古诗词

符凤妻

王佐

恶类灭天,善人全天。è lèi miè tiān,shàn rén quán tiān。
灭天自灭,全天自全。miè tiān zì miè,quán tiān zì quán。
自灭何如,蜉蝣斯须。zì miè hé rú,fú yóu sī xū。
朝生夕死,鸡糇鸟餔。cháo shēng xī sǐ,jī hóu niǎo bù。
粪秽庭阶,日费扫除。fèn huì tíng jiē,rì fèi sǎo chú。
自全何如,珠玉其躯。zì quán hé rú,zhū yù qí qū。
可卷可怀,孰忍毁诸。kě juǎn kě huái,shú rěn huǐ zhū。
烈妇贞行,良玉美珠。liè fù zhēn xíng,liáng yù měi zhū。
天不忍毁,珠旒玉符。tiān bù rěn huǐ,zhū liú yù fú。
身死名存,光照方舆。shēn sǐ míng cún,guāng zhào fāng yú。
何千万年,脍炙海隅。hé qiān wàn nián,kuài zhì hǎi yú。
三纲四维,此焉以推。sān gāng sì wéi,cǐ yān yǐ tuī。
目不属纲,化不张维。mù bù shǔ gāng,huà bù zhāng wéi。
视此之为,宁无懦而。shì cǐ zhī wèi,níng wú nuò ér。

王佐

明广东海丰人。永乐中举人。入国子监,以学行闻。擢吏科给事中。器宇凝重,奏对详雅,为宣宗所知,超拜户部侍郎,巡视太仓、临清、德州诸仓积弊。正统七年进尚书,调剂国用,节缩有方。死于土木之变。 王佐的作品>>

猜您喜欢

藤作其一

王佐

惟我祖宗怜远土,两朝优诏特矜楚。wéi wǒ zǔ zōng lián yuǎn tǔ,liǎng cháo yōu zhào tè jīn chǔ。
公使逾法许具闻,气焰权奸犹敛阻。gōng shǐ yú fǎ xǔ jù wén,qì yàn quán jiān yóu liǎn zǔ。

塘园四景回文诗

王佐

熙熙暖日映花娇,习习和风卷嫩蕉。xī xī nuǎn rì yìng huā jiāo,xí xí hé fēng juǎn nèn jiāo。
时雨过空西望远,透滩滩水绿平桥。shí yǔ guò kōng xī wàng yuǎn,tòu tān tān shuǐ lǜ píng qiáo。

塘园四景回文诗

王佐

浓阴好爱西桥过,影午交枝几树榕。nóng yīn hǎo ài xī qiáo guò,yǐng wǔ jiāo zhī jǐ shù róng。
钟秀地形山叠叠,鬨声滩势水重重。zhōng xiù dì xíng shān dié dié,hòng shēng tān shì shuǐ zhòng zhòng。

塘园四景回文诗

王佐

分洲小水秋蘋白,接渚平田晚稻香。fēn zhōu xiǎo shuǐ qiū píng bái,jiē zhǔ píng tián wǎn dào xiāng。
云薄挂枝疏叶落,村前对坐午天凉。yún báo guà zhī shū yè luò,cūn qián duì zuò wǔ tiān liáng。

塘园四景回文诗

王佐

鸦归晚树半黄昏,景寂孤吟坐掩门。yā guī wǎn shù bàn huáng hūn,jǐng jì gū yín zuò yǎn mén。
斜日短天寒极目,冷云含雨暗村村。xié rì duǎn tiān hán jí mù,lěng yún hán yǔ àn cūn cūn。

问汉亭

王佐

借问河东织女星,可曾七夕有郎情。jiè wèn hé dōng zhī nǚ xīng,kě céng qī xī yǒu láng qíng。
牛郎只在河西住,乌鹊为桥早晚成。niú láng zhǐ zài hé xī zhù,wū què wèi qiáo zǎo wǎn chéng。

周公祠二首其二

王佐

十万天兵渡海南,师臣都统内臣监。shí wàn tiān bīng dù hǎi nán,shī chén dōu tǒng nèi chén jiān。
周君独制妖蛇命,不数同时一二三。zhōu jūn dú zhì yāo shé mìng,bù shù tóng shí yī èr sān。

赵忠简公鼎墓

王佐

澶渊跸辙杳难呼,南渡乾坤两手扶。chán yuān bì zhé yǎo nán hū,nán dù qián kūn liǎng shǒu fú。
窜逐不妨青史路,塳迷琼岛未为孤。cuàn zhú bù fáng qīng shǐ lù,péng mí qióng dǎo wèi wèi gū。

庚申录寄王国昌

王佐

不见王生半载馀,空怀鄙吝对残书。bù jiàn wáng shēng bàn zài yú,kōng huái bǐ lìn duì cán shū。
怪来宝藏搜山海,遗却人间照乘珠。guài lái bǎo cáng sōu shān hǎi,yí què rén jiān zhào chéng zhū。

庚申录寄王国昌

王佐

海国人中翰墨孤,国昌风韵正何如。hǎi guó rén zhōng hàn mò gū,guó chāng fēng yùn zhèng hé rú。
逢人近问春消息,花落花开只读书。féng rén jìn wèn chūn xiāo xī,huā luò huā kāi zhǐ dú shū。

马鞍岭

王佐

房星委地去何从,留得遗鞍阁半空。fáng xīng wěi dì qù hé cóng,liú dé yí ān gé bàn kōng。
䃹石不烦金宝重,杂云中有彩鞭幪。làn shí bù fán jīn bǎo zhòng,zá yún zhōng yǒu cǎi biān méng。

太学解嘲

王佐

乐羊终是愧巴西,许下惟闻哭习脂。lè yáng zhōng shì kuì bā xī,xǔ xià wéi wén kū xí zhī。
岂是大家无好句,先生何愧古人诗。qǐ shì dà jiā wú hǎo jù,xiān shēng hé kuì gǔ rén shī。

秋燕时会试归

王佐

西风飒飒雨纤纤,归思都从社后添。xī fēng sà sà yǔ xiān xiān,guī sī dōu cóng shè hòu tiān。
料得主人情意重,年年常为卷珠帘。liào dé zhǔ rén qíng yì zhòng,nián nián cháng wèi juǎn zhū lián。

泰宁贼定回府

王佐

半百经纶未奏功,年年从事狡儿童。bàn bǎi jīng lún wèi zòu gōng,nián nián cóng shì jiǎo ér tóng。
归来且喜书囊在,豹略龙韬尽梦中。guī lái qiě xǐ shū náng zài,bào lüè lóng tāo jǐn mèng zhōng。

同是浮生侣

王佐

同是浮生侣,心无贵贱殊。tóng shì fú shēng lǚ,xīn wú guì jiàn shū。
死生均好恶,苦乐共违趋。sǐ shēng jūn hǎo è,kǔ lè gòng wéi qū。
笼鸟随人活,盆鱼待主濡。lóng niǎo suí rén huó,pén yú dài zhǔ rú。
主恩难自保,鱼鸟欲何如。zhǔ ēn nán zì bǎo,yú niǎo yù hé rú。
蜀道在平地,吴江岂故居。shǔ dào zài píng dì,wú jiāng qǐ gù jū。
浩歌声激石,白日暗堪舆。hào gē shēng jī shí,bái rì àn kān yú。