古诗词

醉梦轩为钱公铉赋

王佐

东吴钱高士,索赋醉梦诗。dōng wú qián gāo shì,suǒ fù zuì mèng shī。
十年不是不题句,我亦醉梦无醒时。shí nián bù shì bù tí jù,wǒ yì zuì mèng wú xǐng shí。
问君醉梦缘何事,君言不解其中意。wèn jūn zuì mèng yuán hé shì,jūn yán bù jiě qí zhōng yì。
但知痛饮复高眠,即此悠悠是生计。dàn zhī tòng yǐn fù gāo mián,jí cǐ yōu yōu shì shēng jì。
沧溟倾泻供杯盂,乾坤偃仰如蘧庐。cāng míng qīng xiè gōng bēi yú,qián kūn yǎn yǎng rú qú lú。
神游溟滓钧天外,心寓鸿荒太古初。shén yóu míng zǐ jūn tiān wài,xīn yù hóng huāng tài gǔ chū。
人皆掉舌谈臧否,君方默坐糟丘底。rén jiē diào shé tán zāng fǒu,jūn fāng mò zuò zāo qiū dǐ。
人皆明目辨妍媸,君独懵腾黑甜里。rén jiē míng mù biàn yán chī,jūn dú měng téng hēi tián lǐ。
君不见汨罗江边人独醒,捐躯博得千载名。jūn bù jiàn mì luó jiāng biān rén dú xǐng,juān qū bó dé qiān zài míng。
又不见王戎钻李执牙筹,昼夜营营算不休。yòu bù jiàn wáng róng zuān lǐ zhí yá chóu,zhòu yè yíng yíng suàn bù xiū。
人生适意此为乐,何须苦觅扬州鹤。rén shēng shì yì cǐ wèi lè,hé xū kǔ mì yáng zhōu hè。
竹叶杯中阅四时,芦花被底舒双脚。zhú yè bēi zhōng yuè sì shí,lú huā bèi dǐ shū shuāng jiǎo。
钱公钱公真我师,平生此意君得之。qián gōng qián gōng zhēn wǒ shī,píng shēng cǐ yì jūn dé zhī。
连床未遂论文约,润笔先求买酒资。lián chuáng wèi suì lùn wén yuē,rùn bǐ xiān qiú mǎi jiǔ zī。
我生落魄惟贪饮,百事无闻只酣寝。wǒ shēng luò pò wéi tān yǐn,bǎi shì wú wén zhǐ hān qǐn。
生死真同力士铛,荣枯付与邯郸枕。shēng sǐ zhēn tóng lì shì dāng,róng kū fù yǔ hán dān zhěn。
邯郸枕上意如何,笑杀当年春梦婆。hán dān zhěn shàng yì rú hé,xiào shā dāng nián chūn mèng pó。
贪看北海清尊满,谁愿南山白石歌。tān kàn běi hǎi qīng zūn mǎn,shuí yuàn nán shān bái shí gē。
吾闻醉梦之乡一万八千里,中有仙人长不死。wú wén zuì mèng zhī xiāng yī wàn bā qiān lǐ,zhōng yǒu xiān rén zhǎng bù sǐ。
李白佯狂乐自如,陈抟鼻息呼难起。lǐ bái yáng kuáng lè zì rú,chén tuán bí xī hū nán qǐ。
行行又入无何有之乡,麒麟作脯琼为浆。xíng xíng yòu rù wú hé yǒu zhī xiāng,qí lín zuò pú qióng wèi jiāng。
借得仙人笙与鹤,三清八极同翱翔。jiè dé xiān rén shēng yǔ hè,sān qīng bā jí tóng áo xiáng。

王佐

明广东海丰人。永乐中举人。入国子监,以学行闻。擢吏科给事中。器宇凝重,奏对详雅,为宣宗所知,超拜户部侍郎,巡视太仓、临清、德州诸仓积弊。正统七年进尚书,调剂国用,节缩有方。死于土木之变。 王佐的作品>>

猜您喜欢

咏史八首赵简子世家

王佐

渔阳动地鼓鼙声,虢国秦封斗粉城。yú yáng dòng dì gǔ pí shēng,guó guó qín fēng dòu fěn chéng。
谁为马嵬同驻马,莫随玉辇向西行。shuí wèi mǎ wéi tóng zhù mǎ,mò suí yù niǎn xiàng xī xíng。

咏史八首赵简子世家

王佐

孤寒八百望崖州,恩怨分明未是仇。gū hán bā bǎi wàng yá zhōu,ēn yuàn fēn míng wèi shì chóu。
但使君心合君子,不须憎李自憎牛。dàn shǐ jūn xīn hé jūn zi,bù xū zēng lǐ zì zēng niú。

瓦窑原开生圹

王佐

千年乔木护佳城,慷慨邀宾载酒行。qiān nián qiáo mù hù jiā chéng,kāng kǎi yāo bīn zài jiǔ xíng。
一十八年重觅我,化为乌有一先生。yī shí bā nián zhòng mì wǒ,huà wèi wū yǒu yī xiān shēng。

瓦窑原开生圹

王佐

一十八年风景殊,鸿蒙汗漫是吾墟。yī shí bā nián fēng jǐng shū,hóng méng hàn màn shì wú xū。
吾墟迥与人间异,渣滓人间不是吾。wú xū jiǒng yǔ rén jiān yì,zhā zǐ rén jiān bù shì wú。

黄龙夜宿

王佐

棹歌到港鱼初上,人语过门月渐低。zhào gē dào gǎng yú chū shàng,rén yǔ guò mén yuè jiàn dī。
老景神清无梦寐,几回攲枕听潮鸡。lǎo jǐng shén qīng wú mèng mèi,jǐ huí qī zhěn tīng cháo jī。

病中失约寄张凤彩

王佐

老懒作魔忧采薪,造化小儿来苦人。lǎo lǎn zuò mó yōu cǎi xīn,zào huà xiǎo ér lái kǔ rén。
范张约冷负鸡黍,笑杀榴花瓮底春。fàn zhāng yuē lěng fù jī shǔ,xiào shā liú huā wèng dǐ chūn。

柬唐榕冈处士尚义

王佐

榕树公家有后昆,故家文献百年存。róng shù gōng jiā yǒu hòu kūn,gù jiā wén xiàn bǎi nián cún。
如今子好万事足,但可怡情日弄孙。rú jīn zi hǎo wàn shì zú,dàn kě yí qíng rì nòng sūn。

柬唐榕冈处士尚义

王佐

椿株老祝八千龄,桂朵红攀第一茎。chūn zhū lǎo zhù bā qiān líng,guì duǒ hóng pān dì yī jīng。
仙籍行香书具庆,白头林下胜登瀛。xiān jí xíng xiāng shū jù qìng,bái tóu lín xià shèng dēng yíng。

病长老

王佐

茕茕对影佛前灯,八尺绳床阁瘦藤。qióng qióng duì yǐng fú qián dēng,bā chǐ shéng chuáng gé shòu téng。
时有南宗诸子弟,来祈香火拜卢能。shí yǒu nán zōng zhū zi dì,lái qí xiāng huǒ bài lú néng。

龙眼二首

王佐

本是骊龙颔下珠,昨因龙睡到寰区。běn shì lí lóng hàn xià zhū,zuó yīn lóng shuì dào huán qū。
世人只恐龙来取,讳却龙名不敢书。shì rén zhǐ kǒng lóng lái qǔ,huì què lóng míng bù gǎn shū。

龙眼二首

王佐

少昊车前照乘珠,祝融部下岂台舆。shǎo hào chē qián zhào chéng zhū,zhù róng bù xià qǐ tái yú。
荔枝只为肌肤厚,买得人间佞口谀。lì zhī zhǐ wèi jī fū hòu,mǎi dé rén jiān nìng kǒu yú。

哀四义士

王佐

五更风雨晦乾坤,守信鸡鸣自不昏。wǔ gèng fēng yǔ huì qián kūn,shǒu xìn jī míng zì bù hūn。
万户千门皆已死,汗青今见四人存。wàn hù qiān mén jiē yǐ sǐ,hàn qīng jīn jiàn sì rén cún。

问汉亭

王佐

试将我意问明河,牛女曾无七夕过。shì jiāng wǒ yì wèn míng hé,niú nǚ céng wú qī xī guò。
河说经星元不动,人间自是语言多。hé shuō jīng xīng yuán bù dòng,rén jiān zì shì yǔ yán duō。

卢相多逊

王佐

青天明主不堪欺,磐石元勋岂可移。qīng tiān míng zhǔ bù kān qī,pán shí yuán xūn qǐ kě yí。
莫怪老姬穷旅邸,能谈京邑旧因依。mò guài lǎo jī qióng lǚ dǐ,néng tán jīng yì jiù yīn yī。

知风草

王佐

飓母崩腾海岳移,方当寂寞未来时。jù mǔ bēng téng hǎi yuè yí,fāng dāng jì mò wèi lái shí。
高堂广厦人如醉,独有泥沙小草知。gāo táng guǎng shà rén rú zuì,dú yǒu ní shā xiǎo cǎo zhī。