古诗词

槟榔

王佐

桃李虽不言,下自成径蹊。táo lǐ suī bù yán,xià zì chéng jìng qī。
所珍桃李如,市里争奔驰。suǒ zhēn táo lǐ rú,shì lǐ zhēng bēn chí。
茫茫烟岛深,漠漠千园林。máng máng yān dǎo shēn,mò mò qiān yuán lín。
云落羽扇乱,日高华盖森。yún luò yǔ shàn luàn,rì gāo huá gài sēn。
就之千万株,青翠悦人心。jiù zhī qiān wàn zhū,qīng cuì yuè rén xīn。
繁霜开夏花,清香飘水沉。fán shuāng kāi xià huā,qīng xiāng piāo shuǐ chén。
湛露满秋实,溅齿寒淋淋。zhàn lù mǎn qiū shí,jiàn chǐ hán lín lín。
昨看嫩秀茎,青子何离离。zuó kàn nèn xiù jīng,qīng zi hé lí lí。
风霜飒变易,红紫离披垂。fēng shuāng sà biàn yì,hóng zǐ lí pī chuí。
年年炎洲叟,独擅居货奇。nián nián yán zhōu sǒu,dú shàn jū huò qí。
小贩纳岁月,钜贾守藩篱。xiǎo fàn nà suì yuè,jù jiǎ shǒu fān lí。
主翁但坐笑,索价高层梯。zhǔ wēng dàn zuò xiào,suǒ jià gāo céng tī。
风味何所嘉,非蜜非饧饴。fēng wèi hé suǒ jiā,fēi mì fēi táng yí。
冲淡紫烟外,世人那得知。chōng dàn zǐ yān wài,shì rén nà dé zhī。
入体散无声,满面春熙熙。rù tǐ sàn wú shēng,mǎn miàn chūn xī xī。
点唇脂失色,登颊酒无姿。diǎn chún zhī shī sè,dēng jiá jiǔ wú zī。
风味寻常事,浓华世俗肌。fēng wèi xún cháng shì,nóng huá shì sú jī。
所喜花草部,尤足重伦彝。suǒ xǐ huā cǎo bù,yóu zú zhòng lún yí。
婚姻重然诺,河山誓不移。hūn yīn zhòng rán nuò,hé shān shì bù yí。
宾客交堂阶,鞭霆来恐迟。bīn kè jiāo táng jiē,biān tíng lái kǒng chí。
陆羽随先倡,杜康张后师。lù yǔ suí xiān chàng,dù kāng zhāng hòu shī。
三千周曲礼,孰敢事先施。sān qiān zhōu qū lǐ,shú gǎn shì xiān shī。
消息忙归女,风情属赘儿。xiāo xī máng guī nǚ,fēng qíng shǔ zhuì ér。
银刀开宝匣,金蒂趁花枝。yín dāo kāi bǎo xiá,jīn dì chèn huā zhī。
交际尤珍重,蓬山路不迷。jiāo jì yóu zhēn zhòng,péng shān lù bù mí。
故人京洛缶,游女汉皋缡。gù rén jīng luò fǒu,yóu nǚ hàn gāo lí。
俗尚恒为命,人情固自怡。sú shàng héng wèi mìng,rén qíng gù zì yí。
木奴轻楚帛,树本越神赀。mù nú qīng chǔ bó,shù běn yuè shén zī。
二广同风俗,八闽均礼仪。èr guǎng tóng fēng sú,bā mǐn jūn lǐ yí。
车航隐囊橐,山海平路岐。chē háng yǐn náng tuó,shān hǎi píng lù qí。
怪落金盘里,能光刘穆之。guài luò jīn pán lǐ,néng guāng liú mù zhī。

王佐

明广东海丰人。永乐中举人。入国子监,以学行闻。擢吏科给事中。器宇凝重,奏对详雅,为宣宗所知,超拜户部侍郎,巡视太仓、临清、德州诸仓积弊。正统七年进尚书,调剂国用,节缩有方。死于土木之变。 王佐的作品>>

猜您喜欢

咏史八首赵简子世家

王佐

渔阳动地鼓鼙声,虢国秦封斗粉城。yú yáng dòng dì gǔ pí shēng,guó guó qín fēng dòu fěn chéng。
谁为马嵬同驻马,莫随玉辇向西行。shuí wèi mǎ wéi tóng zhù mǎ,mò suí yù niǎn xiàng xī xíng。

咏史八首赵简子世家

王佐

孤寒八百望崖州,恩怨分明未是仇。gū hán bā bǎi wàng yá zhōu,ēn yuàn fēn míng wèi shì chóu。
但使君心合君子,不须憎李自憎牛。dàn shǐ jūn xīn hé jūn zi,bù xū zēng lǐ zì zēng niú。

瓦窑原开生圹

王佐

千年乔木护佳城,慷慨邀宾载酒行。qiān nián qiáo mù hù jiā chéng,kāng kǎi yāo bīn zài jiǔ xíng。
一十八年重觅我,化为乌有一先生。yī shí bā nián zhòng mì wǒ,huà wèi wū yǒu yī xiān shēng。

瓦窑原开生圹

王佐

一十八年风景殊,鸿蒙汗漫是吾墟。yī shí bā nián fēng jǐng shū,hóng méng hàn màn shì wú xū。
吾墟迥与人间异,渣滓人间不是吾。wú xū jiǒng yǔ rén jiān yì,zhā zǐ rén jiān bù shì wú。

黄龙夜宿

王佐

棹歌到港鱼初上,人语过门月渐低。zhào gē dào gǎng yú chū shàng,rén yǔ guò mén yuè jiàn dī。
老景神清无梦寐,几回攲枕听潮鸡。lǎo jǐng shén qīng wú mèng mèi,jǐ huí qī zhěn tīng cháo jī。

病中失约寄张凤彩

王佐

老懒作魔忧采薪,造化小儿来苦人。lǎo lǎn zuò mó yōu cǎi xīn,zào huà xiǎo ér lái kǔ rén。
范张约冷负鸡黍,笑杀榴花瓮底春。fàn zhāng yuē lěng fù jī shǔ,xiào shā liú huā wèng dǐ chūn。

柬唐榕冈处士尚义

王佐

榕树公家有后昆,故家文献百年存。róng shù gōng jiā yǒu hòu kūn,gù jiā wén xiàn bǎi nián cún。
如今子好万事足,但可怡情日弄孙。rú jīn zi hǎo wàn shì zú,dàn kě yí qíng rì nòng sūn。

柬唐榕冈处士尚义

王佐

椿株老祝八千龄,桂朵红攀第一茎。chūn zhū lǎo zhù bā qiān líng,guì duǒ hóng pān dì yī jīng。
仙籍行香书具庆,白头林下胜登瀛。xiān jí xíng xiāng shū jù qìng,bái tóu lín xià shèng dēng yíng。

病长老

王佐

茕茕对影佛前灯,八尺绳床阁瘦藤。qióng qióng duì yǐng fú qián dēng,bā chǐ shéng chuáng gé shòu téng。
时有南宗诸子弟,来祈香火拜卢能。shí yǒu nán zōng zhū zi dì,lái qí xiāng huǒ bài lú néng。

龙眼二首

王佐

本是骊龙颔下珠,昨因龙睡到寰区。běn shì lí lóng hàn xià zhū,zuó yīn lóng shuì dào huán qū。
世人只恐龙来取,讳却龙名不敢书。shì rén zhǐ kǒng lóng lái qǔ,huì què lóng míng bù gǎn shū。

龙眼二首

王佐

少昊车前照乘珠,祝融部下岂台舆。shǎo hào chē qián zhào chéng zhū,zhù róng bù xià qǐ tái yú。
荔枝只为肌肤厚,买得人间佞口谀。lì zhī zhǐ wèi jī fū hòu,mǎi dé rén jiān nìng kǒu yú。

哀四义士

王佐

五更风雨晦乾坤,守信鸡鸣自不昏。wǔ gèng fēng yǔ huì qián kūn,shǒu xìn jī míng zì bù hūn。
万户千门皆已死,汗青今见四人存。wàn hù qiān mén jiē yǐ sǐ,hàn qīng jīn jiàn sì rén cún。

问汉亭

王佐

试将我意问明河,牛女曾无七夕过。shì jiāng wǒ yì wèn míng hé,niú nǚ céng wú qī xī guò。
河说经星元不动,人间自是语言多。hé shuō jīng xīng yuán bù dòng,rén jiān zì shì yǔ yán duō。

卢相多逊

王佐

青天明主不堪欺,磐石元勋岂可移。qīng tiān míng zhǔ bù kān qī,pán shí yuán xūn qǐ kě yí。
莫怪老姬穷旅邸,能谈京邑旧因依。mò guài lǎo jī qióng lǚ dǐ,néng tán jīng yì jiù yīn yī。

知风草

王佐

飓母崩腾海岳移,方当寂寞未来时。jù mǔ bēng téng hǎi yuè yí,fāng dāng jì mò wèi lái shí。
高堂广厦人如醉,独有泥沙小草知。gāo táng guǎng shà rén rú zuì,dú yǒu ní shā xiǎo cǎo zhī。