古诗词

唐仙方伎图

王佐

开元天子承平日,锦绣山河壮京室。kāi yuán tiān zi chéng píng rì,jǐn xiù shān hé zhuàng jīng shì。
金殿璿题表集贤,玉屏粉绘图无逸。jīn diàn xuán tí biǎo jí xián,yù píng fěn huì tú wú yì。
夔龙接武居阿衡,万方旭日当文明。kuí lóng jiē wǔ jū ā héng,wàn fāng xù rì dāng wén míng。
衡山老仙何所有,亦复通籍承恩荣。héng shān lǎo xiān hé suǒ yǒu,yì fù tōng jí chéng ēn róng。
缟衣白发酡颜老,自说时来致身早。gǎo yī bái fā tuó yán lǎo,zì shuō shí lái zhì shēn zǎo。
彩箧初开玉仗分,白骡突出银鞍小。cǎi qiè chū kāi yù zhàng fēn,bái luó tū chū yín ān xiǎo。
榻前制号赐通玄,始信人间别有天。tà qián zhì hào cì tōng xuán,shǐ xìn rén jiān bié yǒu tiān。
楼船未遣蕊珠赐,岁籥俄更天宝年。lóu chuán wèi qiǎn ruǐ zhū cì,suì yuè é gèng tiān bǎo nián。
九龄归卧曲江上,牛郎又入中书相。jiǔ líng guī wò qū jiāng shàng,niú láng yòu rù zhōng shū xiāng。
花雨香飘兰若钟,柳云春扑金鸡帐。huā yǔ xiāng piāo lán ruò zhōng,liǔ yún chūn pū jīn jī zhàng。
万机日少乐事多,梨园法谱声相和。wàn jī rì shǎo lè shì duō,lí yuán fǎ pǔ shēng xiāng hé。
斗鸡舞马看不足,不独仙人呈白骡。dòu jī wǔ mǎ kàn bù zú,bù dú xiān rén chéng bái luó。
仙人岂是呈仙伎,画者传之有深意。xiān rén qǐ shì chéng xiān jì,huà zhě chuán zhī yǒu shēn yì。
延秋门外羽书飞,却驾青骡向西避。yán qiū mén wài yǔ shū fēi,què jià qīng luó xiàng xī bì。
青骡剑阁雨淋铃,一段闲愁尚不胜。qīng luó jiàn gé yǔ lín líng,yī duàn xián chóu shàng bù shèng。
不道画图今若此,碧云芳树满昭陵。bù dào huà tú jīn ruò cǐ,bì yún fāng shù mǎn zhāo líng。

王佐

明广东海丰人。永乐中举人。入国子监,以学行闻。擢吏科给事中。器宇凝重,奏对详雅,为宣宗所知,超拜户部侍郎,巡视太仓、临清、德州诸仓积弊。正统七年进尚书,调剂国用,节缩有方。死于土木之变。 王佐的作品>>

猜您喜欢

次挽邢都宪韵

王佐

薤歌声冷已难堪,尚仰高名北斗南。xiè gē shēng lěng yǐ nán kān,shàng yǎng gāo míng běi dòu nán。
柏府冰霜推劲节,林泉风月寝清谈。bǎi fǔ bīng shuāng tuī jìn jié,lín quán fēng yuè qǐn qīng tán。
太初玄酒世推一,清庙朱弦我叹三。tài chū xuán jiǔ shì tuī yī,qīng miào zhū xián wǒ tàn sān。
见说楼台无地起,应知后死有人惭。jiàn shuō lóu tái wú dì qǐ,yīng zhī hòu sǐ yǒu rén cán。

美泷滩和先兄韵

王佐

无边诗景半消沉,岁晏还来憩绿阴。wú biān shī jǐng bàn xiāo chén,suì yàn hái lái qì lǜ yīn。
山折水更怜地老,鸟啼花落恨春深。shān zhé shuǐ gèng lián dì lǎo,niǎo tí huā luò hèn chūn shēn。
梦回池草还联句,眼看江蓠但洒襟。mèng huí chí cǎo hái lián jù,yǎn kàn jiāng lí dàn sǎ jīn。
当日已成伤往事,况无欢会到如今。dāng rì yǐ chéng shāng wǎng shì,kuàng wú huān huì dào rú jīn。

和友人归姜驿夜宿胡澹庵祠

王佐

炎荒回首望中原,云海茫茫正断魂。yán huāng huí shǒu wàng zhōng yuán,yún hǎi máng máng zhèng duàn hún。
空有寸心悬日月,难将一手转乾坤。kōng yǒu cùn xīn xuán rì yuè,nán jiāng yī shǒu zhuǎn qián kūn。
北人府库千金费,南国封章万古存。běi rén fǔ kù qiān jīn fèi,nán guó fēng zhāng wàn gǔ cún。
当日戴天称叔侄,可曾都是赵家昆。dāng rì dài tiān chēng shū zhí,kě céng dōu shì zhào jiā kūn。

次友人游载酒堂韵

王佐

鹃送南声到洛阳,浮云白昼掩阳光。juān sòng nán shēng dào luò yáng,fú yún bái zhòu yǎn yáng guāng。
世忧文字乱天下,天遣先生閟海乡。shì yōu wén zì luàn tiān xià,tiān qiǎn xiān shēng bì hǎi xiāng。
过化真成孚草木,人心犹自爱桄榔。guò huà zhēn chéng fú cǎo mù,rén xīn yóu zì ài guāng láng。
无因得载城南酒,仰止惟持一炷香。wú yīn dé zài chéng nán jiǔ,yǎng zhǐ wéi chí yī zhù xiāng。

题东坡祠

王佐

先生辙迹到遐荒,象魏新年法渐详。xiān shēng zhé jì dào xiá huāng,xiàng wèi xīn nián fǎ jiàn xiáng。
卜世渐看杭易汴,传衣又见吕仍王。bo shì jiàn kàn háng yì biàn,chuán yī yòu jiàn lǚ réng wáng。
本来大块为安宅,不道眉山是故乡。běn lái dà kuài wèi ān zhái,bù dào méi shān shì gù xiāng。
人定胜天千载下,尽输琼岛一枝香。rén dìng shèng tiān qiān zài xià,jǐn shū qióng dǎo yī zhī xiāng。

苦大风雨

王佐

海国今秋风雨多,等闲平地欲成河。hǎi guó jīn qiū fēng yǔ duō,děng xián píng dì yù chéng hé。
折腰半是遭风树,生耳惊看厌雨禾。zhé yāo bàn shì zāo fēng shù,shēng ěr jīng kàn yàn yǔ hé。
处处路傍虞陷辙,家家屋底浚泉窝。chù chù lù bàng yú xiàn zhé,jiā jiā wū dǐ jùn quán wō。
娲皇昔炼补天石,不补漏天将奈何。wā huáng xī liàn bǔ tiān shí,bù bǔ lòu tiān jiāng nài hé。

秋日病起即事

王佐

林下萧疏秋气清,物华人意两难平。lín xià xiāo shū qiū qì qīng,wù huá rén yì liǎng nán píng。
空庭霜扫桐千叶,远浦风飘雁一声。kōng tíng shuāng sǎo tóng qiān yè,yuǎn pǔ fēng piāo yàn yī shēng。
老去悲秋偏作恶,病来对酒似无情。lǎo qù bēi qiū piān zuò è,bìng lái duì jiǔ shì wú qíng。
渊明已矣灵均远,坐看黄花忆友生。yuān míng yǐ yǐ líng jūn yuǎn,zuò kàn huáng huā yì yǒu shēng。

读宋史

王佐

南边七叶选重光,世及重昏亦可伤。nán biān qī yè xuǎn zhòng guāng,shì jí zhòng hūn yì kě shāng。
宫色渐非天水碧,柘袍又看女真黄。gōng sè jiàn fēi tiān shuǐ bì,zhè páo yòu kàn nǚ zhēn huáng。
外夷岂敢分中夏,一汴何因说二杭。wài yí qǐ gǎn fēn zhōng xià,yī biàn hé yīn shuō èr háng。
堪恨三朝谋国是,是谁惟有杀忠良。kān hèn sān cháo móu guó shì,shì shuí wéi yǒu shā zhōng liáng。

海外四逐客四首李忠定公纲

王佐

公来方始是朝廷,争奈吴儿苦讳兵。gōng lái fāng shǐ shì cháo tíng,zhēng nài wú ér kǔ huì bīng。
当扆戴天宁国是,杜邮兴念岂人情。dāng yǐ dài tiān níng guó shì,dù yóu xīng niàn qǐ rén qíng。
忍教丞相过南海,更有何人说北征。rěn jiào chéng xiāng guò nán hǎi,gèng yǒu hé rén shuō běi zhēng。
自古浮云能蔽日,重昏世及几时明。zì gǔ fú yún néng bì rì,zhòng hūn shì jí jǐ shí míng。

海外四逐客四首李忠定公纲

王佐

身骑箕尾作山河,气壮中原胜概多。shēn qí jī wěi zuò shān hé,qì zhuàng zhōng yuán shèng gài duō。
立赞建康开左纛,坐挥羯虏倒前戈。lì zàn jiàn kāng kāi zuǒ dào,zuò huī jié lǔ dào qián gē。
孤忠唯有皇天在,万口其如国是何。gū zhōng wéi yǒu huáng tiān zài,wàn kǒu qí rú guó shì hé。
直待崖州沧海涸,英雄遗恨始消磨。zhí dài yá zhōu cāng hǎi hé,yīng xióng yí hèn shǐ xiāo mó。

海外四逐客四首李忠定公纲

王佐

大朝廷作小朝廷,人世乾坤已不成。dà cháo tíng zuò xiǎo cháo tíng,rén shì qián kūn yǐ bù chéng。
志士拊心思蹈海,渠奸呼党贺登瀛。zhì shì fǔ xīn sī dǎo hǎi,qú jiān hū dǎng hè dēng yíng。
共知甘饮三吴水,谁念幽栖五国城。gòng zhī gān yǐn sān wú shuǐ,shuí niàn yōu qī wǔ guó chéng。
公去如今三百载,海潮犹有不平声。gōng qù rú jīn sān bǎi zài,hǎi cháo yóu yǒu bù píng shēng。

海外四逐客四首李忠定公纲

王佐

五十三家祸未消,何人海外得逍遥。wǔ shí sān jiā huò wèi xiāo,hé rén hǎi wài dé xiāo yáo。
皇天后土犹堪倚,明月清风不费邀。huáng tiān hòu tǔ yóu kān yǐ,míng yuè qīng fēng bù fèi yāo。
但看琼岛一身在,莫怨图书万卷烧。dàn kàn qióng dǎo yī shēn zài,mò yuàn tú shū wàn juǎn shāo。
千古牧羊亭下土,好还天道不曾饶。qiān gǔ mù yáng tíng xià tǔ,hǎo hái tiān dào bù céng ráo。

遣兴

王佐

刺桐花开三月天,鹧鸪声里好闲眠。cì tóng huā kāi sān yuè tiān,zhè gū shēng lǐ hǎo xián mián。
谁言老圃风烟歇,还看芳春景物妍。shuí yán lǎo pǔ fēng yān xiē,hái kàn fāng chūn jǐng wù yán。
南亩筑塍留旱水,黎山分火种畬田。nán mǔ zhù chéng liú hàn shuǐ,lí shān fēn huǒ zhǒng shē tián。
何须更作瀛州梦,老此春岩足百年。hé xū gèng zuò yíng zhōu mèng,lǎo cǐ chūn yán zú bǎi nián。

茉莉轩二首

王佐

茉莉香中小小轩,历年三百尚依然。mò lì xiāng zhōng xiǎo xiǎo xuān,lì nián sān bǎi shàng yī rán。
珠崖逐客才过海,南渡君臣已戴天。zhū yá zhú kè cái guò hǎi,nán dù jūn chén yǐ dài tiān。
磊落封章轰宇宙,凄凉遗墨化云烟。lěi luò fēng zhāng hōng yǔ zhòu,qī liáng yí mò huà yún yān。
我怀千古中原恨,几度经行涕泗连。wǒ huái qiān gǔ zhōng yuán hèn,jǐ dù jīng xíng tì sì lián。

茉莉轩二首

王佐

相逢莫说绍兴年,每为先生一抚然。xiāng féng mò shuō shào xīng nián,měi wèi xiān shēng yī fǔ rán。
国是到头成底事,奸非开路逐忠贤。guó shì dào tóu chéng dǐ shì,jiān fēi kāi lù zhú zhōng xián。
忍同刘豫三分国,卖却唐尧半壁天。rěn tóng liú yù sān fēn guó,mài què táng yáo bàn bì tiān。
杰阁格天今草莽,乾坤犹罩小茅轩。jié gé gé tiān jīn cǎo mǎng,qián kūn yóu zhào xiǎo máo xuān。