古诗词

送李元善大参赴西广时予将乞病假三首

苏葵

回看初志欲何为,文事非长自可知。huí kàn chū zhì yù hé wèi,wén shì fēi zhǎng zì kě zhī。
清世山河公屏翰,白头霄汉我衰迟。qīng shì shān hé gōng píng hàn,bái tóu xiāo hàn wǒ shuāi chí。
几年边报烦当宁,明日藩宣正及时。jǐ nián biān bào fán dāng níng,míng rì fān xuān zhèng jí shí。
看取碧幢红旆去,自无兵甲在潢池。kàn qǔ bì chuáng hóng pèi qù,zì wú bīng jiǎ zài huáng chí。

苏葵

明广东顺德人,字伯诚。成化二十三年进士。弘治中以翰林编修升江西提学佥事。性耿介,不谄附权贵。为太监董让陷害,理官欲加之刑。诸生百人拥入扶葵去,事竟得雪。在任增修白鹿书院。官至福建布政使。有《吹剑集》。 苏葵的作品>>

猜您喜欢

挽乡友李元善方伯二首

苏葵

少年文誉老精忠,两著边藩屏翰功。shǎo nián wén yù lǎo jīng zhōng,liǎng zhù biān fān píng hàn gōng。
共把庙廊期大拜,可怜窀穸却先封。gòng bǎ miào láng qī dà bài,kě lián zhūn xī què xiān fēng。
风流自出尘埃表,事业当收简策中。fēng liú zì chū chén āi biǎo,shì yè dāng shōu jiǎn cè zhōng。
听得地曹贤辈论,许多遗稿后人宗。tīng dé dì cáo xián bèi lùn,xǔ duō yí gǎo hòu rén zōng。

挽乡友李元善方伯二首

苏葵

风流公亦是人豪,又被人间一浪淘。fēng liú gōng yì shì rén háo,yòu bèi rén jiān yī làng táo。
莫把隙驹嗟世短,已看方岳得官高。mò bǎ xì jū jiē shì duǎn,yǐ kàn fāng yuè dé guān gāo。
长才每信堪经济,往事回思自郁陶。zhǎng cái měi xìn kān jīng jì,wǎng shì huí sī zì yù táo。
清泪欲将何处洒,紫薇花下雨萧骚。qīng lèi yù jiāng hé chù sǎ,zǐ wēi huā xià yǔ xiāo sāo。

和陈秉衡寅长韵四首过重庆

苏葵

三巴未改汉时名,歇马谁深吊古情。sān bā wèi gǎi hàn shí míng,xiē mǎ shuí shēn diào gǔ qíng。
杜宇漫啼三月魄,女墙孤起万家城。dù yǔ màn tí sān yuè pò,nǚ qiáng gū qǐ wàn jiā chéng。
星回井鬼分区旷,江涨岷涪拍岸平。xīng huí jǐng guǐ fēn qū kuàng,jiāng zhǎng mín fú pāi àn píng。
父老只今尚传说,岐阳军令最严明。fù lǎo zhǐ jīn shàng chuán shuō,qí yáng jūn lìng zuì yán míng。

八阵图

苏葵

炎光如线尚堪图,已踣山河赤手扶。yán guāng rú xiàn shàng kān tú,yǐ bó shān hé chì shǒu fú。
地老阵形犹未改,雨深江练却平铺。dì lǎo zhèn xíng yóu wèi gǎi,yǔ shēn jiāng liàn què píng pù。
四门张翼期收魏,千里连营误伐吴。sì mén zhāng yì qī shōu wèi,qiān lǐ lián yíng wù fá wú。
颠倒纲维书入寇,么么陈寿欲谁诬。diān dào gāng wéi shū rù kòu,me me chén shòu yù shuí wū。

过垫江二首

苏葵

陆转花封不透江,小溪经雨自琤淙。lù zhuǎn huā fēng bù tòu jiāng,xiǎo xī jīng yǔ zì chēng cóng。
石嫌碍路牙成列,山爱堆云髻绾双。shí xián ài lù yá chéng liè,shān ài duī yún jì wǎn shuāng。
樵子放歌含古意,牧童吹笛集村腔。qiáo zi fàng gē hán gǔ yì,mù tóng chuī dí jí cūn qiāng。
陌尘不动前驱过,分付居人莫掩窗。mò chén bù dòng qián qū guò,fēn fù jū rén mò yǎn chuāng。

过垫江二首

苏葵

方城三里万山深,父老惊看使节临。fāng chéng sān lǐ wàn shān shēn,fù lǎo jīng kàn shǐ jié lín。
风俗如惭输讼矢,闾阎争出买书金。fēng sú rú cán shū sòng shǐ,lǘ yán zhēng chū mǎi shū jīn。
星回碧落瞻吾道,月在秋潭信此心。xīng huí bì luò zhān wú dào,yuè zài qiū tán xìn cǐ xīn。
若得涓埃堪报主,任教白发不胜簪。ruò dé juān āi kān bào zhǔ,rèn jiào bái fā bù shèng zān。

弘治甲子夏六月巡新繁道由田塍睹禾稼有感二首

苏葵

千亩香风散稻花,只输租赋更无他。qiān mǔ xiāng fēng sàn dào huā,zhǐ shū zū fù gèng wú tā。
任教金勒纤离好,不似藤蓑觳觫嘉。rèn jiào jīn lēi xiān lí hǎo,bù shì téng suō hú sù jiā。
学稼者曾闻圣道,明农人岂外官家。xué jià zhě céng wén shèng dào,míng nóng rén qǐ wài guān jiā。
少年也有犁锄趣,况复如今两鬓华。shǎo nián yě yǒu lí chú qù,kuàng fù rú jīn liǎng bìn huá。

弘治甲子夏六月巡新繁道由田塍睹禾稼有感二首

苏葵

二顷潮田荒不荒,骑牛人恋跨飞黄。èr qǐng cháo tián huāng bù huāng,qí niú rén liàn kuà fēi huáng。
也知伊尹莘郊乐,绝胜苏秦相印忙。yě zhī yī yǐn shēn jiāo lè,jué shèng sū qín xiāng yìn máng。
门外水苗生处好,鼎中云子熟时香。mén wài shuǐ miáo shēng chù hǎo,dǐng zhōng yún zi shú shí xiāng。
殷勤寄谢浮萍草,漂去漂来梦一场。yīn qín jì xiè fú píng cǎo,piāo qù piāo lái mèng yī chǎng。

弘治甲子陈宪长吉夫入觐时予按保宁送之郊即别去赋此寄之

苏葵

明霜谊分古来难,筮肯将谁晚辈看。míng shuāng yì fēn gǔ lái nán,shì kěn jiāng shuí wǎn bèi kàn。
三载末寮亲典则,几场高论振琅玕。sān zài mò liáo qīn diǎn zé,jǐ chǎng gāo lùn zhèn láng gān。
共知黯直真宜汉,自笑郊穷不再韩。gòng zhī àn zhí zhēn yí hàn,zì xiào jiāo qióng bù zài hán。
一夜相思消未得,梦回星斗正芒寒。yī yè xiāng sī xiāo wèi dé,mèng huí xīng dòu zhèng máng hán。

秋日私居感怀

苏葵

芙蓉零落菊萧条,飒飒西风射绮寮。fú róng líng luò jú xiāo tiáo,sà sà xī fēng shè qǐ liáo。
半路孤琴弦已断,莫年中馈味谁调。bàn lù gū qín xián yǐ duàn,mò nián zhōng kuì wèi shuí diào。
三更残梦犹如见,一片香魂不可招。sān gèng cán mèng yóu rú jiàn,yī piàn xiāng hún bù kě zhāo。
底用金刚为渠诵,大罗天上佩声遥。dǐ yòng jīn gāng wèi qú sòng,dà luó tiān shàng pèi shēng yáo。

和答江景吴寅长

苏葵

槁梧弹处羽音清,三弄猗兰调未更。gǎo wú dàn chù yǔ yīn qīng,sān nòng yī lán diào wèi gèng。
心事只缘洙泗老,声名焉藉汝南评。xīn shì zhǐ yuán zhū sì lǎo,shēng míng yān jí rǔ nán píng。
升沉久破邯郸梦,雠校重烦太乙精。shēng chén jiǔ pò hán dān mèng,chóu xiào zhòng fán tài yǐ jīng。
闻道芝田东海外,白云长日自英英。wén dào zhī tián dōng hǎi wài,bái yún zhǎng rì zì yīng yīng。

甲子七月二十日观刘巡抚发兵气势之盛因占丑虏有不足殄作此二律以揄扬之呈寅长诸君索和二首

苏葵

蜀乡原未识军容,此日方知有范公。shǔ xiāng yuán wèi shí jūn róng,cǐ rì fāng zhī yǒu fàn gōng。
在在旁观称得策,人人西去愿收功。zài zài páng guān chēng dé cè,rén rén xī qù yuàn shōu gōng。
甲光耀日惊飞鹬,剑气横秋断落虹。jiǎ guāng yào rì jīng fēi yù,jiàn qì héng qiū duàn luò hóng。
从此威声如霹雳,不愁狐鼠不潜踪。cóng cǐ wēi shēng rú pī lì,bù chóu hú shǔ bù qián zōng。

甲子七月二十日观刘巡抚发兵气势之盛因占丑虏有不足殄作此二律以揄扬之呈寅长诸君索和二首

苏葵

江汉军声久不闻,中丞威令一番新。jiāng hàn jūn shēng jiǔ bù wén,zhōng chéng wēi lìng yī fān xīn。
从来名下无虚士,信是师中贵丈人。cóng lái míng xià wú xū shì,xìn shì shī zhōng guì zhàng rén。
汉将每云乘破竹,松州何意有飞尘。hàn jiāng měi yún chéng pò zhú,sōng zhōu hé yì yǒu fēi chén。
十年徒诵安边策,不得先锋挽六钧。shí nián tú sòng ān biān cè,bù dé xiān fēng wǎn liù jūn。

甲子蜀藩放榜

苏葵

入彀英贤七十人,人人名姓彻枫宸。rù gòu yīng xián qī shí rén,rén rén míng xìng chè fēng chén。
风云变化皆龙虎,罗网分明得凤麟。fēng yún biàn huà jiē lóng hǔ,luó wǎng fēn míng dé fèng lín。
三物我亏芹泮雨,六经谁鼓杏坛春。sān wù wǒ kuī qín pàn yǔ,liù jīng shuí gǔ xìng tán chūn。
鸢飞鱼跃天然妙,化洽遐陬自圣神。yuān fēi yú yuè tiān rán miào,huà qià xiá zōu zì shèng shén。

九日二首

苏葵

篱畔秋容不改常,年年今日是重阳。lí pàn qiū róng bù gǎi cháng,nián nián jīn rì shì zhòng yáng。
黄花晚节可人意,白发天涯深酒觞。huáng huā wǎn jié kě rén yì,bái fā tiān yá shēn jiǔ shāng。
几片落霞随鹜尽,数声鸣鹤入云长。jǐ piàn luò xiá suí wù jǐn,shù shēng míng hè rù yún zhǎng。
醉来欲撚苍髯坐,和得陶诗四五章。zuì lái yù niǎn cāng rán zuò,hé dé táo shī sì wǔ zhāng。