古诗词

鸭脚粟

王佐

五谷皆养生,不可一日缺。wǔ gǔ jiē yǎng shēng,bù kě yī rì quē。
谁知五谷外,又有养生物。shuí zhī wǔ gǔ wài,yòu yǒu yǎng shēng wù。
茫茫大海南,落日孤凫没。máng máng dà hǎi nán,luò rì gū fú méi。
岂有万亿足,陇亩生倏忽。qǐ yǒu wàn yì zú,lǒng mǔ shēng shū hū。
初如凫足撑,渐见蛙眼突。chū rú fú zú chēng,jiàn jiàn wā yǎn tū。
又如散细珠,钗头横曲屈。yòu rú sàn xì zhū,chāi tóu héng qū qū。
草部非所同,谷部颇公共。cǎo bù fēi suǒ tóng,gǔ bù pǒ gōng gòng。
乃知天地心,养人非一种。nǎi zhī tiān dì xīn,yǎng rén fēi yī zhǒng。
三月方告饥,催租如雷动。sān yuè fāng gào jī,cuī zū rú léi dòng。
小熟三月收,足以供迎送。xiǎo shú sān yuè shōu,zú yǐ gōng yíng sòng。
八月又告饥,百谷青在陇。bā yuè yòu gào jī,bǎi gǔ qīng zài lǒng。
大熟八月登,恃此以不恐。dà shú bā yuè dēng,shì cǐ yǐ bù kǒng。
琼民百万家,菜色半贫病。qióng mín bǎi wàn jiā,cài sè bàn pín bìng。
每到饥月来,此草司其命。měi dào jī yuè lái,cǐ cǎo sī qí mìng。
闾阎饱饭饼,上下足酒浆。lǘ yán bǎo fàn bǐng,shàng xià zú jiǔ jiāng。
岂独济其暂,亦可赡其常。qǐ dú jì qí zàn,yì kě shàn qí cháng。
薏苡名珍珠,虚名误忠良。yì yǐ míng zhēn zhū,xū míng wù zhōng liáng。
荑稗虽可食,苟且充饥肠。tí bài suī kě shí,gǒu qiě chōng jī cháng。
若与此方驾,二物当服厢。ruò yǔ cǐ fāng jià,èr wù dāng fú xiāng。
草部在所珍,强名之曰粟。cǎo bù zài suǒ zhēn,qiáng míng zhī yuē sù。
持此问司穑,可曾在所属。chí cǐ wèn sī sè,kě céng zài suǒ shǔ。

王佐

明广东海丰人。永乐中举人。入国子监,以学行闻。擢吏科给事中。器宇凝重,奏对详雅,为宣宗所知,超拜户部侍郎,巡视太仓、临清、德州诸仓积弊。正统七年进尚书,调剂国用,节缩有方。死于土木之变。 王佐的作品>>

猜您喜欢

闻鹊二首

王佐

朝闻喜鹊噪,为报乡关喜。cháo wén xǐ què zào,wèi bào xiāng guān xǐ。
乡关久无书,相望六千里。xiāng guān jiǔ wú shū,xiāng wàng liù qiān lǐ。

和陈汝谐感怀二首

王佐

白发偏怜早,乌纱每恨迟。bái fā piān lián zǎo,wū shā měi hèn chí。
中年如满月,已近渐亏时。zhōng nián rú mǎn yuè,yǐ jìn jiàn kuī shí。

和陈汝谐感怀二首

王佐

浮云世事改,孤月此心明。fú yún shì shì gǎi,gū yuè cǐ xīn míng。
咏叹坡公句,凄然百感生。yǒng tàn pō gōng jù,qī rán bǎi gǎn shēng。

戏柬同寅廖节推

王佐

客来打秋风,我赠秋声集。kè lái dǎ qiū fēng,wǒ zèng qiū shēng jí。
要知此书名,预先为我立。yào zhī cǐ shū míng,yù xiān wèi wǒ lì。

题何叟卷

王佐

放散一万年,羲皇莫能补。fàng sàn yī wàn nián,xī huáng mò néng bǔ。
忽逢何老人,仿佛见太古。hū féng hé lǎo rén,fǎng fú jiàn tài gǔ。

东园八景东山砌石

王佐

谁聚东海石,筑作青嶙峋。shuí jù dōng hǎi shí,zhù zuò qīng lín xún。
欲袖东海归,时恐主人嗔。yù xiù dōng hǎi guī,shí kǒng zhǔ rén chēn。

东园八景东山砌石

王佐

旭日出旸谷,曈曈曙色佳。xù rì chū yáng gǔ,tóng tóng shǔ sè jiā。
重门浑未到,先到读书斋。zhòng mén hún wèi dào,xiān dào dú shū zhāi。

东园八景东山砌石

王佐

小搆静沉沉,偏宜清俗襟。xiǎo gòu jìng chén chén,piān yí qīng sú jīn。
此中何所似,明月到天心。cǐ zhōng hé suǒ shì,míng yuè dào tiān xīn。

东园八景东山砌石

王佐

周君凭小榻,自说懒无疋。zhōu jūn píng xiǎo tà,zì shuō lǎn wú pǐ。
要学陈希夷,一睡四十日。yào xué chén xī yí,yī shuì sì shí rì。

东园八景东山砌石

王佐

虽无十杖花,不让玉井水。suī wú shí zhàng huā,bù ràng yù jǐng shuǐ。
主人似濂溪,霁月光风底。zhǔ rén shì lián xī,jì yuè guāng fēng dǐ。

东园八景东山砌石

王佐

曲曲抱寒绿,萧萧趁隐身。qū qū bào hán lǜ,xiāo xiāo chèn yǐn shēn。
频年无俗客,有时来故人。pín nián wú sú kè,yǒu shí lái gù rén。

东园八景东山砌石

王佐

尝怀橘中叟,无忘六斛尘。cháng huái jú zhōng sǒu,wú wàng liù hú chén。
输赢同一梦,当局是何人。shū yíng tóng yī mèng,dāng jú shì hé rén。

东园八景东山砌石

王佐

薄采潇湘骨,寒天障物华。báo cǎi xiāo xiāng gǔ,hán tiān zhàng wù huá。
世珍云母石,我爱款冬花。shì zhēn yún mǔ shí,wǒ ài kuǎn dōng huā。

桐乡八小景大蘋洲

王佐

光风泛州渚,草暖花乱开。guāng fēng fàn zhōu zhǔ,cǎo nuǎn huā luàn kāi。
归田无别业,此是种花台。guī tián wú bié yè,cǐ shì zhǒng huā tái。

东皋古木

王佐

老树三百年,郁郁含风雨。lǎo shù sān bǎi nián,yù yù hán fēng yǔ。
巨蠹穴其心,对此伤南渡。jù dù xué qí xīn,duì cǐ shāng nán dù。