古诗词

挽刑部夏司务

苏葵

轩昂天地作男儿,病入膏肓不可支。xuān áng tiān dì zuò nán ér,bìng rù gāo huāng bù kě zhī。
三十六芝无觅处,百千万劫是空时。sān shí liù zhī wú mì chù,bǎi qiān wàn jié shì kōng shí。
清朝芳誉于公狱,衰草平原有道碑。qīng cháo fāng yù yú gōng yù,shuāi cǎo píng yuán yǒu dào bēi。
何事英魂堪自慰,吾人公论哭君诗。hé shì yīng hún kān zì wèi,wú rén gōng lùn kū jūn shī。

苏葵

明广东顺德人,字伯诚。成化二十三年进士。弘治中以翰林编修升江西提学佥事。性耿介,不谄附权贵。为太监董让陷害,理官欲加之刑。诸生百人拥入扶葵去,事竟得雪。在任增修白鹿书院。官至福建布政使。有《吹剑集》。 苏葵的作品>>

猜您喜欢

九日二首

苏葵

不是幽人亦赏花,花枝经雨迸篱斜。bù shì yōu rén yì shǎng huā,huā zhī jīng yǔ bèng lí xié。
官贫贳酒常施债,才窘耽诗不到家。guān pín shì jiǔ cháng shī zhài,cái jiǒng dān shī bù dào jiā。
三径也曾来梦里,四年忘却滞天涯。sān jìng yě céng lái mèng lǐ,sì nián wàng què zhì tiān yá。
西风偶掣尊前帽,莫道疏狂似孟嘉。xī fēng ǒu chè zūn qián mào,mò dào shū kuáng shì mèng jiā。

九日和江寅长韵

苏葵

秋深何独葛洪川,锦水西风亦飒然。qiū shēn hé dú gé hóng chuān,jǐn shuǐ xī fēng yì sà rán。
邻瓮吝赊无醉处,篱花烂放足吟边。lín wèng lìn shē wú zuì chù,lí huā làn fàng zú yín biān。
霜横雁度天拖字,潦尽蛟潜水没涎。shuāng héng yàn dù tiān tuō zì,lǎo jǐn jiāo qián shuǐ méi xián。
三径有盟知久负,浮萍江汉愧年年。sān jìng yǒu méng zhī jiǔ fù,fú píng jiāng hàn kuì nián nián。

秋日书怀二首

苏葵

天涯漫作十年游,心醉南华绝点愁。tiān yá màn zuò shí nián yóu,xīn zuì nán huá jué diǎn chóu。
儒业有缘官淡泊,萍踪无定客夷犹。rú yè yǒu yuán guān dàn pō,píng zōng wú dìng kè yí yóu。
云连高树疏帘晚,雨洗残花小院秋。yún lián gāo shù shū lián wǎn,yǔ xǐ cán huā xiǎo yuàn qiū。
闲凭阑干听蟋蟀,荒蓁浑忘剪菟裘。xián píng lán gàn tīng xī shuài,huāng zhēn hún wàng jiǎn tú qiú。

秋日书怀二首

苏葵

轇轇扰扰欲如何,误尽青春两鬓皤。jiāo jiāo rǎo rǎo yù rú hé,wù jǐn qīng chūn liǎng bìn pó。
台署尚耽酸子业,江湖思和散人歌。tái shǔ shàng dān suān zi yè,jiāng hú sī hé sàn rén gē。
日斜林麓多归鸟,秋老池塘半败荷。rì xié lín lù duō guī niǎo,qiū lǎo chí táng bàn bài hé。
身事是谁裁截易,莫将缠绕笑藤萝。shēn shì shì shuí cái jié yì,mò jiāng chán rào xiào téng luó。

雨中新寒坐芸香小阁呈郝兵备二首

苏葵

雨酿新寒病骨愁,俸金不及换貂裘。yǔ niàng xīn hán bìng gǔ chóu,fèng jīn bù jí huàn diāo qiú。
观书袖手偏慵检,援笔攒眉便欲投。guān shū xiù shǒu piān yōng jiǎn,yuán bǐ zǎn méi biàn yù tóu。
静想只宜花下酌,何为未向马前休。jìng xiǎng zhǐ yí huā xià zhuó,hé wèi wèi xiàng mǎ qián xiū。
严风朔雪都门道,笑杀朱衣半白头。yán fēng shuò xuě dōu mén dào,xiào shā zhū yī bàn bái tóu。

雨中新寒坐芸香小阁呈郝兵备二首

苏葵

雨珠千点散琅玕,淅沥声高客袂寒。yǔ zhū qiān diǎn sàn láng gān,xī lì shēng gāo kè mèi hán。
金鉴有光勤自拂,龙泉无事厌轻弹。jīn jiàn yǒu guāng qín zì fú,lóng quán wú shì yàn qīng dàn。
空闻蟋蟀吟朝夕,未见鹍鹏振羽翰。kōng wén xī shuài yín cháo xī,wèi jiàn kūn péng zhèn yǔ hàn。
岁岁穷经无寸补,怪谁将作蠹鱼看。suì suì qióng jīng wú cùn bǔ,guài shuí jiāng zuò dù yú kàn。

夜坐

苏葵

更漏沈沈夜不哗,坐来羁思绕天涯。gèng lòu shěn shěn yè bù huā,zuò lái jī sī rào tiān yá。
八千有路通乡井,二万无钱付酒家。bā qiān yǒu lù tōng xiāng jǐng,èr wàn wú qián fù jiǔ jiā。
归梦被寒霜瓦重,醉吟毫润雨珠斜。guī mèng bèi hán shuāng wǎ zhòng,zuì yín háo rùn yǔ zhū xié。
十年萧索青毡老,自起挑灯看莫耶。shí nián xiāo suǒ qīng zhān lǎo,zì qǐ tiāo dēng kàn mò yé。

心悬北阙为李国宾题

苏葵

闲控金羁艳绮罗,官家随处剩恩波。xián kòng jīn jī yàn qǐ luó,guān jiā suí chù shèng ēn bō。
藩垣柳色阳春富,戚里花香湛露多。fān yuán liǔ sè yáng chūn fù,qī lǐ huā xiāng zhàn lù duō。
欲补青天思炼石,想扶红日梦鸣珂。yù bǔ qīng tiān sī liàn shí,xiǎng fú hóng rì mèng míng kē。
昼长直馆巴山外,和得陶唐击壤歌。zhòu zhǎng zhí guǎn bā shān wài,hé dé táo táng jī rǎng gē。

目极南山同前

苏葵

南山山下水源深,淘出慈孙孝子心。nán shān shān xià shuǐ yuán shēn,táo chū cí sūn xiào zi xīn。
几处邱原青草合,万株桑梓白云阴。jǐ chù qiū yuán qīng cǎo hé,wàn zhū sāng zǐ bái yún yīn。
望乡台古情偏切,昼锦堂高梦亦寻。wàng xiāng tái gǔ qíng piān qiè,zhòu jǐn táng gāo mèng yì xún。
不道当年何驸马,朱门清夜月沈沈。bù dào dāng nián hé fù mǎ,zhū mén qīng yè yuè shěn shěn。

奉和宋兵备同寅来韵二首

苏葵

小院金猊喷瑞芬,玄谈时自座前闻。xiǎo yuàn jīn ní pēn ruì fēn,xuán tán shí zì zuò qián wén。
运筹边计轻羊祜,落笔词锋逼子云。yùn chóu biān jì qīng yáng hù,luò bǐ cí fēng bī zi yún。
万里江山瞻赤旆,百年心事共斯文。wàn lǐ jiāng shān zhān chì pèi,bǎi nián xīn shì gòng sī wén。
都门夜雨论周易,应憾伊川止七分。dōu mén yè yǔ lùn zhōu yì,yīng hàn yī chuān zhǐ qī fēn。

奉和宋兵备同寅来韵二首

苏葵

芝兰忻得挹英芬,更向朱弦次第闻。zhī lán xīn dé yì yīng fēn,gèng xiàng zhū xián cì dì wén。
天地此心同夜月,江山明日隔春云。tiān dì cǐ xīn tóng yè yuè,jiāng shān míng rì gé chūn yún。
千章半是惊人句,六籍全通载道文。qiān zhāng bàn shì jīng rén jù,liù jí quán tōng zài dào wén。
清晤有期应不远,诗题同看石榴分。qīng wù yǒu qī yīng bù yuǎn,shī tí tóng kàn shí liú fēn。

奉和陈秉衡长官梦渔舟之作

苏葵

莫将清梦向芝田,今古能多范蠡船。mò jiāng qīng mèng xiàng zhī tián,jīn gǔ néng duō fàn lí chuán。
万里骅骝贵腾踏,九霄鸾凤本联翩。wàn lǐ huá liú guì téng tà,jiǔ xiāo luán fèng běn lián piān。
才优王剪谁嫌老,懒过边生我合眠。cái yōu wáng jiǎn shuí xián lǎo,lǎn guò biān shēng wǒ hé mián。
三径不妨逾旧约,寄声先谢傅延年。sān jìng bù fáng yú jiù yuē,jì shēng xiān xiè fù yán nián。

再用前韵呈陈长官

苏葵

二顷谁多负郭田,未应先买洞庭船。èr qǐng shuí duō fù guō tián,wèi yīng xiān mǎi dòng tíng chuán。
莫耶不与铅刀伍,斥鴳争看彩凤翩。mò yé bù yǔ qiān dāo wǔ,chì yàn zhēng kàn cǎi fèng piān。
前辈几何东海去,古来只个华山眠。qián bèi jǐ hé dōng hǎi qù,gǔ lái zhǐ gè huá shān mián。
潞公不是寻常辈,八十才当入相年。lù gōng bù shì xún cháng bèi,bā shí cái dāng rù xiāng nián。

挽陈白沙二首

苏葵

满江秋水蘸冰壶,白首行藏道已孚。mǎn jiāng qiū shuǐ zhàn bīng hú,bái shǒu xíng cáng dào yǐ fú。
孤洁世称徐孺子,风流人惜邵尧夫。gū jié shì chēng xú rú zi,fēng liú rén xī shào yáo fū。
江门大雅遗音在,伊洛春风旧迹芜。jiāng mén dà yǎ yí yīn zài,yī luò chūn fēng jiù jì wú。
可恨著书嫌强聒,空教来学想规模。kě hèn zhù shū xián qiáng guā,kōng jiào lái xué xiǎng guī mó。

挽陈白沙二首

苏葵

英灵谁昔夺山川,还却英灵是此年。yīng líng shuí xī duó shān chuān,hái què yīng líng shì cǐ nián。
江汉文章非偶尔,乾坤风致自巍然。jiāng hàn wén zhāng fēi ǒu ěr,qián kūn fēng zhì zì wēi rán。
千秋高士应稀见,一脉斯文亦正传。qiān qiū gāo shì yīng xī jiàn,yī mài sī wén yì zhèng chuán。
寄语后来描画者,莫将遗像失真传。jì yǔ hòu lái miáo huà zhě,mò jiāng yí xiàng shī zhēn chuán。