古诗词

读书

王樵

我性难谐俗,诗书独与亲。wǒ xìng nán xié sú,shī shū dú yǔ qīn。
一楼堪累月,万事付诸人。yī lóu kān lèi yuè,wàn shì fù zhū rén。
会意辄忘食,起思如有神。huì yì zhé wàng shí,qǐ sī rú yǒu shén。
停杯待明月,下榻为嘉宾。tíng bēi dài míng yuè,xià tà wèi jiā bīn。
永日三茅顶,寒江一钓缗。yǒng rì sān máo dǐng,hán jiāng yī diào mín。
愿言长若此,已谓乐无伦。yuàn yán zhǎng ruò cǐ,yǐ wèi lè wú lún。
貌以缨冠改,人添识面新。mào yǐ yīng guān gǎi,rén tiān shí miàn xīn。
今时崇意气,骨肉在胡秦。jīn shí chóng yì qì,gǔ ròu zài hú qín。
尝笑陶元亮,何如郑子真。cháng xiào táo yuán liàng,hé rú zhèng zi zhēn。
只因三径费,失却葛天民。zhǐ yīn sān jìng fèi,shī què gé tiān mín。
局蹐邯郸步,惭惶西子矉。jú jí hán dān bù,cán huáng xī zi pín。
浪从双眼白,生取几人瞋。làng cóng shuāng yǎn bái,shēng qǔ jǐ rén chēn。
物物私其假,生生总是尘。wù wù sī qí jiǎ,shēng shēng zǒng shì chén。
鷾鸸犹有智,鸥鸟固难驯。yì ér yóu yǒu zhì,ōu niǎo gù nán xùn。
快意醒前梦,回头迹已陈。kuài yì xǐng qián mèng,huí tóu jì yǐ chén。
停云闲对户,堪与洗心论。tíng yún xián duì hù,kān yǔ xǐ xīn lùn。

王樵

明镇江府金坛人,字明远。嘉靖二十六年进士。授行人。历刑部员外郎,著《读律私笺》,甚精核。万历初,张居正知其能,任为浙江佥事,擢尚宝卿。以请勿罪反对居正夺情视事之言官,忤居正,出为南京鸿胪卿,旋罢。后再起至右都御史。有《方麓居士集》。 王樵的作品>>

猜您喜欢

望湖亭三首

王樵

孤村数家隐树,一曲清流抱山。gū cūn shù jiā yǐn shù,yī qū qīng liú bào shān。
四月城中未有,林端黄鸟关关。sì yuè chéng zhōng wèi yǒu,lín duān huáng niǎo guān guān。

望湖亭三首

王樵

垂杨流水石桥,白马青衫来路。chuí yáng liú shuǐ shí qiáo,bái mǎ qīng shān lái lù。
有人指点凭栏,当喜相期不误。yǒu rén zhǐ diǎn píng lán,dāng xǐ xiāng qī bù wù。

中秋大江观月

王樵

空江远与天接,月影荡若金虬。kōng jiāng yuǎn yǔ tiān jiē,yuè yǐng dàng ruò jīn qiú。
一叶波凌万顷,平生无此中秋。yī yè bō líng wàn qǐng,píng shēng wú cǐ zhōng qiū。
78123456