古诗词

送人上陵

王樵

春风已绿燕山草,征袍又映皇陵道。chūn fēng yǐ lǜ yàn shān cǎo,zhēng páo yòu yìng huáng líng dào。
昌平郭外一峰斜,天寿山前双柱杳。chāng píng guō wài yī fēng xié,tiān shòu shān qián shuāng zhù yǎo。
青松五里到红门,麒麟辟邪相对蹲。qīng sōng wǔ lǐ dào hóng mén,qí lín pì xié xiāng duì dūn。
山内看山山更好,屏风九叠碧嶙峋。shān nèi kàn shān shān gèng hǎo,píng fēng jiǔ dié bì lín xún。
遥见翠微露黄屋,烈祖神孙异陵谷。yáo jiàn cuì wēi lù huáng wū,liè zǔ shén sūn yì líng gǔ。
松间御道转青蛇,涧上长桥横白玉。sōng jiān yù dào zhuǎn qīng shé,jiàn shàng zhǎng qiáo héng bái yù。
太行西绕下天中,八陵佳气尽成龙。tài xíng xī rào xià tiān zhōng,bā líng jiā qì jǐn chéng lóng。
有时展谒来天子,岁再明禋遣上公。yǒu shí zhǎn yè lái tiān zi,suì zài míng yīn qiǎn shàng gōng。
庙门夕启衣裳设,木铎初传金漏急。miào mén xī qǐ yī shang shè,mù duó chū chuán jīn lòu jí。
只听松韵堪悽怆,更有泉声助幽咽。zhǐ tīng sōng yùn kān qī chuàng,gèng yǒu quán shēng zhù yōu yàn。
泉声不已漏声催,五色云中仙驭来。quán shēng bù yǐ lòu shēng cuī,wǔ sè yún zhōng xiān yù lái。
才看帷幄开金殿,又见重门闭玉台。cái kàn wéi wò kāi jīn diàn,yòu jiàn zhòng mén bì yù tái。
五台复玉台。wǔ tái fù yù tái。
仙驭不徘徊。xiān yù bù pái huái。
灯火千林昼,冠裳两道回。dēng huǒ qiān lín zhòu,guān shang liǎng dào huí。
鸡鸣月落燕山晓,迟尔沙河碧水隈。jī míng yuè luò yàn shān xiǎo,chí ěr shā hé bì shuǐ wēi。

王樵

明镇江府金坛人,字明远。嘉靖二十六年进士。授行人。历刑部员外郎,著《读律私笺》,甚精核。万历初,张居正知其能,任为浙江佥事,擢尚宝卿。以请勿罪反对居正夺情视事之言官,忤居正,出为南京鸿胪卿,旋罢。后再起至右都御史。有《方麓居士集》。 王樵的作品>>

猜您喜欢

望湖亭三首

王樵

孤村数家隐树,一曲清流抱山。gū cūn shù jiā yǐn shù,yī qū qīng liú bào shān。
四月城中未有,林端黄鸟关关。sì yuè chéng zhōng wèi yǒu,lín duān huáng niǎo guān guān。

望湖亭三首

王樵

垂杨流水石桥,白马青衫来路。chuí yáng liú shuǐ shí qiáo,bái mǎ qīng shān lái lù。
有人指点凭栏,当喜相期不误。yǒu rén zhǐ diǎn píng lán,dāng xǐ xiāng qī bù wù。

中秋大江观月

王樵

空江远与天接,月影荡若金虬。kōng jiāng yuǎn yǔ tiān jiē,yuè yǐng dàng ruò jīn qiú。
一叶波凌万顷,平生无此中秋。yī yè bō líng wàn qǐng,píng shēng wú cǐ zhōng qiū。
78123456