古诗词

丫头山下与僧漫话

苏葵

丫头山下问浮屠,万劫千尘了得无。yā tóu shān xià wèn fú tú,wàn jié qiān chén le dé wú。
好把空禅悟薝卜,更将闲缠脱葫芦。hǎo bǎ kōng chán wù zhān bo,gèng jiāng xián chán tuō hú lú。
如今僧远真谁子,在昔东坡是老夫。rú jīn sēng yuǎn zhēn shuí zi,zài xī dōng pō shì lǎo fū。
欲向山门更留偈,法华机上厌糊涂。yù xiàng shān mén gèng liú jì,fǎ huá jī shàng yàn hú tú。

苏葵

明广东顺德人,字伯诚。成化二十三年进士。弘治中以翰林编修升江西提学佥事。性耿介,不谄附权贵。为太监董让陷害,理官欲加之刑。诸生百人拥入扶葵去,事竟得雪。在任增修白鹿书院。官至福建布政使。有《吹剑集》。 苏葵的作品>>

猜您喜欢

七夕后一日漫书

苏葵

长绳不系日西驰,又道人间七夕期。zhǎng shéng bù xì rì xī chí,yòu dào rén jiān qī xī qī。
织女心情桥鹊会,蓐收消息井梧知。zhī nǚ xīn qíng qiáo què huì,rù shōu xiāo xī jǐng wú zhī。
三更送巧偏遗我,一片支机又与谁。sān gèng sòng qiǎo piān yí wǒ,yī piàn zhī jī yòu yǔ shuí。
闲倚危楼望河汉,不胜秋兴入新诗。xián yǐ wēi lóu wàng hé hàn,bù shèng qiū xīng rù xīn shī。

奉和清军俞绣衣先生晓发蓬州诗韵

苏葵

慨然揽辔出神州,孟博应须让一头。kǎi rán lǎn pèi chū shén zhōu,mèng bó yīng xū ràng yī tóu。
节操久争冰玉洁,贤劳真作帝王休。jié cāo jiǔ zhēng bīng yù jié,xián láo zhēn zuò dì wáng xiū。
人间日暖春偏盎,江水秋清月自流。rén jiān rì nuǎn chūn piān àng,jiāng shuǐ qiū qīng yuè zì liú。
公暇有诗轻李杜,东风花鸟实深愁。gōng xiá yǒu shī qīng lǐ dù,dōng fēng huā niǎo shí shēn chóu。

奉和前人书蓬州行台韵

苏葵

户牖如心已洞开,清风犹为拂尘埃。hù yǒu rú xīn yǐ dòng kāi,qīng fēng yóu wèi fú chén āi。
雨深坡草鸣驺过,日暮庭柯宿鹤回。yǔ shēn pō cǎo míng zōu guò,rì mù tíng kē sù hè huí。
饮水信堪供我乐,鼓琴那解使人哀。yǐn shuǐ xìn kān gōng wǒ lè,gǔ qín nà jiě shǐ rén āi。
年来眼界无遮碍,看得天池亦一杯。nián lái yǎn jiè wú zhē ài,kàn dé tiān chí yì yī bēi。

奉和前人果州灵泉寺留题二首

苏葵

胜处多应著梵宫,豸衣人偶驻花骢。shèng chù duō yīng zhù fàn gōng,zhì yī rén ǒu zhù huā cōng。
背时笋蕨从僧献,脱俗弦歌任鸟供。bèi shí sǔn jué cóng sēng xiàn,tuō sú xián gē rèn niǎo gōng。
泉脉透来苍石裂,山腰封断白云重。quán mài tòu lái cāng shí liè,shān yāo fēng duàn bái yún zhòng。
闲哦百丈飞涛句,不觉声摩万仞空。xián ó bǎi zhàng fēi tāo jù,bù jué shēng mó wàn rèn kōng。

奉和前人果州灵泉寺留题二首

苏葵

丈六金身百尺宫,门前芳草碍骄骢。zhàng liù jīn shēn bǎi chǐ gōng,mén qián fāng cǎo ài jiāo cōng。
客怀白鹤应能会,诗料青山尽解供。kè huái bái hè yīng néng huì,shī liào qīng shān jǐn jiě gōng。
洗耳泉声偏喜碎,障尘花树不妨重。xǐ ěr quán shēng piān xǐ suì,zhàng chén huā shù bù fáng zhòng。
西来欲了观风事,肯与山僧论觉空。xī lái yù le guān fēng shì,kěn yǔ shān sēng lùn jué kōng。

书锦屏驿用前人韵

苏葵

曾将捷径怪终南,歧路谁重问剧骖。céng jiāng jié jìng guài zhōng nán,qí lù shuí zhòng wèn jù cān。
伞盖刺天应碍月,锦屏迎日自晴岚。sǎn gài cì tiān yīng ài yuè,jǐn píng yíng rì zì qíng lán。
风光底厌频频赏,机事何须历历参。fēng guāng dǐ yàn pín pín shǎng,jī shì hé xū lì lì cān。
笑杀触蛮三百里,不扬金鼓战锋酣。xiào shā chù mán sān bǎi lǐ,bù yáng jīn gǔ zhàn fēng hān。

甲子春巴江舟中

苏葵

去年冬孟此行舟,一别青山又半秋。qù nián dōng mèng cǐ xíng zhōu,yī bié qīng shān yòu bàn qiū。
山色却缘三月好,江声不管二更愁。shān sè què yuán sān yuè hǎo,jiāng shēng bù guǎn èr gèng chóu。
何当今古闲圈套,赚过乾坤好日头。hé dāng jīn gǔ xián quān tào,zhuàn guò qián kūn hǎo rì tóu。
欲著谁家双木屐,直从衡岳到罗浮。yù zhù shuí jiā shuāng mù jī,zhí cóng héng yuè dào luó fú。

忧旱时甲子四月富顺道中

苏葵

麦穗将垂秧甲舒,懒龙终日吝沾濡。mài suì jiāng chuí yāng jiǎ shū,lǎn lóng zhōng rì lìn zhān rú。
鸡占怪得休徵少,龟坼愁看遍亩俱。jī zhàn guài dé xiū zhēng shǎo,guī chè chóu kàn biàn mǔ jù。
满地农家驱崇魃,一时天地厌苞苴。mǎn dì nóng jiā qū chóng bá,yī shí tiān dì yàn bāo jū。
病夫谬典吾儒事,也虑苍生釜有鱼。bìng fū miù diǎn wú rú shì,yě lǜ cāng shēng fǔ yǒu yú。

喜雨

苏葵

一声雷动蛰龙惊,处处深渊睡不宁。yī shēng léi dòng zhé lóng jīng,chù chù shēn yuān shuì bù níng。
起驾丰隆吸溟渤,散为霖雨济生灵。qǐ jià fēng lóng xī míng bó,sàn wèi lín yǔ jì shēng líng。
润回枯槁忻盈野,洗尽尘埃不到庭。rùn huí kū gǎo xīn yíng yě,xǐ jǐn chén āi bù dào tíng。
我爱晚凉高一枕,梦寻诗过大苏亭。wǒ ài wǎn liáng gāo yī zhěn,mèng xún shī guò dà sū tíng。

观山

苏葵

看画何如细看山,山之佳处画应难。kàn huà hé rú xì kàn shān,shān zhī jiā chù huà yīng nán。
数拳苍石怪中怪,一片白云闲又闲。shù quán cāng shí guài zhōng guài,yī piàn bái yún xián yòu xián。
朵朵野花红插髻,茎茎芳草绿侵颜。duǒ duǒ yě huā hóng chā jì,jīng jīng fāng cǎo lǜ qīn yán。
隔林见个扶筇者,疑是神仙采药还。gé lín jiàn gè fú qióng zhě,yí shì shén xiān cǎi yào hái。

行途漫兴

苏葵

分付前驱静鼓笳,莫惊山鹿吃山花。fēn fù qián qū jìng gǔ jiā,mò jīng shān lù chī shān huā。
泉声急傍溪桥响,树影低笼石磴斜。quán shēng jí bàng xī qiáo xiǎng,shù yǐng dī lóng shí dèng xié。
观物眼高容易尽,行途吟苦顿忘赊。guān wù yǎn gāo róng yì jǐn,xíng tú yín kǔ dùn wàng shē。
今宵可借禅家榻,与得高僧论法华。jīn xiāo kě jiè chán jiā tà,yǔ dé gāo sēng lùn fǎ huá。

哭乡友陈正郎学之四首

苏葵

黑头交谊白头伤,世路分明不可常。hēi tóu jiāo yì bái tóu shāng,shì lù fēn míng bù kě cháng。
水部独怜何逊老,乡邦尤憾郑君亡。shuǐ bù dú lián hé xùn lǎo,xiāng bāng yóu hàn zhèng jūn wáng。
标题贞操凭良史,收拾遗文有阿郎。biāo tí zhēn cāo píng liáng shǐ,shōu shí yí wén yǒu ā láng。
怪杀青天偏太靳,不留忠荩佐陶唐。guài shā qīng tiān piān tài jìn,bù liú zhōng jìn zuǒ táo táng。

哭乡友陈正郎学之四首

苏葵

暌违将及十年来,君在冬曹我外台。kuí wéi jiāng jí shí nián lái,jūn zài dōng cáo wǒ wài tái。
书札只言双鬓改,行藏谁料九原催。shū zhá zhǐ yán shuāng bìn gǎi,xíng cáng shuí liào jiǔ yuán cuī。
马经唐肆原难驻,人到华胥竟不回。mǎ jīng táng sì yuán nán zhù,rén dào huá xū jìng bù huí。
未染彩毫题墓碣,哀歌先漫剔灯裁。wèi rǎn cǎi háo tí mù jié,āi gē xiān màn tī dēng cái。

哭乡友陈正郎学之四首

苏葵

君家兄弟比慈明,夜雨荆花次第零。jūn jiā xiōng dì bǐ cí míng,yè yǔ jīng huā cì dì líng。
别驾在人留惠爱,部郎平日著贤声。bié jià zài rén liú huì ài,bù láng píng rì zhù xián shēng。
三千世界孤芳尽,五十年华一梦醒。sān qiān shì jiè gū fāng jǐn,wǔ shí nián huá yī mèng xǐng。
寄问久要罗令尹,能无挥涕过东城。jì wèn jiǔ yào luó lìng yǐn,néng wú huī tì guò dōng chéng。

哭乡友陈正郎学之四首

苏葵

襟宇怜公养得高,诗家翘楚酒家豪。jīn yǔ lián gōng yǎng dé gāo,shī jiā qiào chǔ jiǔ jiā háo。
风流有样希千古,廉介遗声在两曹。fēng liú yǒu yàng xī qiān gǔ,lián jiè yí shēng zài liǎng cáo。
许国精忠曾未究,修文消息却难逃。xǔ guó jīng zhōng céng wèi jiū,xiū wén xiāo xī què nán táo。
他年我乞林泉去,烟雨凭谁共浊醪。tā nián wǒ qǐ lín quán qù,yān yǔ píng shuí gòng zhuó láo。