古诗词

病中遣怀三首

苏葵

几年慵事子公书,世事何裨七尺躯。jǐ nián yōng shì zi gōng shū,shì shì hé bì qī chǐ qū。
有梦忽然随海鹤,不才徒尔笑黔驴。yǒu mèng hū rán suí hǎi hè,bù cái tú ěr xiào qián lǘ。
十年旅食狐裘老,一夜归心鹤发初。shí nián lǚ shí hú qiú lǎo,yī yè guī xīn hè fā chū。
不道故山藤枕外,雨泉风竹送笙竽。bù dào gù shān téng zhěn wài,yǔ quán fēng zhú sòng shēng yú。

苏葵

明广东顺德人,字伯诚。成化二十三年进士。弘治中以翰林编修升江西提学佥事。性耿介,不谄附权贵。为太监董让陷害,理官欲加之刑。诸生百人拥入扶葵去,事竟得雪。在任增修白鹿书院。官至福建布政使。有《吹剑集》。 苏葵的作品>>

猜您喜欢

过剑阁

苏葵

剑阁兮雄哉,根盘逦迤而崔嵬。jiàn gé xī xióng zāi,gēn pán lǐ yí ér cuī wéi。
铁城井路数百里,中有一道如门开。tiě chéng jǐng lù shù bǎi lǐ,zhōng yǒu yī dào rú mén kāi。
峰峦峭利真如剑,锋锷棱棱起光焰。fēng luán qiào lì zhēn rú jiàn,fēng è léng léng qǐ guāng yàn。
乾坤炉冶运神功,世上龙泉何足羡。qián kūn lú yě yùn shén gōng,shì shàng lóng quán hé zú xiàn。
昔年欲斩曹瞒首,司马将军敛兵走。xī nián yù zhǎn cáo mán shǒu,sī mǎ jiāng jūn liǎn bīng zǒu。
那堪后主误倒持,剑藏锋兮关不守。nà kān hòu zhǔ wù dào chí,jiàn cáng fēng xī guān bù shǒu。
如今四海一家时,关门不闭行无讥。rú jīn sì hǎi yī jiā shí,guān mén bù bì xíng wú jī。
朝朝暮暮人不绝,但见苍崖翠壁相交辉。cháo cháo mù mù rén bù jué,dàn jiàn cāng yá cuì bì xiāng jiāo huī。
我来正值天日霁,徙倚关门望形势。wǒ lái zhèng zhí tiān rì jì,xǐ yǐ guān mén wàng xíng shì。
潼关谩道天下险,未必能如此关最。tóng guān mán dào tiān xià xiǎn,wèi bì néng rú cǐ guān zuì。
此关险,诚可畏,巀嵲嵚岩路如带。cǐ guān xiǎn,chéng kě wèi,jié niè qīn yán lù rú dài。
星辰可摘崖壑幽,山魈股栗猿垂涕。xīng chén kě zhāi yá hè yōu,shān xiāo gǔ lì yuán chuí tì。
山君与王虺,时复恣吞噬。shān jūn yǔ wáng huī,shí fù zì tūn shì。
嗟尔行人兮,胡为冒危厉。jiē ěr xíng rén xī,hú wèi mào wēi lì。
行人此来将为何,甘心名利忘奔波。xíng rén cǐ lái jiāng wèi hé,gān xīn míng lì wàng bēn bō。
英雄自古今谁在,空馀山色高嵯峨。yīng xióng zì gǔ jīn shuí zài,kōng yú shān sè gāo cuó é。
君不见钟士秀,又不见郭崇韬,入关烈烈挥旌旄。jūn bù jiàn zhōng shì xiù,yòu bù jiàn guō chóng tāo,rù guān liè liè huī jīng máo。
勋名未就身已碎,焉知万事如秋毫。xūn míng wèi jiù shēn yǐ suì,yān zhī wàn shì rú qiū háo。
发浩歌,有馀响。fā hào gē,yǒu yú xiǎng。
歌声激,无人赏。gē shēng jī,wú rén shǎng。
怒来欲挟力士捶,捶碎此山路如掌。nù lái yù xié lì shì chuí,chuí suì cǐ shān lù rú zhǎng。

感事漫成

苏葵

秦皇焚书书不绝,儒生冒禁还矜说。qín huáng fén shū shū bù jué,rú shēng mào jìn hái jīn shuō。
可怜汉主重萧何,溺冠慢骂翻成劣。kě lián hàn zhǔ zhòng xiāo hé,nì guān màn mà fān chéng liè。
少年哀之失鉴之,漫尔攻书不攻律。shǎo nián āi zhī shī jiàn zhī,màn ěr gōng shū bù gōng lǜ。
世情莫道古今殊,吏笔儒书仍甲乙。shì qíng mò dào gǔ jīn shū,lì bǐ rú shū réng jiǎ yǐ。
往事空闻塞上翁,眼前地步分雌雄。wǎng shì kōng wén sāi shàng wēng,yǎn qián dì bù fēn cí xióng。
春光满目醉人处,李花能白桃花红。chūn guāng mǎn mù zuì rén chù,lǐ huā néng bái táo huā hóng。
岂其物态各有定,谁将得失雠东风。qǐ qí wù tài gè yǒu dìng,shuí jiāng dé shī chóu dōng fēng。
放怀且吸杯中月,婵娟浩荡波溶溶。fàng huái qiě xī bēi zhōng yuè,chán juān hào dàng bō róng róng。

寓石首阻风三日既而风止天霁舟行有作

苏葵

黑云翳空羲驭收,南箕簸弄江豚浮。hēi yún yì kōng xī yù shōu,nán jī bǒ nòng jiāng tún fú。
呼号万籁响如市,惊涛百尺吞江楼。hū hào wàn lài xiǎng rú shì,jīng tāo bǎi chǐ tūn jiāng lóu。
山倾海侧蛟龙舞,六鳌振动冯夷府。shān qīng hǎi cè jiāo lóng wǔ,liù áo zhèn dòng féng yí fǔ。
推撼坤灵玉帝愁,亟召雷霆试新斧。tuī hàn kūn líng yù dì chóu,jí zhào léi tíng shì xīn fǔ。
雷霆隐忍遗妖怪,骤雨终宵益澎湃。léi tíng yǐn rěn yí yāo guài,zhòu yǔ zhōng xiāo yì pēng pài。
海若躨跜不敢游,鱼鳖生灵立堪待。hǎi ruò kuí ní bù gǎn yóu,yú biē shēng líng lì kān dài。
我时维舟江岸侧,三老黄头皆怵慄。wǒ shí wéi zhōu jiāng àn cè,sān lǎo huáng tóu jiē chù lì。
安能坐视百怪狂,怒气冲冠发皆立。ān néng zuò shì bǎi guài kuáng,nù qì chōng guān fā jiē lì。
匣中拔出千金剑,先斩蛟龙腥血溅。xiá zhōng bá chū qiān jīn jiàn,xiān zhǎn jiāo lóng xīng xuè jiàn。
更操强弩落南箕,次殪玄冥河海晏。gèng cāo qiáng nǔ luò nán jī,cì yì xuán míng hé hǎi yàn。
如今镜面湛天光,静洗龙泉依旧藏。rú jīn jìng miàn zhàn tiān guāng,jìng xǐ lóng quán yī jiù cáng。
沧波日日送行客,我亦鼓楫浮湖湘。cāng bō rì rì sòng xíng kè,wǒ yì gǔ jí fú hú xiāng。
湖湘水阔多明月,晚弄婵娟倾曲蘖。hú xiāng shuǐ kuò duō míng yuè,wǎn nòng chán juān qīng qū niè。
凭谁着眼济川人,莫道古今惟传说。píng shuí zhe yǎn jì chuān rén,mò dào gǔ jīn wéi chuán shuō。

病马

苏葵

纤离气吐吴门练,力健蹄轻能逐电。xiān lí qì tǔ wú mén liàn,lì jiàn tí qīng néng zhú diàn。
也曾骖辇蟠桃池,也曾立伏明光殿。yě céng cān niǎn pán táo chí,yě céng lì fú míng guāng diàn。
圉人不是孙阳流,眼底骊黄欠分辨。yǔ rén bù shì sūn yáng liú,yǎn dǐ lí huáng qiàn fēn biàn。
概将刍豆等驽骀,龙骨槎枒尾凋线。gài jiāng chú dòu děng nú dài,lóng gǔ chá yā wěi diāo xiàn。
困眠恶土飧葱花,减价金台人厌见。kùn mián è tǔ sūn cōng huā,jiǎn jià jīn tái rén yàn jiàn。
翘陆情慵瘦影寒,驱驰志在焦尾变。qiào lù qíng yōng shòu yǐng hán,qū chí zhì zài jiāo wěi biàn。
天驷星辰夜不明,沙场苜蓿秋将遍。tiān sì xīng chén yè bù míng,shā chǎng mù xu qiū jiāng biàn。
笳鼓将军奏凯还,款段骄嘶路旁羡。jiā gǔ jiāng jūn zòu kǎi hái,kuǎn duàn jiāo sī lù páng xiàn。
俯仰谁知报主心,萧条自固衔环愿。fǔ yǎng shuí zhī bào zhǔ xīn,xiāo tiáo zì gù xián huán yuàn。
呜呼安得天间药石恩,万里黄云供血战。wū hū ān dé tiān jiān yào shí ēn,wàn lǐ huáng yún gōng xuè zhàn。

巫山高吊友人丧妾

苏葵

巫山高高几千尺,峰峦十二森相逼。wū shān gāo gāo jǐ qiān chǐ,fēng luán shí èr sēn xiāng bī。
襄王昨夜梦中人,楚宫回顾无颜色。xiāng wáng zuó yè mèng zhōng rén,chǔ gōng huí gù wú yán sè。
可怜刻漏未移时,雨散云收杳无迹。kě lián kè lòu wèi yí shí,yǔ sàn yún shōu yǎo wú jì。
鹤唳猿啼不可闻,月冷风清夜岑寂。hè lì yuán tí bù kě wén,yuè lěng fēng qīng yè cén jì。
只今空对巫山青,翠黛云鬟如有情。zhǐ jīn kōng duì wū shān qīng,cuì dài yún huán rú yǒu qíng。
春风二月山花发,花不能言梦不成。chūn fēng èr yuè shān huā fā,huā bù néng yán mèng bù chéng。
侍臣宋玉归何处,千愁万恨无人赋。shì chén sòng yù guī hé chù,qiān chóu wàn hèn wú rén fù。
旧事悠悠付水流,却与巫山共今古。jiù shì yōu yōu fù shuǐ liú,què yǔ wū shān gòng jīn gǔ。
巫山兮,何时平。wū shān xī,hé shí píng。
不如蓬莱隔弱水,望之不见愁不生。bù rú péng lái gé ruò shuǐ,wàng zhī bù jiàn chóu bù shēng。
巨鳌不死愚公老,谁踢阳台使翻倒。jù áo bù sǐ yú gōng lǎo,shuí tī yáng tái shǐ fān dào。

代谭时英宪副作谭湖州人也

苏葵

巴流百折浑东注,五两风高逐流去。bā liú bǎi zhé hún dōng zhù,wǔ liǎng fēng gāo zhú liú qù。
楚云截断相思情,极目吴山在何处。chǔ yún jié duàn xiāng sī qíng,jí mù wú shān zài hé chù。
射鸭堂深荫楝花,挂罾湖浅多鱼虾。shè yā táng shēn yīn liàn huā,guà zēng hú qiǎn duō yú xiā。
紫袍金带束高阁,翻觉少年生计差。zǐ páo jīn dài shù gāo gé,fān jué shǎo nián shēng jì chà。

水月桥留题柏梁体

苏葵

我曾驾鹤游方蓬,银蟾出海天无风。wǒ céng jià hè yóu fāng péng,yín chán chū hǎi tiān wú fēng。
垂虹万丈波汹汹,上与河汉相樛通。chuí hóng wàn zhàng bō xiōng xiōng,shàng yǔ hé hàn xiāng jiū tōng。
广寒洞开十二重,姮娥下就冯夷宫。guǎng hán dòng kāi shí èr zhòng,héng é xià jiù féng yí gōng。
冯夷喜舞腾歌钟,水晶殿宇罗蛟童。féng yí xǐ wǔ téng gē zhōng,shuǐ jīng diàn yǔ luó jiāo tóng。
招集水仙珠翠丛,绡衣杂佩声瑽瑢。zhāo jí shuǐ xiān zhū cuì cóng,xiāo yī zá pèi shēng cōng róng。
湘灵洛妃冰玉容,忻然幸与姮娥逢。xiāng líng luò fēi bīng yù róng,xīn rán xìng yǔ héng é féng。
留连缱绻夜未终,金鸡敢促扶桑红。liú lián qiǎn quǎn yè wèi zhōng,jīn jī gǎn cù fú sāng hóng。
此时水面浮穹窿,冰轮正挂穹窿东。cǐ shí shuǐ miàn fú qióng lóng,bīng lún zhèng guà qióng lóng dōng。
玻璃万顷磨青铜,人间七宝难为工。bō lí wàn qǐng mó qīng tóng,rén jiān qī bǎo nán wèi gōng。
我当鹤背窥骊龙,骊珠兢月光交冲。wǒ dāng hè bèi kuī lí lóng,lí zhū jīng yuè guāng jiāo chōng。
道眼不受埃尘蒙,睥睨八极谁能从。dào yǎn bù shòu āi chén méng,pì nì bā jí shuí néng cóng。
迩来卸鹤遨游墉,几看草树更春冬。ěr lái xiè hè áo yóu yōng,jǐ kàn cǎo shù gèng chūn dōng。
低头见月蹄涔中,仰天长啸心憧憧。dī tóu jiàn yuè tí cén zhōng,yǎng tiān zhǎng xiào xīn chōng chōng。
驰轺振铎巡提封,名山之阳停使骢。chí yáo zhèn duó xún tí fēng,míng shān zhī yáng tíng shǐ cōng。
林鸟欲栖方下舂,林峦欲白星斗朦。lín niǎo yù qī fāng xià chōng,lín luán yù bái xīng dòu méng。
婵娟渐渐离山峰,行及中天如彀弓。chán juān jiàn jiàn lí shān fēng,xíng jí zhōng tiān rú gòu gōng。
流辉扬彩六幕充,何人凿池方且瀜。liú huī yáng cǎi liù mù chōng,hé rén záo chí fāng qiě róng。
半亩却拟南溟洪,八月潦尽清溶溶。bàn mǔ què nǐ nán míng hóng,bā yuè lǎo jǐn qīng róng róng。
玉兔倒影光玲珑,小桥阑槛横复纵。yù tù dào yǐng guāng líng lóng,xiǎo qiáo lán kǎn héng fù zòng。
行台雅致真增崇,台端有客惭钜公。xíng tái yǎ zhì zhēn zēng chóng,tái duān yǒu kè cán jù gōng。
敢揭宇宙争豪雄,夜凉散步衿宇融。gǎn jiē yǔ zhòu zhēng háo xióng,yè liáng sàn bù jīn yǔ róng。
直挹水月归心胸,恍然若与蓬壶同。zhí yì shuǐ yuè guī xīn xiōng,huǎng rán ruò yǔ péng hú tóng。
醉后彩笔张词锋,清光浩荡言难穷。zuì hòu cǎi bǐ zhāng cí fēng,qīng guāng hào dàng yán nán qióng。
呜呼,安得此桥变化如长虹,跨之踊跃升苍空。wū hū,ān dé cǐ qiáo biàn huà rú zhǎng hóng,kuà zhī yǒng yuè shēng cāng kōng。
桂花侧畔扬朣胧,遍照逃亡茅屋翁。guì huā cè pàn yáng tóng lóng,biàn zhào táo wáng máo wū wēng。
更持北斗斡海潨,散作雨泽苏疲癃。gèng chí běi dòu wò hǎi cóng,sàn zuò yǔ zé sū pí lóng。
人人知有水月功,岂独区区玩赏供幽悰。rén rén zhī yǒu shuǐ yuè gōng,qǐ dú qū qū wán shǎng gōng yōu cóng。

哭从兄弟铁峰八首其五

苏葵

二顷潮田足养生,落花啼鸟枕前听。èr qǐng cháo tián zú yǎng shēng,luò huā tí niǎo zhěn qián tīng。
不容太占安便计,此是无常造化情。bù róng tài zhàn ān biàn jì,cǐ shì wú cháng zào huà qíng。
鹤梦已醒抛往事,牛眠有在卜新茔。hè mèng yǐ xǐng pāo wǎng shì,niú mián yǒu zài bo xīn yíng。
我归欲效经营责,先检阴阳郭璞经。wǒ guī yù xiào jīng yíng zé,xiān jiǎn yīn yáng guō pú jīng。