古诗词

西郊行

王樵

出门不问途,但随流水去。chū mén bù wèn tú,dàn suí liú shuǐ qù。
流水自西山,水尽行当住。liú shuǐ zì xī shān,shuǐ jǐn xíng dāng zhù。
名园古刹贵家村,往往清溪恰在门。míng yuán gǔ shā guì jiā cūn,wǎng wǎng qīng xī qià zài mén。
此去亭台谁最好,春来丝管日相喧。cǐ qù tíng tái shuí zuì hǎo,chūn lái sī guǎn rì xiāng xuān。
亭台丝管时时变,一人一意看无厌。tíng tái sī guǎn shí shí biàn,yī rén yī yì kàn wú yàn。
谒告新辞鹓鹭行,明朝又上麒麟殿。yè gào xīn cí yuān lù xíng,míng cháo yòu shàng qí lín diàn。
年年绿树摇春风,一道清溪掩映中。nián nián lǜ shù yáo chūn fēng,yī dào qīng xī yǎn yìng zhōng。
幽赏供人三十里,潺湲又出凤城东。yōu shǎng gōng rén sān shí lǐ,chán yuán yòu chū fèng chéng dōng。

王樵

明镇江府金坛人,字明远。嘉靖二十六年进士。授行人。历刑部员外郎,著《读律私笺》,甚精核。万历初,张居正知其能,任为浙江佥事,擢尚宝卿。以请勿罪反对居正夺情视事之言官,忤居正,出为南京鸿胪卿,旋罢。后再起至右都御史。有《方麓居士集》。 王樵的作品>>

猜您喜欢

望湖亭三首

王樵

孤村数家隐树,一曲清流抱山。gū cūn shù jiā yǐn shù,yī qū qīng liú bào shān。
四月城中未有,林端黄鸟关关。sì yuè chéng zhōng wèi yǒu,lín duān huáng niǎo guān guān。

望湖亭三首

王樵

垂杨流水石桥,白马青衫来路。chuí yáng liú shuǐ shí qiáo,bái mǎ qīng shān lái lù。
有人指点凭栏,当喜相期不误。yǒu rén zhǐ diǎn píng lán,dāng xǐ xiāng qī bù wù。

中秋大江观月

王樵

空江远与天接,月影荡若金虬。kōng jiāng yuǎn yǔ tiān jiē,yuè yǐng dàng ruò jīn qiú。
一叶波凌万顷,平生无此中秋。yī yè bō líng wàn qǐng,píng shēng wú cǐ zhōng qiū。
78123456