艳不任。xìng huā shū yǔ fén xiāng shēn,duǒ duǒ yíng fēng yàn bù rèn。
老眼不谙花态度,从教春色付山禽。lǎo yǎn bù ān huā tài dù,cóng jiào chūn sè fù shān qín。

王承德四时花鸟图

王佐

汉武初开西北堧,石榴分种至中原。hàn wǔ chū kāi xī běi ruán,shí liú fēn zhǒng zhì zhōng yuán。
幽禽亦有兴亡恨,相对枝头寂不喧。yōu qín yì yǒu xīng wáng hèn,xiāng duì zhī tóu jì bù xuān。

王承德四时花鸟图

王佐

西风吹老木犀花,上有幽禽玩物华。xī fēng chuī lǎo mù xī huā,shàng yǒu yōu qín wán wù huá。
底事千岩摇落后,一岩光景在人家。dǐ shì qiān yán yáo luò hòu,yī yán guāng jǐng zài rén jiā。

王承德四时花鸟图

王佐

默默青禽瞰玉妃,泠云寒月淡相宜。mò mò qīng qín kàn yù fēi,líng yún hán yuè dàn xiāng yí。
香魂不到青宫里,那得轻扬粉蝶知。xiāng hún bù dào qīng gōng lǐ,nà dé qīng yáng fěn dié zhī。

唐得光墨竹

王佐

相逢一笑尽迟留,为爱潇湘片景幽。xiāng féng yī xiào jǐn chí liú,wèi ài xiāo xiāng piàn jǐng yōu。
坐到夜深天籁响,乍疑鸾尾送清秋。zuò dào yè shēn tiān lài xiǎng,zhà yí luán wěi sòng qīng qiū。

唐得光墨竹

王佐

辋川烟景昔曾闻,今向天涯见此君。wǎng chuān yān jǐng xī céng wén,jīn xiàng tiān yá jiàn cǐ jūn。
诗画王维应不远,稻花香里一家村。shī huà wáng wéi yīng bù yuǎn,dào huā xiāng lǐ yī jiā cūn。

无题

王佐

壮士挥刀白日倾,难将人力与天争。zhuàng shì huī dāo bái rì qīng,nán jiāng rén lì yǔ tiān zhēng。
王孙已识汾阳面,未出王师自有征。wáng sūn yǐ shí fén yáng miàn,wèi chū wáng shī zì yǒu zhēng。

周挥使勋成三绝岭南安进

王佐

千年孤剑倚皇天,青草黄茅万仞烟。qiān nián gū jiàn yǐ huáng tiān,qīng cǎo huáng máo wàn rèn yān。
今日将军劳苦地,几家春雨艾畬田。jīn rì jiāng jūn láo kǔ dì,jǐ jiā chūn yǔ ài shē tián。

周挥使勋成三绝岭南安进

王佐

局面山河未是真,几番变故几番新。jú miàn shān hé wèi shì zhēn,jǐ fān biàn gù jǐ fān xīn。
偶因过客留情款,不为瀛洲六斛尘。ǒu yīn guò kè liú qíng kuǎn,bù wèi yíng zhōu liù hú chén。

周挥使勋成三绝岭南安进

王佐

晋楚霸辙杳难寻,鲁薛交情世亦深。jìn chǔ bà zhé yǎo nán xún,lǔ xuē jiāo qíng shì yì shēn。
自有云台三十六,至今唯见两人心。zì yǒu yún tái sān shí liù,zhì jīn wéi jiàn liǎng rén xīn。

寄雷州戴德光通判二绝

王佐

高凉东枕万山斜,西望雷州路不赊。gāo liáng dōng zhěn wàn shān xié,xī wàng léi zhōu lù bù shē。
底事故人成久别,隔年应不寄梅花。dǐ shì gù rén chéng jiǔ bié,gé nián yīng bù jì méi huā。

寄雷州戴德光通判二绝

王佐

闻寄梅花春信遥,故人应不忘贫交。wén jì méi huā chūn xìn yáo,gù rén yīng bù wàng pín jiāo。
可怜身谒征西府,笑说当年殷仲乔。kě lián shēn yè zhēng xī fǔ,xiào shuō dāng nián yīn zhòng qiáo。

寄内

王佐

滩水桥东小路支,莫栽杨柳赠分离。tān shuǐ qiáo dōng xiǎo lù zhī,mò zāi yáng liǔ zèng fēn lí。
内园只可载红豆,每岁相思寄一枝。nèi yuán zhǐ kě zài hóng dòu,měi suì xiāng sī jì yī zhī。