古诗词

南溟奇甸歌

王佐

南溟奇甸褒封到,天语便代天地造。nán míng qí diān bāo fēng dào,tiān yǔ biàn dài tiān dì zào。
天地造物犹因材,南北不能齐杏梅。tiān dì zào wù yóu yīn cái,nán běi bù néng qí xìng méi。
帝造一统涵春台,春台玉烛照九垓。dì zào yī tǒng hán chūn tái,chūn tái yù zhú zhào jiǔ gāi。
甸服荒服同胚胎,南溟万里微汉台。diān fú huāng fú tóng pēi tāi,nán míng wàn lǐ wēi hàn tái。
七叶失宠缓五百,八十年代边维颓。qī yè shī chǒng huǎn wǔ bǎi,bā shí nián dài biān wéi tuí。
后汉南朝遵祖,包荒姑勿推。hòu hàn nán cháo zūn zǔ,bāo huāng gū wù tuī。
隋唐一统,然犹因循旧染,视以四远待柔徕。suí táng yī tǒng,rán yóu yīn xún jiù rǎn,shì yǐ sì yuǎn dài róu lái。
宋设科目网人才,五星聚奎应光彩,文明之祥期千载。sòng shè kē mù wǎng rén cái,wǔ xīng jù kuí yīng guāng cǎi,wén míng zhī xiáng qī qiān zài。
士有白袍倡文运而肇破天荒,有黄榜推少年而歆羡时辈。shì yǒu bái páo chàng wén yùn ér zhào pò tiān huāng,yǒu huáng bǎng tuī shǎo nián ér xīn xiàn shí bèi。
八榜蝉联,连裾接佩。bā bǎng chán lián,lián jū jiē pèi。
自大观极科目之盛,至德祐厄阳九之悔。zì dà guān jí kē mù zhī shèng,zhì dé yòu è yáng jiǔ zhī huǐ。
无何道穷天水归,海南运去物亦改。wú hé dào qióng tiān shuǐ guī,hǎi nán yùn qù wù yì gǎi。
地莽翳天涯,朔风悲海外。dì mǎng yì tiān yá,shuò fēng bēi hǎi wài。
白日苍海岛,化作黄尘寨,九十三年迷世界。bái rì cāng hǎi dǎo,huà zuò huáng chén zhài,jiǔ shí sān nián mí shì jiè。
皇天震怒,眷命下土。huáng tiān zhèn nù,juàn mìng xià tǔ。
涤荡华夷氛,千古荒莽腥臊埃。dí dàng huá yí fēn,qiān gǔ huāng mǎng xīng sāo āi。
圣祖奉天,焕发丝纶,褒封南溟奇甸天上来。shèng zǔ fèng tiān,huàn fā sī lún,bāo fēng nán míng qí diān tiān shàng lái。
比内邦畿甸服,万年民物奠居。bǐ nèi bāng jī diān fú,wàn nián mín wù diàn jū。
落土著根荄,南溟为甸天地开,天荒地莽豁恢恢。luò tǔ zhù gēn gāi,nán míng wèi diān tiān dì kāi,tiān huāng dì mǎng huō huī huī。
海静波涛,千里白雪平皑皑。hǎi jìng bō tāo,qiān lǐ bái xuě píng ái ái。
山增气色,一天青秀高崔嵬。shān zēng qì sè,yī tiān qīng xiù gāo cuī wéi。
光天之下,重光协日,南陲陆海隅,幽景光照回。guāng tiān zhī xià,zhòng guāng xié rì,nán chuí lù hǎi yú,yōu jǐng guāng zhào huí。
望祭山川岳渎,骏奔相追推。wàng jì shān chuān yuè dú,jùn bēn xiāng zhuī tuī。
溟甸有阶侯焚柴,溟甸有阶荷焚柴。míng diān yǒu jiē hóu fén chái,míng diān yǒu jiē hé fén chái。
皇天后土,混合山海元气回。huáng tiān hòu tǔ,hùn hé shān hǎi yuán qì huí。
钟灵毓秀生英才,后先衮衮登公台,位居九棘面三槐。zhōng líng yù xiù shēng yīng cái,hòu xiān gǔn gǔn dēng gōng tái,wèi jū jiǔ jí miàn sān huái。
群才属休明,奉承盈运纷徘徊。qún cái shǔ xiū míng,fèng chéng yíng yùn fēn pái huái。
玉烛馀光照草莱,遗民遗黎荷栽培。yù zhú yú guāng zhào cǎo lái,yí mín yí lí hé zāi péi。
南溟为甸方,恰才未及十纪。nán míng wèi diān fāng,qià cái wèi jí shí jì。
而人物增品之盛,遽与隆古相追陪。ér rén wù zēng pǐn zhī shèng,jù yǔ lóng gǔ xiāng zhuī péi。
衣冠礼乐之美,遽与中州相追陪。yī guān lǐ lè zhī měi,jù yǔ zhōng zhōu xiāng zhuī péi。
诗书弦诵之兴,遽与邹鲁相追陪。shī shū xián sòng zhī xīng,jù yǔ zōu lǔ xiāng zhuī péi。
财成之道,天地不能财。cái chéng zhī dào,tiān dì bù néng cái。
帝造独代天安排,抚育南北同婴孩。dì zào dú dài tiān ān pái,fǔ yù nán běi tóng yīng hái。
民胞物与分形骸,是盖分殊而理一恒该。mín bāo wù yǔ fēn xíng hái,shì gài fēn shū ér lǐ yī héng gāi。
含生并育,各得其所安其分,一一孰非帝造恩播筛。hán shēng bìng yù,gè dé qí suǒ ān qí fēn,yī yī shú fēi dì zào ēn bō shāi。
海不扬波百神谐,巨灵效顺驱风协平荡海岛,禹迹不到蛟龙堆。hǎi bù yáng bō bǎi shén xié,jù líng xiào shùn qū fēng xié píng dàng hǎi dǎo,yǔ jì bù dào jiāo lóng duī。
又驱黑海跋浪翻溟吞舟,巨鳅群归尾闾清海灾。yòu qū hēi hǎi bá làng fān míng tūn zhōu,jù qiū qún guī wěi lǘ qīng hǎi zāi。
鼋鼍龙鱼鳖,海错万状不可枚,源源来游来臻南溟殖货财。yuán tuó lóng yú biē,hǎi cuò wàn zhuàng bù kě méi,yuán yuán lái yóu lái zhēn nán míng zhí huò cái。
岂直玳瑁可翊冠冕之华美,而砗磲独与七宝争奇瑰。qǐ zhí dài mào kě yì guān miǎn zhī huá měi,ér chē qú dú yǔ qī bǎo zhēng qí guī。
此皆圣造,既已赞育两间,同于天地覆载。cǐ jiē shèng zào,jì yǐ zàn yù liǎng jiān,tóng yú tiān dì fù zài。
夫天地分形,海岳奠位。fū tiān dì fēn xíng,hǎi yuè diàn wèi。
南溟奇甸,圣人先同轨。nán míng qí diān,shèng rén xiān tóng guǐ。
蓦地太古荒服,丕变侯邦而虚丽武卫。mò dì tài gǔ huāng fú,pī biàn hóu bāng ér xū lì wǔ wèi。
人文物华钟奇此萃,此岂人为而能然哉。rén wén wù huá zhōng qí cǐ cuì,cǐ qǐ rén wèi ér néng rán zāi。
所谓圣人先天而天弗违,此其类也。suǒ wèi shèng rén xiān tiān ér tiān fú wéi,cǐ qí lèi yě。
以人文言,汉唐以前世远不赘,赵宋奉天造草昧。yǐ rén wén yán,hàn táng yǐ qián shì yuǎn bù zhuì,zhào sòng fèng tiān zào cǎo mèi。
内地诸州,咸相胥于乱而不治之区。nèi dì zhū zhōu,xián xiāng xū yú luàn ér bù zhì zhī qū。
而以华为夷,皆相率于暗而不明之域,而视昼为晦。ér yǐ huá wèi yí,jiē xiāng lǜ yú àn ér bù míng zhī yù,ér shì zhòu wèi huì。
是故海南人文,为国守死,抗节无愧。shì gù hǎi nán rén wén,wèi guó shǒu sǐ,kàng jié wú kuì。
始焉祥兴勤王,而吾人独倡先锋之孤危。shǐ yān xiáng xīng qín wáng,ér wú rén dú chàng xiān fēng zhī gū wēi。
终焉厓山运移,而吾众复守后凋之寒岁。zhōng yān yá shān yùn yí,ér wú zhòng fù shǒu hòu diāo zhī hán suì。
茕茕吊影于胡天,而伤百年之无君。qióng qióng diào yǐng yú hú tiān,ér shāng bǎi nián zhī wú jūn。
乾乾待命于中土,而俟千载之嘉会。qián qián dài mìng yú zhōng tǔ,ér qí qiān zài zhī jiā huì。
古有守礼义之国,此其古之流风遗爱。gǔ yǒu shǒu lǐ yì zhī guó,cǐ qí gǔ zhī liú fēng yí ài。
洪武开天,诏恤下慰。hóng wǔ kāi tiān,zhào xù xià wèi。
首言海南习礼义之教,有华夏之风砺世,天章光昭五纬瑞。shǒu yán hǎi nán xí lǐ yì zhī jiào,yǒu huá xià zhī fēng lì shì,tiān zhāng guāng zhāo wǔ wěi ruì。
是盖先天圣人将欲降生,而天不违之,人民以先钟奇此萃矣。shì gài xiān tiān shèng rén jiāng yù jiàng shēng,ér tiān bù wéi zhī,rén mín yǐ xiān zhōng qí cǐ cuì yǐ。
以物华言,山海物产,千状万态。yǐ wù huá yán,shān hǎi wù chǎn,qiān zhuàng wàn tài。
难置百喙,姑举长流,以通异派。nán zhì bǎi huì,gū jǔ zhǎng liú,yǐ tōng yì pài。
是故物华所先,则田美两熟,而有三熟之加。shì gù wù huá suǒ xiān,zé tián měi liǎng shú,ér yǒu sān shú zhī jiā。
蚕禁原蚕,而有八蚕之倍。cán jìn yuán cán,ér yǒu bā cán zhī bèi。
珍珠麦利济军师,桄榔面应济饥馁。zhēn zhū mài lì jì jūn shī,guāng láng miàn yīng jì jī něi。
天南星药品耳,既同薯蓣济饥,而亦与中秋节物。tiān nán xīng yào pǐn ěr,jì tóng shǔ yù jì jī,ér yì yǔ zhōng qiū jié wù。
鸭脚粟草部耳,既均谷菽赒给,而恒充四季家醅。yā jiǎo sù cǎo bù ěr,jì jūn gǔ shū zhōu gěi,ér héng chōng sì jì jiā pēi。
花之穗知年有秋,草之叶知风有飓。huā zhī suì zhī nián yǒu qiū,cǎo zhī yè zhī fēng yǒu jù。
蜜株酒树之硕果,不假人为而自出天然。mì zhū jiǔ shù zhī shuò guǒ,bù jiǎ rén wèi ér zì chū tiān rán。
凤卵龙乳之佳实,不用酋盐而能令人醉。fèng luǎn lóng rǔ zhī jiā shí,bù yòng qiú yán ér néng lìng rén zuì。
既有三超园品之奇,复同一守甸土之贵。jì yǒu sān chāo yuán pǐn zhī qí,fù tóng yī shǒu diān tǔ zhī guì。
邻封仅逾百里,限天堑而根不敢移。lín fēng jǐn yú bǎi lǐ,xiàn tiān qiàn ér gēn bù gǎn yí。
寰宇虽购千金,守天定而节不敢贷。huán yǔ suī gòu qiān jīn,shǒu tiān dìng ér jié bù gǎn dài。
盖曾受戒真宰于千载之前,而预为南溟奇甸万年之待。gài céng shòu jiè zhēn zǎi yú qiān zài zhī qián,ér yù wèi nán míng qí diān wàn nián zhī dài。
又若陇山之莺,岭南所无也,而甸域有之,是谁使之有哉,盖为奇甸表章稀世之瑞。yòu ruò lǒng shān zhī yīng,lǐng nán suǒ wú yě,ér diān yù yǒu zhī,shì shuí shǐ zhī yǒu zāi,gài wèi qí diān biǎo zhāng xī shì zhī ruì。
通国之虎,岭南所有也,而甸域无之,是谁使之无哉,亦为奇甸禁绝万年之害。tōng guó zhī hǔ,lǐng nán suǒ yǒu yě,ér diān yù wú zhī,shì shuí shǐ zhī wú zāi,yì wèi qí diān jìn jué wàn nián zhī hài。
馀若鸡有灵,放啼三声而占否泰。yú ruò jī yǒu líng,fàng tí sān shēng ér zhàn fǒu tài。
雀有长,就观五色而别章采。què yǒu zhǎng,jiù guān wǔ sè ér bié zhāng cǎi。
是皆甸山钟奇吐秀,而自然发露之英华,靡物物刻雕而调习采绘。shì jiē diān shān zhōng qí tǔ xiù,ér zì rán fā lù zhī yīng huá,mí wù wù kè diāo ér diào xí cǎi huì。
古有嘉禾异蓂灵物之属,此其古之遗迹。gǔ yǒu jiā hé yì míng líng wù zhī shǔ,cǐ qí gǔ zhī yí jì。
大概维岳降神,岂惟生贤,亦必有逾古嘉精灵应,出为治世光贵。dà gài wéi yuè jiàng shén,qǐ wéi shēng xián,yì bì yǒu yú gǔ jiā jīng líng yīng,chū wèi zhì shì guāng guì。
况今先天圣人嗜欲将至,而天不违之,物华亦皆钟奇此萃矣。kuàng jīn xiān tiān shèng rén shì yù jiāng zhì,ér tiān bù wéi zhī,wù huá yì jiē zhōng qí cǐ cuì yǐ。
人文物华,钟奇此萃。rén wén wù huá,zhōng qí cǐ cuì。
一触圣心之天机,而天光宇泰,自然鸣天籁。yī chù shèng xīn zhī tiān jī,ér tiān guāng yǔ tài,zì rán míng tiān lài。
隐尔天声,形于金石玉音之宣,遂为南溟人物,万世永赖。yǐn ěr tiān shēng,xíng yú jīn shí yù yīn zhī xuān,suì wèi nán míng rén wù,wàn shì yǒng lài。
噫嘻,龙马浮河而羲画成,神龟出洛而禹畴遂。yī xī,lóng mǎ fú hé ér xī huà chéng,shén guī chū luò ér yǔ chóu suì。
南溟献奇,而圣祖皇帝玉音克配。nán míng xiàn qí,ér shèng zǔ huáng dì yù yīn kè pèi。
先圣后圣,本同一揆。xiān shèng hòu shèng,běn tóng yī kuí。
仰观古今,南溟一地。yǎng guān gǔ jīn,nán míng yī dì。
治乱安危,何曾择代。zhì luàn ān wēi,hé céng zé dài。
隋唐两开幕府,徒费罢郡食邑,未闻进德而嘉会。suí táng liǎng kāi mù fǔ,tú fèi bà jùn shí yì,wèi wén jìn dé ér jiā huì。
圣神一褒疆域,不止进德嘉会。shèng shén yī bāo jiāng yù,bù zhǐ jìn dé jiā huì。
而置荒服于邦畿侯甸之安,纳民于安富尊荣之内。ér zhì huāng fú yú bāng jī hóu diān zhī ān,nà mín yú ān fù zūn róng zhī nèi。
圣恩罩被疆域,有如是哉。shèng ēn zhào bèi jiāng yù,yǒu rú shì zāi。
鼎湖龙去天巍巍,元元蠢蠢,惟亿万世思荣哀,圣子神孙执鬯杯。dǐng hú lóng qù tiān wēi wēi,yuán yuán chǔn chǔn,wéi yì wàn shì sī róng āi,shèng zi shén sūn zhí chàng bēi。
吾甸吾人,为犬为马,世报恩德南溟隈。wú diān wú rén,wèi quǎn wèi mǎ,shì bào ēn dé nán míng wēi。
南溟奇甸,永抱玉音,穷极宇宙,而历万万飞劫灰。nán míng qí diān,yǒng bào yù yīn,qióng jí yǔ zhòu,ér lì wàn wàn fēi jié huī。

王佐

明广东海丰人。永乐中举人。入国子监,以学行闻。擢吏科给事中。器宇凝重,奏对详雅,为宣宗所知,超拜户部侍郎,巡视太仓、临清、德州诸仓积弊。正统七年进尚书,调剂国用,节缩有方。死于土木之变。 王佐的作品>>

猜您喜欢

鹧鸪媒

王佐

世路无端多网罗,声声何苦叫哥哥。shì lù wú duān duō wǎng luó,shēng shēng hé kǔ jiào gē gē。
哥哥若不争雄长,叫破春风也奈何。gē gē ruò bù zhēng xióng zhǎng,jiào pò chūn fēng yě nài hé。

和曾双溪南园唱和谣二首唱

王佐

花落香残恐后时,寻芳何事苦来迟。huā luò xiāng cán kǒng hòu shí,xún fāng hé shì kǔ lái chí。
春风独有花心苦,尽说当年杜牧知。chūn fēng dú yǒu huā xīn kǔ,jǐn shuō dāng nián dù mù zhī。

和曾双溪南园唱和谣二首唱

王佐

杜牧寻春春已迟,可怜偏恋折残枝。dù mù xún chūn chūn yǐ chí,kě lián piān liàn zhé cán zhī。
春丛亦有含花死,豆蔻丁香牧未知。chūn cóng yì yǒu hán huā sǐ,dòu kòu dīng xiāng mù wèi zhī。

含笑花

王佐

尧草元能指佞臣,逢花休问笑何人。yáo cǎo yuán néng zhǐ nìng chén,féng huā xiū wèn xiào hé rén。
君看青史千年笑,奚止山花笑一春。jūn kàn qīng shǐ qiān nián xiào,xī zhǐ shān huā xiào yī chūn。

含笑花

王佐

白白红红竞好春,含香羞涩似含颦。bái bái hóng hóng jìng hǎo chūn,hán xiāng xiū sè shì hán pín。
无端却被崖州户,错怪山花解笑人。wú duān què bèi yá zhōu hù,cuò guài shān huā jiě xiào rén。

秦吉了并序

王佐

口呼万岁祝千秋,羌女金笼占上流。kǒu hū wàn suì zhù qiān qiū,qiāng nǚ jīn lóng zhàn shàng liú。
若到上阳供奉日,陇山鹦鹉尽回头。ruò dào shàng yáng gōng fèng rì,lǒng shān yīng wǔ jǐn huí tóu。

回风岭

王佐

南北风来到此还,南边和暖北边寒。nán běi fēng lái dào cǐ hái,nán biān hé nuǎn běi biān hán。
怪来天地人犹憾,一样琼南两样看。guài lái tiān dì rén yóu hàn,yī yàng qióng nán liǎng yàng kàn。

石船在崖州大洞天稍北

王佐

老我来游看石船,洞门别是一风烟。lǎo wǒ lái yóu kàn shí chuán,dòng mén bié shì yī fēng yān。
昔人已去无回辙,犹记淳熙丙午年。xī rén yǐ qù wú huí zhé,yóu jì chún xī bǐng wǔ nián。

澹庵井

王佐

中兴封事百年无,身倚皇天自不孤。zhōng xīng fēng shì bǎi nián wú,shēn yǐ huáng tiān zì bù gū。
酌罢清泉问秦桧,已无寸土寄头颅。zhuó bà qīng quán wèn qín guì,yǐ wú cùn tǔ jì tóu lú。

咏史八首赵简子世家

王佐

摩笄山前风日凄,代人犹自说当时。mó jī shān qián fēng rì qī,dài rén yóu zì shuō dāng shí。
宝符藏地今安在,知爱男儿爱女儿。bǎo fú cáng dì jīn ān zài,zhī ài nán ér ài nǚ ér。

咏史八首赵简子世家

王佐

不禁奸邪禁古书,至愚应不至秦愚。bù jìn jiān xié jìn gǔ shū,zhì yú yīng bù zhì qín yú。
生前遗臭熏千古,不待沙丘混鲍鱼。shēng qián yí chòu xūn qiān gǔ,bù dài shā qiū hùn bào yú。

咏史八首赵简子世家

王佐

地能埋死不埋愚,黔首不愚秦自愚。dì néng mái sǐ bù mái yú,qián shǒu bù yú qín zì yú。
胡亥一愚愚到死,却将法令罔诗书。hú hài yī yú yú dào sǐ,què jiāng fǎ lìng wǎng shī shū。

咏史八首赵简子世家

王佐

李斯相秦留逐客,要使英雄六国无。lǐ sī xiāng qín liú zhú kè,yào shǐ yīng xióng liù guó wú。
岂料灭秦开汉者,只消闾左一声呼。qǐ liào miè qín kāi hàn zhě,zhǐ xiāo lǘ zuǒ yī shēng hū。

咏史八首赵简子世家

王佐

大树参天十亩云,万年直欲荫乾坤。dà shù cān tiān shí mǔ yún,wàn nián zhí yù yīn qián kūn。
指头小鸟来施粪,粪尽桐枝死到根。zhǐ tóu xiǎo niǎo lái shī fèn,fèn jǐn tóng zhī sǐ dào gēn。

咏史八首赵简子世家

王佐

老瞒凶焰欲烧天,江左孙郎又少年。lǎo mán xiōng yàn yù shāo tiān,jiāng zuǒ sūn láng yòu shǎo nián。
识得左军真帝胄,可能三顾不幡然。shí dé zuǒ jūn zhēn dì zhòu,kě néng sān gù bù fān rán。