古诗词

咏雪用韵

苏葵

爱学图南作睡仙,雪花飞舞到床前。ài xué tú nán zuò shuì xiān,xuě huā fēi wǔ dào chuáng qián。
光分柳色初凋后,白压梅花已破先。guāng fēn liǔ sè chū diāo hòu,bái yā méi huā yǐ pò xiān。
授简只宜司马赋,烹茶惟藉党姬怜。shòu jiǎn zhǐ yí sī mǎ fù,pēng chá wéi jí dǎng jī lián。
病躯滕六相淩甚,添得寒威倍旧年。bìng qū téng liù xiāng líng shén,tiān dé hán wēi bèi jiù nián。

苏葵

明广东顺德人,字伯诚。成化二十三年进士。弘治中以翰林编修升江西提学佥事。性耿介,不谄附权贵。为太监董让陷害,理官欲加之刑。诸生百人拥入扶葵去,事竟得雪。在任增修白鹿书院。官至福建布政使。有《吹剑集》。 苏葵的作品>>

猜您喜欢

游杭州报国胜果梵天诸寺三首

苏葵

越山不似吴山秀,今寺还仍古寺基。yuè shān bù shì wú shān xiù,jīn sì hái réng gǔ sì jī。
数里阴深松引道,一庭苍翠竹交枝。shù lǐ yīn shēn sōng yǐn dào,yī tíng cāng cuì zhú jiāo zhī。
鹤当方丈迎人瘦,僧检楞严下榻迟。hè dāng fāng zhàng yíng rén shòu,sēng jiǎn léng yán xià tà chí。
莫把宦情偏笑我,古来灵彻寄谁诗。mò bǎ huàn qíng piān xiào wǒ,gǔ lái líng chè jì shuí shī。

送娄元善正郎还信州

苏葵

公于山水得前缘,买断鹅湖不费钱。gōng yú shān shuǐ dé qián yuán,mǎi duàn é hú bù fèi qián。
国论独高陈仲举,剑光犹恨左回天。guó lùn dú gāo chén zhòng jǔ,jiàn guāng yóu hèn zuǒ huí tiān。
人间蕉鹿谁先觉,眼底金兰自合怜。rén jiān jiāo lù shuí xiān jué,yǎn dǐ jīn lán zì hé lián。
明对松花怀旧雨,东风何日过湖船。míng duì sōng huā huái jiù yǔ,dōng fēng hé rì guò hú chuán。

徐用济太守来访自山寓于石亭寺值病不及拜之作二诗布谢

苏葵

公来吾病出门难,代简敲推句却悭。gōng lái wú bìng chū mén nán,dài jiǎn qiāo tuī jù què qiān。
蟋蟀阶边争鹤瘦,神羊台下守株闲。xī shuài jiē biān zhēng hè shòu,shén yáng tái xià shǒu zhū xián。
槁梧自合弹流水,信宿何忙忆旧山。gǎo wú zì hé dàn liú shuǐ,xìn sù hé máng yì jiù shān。
此日诗坛看拜将,受降城下凯歌还。cǐ rì shī tán kàn bài jiāng,shòu jiàng chéng xià kǎi gē hái。

徐用济太守来访自山寓于石亭寺值病不及拜之作二诗布谢

苏葵

落霞孤鹜倚天隅,楼外秋光若画图。luò xiá gū wù yǐ tiān yú,lóu wài qiū guāng ruò huà tú。
返照入林明橘柚,朔风吹水冷菰蒲。fǎn zhào rù lín míng jú yòu,shuò fēng chuī shuǐ lěng gū pú。
门前有客来题凤,江上无人忆脍鲈。mén qián yǒu kè lái tí fèng,jiāng shàng wú rén yì kuài lú。
寄谢幽求莫深笑,葛洪期我结丹炉。jì xiè yōu qiú mò shēn xiào,gé hóng qī wǒ jié dān lú。

秋日和王安陆韵

苏葵

百折秋江江水长,芙蓉堪集作新裳。bǎi zhé qiū jiāng jiāng shuǐ zhǎng,fú róng kān jí zuò xīn shang。
连天草色终归腐,绝壑兰枯不改香。lián tiān cǎo sè zhōng guī fǔ,jué hè lán kū bù gǎi xiāng。
三窟谁真高一枕,九歌吾欲和东皇。sān kū shuí zhēn gāo yī zhěn,jiǔ gē wú yù hé dōng huáng。
霜横风急啼鸦晚,笑倚台端柏树苍。shuāng héng fēng jí tí yā wǎn,xiào yǐ tái duān bǎi shù cāng。

用韵答王安陆太守二首

苏葵

惭愧山中草莽臣,十年簪绂仅荣身。cán kuì shān zhōng cǎo mǎng chén,shí nián zān fú jǐn róng shēn。
道将兴废诚由命,时自盈虚不属人。dào jiāng xīng fèi chéng yóu mìng,shí zì yíng xū bù shǔ rén。
世路多歧南亦北,俳儿诸戏假如真。shì lù duō qí nán yì běi,pái ér zhū xì jiǎ rú zhēn。
瞠然独后怜衰暮,谁在亭衢去绝尘。chēng rán dú hòu lián shuāi mù,shuí zài tíng qú qù jué chén。

用韵答王安陆太守二首

苏葵

静爇黄檀更水沈,亦谈千古亦谈今。jìng ruò huáng tán gèng shuǐ shěn,yì tán qiān gǔ yì tán jīn。
耽诗不遣能成癖,爱酒争教也醉心。dān shī bù qiǎn néng chéng pǐ,ài jiǔ zhēng jiào yě zuì xīn。
此日孤怀东观杳,几时归计北山深。cǐ rì gū huái dōng guān yǎo,jǐ shí guī jì běi shān shēn。
红渠翠竹新知少,或者江崖许盍簪。hóng qú cuì zhú xīn zhī shǎo,huò zhě jiāng yá xǔ hé zān。

初冬漫书

苏葵

谬捧天章作俊良,三年心事漫周章。miù pěng tiān zhāng zuò jùn liáng,sān nián xīn shì màn zhōu zhāng。
孤臣志屈苍冥远,十月愁多白日长。gū chén zhì qū cāng míng yuǎn,shí yuè chóu duō bái rì zhǎng。
射鸭何如孟东野,斩蛟不复许旌阳。shè yā hé rú mèng dōng yě,zhǎn jiāo bù fù xǔ jīng yáng。
栖栖却愧僧林鹤,未得冲霄羽翮凉。qī qī què kuì sēng lín hè,wèi dé chōng xiāo yǔ hé liáng。

松月为瑞昌府镇国将军题

苏葵

秋夜沈沈玉宇空,苍髯疏拂桂花风。qiū yè shěn shěn yù yǔ kōng,cāng rán shū fú guì huā fēng。
千年琥珀氤氲里,七宝楼台缥缈中。qiān nián hǔ pò yīn yūn lǐ,qī bǎo lóu tái piāo miǎo zhōng。
栖日枝头擎顾兔,影娥池面漾虬龙。qī rì zhī tóu qíng gù tù,yǐng é chí miàn yàng qiú lóng。
分明一段诗家景,并入王孙院落东。fēn míng yī duàn shī jiā jǐng,bìng rù wáng sūn yuàn luò dōng。

愁城

苏葵

愁城酒力不能开,阅罢南华去又来。chóu chéng jiǔ lì bù néng kāi,yuè bà nán huá qù yòu lái。
晓了浮生同梦觉,如何襟度未规恢。xiǎo le fú shēng tóng mèng jué,rú hé jīn dù wèi guī huī。
五更钟漏听将彻,一夜家山梦几回。wǔ gèng zhōng lòu tīng jiāng chè,yī yè jiā shān mèng jǐ huí。
草色雁声非易遣,夕阳吟啸望乡台。cǎo sè yàn shēng fēi yì qiǎn,xī yáng yín xiào wàng xiāng tái。

宿武阳驿

苏葵

朔风如戟撼肩舆,心事周章业半虚。shuò fēng rú jǐ hàn jiān yú,xīn shì zhōu zhāng yè bàn xū。
漫有豪芒三尺剑,不多行李几箱书。màn yǒu háo máng sān chǐ jiàn,bù duō xíng lǐ jǐ xiāng shū。
山消晚瘴蛾眉秀,路转荒田绶带纡。shān xiāo wǎn zhàng é méi xiù,lù zhuǎn huāng tián shòu dài yū。
向夜剔灯吟不寐,驿亭临水雨潇疏。xiàng yè tī dēng yín bù mèi,yì tíng lín shuǐ yǔ xiāo shū。

馀干行台对雪用东坡韵

苏葵

江梅香冷斗秾纤,白战骚坛未解严。jiāng méi xiāng lěng dòu nóng xiān,bái zhàn sāo tán wèi jiě yán。
四季有花隋苑树,几枝无味晋宫盐。sì jì yǒu huā suí yuàn shù,jǐ zhī wú wèi jìn gōng yán。
鲛人巧织凭机杼,冻雀饥啼近屋檐。jiāo rén qiǎo zhī píng jī zhù,dòng què jī tí jìn wū yán。
只有石台容易没,匡庐终是露苍尖。zhǐ yǒu shí tái róng yì méi,kuāng lú zhōng shì lù cāng jiān。

弋阳舟中夜坐

苏葵

笳鼓休教聒病夫,三更犹自拨风炉。jiā gǔ xiū jiào guā bìng fū,sān gèng yóu zì bō fēng lú。
一灯明灭青藜火,万事沈潜太极图。yī dēng míng miè qīng lí huǒ,wàn shì shěn qián tài jí tú。
天下靠谁波砥柱,山中还我药葫芦。tiān xià kào shuí bō dǐ zhù,shān zhōng hái wǒ yào hú lú。
诗成更起推窗看,雪拥梅花近舳舻。shī chéng gèng qǐ tuī chuāng kàn,xuě yōng méi huā jìn zhú lú。

瑞河舟中值雨

苏葵

春雨丝丝春草萋,近山清晓鹧鸪啼。chūn yǔ sī sī chūn cǎo qī,jìn shān qīng xiǎo zhè gū tí。
扁舟逆挽有时顺,流水东驰不复西。biǎn zhōu nì wǎn yǒu shí shùn,liú shuǐ dōng chí bù fù xī。
浪执污隆悲世道,不妨行止任天倪。làng zhí wū lóng bēi shì dào,bù fáng xíng zhǐ rèn tiān ní。
豪来添得奚囊句,却怪诗成未有题。háo lái tiān dé xī náng jù,què guài shī chéng wèi yǒu tí。

忆田园

苏葵

荒芜此日又陶园,南望愁怀共草繁。huāng wú cǐ rì yòu táo yuán,nán wàng chóu huái gòng cǎo fán。
在禄且须粗事事,逢人岂敢尽言言。zài lù qiě xū cū shì shì,féng rén qǐ gǎn jǐn yán yán。
山中异鹤曾惊矢,道上羝羊漫触藩。shān zhōng yì hè céng jīng shǐ,dào shàng dī yáng màn chù fān。
明日杖藜丘壑好,路头偏近杏花村。míng rì zhàng lí qiū hè hǎo,lù tóu piān jìn xìng huā cūn。